Phần giới thiệu cho một bài tiểu luận hoặc bài nghiên cứu là đoạn đầu tiên, giải thích chủ đề và chuẩn bị cho người đọc phần còn lại của tác phẩm. Dưới đây là bài viết tham khảo về Mở bài Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Mở bài Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân hay:
Mở bài mẫu thứ nhất:
Xuất hiện trên diễn đàn văn học Việt Nam vào thời điểm cuối thập niên 30 và đầu 40 thế kỷ XX, tác giả Nguyễn Tuân đã khẳng định tên tuổi của mình ở một tác phẩm hoàn thiện mang tên “Vang bóng một thời”. Với nhận xét là người suốt đi tìm kiếm cái đẹp Nguyễn Tuân đã xây dựng thành công hình tượng Huấn Cao với biệt tài viết chữ thư pháp đẹp cùng phẩm chất chí hướng của kẻ đầu đội trời chân đạp đất không chịu khuất phục trước cường quyền thông qua tác phẩm “Chữ người tử tù “. Truyện ngắn cũng là minh chứng nhất cho nét tài hoa văn chương độc đáo của nhà văn Nguyễn Tuân. Nét tài năng, khí phách và tấm lòng thiên lương sáng trong tựa như ngọc của nhân vật Huấn Cao và cũng chính là biểu tượng tiêu biểu cho những con người tài năng nhưng bị bối cảnh phong kiến lạc hậu khi ấy kìm kẹp, áp bức.
Mở bài mẫu thứ hai:
Nhà văn Pauxtopki từng khẳng định: “Nhà văn là người dẫn đường đến xứ xở của cái đẹp. Bước vào thế giới văn chương nghệ thuật là bước vào thế giới của cái đẹp”. Quả đúng như vậy với mỗi tác giả lại có một chân lí sâu sắc riêng nếu như nhà văn trữ tình Thạch Lam cái đẹp luôn dịu dàng, êm đềm nhưng lại mang màu u buồn, man mác, gắn liền với nỗi buồn của thời đại thì tác giả Nguyễn Tuân một con người nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp thì nét tài hoa ấy gắn liền với khí phách anh hùng luôn hiên ngang không chịu khuất phục trước uy quyền xấu xa. Trong kho tàng thế giới văn hóa nghệ thuật độc đáo ấy của Nguyễn Tuân là hình tượng nhân vật Huấn Cao – nhân vật trung tâm của tác phẩm “Chữ người tử tù”. Đây là nhân vật với tài năng viết chữ thư pháp rất đẹp và tấm lòng thiên lương biết giữ gìn, trân quý cái đẹp, ngay cả trong bối cảnh phải đối mặt với cái chết vẫn giữ trọng phẩm chất con người kiên trung với lí tưởng của mình. Đặc biệt là tấm lòng biết trân quý những tấm lòng biệt nhờn cùng có mục đích chung về nuôi dưỡng và phát triển cái đẹp của văn hóa.
Trên cơ sở những thông tin cơ bản và mở rộng về phương pháp viết mở bài khi phân tích tác phẩm văn học cùng hai mở bài mẫu về tác phẩm Chữ người tử tù các bạn đọc hãy sáng tạo trên ý tưởng của mình và hoàn thành thật tốt bài phân tích tác phẩm này nhé.
2. Mở bài Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân hay:
Mở bài mẫu thứ nhất:
Băng qua những vùng đất sâu thẳm của tiềm thức, vượt lên những xấu xa, độc ác và hèn mọn, cái đẹp mang trong mình sức mạnh của lương thiện, soi rọi vào những góc khuất tối tăm, thức tỉnh lương tri của con người. Với tư tưởng suốt đời tìm kiếm và ca ngợi cái đẹp, Nguyễn Tuân đã đưa vào từng trang viết những gì tinh túy nhất của thế gian. Chữ người tử tù là minh chứng rõ rệt cho tài năng xuất sắc của ông, đặc biệt qua hình tượng nhân vật Huấn Cao, một nhân vật toát lên vẻ đẹp tài năng, khí phách và một tâm hồn trong sáng, tựa như viên ngọc quý.
Mở bài mẫu thứ hai:
Dưới ánh sáng lấp lánh của ngọn đuốc tẩm dầu, những tia sáng đỏ rực chiếu lên tấm lụa trắng tinh khôi, nguyên vẹn như chưa bao giờ bị tổn hại tạo nên một khung cảnh huyền ảo và đầy sự đối lập. Trong không gian ngục tù tối tăm, nơi những vũng bùn của tội lỗi và đau khổ vây quanh, lại hiện lên một cảnh tượng hết sức đặc biệt và chưa từng có: Huấn Cao, một nghệ sĩ tài hoa, ngồi viết chữ trên tấm lụa trắng, trong sự chứng kiến của viên quản ngục. Đây chính là khoảnh khắc đẹp đẽ, thiêng liêng và vô cùng xúc động, được tạo nên bởi ngòi bút của Nguyễn Tuân. Trong cảnh tượng ấy, sự lấp lánh của cái đẹp đã vươn lên, phá vỡ tất cả những gì tầm thường, dung tục và xấu xa. Cái đẹp không chỉ hiện diện qua nét chữ mà Huấn Cao viết, mà còn tỏa sáng từ tâm hồn trong sáng của ông, từ những hành động tôn trọng và ngưỡng mộ của viên quản ngục đối với tài năng và phẩm hạnh của người tử tù. Đây là một khoảnh khắc hiếm hoi trong ngục tù, nơi mà sự dung tục và bạo lực thường thống trị, nhưng cái đẹp và lòng thiện lương lại lên ngôi, tỏa sáng mạnh mẽ. Đó chính là thông điệp mà Nguyễn Tuân muốn truyền tải qua hình ảnh Huấn Cao và viên quản ngục, hai nhân vật biểu tượng của lòng ngưỡng mộ cái đẹp và sự cao quý của tinh thần.
