Chuyện chức phán sự ở đền Tản Viên là một tác phẩm vô cùng đặc sắc, vừa có giá trị về mặt nghệ thuật, vừa có giá trị về mặt nội dung và tâm linh. Tác giả Nguyễn Dữ đã tạo ra một câu chuyện hấp dẫn, sâu sắc và ý nghĩa, giúp cho người đọc có thể suy ngẫm và tìm hiểu thêm về văn học và tâm linh của người Việt Nam xưa.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý phân tích nghệ thuật đặc sắc trong Chuyện chức phán sự đền Tản Viên:
I. Mở bài:
– Giới thiệu Nguyễn Dữ và tác phẩm: Nguyễn Dữ, tác giả nổi tiếng thế kỉ XVI, với “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” là tác phẩm tiêu biểu trong “Truyền kỳ mạn lục”.
– Vai trò của nghệ thuật: Yếu tố nghệ thuật đặc sắc góp phần làm nổi bật nội dung câu chuyện.
II. Thân bài:
1. Kết cấu kịch tính:
– Câu chuyện chia thành 4 phần, mỗi phần phát triển mạch truyện chặt chẽ, tạo sự hấp dẫn.
– Căng thẳng qua từng chi tiết: Tử Văn đốt đền, gặp ma, bị dẫn xuống âm phủ và cuộc đấu tranh dưới Minh Ti đầy gay cấn.
2. Sử dụng yếu tố thần kỳ:
– Nhân vật kỳ ảo: Hồn ma tướng giặc gian trá, thổ công hiền lành, Diêm Vương sáng suốt, và các quỷ Dạ Xoa tạo sự bí ẩn, sinh động.
– Không gian kỳ ảo: Giấc mơ nối liền cõi âm – dương và không gian âm phủ rùng rợn, làm nổi bật sự dũng cảm của Tử Văn.
3. Nghệ thuật xây dựng nhân vật:
– Ngô Tử Văn được khắc họa qua hành động, đối lập với sự gian trá của hồn ma tướng giặc.
– Hai tuyến nhân vật thiện – ác rõ ràng, tạo sự hấp dẫn.
4. Cách kể chuyện:
– Kể tự nhiên, lôi cuốn, kết hợp lời bình thể hiện quan điểm của tác giả, định hướng cảm nhận của người đọc.
III. Kết bài:
– Khẳng định những yếu tố nghệ thuật đã góp phần làm nên thành công của tác phẩm, tạo nên sự hòa quyện giữa nội dung và nghệ thuật.
2. Nghệ thuật đặc sắc Chuyện chức phán sự đền Tản Viên hay nhất:
Nguyễn Dữ, nhà văn nổi tiếng thế kỉ XVI, để lại dấu ấn sâu đậm trong văn học Việt Nam với những tác phẩm không chỉ phản ánh sắc thái cuộc sống mà còn thể hiện những giá trị nghệ thuật tinh túy. Trong số các tác phẩm của ông, “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” nổi bật với sự kết hợp hoàn hảo giữa nội dung sâu sắc và nghệ thuật đặc sắc. Đây không chỉ là một câu chuyện hấp dẫn mà còn là một minh chứng cho sự tài ba của Nguyễn Dữ trong việc sử dụng yếu tố kỳ ảo để làm nổi bật các chủ đề chính.
“Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” nổi bật với những nhân vật tiêu biểu đại diện cho các kiểu mẫu xã hội. Nhân vật chính, Ngô Tử Văn, là hiện thân của phẩm hạnh và lý tưởng cao đẹp. Là một nho sĩ chính trực, Tử Văn không chấp nhận sự sai trái và bất công. Khi chứng kiến sự lộng hành của thần miếu, Tử Văn quyết định đốt đền, mặc dù hành động này có thể đẩy ông đến cái chết. Sự quả cảm và kiên định của Tử Văn trước những đe dọa và cám dỗ từ thế lực xấu thể hiện tinh thần đấu tranh không ngừng nghỉ vì chính nghĩa và công lý. Dù phải đối mặt với cái chết, Tử Văn vẫn kiên cường tìm kiếm sự thật và cuối cùng không chỉ cứu được ngôi đền mà còn trở thành một phán sự công minh.
