Truyện cười dân gian Việt Nam là những câu chuyện xưa của ông cha để lại với mục đích đem lại tiếng cười thâm thúy và những bài học ý nghĩa rút ra trong cuộc sống. Dưới đây là Những mẩu truyện cười dân gian Việt Nam hay, ý nghĩa nhất.
Mục lục bài viết
1. Câu chuyện cười dân gian Thầy bói xem voi:
Ngày nghỉ không có khách đến xem bói hay xem bài nên năm thầy bói mù ngồi lại với nhau tâm sự.
Năm ông thầy bói mù này đều chưa từng nhìn thấy con voi nên không biết nó trông như thế nào. Đột nhiên nghe mọi người nói chuyện với nhau rằng có ai đó đang dắt voi qua làng. Năm thầy bói gom tiền lại và đưa cho người nuôi voi và bảo anh ta ghé qua xem con voi. Ông chạm vào vòi, ông chạm vào chân, ông chạm vào ngà, ông chạm vào tai và ông chạm vào đuôi. Sau khi chạm nhẹ vào con voi, năm vị thầy lần lượt lên tiếng. Thầy sờ vào vòi voi và nói:
– Tưởng con voi ra sao nhưng hóa ra lại sun sun như con đỉa
Thầy sờ ngà con voi và nói:
– Tôi không thấy nó là con đỉa, nó dài và cứng như cái đòn càn.
Sau đó thầy sờ tai con voi lên tiếng:
– Không, nó bè bè hệt như cái quạt thóc.
Thầy sờ chân voi liền trả lời:
– Các ông nhầm rồi, nó sừng sững như một cái cột đình
Cuối cùng, thầy sờ đuôi côn voi nói:
– Cả bốn thầy đều không đúng. Tôi thấy nó tua tủa hệt như một cái chổi xể cùn
Năm vị thầy đều có quan điểm riêng nhưng không ai muốn nhường nhịn người kia nên lao vào tranh cãi, tranh cãi cho đến khi sứt đầu mẻ trán ra.
Đó là một trong những câu chuyện kinh điển của văn học dân gian Việt Nam, được viết để khuyên người ta đừng nhìn sự việc từ một phía, từ một chiều. Nhìn sự việc phải có cái nhìn đa chiều, chấp nhận mọi ý kiến, tránh kết luận sai lầm. Truyện cũng phản ánh sự phê phán những người hiểu biết hời hợt nhưng luôn tỏ ra thông minh hơn người khác.
2. Câu chuyện cười dân gian Lợn cưới áo mới:
Có một anh chàng muốn khoe tài sản của mình. Một ngày nọ, khi anh đang may một chiếc áo mới, anh liền mặc vào rồi đứng trước cửa chờ có người đi ngang qua khen ngợi. Anh đứng từ sáng đến chiều mà không thấy ai hỏi thăm, anh rất tức giận.
Đang tức giận, chợt nhìn thấy một anh chàng cũng có tính hay khoe của, chạy tới chỗ anh kia, lớn tiếng hỏi:
– Anh có thấy con heo đám cưới của tôi đi ngang qua không? Người kia lập tức đưa tay nắm lấy vạt áo nói:
– Từ khi mặc chiếc áo mới này đến giờ tôi chưa thấy một con lợn nào chạy quanh đây cả!
Truyện phê phán tính cách khoe khoang của con người, sự phô trương của cải khiến con người trở nên lố bịch, xa lạ trong mắt mọi người. Khoe khoang là một trong những phẩm chất được coi là thói quen tồi tệ nhất của con người và nó phải được khắc phục và loại bỏ.
3. Câu chuyện cười dân gian Kẻ ngốc nhà giàu:
Trong gia đình của một người đàn ông giàu có, có một cậu con trai dù đã trưởng thành nhưng chậm chạp và thường lãng phí tiền bạc. Vì muốn con trai mình trở thành người tốt, ông phú hộ liền nói:
“Con lớn rồi mà không thông minh, thậm chí còn không phân biệt được hạt kê và gạo. Cha muốn con ra ngoài học tập để một ngày nào đó con sẽ giỏi hơn”.
Nghe vậy, cậu con trai kia cũng đồng ý. Khi rời nhà, anh gặp một người thợ đang tạc hai con sư tử đá. Anh ta rất hài lòng với hai bức tượng và đề nghị mua chúng. Người kia cũng biết anh chàng kia ngu ngốc nên cố tình hét giá:
“Một con sư tử nhỏ giá ba ngàn lạng vàng, một con sư tử lớn giá năm ngàn lạng vàng.”
Anh con trai bình tĩnh gật đầu và nhờ người này mang bức tượng về nhà, người kia liền mang về nhà một bức tượng sư tử nhỏ. Về đến nhà, anh nhanh chóng khoe với bố rằng mình đã mua được đồ ngon giá tốt. Khi nhìn thấy giá của một bức tượng sư tử đá bình thường lên tới hàng nghìn lạng vàng, cha anh không khỏi phàn nàn và nói:
“Anh bỏ ra nhiều tiền như vậy để mua thứ vô dụng này, anh đúng là một tên khốn nạn. Chẳng trách người ta thường nói tôi sẽ gặp báo ứng.”
Anh con trai nghe vậy liền vỗ tay cười lớn:
“Con nói cho cha biết, đây chỉ là một báo ứng nhỏ, đằng sau nó còn có một báo ứng lớn.” Câu chuyện khẳng định tầm quan trọng của tri thức, người dốt nát không thể giữ được lâu, cho dù có trong tay tiền bạc vật chất. Vì vậy, câu chuyện khuyên chúng ta nên học hỏi, trau dồi kiến thức và tích lũy kinh nghiệm.
