Bài viết dưới đây là các mẫu phân tích Nhân cách nhà nho chân chính trong Bài ca ngắn đi trên bãi cát hay nhất. Mời các bạn cùng tham khảo nhé.
Mục lục bài viết
1. Nhân cách nhà nho chân chính trong Bài ca ngắn đi trên bãi cát ấn tượng:
Khi nhắc đến Cao Bá Quát, người ta thường hình dung về ông bằng hai từ rất cao đẹp ấy là tài năng và bản lĩnh. Cao Bá Quát chính là sự hiện diện của một nhà nho chân chính trong xã hội đương thời, xuyên suốt cuộc đời ông chưa bao giờ sống một cuộc sống tầm thường.
Cao Bá Quát xuất thân trong một gia đình Nho giáo, có truyền thống lâu đời về khoa cử. Vì vậy, ngay từ nhỏ ông đã cố gắng học tập và phấn đấu để đỗ đạt, để mang lại vinh quang cho tổ tiên. Tuy nhiên, tính cách của ông vốn khát khao tự do và phóng khoáng nên trong các kỳ thi của ông thường có những tư tưởng khác lạ, không hợp lý với chế độ phong kiến thời bấy giờ nên ông đã không đỗ kỳ thi với số điểm cao. Điều đó chứng tỏ Cao Bá Quát là người có bản lĩnh, dám thách thức thời đại, dám đương đầu với những thứ vốn là truyền thống lâu đời, ông đã có niềm tin vào việc thay đổi thời đại, nhưng đó chỉ là ý chí tự phát, chưa có hệ thống rõ ràng. Một điều nữa, Cao Bá Quát là người rất kiên quyết, ông có thể vượt qua quãng đường xa xôi để đi thi ở Huế tới 9 lần, tuy không đỗ, nhưng từ trải nghiệm đó, Cao Bá Quát đã ngộ ra nhiều điều. Hóa ra những thứ ông theo bấy lâu nay chỉ là hư vô, là những thứ tầm thường đến thế, càng chứng minh nhận thức thực sự sáng suốt của ông mà nhiều nhà nho thời xưa không thấy được, chỉ biết ngoan cố đi theo con đường mù quáng và tối tăm. Cao Bá Quát không ham danh lợi, càng không ham của, thậm chí có lúc ông so sánh công danh chính là danh lợi, những người chạy theo danh lợi là “phường danh lợi”. Rõ ràng, ông phải có tâm hồn tự do mới có suy nghĩ mới mẻ như vậy, bởi vì xét cho cùng, có bao nhiêu người không thích danh lợi? Tóm lại, Cao Bá Quát thực sự là một nhà nho chân chính.
Quan niệm của một nhà nho chân chính là tấm lòng yêu nước, yêu dân, mong muốn cống hiến cho đất nước, cho nhân dân. Với họ, danh vọng là con đường đưa họ đến gần hơn với công việc hành đạo để giúp dân, góp công cho đất nước chứ không phải là nơi để kiếm lợi, hay để thỏa mãn thói phù phiếm tầm thường. Thêm vào đó, liêm chính đối với người Nho gia là điều được coi trọng trong cuộc sống và phải giữ gìn trong mọi hoàn cảnh, tránh xao nhãng, chống lại những cám dỗ. Đây chính là phẩm chất của một người Nho học chân chính.
Với Cao Bá Quát, tính cách của một người Nho học được thể hiện có phần khác lạ hơn cả. Trong bài thơ Sa hành đoản ca, trước hết, từ thể ca hành, ta đã tìm thấy một tâm hồn rộng mở, hào phóng, tự do của tác giả. Tuy cũng chọn con đường danh vọng, học tập để tiến thân như nhiều nhà Nho cùng thời, nhưng với đôi mắt nhìn xa trông rộng, ông đã sớm nhận ra thực trạng xã hội lúc bấy giờ. Ông cũng sớm nhận ra rằng con đường danh lợi không còn phù hợp nữa, nhất là với một người có tư tưởng đổi mới như ông. Ông đã nỗ lực ý thức để bước ra khỏi “bãi cát” danh vọng, nơi không thấy hy vọng đâu cả, chỉ thấy tối tăm, ngõ cụt. Chính con đường danh vọng đó đã quyết định hành động của nhiều nhà văn, học giả, trong đó có ông. Một khái niệm thực sự mới mẻ, ông coi danh vọng là một thứ rượu mạnh, khiến người ta say đến mức mê muội, có người không tỉnh, có người không chịu tỉnh.
Bài thơ Sa hành đoản ca là một trong những tác phẩm có thể diễn tả trọn vẹn tâm hồn và nhân cách Nho giáo đích thực của Cao Bá Quát.