3. Mở bài Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân điểm cao:
Mở bài mẫu thứ nhất:
Nguyễn Tuân (1910 – 1987) là một nhà văn không chỉ nổi tiếng với những tác phẩm văn học xuất sắc mà còn vì cả cuộc đời ông đã dâng trọn cho việc tìm kiếm cái Đẹp. Tuy nhiên khác với Thạch Lam, nhà văn có tâm hồn hướng về những giá trị nhẹ nhàng, thanh thản của cuộc sống thường ngày, Nguyễn Tuân luôn tìm kiếm cái đẹp vượt lên trên giới hạn của sự bình dị, một vẻ đẹp hoàn hảo, toàn thiện. Ông nhìn nhận thế giới và con người qua lăng kính thẩm mỹ và văn hóa, luôn tìm kiếm vẻ đẹp vĩnh hằng trong mọi chi tiết của cuộc sống. Tập truyện ngắn “Vang bóng một thời” là một tác phẩm đặc sắc, thể hiện rõ nhất phong cách nghệ thuật và dấu ấn cá nhân của Nguyễn Tuân. Đây là một trong những điểm xuất phát quan trọng trong quá trình phát triển nghệ thuật của ông, nơi các truyện ngắn khắc họa những chân dung đặc biệt của những con người và những nét đẹp của một thời quá vãng. Cả tập truyện mang đậm phong vị của một thời kỳ xa xưa với những thú chơi tao nhã cùng những con người thuộc về quá khứ, gợi lên những ký ức về một thời vàng son mà nhà văn luôn nâng niu trong trái tim mình. Sự thoát ly của những nhân vật trong truyện cũng là cách Nguyễn Tuân thể hiện sự hoài niệm, sự yêu quý dành cho những giá trị truyền thống, những vẻ đẹp đã trở thành ký ức của một thời đã qua.
Mở bài mẫu thứ hai:
Chúng ta luôn trân trọng và ngưỡng mộ những con người có cái nhìn sắc sảo, tinh tế, biết đánh giá đúng mực và khéo léo nhận ra tài năng của người khác. Những người này không chỉ sở hữu một khí phách ngạo nghễ, mạnh mẽ, mà còn mang trong mình một tấm lòng cao thượng, trân trọng cái đẹp và những giá trị tinh thần. Một trong những nhân vật tuyệt vời như vậy chính là Huấn Cao, hình ảnh tiêu biểu cho vẻ đẹp trí thức, tài hoa và phẩm cách cao quý, mà Nguyễn Tuân đã khắc họa một cách tuyệt vời trong tác phẩm “Chữ người tử tù.” Huấn Cao là một nhân vật đặc biệt, mang trong mình phẩm hạnh và tài năng nổi bật. Dù sống trong một xã hội ngột ngạt và đầy bất công, ông vẫn giữ được vẻ đẹp thiên lương trong sáng, tỏa ra một thứ ánh sáng huyền bí như một ngôi sao sáng giữa bầu trời tối tăm. Tài năng và khí phách của ông không chỉ thể hiện qua những câu chữ viết đẹp tuyệt trần mà còn qua cách ông đối diện với cuộc sống và cái chết. Ở ông, cái đẹp không chỉ dừng lại ở bề ngoài, mà thấm sâu vào tâm hồn, qua hành động và lối sống. Trong một xã hội đầy dẫy sự hà khắc và tàn bạo, Huấn Cao vẫn kiên định giữ vững những giá trị nhân văn và phẩm hạnh cao quý. Vẻ đẹp của ông không chỉ làm bừng sáng không gian u ám của ngục tù mà còn lan tỏa mạnh mẽ, thách thức những gì xấu xa, hèn mọn. Huấn Cao không chỉ là một người tài hoa mà còn là biểu tượng của cái đẹp không thể bị hủy diệt dù trong hoàn cảnh khắc nghiệt nhất. Chính trong cảnh ngục tù tối tăm ấy, ông vẫn sáng ngời như một ngọn đuốc, không chỉ chiếu sáng không gian mà còn thức tỉnh những tâm hồn đang bị vùi lấp trong sự tăm tối của bạo lực và bất công.