Bên cạnh đó, nhân vật họ Lôi và các quan tham nhũng đại diện cho thế lực xấu và bất công trong xã hội. Những tên quan này không chỉ tham lam, nhũng nhiễu mà còn lừa dối và đàn áp những người lương thiện. Họ tạo ra một thế lực khổng lồ, khiến cho những người như ông lão có công với đất nước không thể chống lại được. Hình ảnh này phản ánh sự chênh lệch giữa cái thiện và cái ác trong xã hội, đồng thời nhấn mạnh sự gian nan và hy sinh cần thiết để đấu tranh cho công lý và chính nghĩa.
Tác phẩm không chỉ đặc sắc về nội dung mà còn nổi bật với yếu tố nghệ thuật kỳ ảo. Nguyễn Dữ khéo léo kết hợp yếu tố thần kỳ với thực tại, tạo nên một câu chuyện vừa huyền bí vừa chân thực. Tử Văn, từ một người trần mắt thịt, có thể đấu tranh với hồn ma tướng giặc và thậm chí trở lại từ cái chết. Sự giao thoa giữa cõi âm và cõi trần trong giấc mơ của Tử Văn, cùng với không gian âm phủ đầy bí ẩn, tạo nên một không khí rùng rợn nhưng cũng đầy cảm hứng. Những yếu tố kỳ ảo này không chỉ làm tăng tính hấp dẫn của câu chuyện mà còn thể hiện thế giới quan và tâm linh của người Việt xưa, qua đó khẳng định vị trí của con người trong vũ trụ.
“Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” của Nguyễn Dữ là một tác phẩm hoàn hảo về cả nội dung lẫn nghệ thuật. Tác phẩm không chỉ phản ánh sâu sắc các vấn đề xã hội và nhân văn mà còn thể hiện sự tài tình trong việc sử dụng yếu tố kỳ ảo để làm nổi bật các chủ đề chính. Nguyễn Dữ đã khéo léo kế thừa và phát triển nghệ thuật kỳ ảo của truyền thuyết dân gian, tạo nên một câu chuyện vừa sinh động vừa đầy ý nghĩa, làm phong phú thêm trải nghiệm của người đọc.
3. Phân tích nét đặc sắc của Chuyện chức phán sự đền Tản Viên ấn tượng nhất:
“Chuyện chức phán sự đền Tản Viên”, một trong những tác phẩm tiêu biểu của tập “Truyền kỳ mạn lục” của Nguyễn Dữ, không chỉ nổi bật với nội dung phong phú và sâu sắc mà còn được đánh giá cao về mặt nghệ thuật. Thành công của tác phẩm không chỉ nằm ở câu chuyện hấp dẫn và giá trị nhiều mặt, mà còn ở cách Nguyễn Dữ khéo léo sử dụng các yếu tố nghệ thuật để làm nổi bật và nâng cao giá trị nội dung.
Nét đặc sắc đầu tiên trong “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” chính là sự kết hợp tinh tế giữa yếu tố hiện thực và kỳ ảo. Nguyễn Dữ đã tạo ra một nền tảng thực tế vững chắc để câu chuyện trở nên chân thực và dễ tiếp cận. Những chi tiết cụ thể về thời gian, địa điểm, và nhân vật được nêu rõ: “Ngô Tử Văn tên là Soạn, người huyện Yên Dũng, đất Lạng Giang” và “Năm giáo Ngọ, có người ở thành Đông Quan vốn quen biết với Tử Văn…” làm cho câu chuyện có cơ sở thực tế, tạo lòng tin và sự tin cậy nơi người đọc. Những yếu tố hiện thực này không chỉ tạo ra bối cảnh rõ ràng mà còn làm cho các sự kiện trong câu chuyện trở nên sống động và thuyết phục hơn.
Tuy nhiên, để tăng sức hấp dẫn và chiều sâu cho câu chuyện, Nguyễn Dữ đã khéo léo đan xen những yếu tố kỳ ảo. Nhân vật chính, Ngô Tử Văn, không chỉ đối diện với những thử thách trong thế giới thực mà còn phải đối mặt với các hồn ma và thế lực ma quái. Từ việc gặp hồn ma của tên Bách hộ họ Thôi, đến việc xuống âm phủ với những cảnh vật huyền bí như cây cầu dài nghìn thước và thế giới quỷ dữ với “mấy vạn quỷ Dạ Xoa đều mắt xanh, tóc đỏ, hình dáng nanh ác”, tất cả tạo nên một không khí rùng rợn nhưng đầy cuốn hút. Nguyễn Dữ sử dụng yếu tố kỳ ảo không chỉ để tăng cường sự hấp dẫn của câu chuyện mà còn để phản ánh tinh thần của tập truyện: sử dụng cái “kỳ” để làm nổi bật cái “thực”, qua đó làm nổi bật những giá trị nhân văn và đạo đức trong câu chuyện.
