Tôn sư trọng đạo không chỉ còn là vấn đề đạo đức mà còn là một truyền thống văn hóa vô cùng tốt đẹp của nhân dân ta. Bài viết dưới đây cung cấp cho các bạn độc giả bài văn mẫu nghị luận về truyền thống Tôn sư trọng đạo hay nhất.
Mục lục bài viết
1. Nghị luận về truyền thống Tôn sư trọng đạo hay nhất:
Comenxki đã từng nói “Dưới ánh mặt trời, không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học”. Thật vậy, nghề giáo viên thực sự rất quan trọng, bởi họ truyền đạt kiến thức, chia sẻ kinh nghiệm, và định hình đạo đức và tâm hồn của học sinh, giúp chúng trưởng thành. Chính vì lẽ đó, chúng ta cần luôn thể hiện tinh thần “tôn sư trọng đạo” để tri ân những người thầy cô. Câu ngạn ngữ “tôn sư trọng đạo” mang trong mình hai ý. Đầu tiên, “tôn sư” muốn nhấn mạnh sự kính trọng và biết ơn công ơn giáo dục của thầy cô. “Trọng đạo” là việc tôn trọng và tin tưởng vào những kiến thức được truyền đạt. Cả câu nói đã nâng lên vai trò quan trọng của nghề dạy học, nhắc nhở chúng ta luôn biết trân trọng và tôn vinh những “người đưa đò thầm lặng” ấy. Trong việc trồng người, không hề có điều gì dễ dàng. Bởi mỗi thế hệ học sinh lại mang trong mình những cách tiếp thu kiến thức khác nhau. Vì thế, người giáo viên không ngừng đổi mới phương pháp dạy học, nhằm khơi gợi sự tò mò, kích thích tài năng tiềm ẩn trong mỗi tâm hồn trẻ thơ. Họ đổ mồ hôi, đắn đo, không ngủ ngày đêm chỉ vì muốn truyền đạt những điều tốt đẹp nhất cho các em học sinh yêu quý. Vì vậy, mỗi học sinh cũng cần thể hiện lòng biết ơn và kính trọng đối với thầy cô giáo của mình. Điều này thể hiện qua việc tập trung lắng nghe bài giảng, hấp thụ tri thức và phát huy tính tích cực, sự chủ động trong quá trình học tập. Chúng ta cũng cần tôn trọng, lịch sự khi giao tiếp với thầy cô. Và đặc biệt trong những dịp lễ lớn của nghề giáo, như ngày 20/11, chúng ta có thể bày tỏ lòng tri ân với thầy cô bằng những lời cảm ơn chân thành, bó hoa tươi thơm hay đơn giản là bằng sự thành công mà bản thân đang gặt hái. “Tôn sư trọng đạo” không chỉ là một phong tục cổ truyền, mà còn là nền tảng văn hóa quý báu được kế thừa từ thế hệ này sang thế hệ khác của dân tộc. Đây không chỉ đơn thuần là việc báo đáp ơn nghĩa của học trò dành cho người thầy mà còn chứa đựng sâu sắc tri thức về việc “uống nước nhớ nguồn” hay “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”. Tuy vậy, không thể phủ nhận rằng có một số người, do thiếu hiểu biết, có thể lầm tưởng rằng sự khắt khe trong việc dạy dỗ của thầy cô là dấu hiệu của sự khắc nghiệt, và từ đó, một số học trò có thể mất đi lòng biết ơn, thậm chí tỏ ra vô ơn. Thêm vào đó, một số bạn học sinh trẻ, do sự tôn thần tôn trọng, có thể nhầm lẫn tình cảm dạy dỗ với tình yêu, và sùng bái. Những quan điểm sai lệch này có thể làm mất đi sự trong sáng và đẹp đẽ của mối quan hệ giữa thầy và trò. Chúng ta, mỗi người, đều có trách nhiệm giữ gìn và phát huy truyền thống “tôn sư trọng đạo”. Đây không chỉ là việc ghi nhớ quá khứ, mà còn là cách để truyền đạt động lực và sự khích lệ cho những người thầy, người cô, để họ tiếp tục chèo lái những “chuyến đò” của học trò sang bến bờ tương lai hạnh phúc.