4. Câu chuyện cười dân gian Treo biển:
Cửa hàng cá làm một tấm biển với những chữ to tướng:
‘Ở đây có bán cá tươi’
Biển vừa được gắn vào, một người qua đường nhìn thấy liền mỉm cười nói:
– Nhà này xưa hay bán cá ương sao mà phải nói “cá tươi”!
Nhà hàng nghe nói đã bỏ ngay chữ “tươi”. Ngày hôm sau có người đến mua cá, nhìn ra biển, cười nói:
– Người ta sẽ mua cá ở hàng hoa sao mà phải đề biển là ‘ở đây’
Quán nghe có vẻ hợp lý, bỏ chữ “ở đây”.
Cách đây mấy hôm, có một vị khách khác đến mua cá, nhìn ra biển, rồi cười nói:
– Ở đây không bán cá thì sao hay là trưng bày cá? Tại sao phải đề biển là có bán.
Khi cửa hàng biết chuyện, họ lập tức gỡ bỏ dòng chữ ‘có bán’. Vậy là biển chỉ còn lại một từ “cá”! Anh nghĩ rằng từ giờ trở đi sẽ không có ai bắt bẻ. Vài ngày sau, có người hàng xóm đến thăm, nhìn tấm biển và nói:
– Trước khi tôi đi đến cuối phố, tôi đã ngửi thấy mùi cá. Khi tôi đến gần ngôi nhà, tôi thấy nó đầy cá. Mọi người đều biết anh đang bán cá, vậy đề biển làm cái gì?
Cuối cùng nhà hàng cất luôn cái biển.
Câu chuyện “Treo biển” đã mang lại tiếng cười vui vẻ và nhằm phê bình nhẹ nhàng những người thiếu dũng khí, thiếu tư duy độc lập khi làm việc và luôn lung lay ý kiến của mình khi nghe góp ý, nhận xét của người khác. Đây là những người không có chính kiến khi làm việc và không suy nghĩ kỹ khi lắng nghe ý kiến của người khác.
5. Chuyện cười dân gian Tam đại con gà:
Chuyện kể rằng trong một gia đình có ba đứa cháu. Một hôm, ông sai cháu trai ra chợ mua cho mình một đồng nước mắm và một đồng nước tương. Cậu bé vâng lời và mang hai cái bát ra chợ mua. Nhưng đi được một đoạn, cậu bé chợt nhớ ra, quay về nhà hỏi mua nước mắm dùng đồng nào và mua nước tương dùng đồngg nào. Người ông nói đồng nào cũng có thể mua được. Thế là cậu bé lại chạy chợ một lát, trở về nhà với hai chiếc bát rỗng trên tay, liên tục hỏi ông nội bát nào đựng nước mắm, bát nào đựng nước tương.
Người ông tức giận và đánh cậu bé nhiều lần. Đúng lúc đó, bố cậu bé từ đâu về thấy cậu bé bị đánh nên tức giận nói: “A! Ông đánh con tôi phải không? !” Sau đó anh tự tát vào mặt mình một cái. Ông nội thấy vậy tức giận hét lên: “A! Nếu mày đánh con tao… tao sẽ treo cổ bố mày”. Phát biểu xong, ông già vội vàng đi tìm sợi dây để treo cổ tự tử.
Bài học: ‘Tam đại con gà’ là một trong những truyện dân gian được đọc và châm biếm nhiều nhất. Truyện phê phán hành động lố bịch của ông thầy “ngu dốt” vẫn tiếp tục che giấu sự thiếu hiểu biết của mình. Dù có cố gắng che giấu đến đâu thì càng che giấu, sự thiếu hiểu biết càng lộ rõ. Cũng với câu chuyện này chúng tôi muốn lên án và phê phán thói xấu của một số người trong xã hội không chịu học hỏi, trau dồi kiến thức mà luôn cho rằng bản thân là người tài năng nhất, mặc dù bản thân tôi chẳng biết gì cả.
6. Câu chuyện cười dân gian Ăn trấu:
Có một chàng trai trẻ tham lam, lười biếng và hoàn cảnh gia đình cũng rất khó khăn. Có lần người đàn ông này đang ăn trấu để cầm hơi thì gặp vị quan lớn.
Quan thấy thanh niên sắc mặt không ổn lắm, quan liền mời ngồi ăn cùng. Ngạc nhiên thay, người thanh niên nghèo lại trả lời thẳng:
‘Sáng sớm ở nhà tôi đã ăn thịt chó đến no rồi. Bây giờ tôi không muốn ăn nữa, nhưng uống một ly rượu thì cũng đủ rồi”.
Nghe vậy, quan liền mời anh ta uống rượu. Nhưng người thanh niên này chỉ uống một cốc đã nôn mửa.
Vị quan ấy nhìn người thanh niên nôn mửa và thấy toàn là trấu nên hỏi:
“Anh nói buổi sáng chỉ ăn thịt chó mà sao lại nôn toàn trấu vậy?”
Anh ta bối rối hồi lâu, cuối cùng cũng tìm được sự chống chế:
“Vốn dĩ tôi ăn thịt chó, nhưng con chó này lại ăn trấu mà”
Bài học: Những người không nói được lời hay ý đệp hiếm khi nhận được sự đồng cảm từ người khác và việc thiếu kỹ năng ngôn ngữ thành thạo là điểm yếu chung của nhiều người hiện nay.