2. Nhân cách nhà nho chân chính trong Bài ca ngắn đi trên bãi cát hay nhất:
Bài ca ngắn đi trên bãi cát được sáng tác khi Cao Bá Quát đang trên đường ra Huế thi Tiến sĩ, đây là một chặng đường dài và rất vất vả. Ông đã thi nhiều lần mà không đỗ, chuyến đi này không phải lần đầu tiên, vì vậy ông muốn bày tỏ sự chán chường của mình và trải lòng về những khó khăn mà ông đã và sẽ gặp phải.
Bãi cát lại bãi cát dài,
Đi một bước như lùi một bước.
Trong thời phong kiến, kỳ thi Tiến sĩ này chỉ được tổ chức tại Kinh thành, con đường vào kinh đô đầy gian nan, với những bãi cát nối tiếp nhau, địa hình hiểm trở và thời tiết vô cùng khắc nghiệt.
Cao Bá Quát cảm thấy đau lòng khi nhìn thấy tình hình đất nước và con đường sự nghiệp của mình. Ông ước mình có thể như một vị tiên, vừa đi vừa ngủ, nhưng ông chỉ là một phàm nhân, không tránh khỏi sự thất vọng. Ông tức giận với chính mình vì không thể giúp đất nước và cảm thấy phẫn nộ với những kẻ đã cản trở sự nghiệp của ông vì lòng tham và sự ích kỷ của họ.
Cao Bá Quát khinh thường những kẻ chạy theo danh lợi để trục lợi cá nhân. Danh lợi có sức hấp dẫn mạnh mẽ, giống như rượu ngon, như nhiều người vẫn nói. Mặc dù con đường danh lợi đầy rẫy khó khăn, nhưng mọi người vẫn vội vã đi tìm. Cao Bá Quát tự hỏi liệu mình có phải là người tỉnh táo hay không, trong khi chính ông cũng đang tất tả để cầu danh lợi.
Nhà thơ đang phải đối mặt với sự bối rối và mệt mỏi, đồng thời cũng bị chi phối bởi thời gian, không gian và nỗi lo. Con đường đã biết là khó khăn, nhưng còn nhiều thử thách phía trước. Những câu hỏi chưa có lời giải đáp khiến ông cảm thấy bế tắc, nghi ngờ bản thân và con đường phía trước.
Trên bãi cát dài, ông không bỏ cuộc mà chỉ là một lữ khách dừng chân nghỉ ngơi. Mặc dù có nhiều thử thách, ông vẫn cố gắng và nhất quyết không bỏ cuộc.
3. Nhân cách nhà nho chân chính trong Bài ca ngắn đi trên bãi cát ý nghĩa nhất:
Bài ca ngắn đi trên bãi cát của Cao Bá Quát đã tái hiện nhân cách nhà nho chân chính theo một cách rất cụ thể và cảm động.
Nhân cách ở đây chính là tư cách, là nhân phẩm của mỗi con người. Nhà nho là những người có kiến thức thời xưa, nghiên cứu Nho giáo và đọc sách của các bậc thánh hiền, được mọi người rất kính trọng. Họ thường là những người hiểu được phép tắc, lễ giáo có ích cho đất nước và cho thiên hạ.
Đầu tiên, chúng ta có thể cảm nhận được sự cộng hưởng và điểm chung giữa nhân cách nhà nho chân chính, đó là quan điểm về con đường danh lợi.
Có phải vì bản thân nhà thơ đã gặp quá nhiều khó khăn với con đường danh lợi nên mới trở nên bi quan như vậy không? Ông không còn ham muốn nữa mà nản lòng khi nhắc đến. Bởi vì với ông, con đường đó quá gập ghềnh trắc trở. Ông là người có tài, kiến thức uyên thâm thế nhưng đứng giữa xã hội mục rũa thời bấy giờ đã hủy hoại đi một con người tài năng. Với việc sử dụng hình ảnh tượng trưng là bãi cát dài, người đi trên cát cũng vô cùng tinh tế. Con đường dài danh lợi phía trước đầy gian nan, vất vả, mệt mỏi… Giọt nước mắt không chỉ than khóc cho những năm tháng dài đằng đẵng miệt mài đèn sách mà quan trọng hơn, nó còn than khóc cho một xã hội suy tàn, thối nát.
Cao Bá Quát đã đi theo cách riêng của mình. Không cần phải vật lộn trên con đường đó. Nếu không có nó, sẽ có một hướng đi khác. Đừng để danh lợi nhấn chìm bạn, mà hãy dũng cảm vượt qua nó. Và có thể nói rằng trong xã hội đó, Cao Bá Quát là một người vô cùng tiến bộ khi ông dám nêu lên tiếng nói cá nhân, đề cao hạnh phúc.
Vẻ đẹp của một nhân cách nhà nho chân chính qua tác phẩm Bài ca ngắn đi trên bãi cát được nhà thơ thể hiện vô cùng thành công. Thông qua tác phẩm, chúng ta thấy được tâm hồn của kẻ sĩ và đó cũng chính là dấu ấn độc đáo trong lòng độc giả sau này.