2. Nghị luận về truyền thống Tôn sư trọng đạo hay nhất:
“Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”
Những câu ca dao dịu dàng như lời mẹ ru ấy đã thấm vào tâm hồn của người dân Việt Nam từ thời ấu thơ. Chúng ta đã được truyền thống về tôn sư trọng đạo từ những ngày đầu đời. Đó là một truyền thống sâu đậm, một tấm gương sáng cho vai trò thiêng liêng của người làm thầy. Ngày nay, truyền thống ấy vẫn rạng ngời trong lòng các thế hệ học trò. Chúng tiếp tục tôn vinh những đóng góp vĩ đại của cha ông, và phát triển nó thành một nguồn động lực vượt qua mọi khó khăn. Đầu tiên, hãy cùng tìm hiểu sâu hơn về ý nghĩa của “tôn sư trọng đạo”. Tôn sư không chỉ đơn giản là việc kính trọng và biết ơn người thầy, mà còn ẩn chứa trong đó sự tôn vinh những giá trị đạo đức và tri thức mà họ truyền đạt. Thầy cô giáo không chỉ đơn thuần là những người truyền thụ kiến thức, họ còn là những người đồng hành, những người cống hiến tất cả để chúng ta có thể bước tiếp trên con đường thành công. Bất kể hoàn cảnh nào, xã hội luôn tôn trọng vai trò của người thầy, bởi vì chúng ta biết rằng “nhất tự vi sư, bán tự vi sư”. Tôn sư trọng đạo không chỉ là việc biết ơn và tôn trọng công lao của người thầy, mà còn thể hiện sự đam mê, ham học hỏi và tinh thần say mê trong việc học tập. Truyền thống tôn sư trọng đạo đã đi vào lòng người Việt từ lâu đời, với những hình mẫu như Chu Văn An – một thầy giáo vĩ đại thời Trần, những người học trò của ông đã trở thành những người có ích cho đất nước. Ngày nay, trong xã hội hiện đại, vai trò của người thầy không chỉ đơn thuần là truyền đạt tri thức, mà còn là người hướng dẫn, người lắng nghe và truyền cảm hứng cho tất cả học sinh. Vậy nên, nghề giáo vẫn luôn là một nghề cao quý, được nhiều người ngưỡng mộ và kính trọng. Dưới ánh mặt trời, không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học. Mối quan hệ giữa thầy và trò, dù gần gũi đến đâu, cũng không thể thiếu đi sự tôn trọng. Trong thực tế, không thể phủ nhận rằng vẫn còn một số học sinh, có lẽ vô tình hoặc cố ý, đang rời bỏ tinh thần truyền thống của dân tộc. Họ chưa thực hiện đúng bổn phận của một học sinh, khiến thầy cô giáo cảm thấy phiền lòng và tình cảm thầy trò bị xao lạc. Những hành động đó xứng đáng phải nhận sự phê phán và lên án. Những học sinh ngày nay cần tiếp tục mang trong mình truyền thống tôn sư trọng đạo. Điều này không chỉ đơn thuần là biết ơn và tôn trọng thầy cô, mà còn nên thể hiện trong từng hành động cụ thể. Mỗi học sinh cần có tinh thần ham học hỏi, khao khát tri thức, và sẵn sàng đổ bộ mồ hôi để trở thành một công dân có ích cho xã hội, góp phần vào sự phồn thịnh của quê hương, đất nước. Dưới tia nắng chói chang, không có nghề nào cao quý hơn nghề dạy học. Vai trò của người làm thầy luôn vượt lên trên mọi tình huống và thời đại. Hiểu rõ điều này, chúng ta cần cố gắng hơn nữa, để xứng đáng với sự tin tưởng và kỳ vọng của các thầy cô giáo.
3. Nghị luận về truyền thống Tôn sư trọng đạo hay nhất:
“Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ phải yêu lấy thầy”
Đúng như vậy, truyền thống tôn sư trọng đạo từ xưa đến nay luôn được coi trọng và là một đạo lý sống của dân tộc Việt Nam. Mỗi người con sinh ra tại đất nước Việt Nam phải luôn biết giữ gìn và phát huy truyền thống quý báu đó. Tôn sư trọng đạo đồng nghĩa với việc tôn trọng và biết ơn những đạo lý và những người thầy cô đã từng dạy dỗ chúng ta. Những điều đó để lại rất nhiều ý nghĩa to lớn, không chỉ trong việc thúc đẩy tinh thần hiếu thuận mạnh mẽ mà còn trong việc biết tôn trọng những khoảnh khắc đáng quý. Đặc biệt, những đạo lý được chỉ bảo tận tình. Người thầy, cô mãi là chiếc thuyền trời đưa chúng ta vượt qua những bờ tri thức để có thể dạy dỗ cho chúng ta. Chính vì thế, không ai trong chúng ta hiện nay có thể tự học hỏi mà tìm tòi nếu không có sự hướng dẫn và dạy dỗ của thầy cô. Những đạo lý này từ xưa đến nay đã rất được coi trọng, chúng là truyền thống lâu bền được rút ra từ kinh nghiệm sống đúng đắn. Điều này giúp chúng ta học hỏi và phát huy những truyền thống đó. Mỗi chúng ta đều có thể