Kết cấu của “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” là một trong những yếu tố nghệ thuật nổi bật của tác phẩm. Truyện được xây dựng theo một cấu trúc kịch tính với các phần mở đầu, thắt nút, cao trào và kết thúc rõ ràng. Mở đầu câu chuyện với sự xuất hiện của nhân vật Ngô Tử Văn và tình hình thực tại, sau đó là diễn biến xung đột khi Tử Văn quyết định đốt đền để chống lại sự lộng hành của thần miếu. Các chi tiết được sắp xếp hợp lý, từ việc Tử Văn đối diện với hồn ma của tên giặc cho đến việc xuống âm phủ và cuối cùng là phán quyết của Diêm Vương.
Sự căng thẳng trong câu chuyện đạt đến đỉnh điểm khi Diêm Vương chỉ nghe một phía và phán xét Tử Văn. Tuy nhiên, sự thật được sáng tỏ khi Tử Văn trình bày và được điều tra, dẫn đến việc vạch trần tên Bách hộ họ Thôi và sự trừng phạt thích đáng. Kết thúc của câu chuyện là một cái kết có hậu, phản ánh sự công bằng và đạo đức, đồng thời làm nổi bật phẩm hạnh của nhân vật chính. Kết cấu này không chỉ giữ cho câu chuyện luôn hấp dẫn mà còn tạo ra một sự giải quyết hợp lý và thỏa mãn cho người đọc.
Tính cách của các nhân vật trong “Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” được xây dựng rất sinh động và sâu sắc. Nhân vật chính Ngô Tử Văn hiện lên như một hình mẫu của nhân cách cao đẹp: cương trực, thẳng thắn, và không chấp nhận sự phi nghĩa. Tử Văn là biểu tượng của sự chính nghĩa và tinh thần đấu tranh vì công lý. Hành động của Tử Văn, từ việc đốt đền để chống lại sự nhũng nhiễu của tên Bách hộ họ Thôi, đến việc đứng vững trước hồn ma và Diêm Vương, đều cho thấy sự quả cảm và quyết tâm của nhân vật.
Nguyễn Dữ đã khéo léo sử dụng các tình huống tiêu biểu để làm nổi bật tính cách của Tử Văn. Ví dụ, hành động đốt đền của Tử Văn được thực hiện một cách dứt khoát và chuẩn bị kỹ lưỡng, cho thấy sự quyết tâm và lòng tin vào chính nghĩa của chàng. Trước các đe dọa và cám dỗ, Tử Văn luôn giữ vững tinh thần và thái độ tự tin, không bị lung lay. Điều này không chỉ làm nổi bật phẩm chất của nhân vật mà còn khẳng định giá trị của sự ngay thẳng và chính nghĩa trong cuộc sống.
Ngôn ngữ trong tác phẩm, mặc dù không quá phong phú, nhưng cũng đã góp phần quan trọng trong việc khắc họa tính cách nhân vật. Lời thoại của Ngô Tử Văn thể hiện rõ sự cương trực và thẳng thắn. Ví dụ, khi bị quỷ Dạ Xoa bắt đi, Tử Văn bình tĩnh kêu oan: “Ngô Soạn này là một kẻ sĩ ngay thẳng ở trần gian, có tội lỗi gì xin bảo cho, không nên bắt phải chết một cách oan uổng”. Sự bình tĩnh và quyết tâm của Tử Văn trong hoàn cảnh khó khăn làm nổi bật tinh thần đấu tranh cho lẽ phải và sự chính trực của nhân vật.
“Chuyện chức phán sự đền Tản Viên” là một tác phẩm xuất sắc không chỉ về nội dung mà còn về mặt nghệ thuật. Nguyễn Dữ đã thành công trong việc kết hợp yếu tố hiện thực và kỳ ảo, tạo ra một câu chuyện hấp dẫn và sâu sắc. Kết cấu truyện chặt chẽ, sự xây dựng tính cách nhân vật sinh động và ngôn ngữ đặc sắc đều góp phần làm nổi bật giá trị của tác phẩm. Qua đó, ta thấy rõ tài năng bậc thầy của Nguyễn Dữ trong nghệ thuật dựng truyện, đồng thời cảm nhận được sức hấp dẫn và giá trị vĩnh cửu của tác phẩm trong văn học Việt Nam.