tự thân và luôn ý thức được trách nhiệm và vai trò của mình đối với người thầy. Người thầy sẽ mãi là những bến bờ tri thức quan trọng, cung cấp cho mỗi chúng ta. Nếu chúng ta biết tôn trọng nguồn tri thức đó, thì cuộc sống của chúng ta sẽ thực sự mang ý nghĩa. Chúng ta có thể học hỏi từ nhiều nguồn tri thức khác nhau, cả từ thực tế lẫn từ sách vở. Đạo lý trên mang một ý nghĩa to lớn đối với cuộc sống của mỗi chúng ta, chúng là nguồn tri thức để chúng ta có thể khám phá kiến thức. Trong xã hội ngày càng phát triển như hiện nay, nguồn tri thức từ sách, báo, và internet cũng rất phong phú. Tuy nhiên, vai trò của thầy cô không hề giảm đi. Đây là một nguồn thông tin quan trọng và có thể nói là vô cùng nhạy bén của mỗi người. Chúng ta có thể thấy điều này qua cách họ giảng bài và cách họ truyền đạt tri thức. Mỗi chúng ta luôn phải ý thức tầm quan trọng của thầy cô để có cái nhìn đúng đắn và cách cư xử hợp lý. Câu tục ngữ trên hoàn toàn đúng đắn. Nó là một nguồn tri thức cung cấp kinh nghiệm và kỹ năng sống cho tất cả mọi người. Chúng ta nên biết giữ gìn và phát huy truyền thống này. Nó đủ để giúp chúng ta tự tin vượt qua cuộc sống này. Mỗi người chúng ta luôn coi trọng và cần phải biết học hỏi, giữ gìn điều này. Chỉ có như vậy cuộc sống của chúng ta mới thêm mạnh mẽ và sâu sắc. Trong đời sống như hiện nay, việc khám phá và phát huy vốn tri thức của nhân loại rất quan trọng. Dưới điều kiện đó, con người luôn phải cải tiến và phát huy giá trị và truyền thống quý báu của dân tộc. Luôn biết giữ gìn, cải tiến và nâng cao nguồn tri thức đó.
Chúng ta thực sự đã học hỏi được những nguồn tri thức quý báu. Và thực sự chúng ta đã trở thành những con người có ích cho xã hội này. Biết yêu thương và trân trọng những truyền thống này, cuộc sống của chúng ta sẽ giàu có và ý nghĩa hơn. Mỗi người chúng ta có thể tự nhận thức và phát hiện ra những hàm chứa đang ẩn sâu trong nguồn tri thức, những luồng sáng mới. Đó là những điều có ý nghĩa cực kì quan trọng và có tầm ảnh hưởng lớn đến nguồn tri thức của mỗi người. Luôn luôn ý thức và trách nhiệm của mọi hành vi của mình. Cần phải biết tôn trọng và giữ gìn truyền thống tốt đẹp của dân tộc. Chúng ta sẽ cảm thấy cuộc đời này, có nhiều ý nghĩa to lớn và giá trị hơn. Điều đó đã ảnh hưởng mạnh mẽ và không ngừng sáng tạo thêm cho chúng ta những điều cực kì có ý nghĩa to lớn. Mỗi người chúng ta cần phải biết yêu thương, tôn trọng đối với những thầy cô đã từng có công dạy dỗ chúng ta. Trong cuộc sống chúng ta gặp rất nhiều những tấm gương sáng, họ luôn biết giữ gìn và coi trọng truyền thống quý báu của dân tộc. Luôn lễ phép, coi trọng các thầy cô. Khi gặp có thể chào và cần phải có thái độ thành kính đối với người đã từng dạy dỗ mình. Những điều trên không chỉ để lại cho chúng ta những nguồn tri thức và sự tôn trọng cần thiết đối với tầng lớp trên, mà nó còn thể hiện cho chúng ta một đạo lý tôn sư trọng đạo, và biết giữ gìn truyền thống của dân tộc. Chúng ta cần phải luôn luôn coi trọng và biết ơn những người đã đào sâu trong nguồn tri thức những điều tốt nhất để dạy dỗ cho chúng ta. Những điều đó có ảnh hưởng và có tác động to lớn đến cuộc sống và con người của chúng ta.
Tuy nhiên, bên cạnh đó cũng có rất nhiều người có thái độ sai lệch đối với người đã từng dạy dỗ mình. Họ vô lễ trong cách cư xử, thái độ và cả trong giao tiếp. Họ là những người không biết cách cư xử và tôn trọng những người đã từng dạy dỗ mình. Chúng ta có thể thấy có rất nhiều biểu hiện về điều đó như họ có những cách cư xử không đúng đối với giáo viên, khi có sự nhắc nhở của giáo viên thì họ lại tỏ ra những thái độ bất kính. Nhưng chúng ta cần phải nhấn mạnh rằng, những thái độ này không đúng đắn và chúng ta cần phải khắc phục. Chính vì để lưu giữ và phát huy truyền thống quý báu của dân tộc, nhà trường đã nồng ghép những bài học đạo đức vào trong giáo dục. Điều này có ý nghĩa nhắc nhở, ý thức trách nhiệm của mọi người đối với nhân loại và đối với những người thầy, người cô của mình. Cần phải luôn biết tôn trọng và cần phải phát huy đạo lý tôn sư trọng đạo của dân tộc.