Bài thơ Quê hương của tác giả Tế Hanh là một bài học quan trọng trong môn học Ngữ Văn lớp 8. Mời các thầy cô và các em học sinh tham khảo bài viết dưới đây về Mẫu mở bài bài thơ Quê hương của Tế Hanh siêu hay.
Mục lục bài viết
1. Mẫu mở bài bài thơ Quê hương của Tế Hanh siêu hay:
Trong tác phẩm mang tế Thi nhân Việt Nam, tác giả Hoài Thanh – Hoài Chân đã ca ngợi nhà thơ “Tế Hanh là một người tinh lắm, Tế Hanh đã ghi được đôi nét rất thần tình về cảnh sinh hoạt chốn quê hương. Người nghe thấy được cả những điều không hình sắc, không thanh âm như mảnh hồn làng, trên cánh buồm giương, như tiếng hát của hương đồng quyến rũ, con đường quê nho nhỏ. Thơ Tế Hanh đưa ta vào một thế giới rất gần gũi…” Quê hương là một bài thơ toàn bích tuyệt đẹp được khắc nét nên bởi những lời thơ mang đậm hương vị tha thiết của làng quê đất nước, và bằng tuổi trẻ giàu nhiệt huyết, tràn đầy tình yêu thương và khát vọng của nhà thơ Tế Hanh. Tài năng và kinh nghiệm sáng tác, làm việc đã mang lại cho tác giả Tế Hanh một cái nhìn sâu sắc hơn về hình ảnh chiếc thuyền đang căng mình đón gió biển để ra khơi với ước vọng mang nhiều cá tôm về nhất cho người dân lao động nơi đây.
2. Mẫu mở bài bài thơ Quê hương của Tế Hanh độc đáo:
Tác giả Vương Trí Nhàn đã từng giành nhiều lời viết chân thành, sâu sắc về nhà thơ Tế Hanh trong tác phẩm Cây bút đời người : “Trong thơ Việt Nam tiền chiến, ông chưa bao giờ tạo được một sự hấp dẫn lạ lùng như Hàn Mặc Tử hoặc Nguyễn Bính, cũng không có lúc nào làm chủ thi đàn như Thế Lữ hoặc Xuân Diệu. Nhưng ông vẫn có chỗ của mình. Tập Nghẹn ngào từng được giải thưởng Tự Lực văn đoàn. Từ sau 1945, ông vẫn làm thơ đều đều, những tập thơ mỏng mảnh, giọng thơ không có gì bốc lên nồng nhiệt, nhưng được cái tình cảm hồn nhiên, và tập nào cũng có một ít bài đáng nhớ, khiến cho ngay sau Tố Hữu, Chế Lan Viên, Xuân Diệu người ta nghĩ ngay đến Tế Hanh.” Quả đúng là như vậy khác với những tiếng nói thơ ca của các tác giả Chế Lan Viên, Huy Cận… thì nỗi lòng trong thơ Tế Hanh mang nét trong trẻo với những nỗi buồn lớn cho quê hương, đất nước. Với tinh thần ấy Tế Hanh đã viết nên những dòng thơ chân tình trong bài thơ Quê hương. Bài thơ lấy chủ đề về nhớ thương quê hương đất nước nơi mình sinh ra lớn lên, đây là chủ đề tâm thường thấy trong các bài thơ trữ tình của Tế Hanh. Bài thơ mang âm điệu da diết sâu lắng với những nỗi buồn dịu nhẹ đã khắc họa nên bức tranh làng chài với những dân lao động hăng say làm việc trên nền bức tranh thiên nhiên kì vĩ tuyệt đẹp.
3. Mẫu mở bài bài thơ Quê hương của Tế Hanh nâng cao:
Nhắc đến Tế Hanh, người ta thường hay nhận xét: Thơ ông hiền hòa, tươi mát như làng Đông Yên quê hương, trong vắt như con nước sông Trà Bồng luôn xuôi chảy một dòng. Những tác phẩm thơ ca của tác giả Tế Hanh là những câu chuyện được khắc họa bằng thứ tình cảm chân thành, tha thiết dưới ánh sáng của nghệ thuật, là sự kết hợp hài hòa duyên dáng giữa bút pháp miêu tả mô tả và kể chuyện tâm tình. Điều đó được bộc lộ rõ thông qua tác phẩm thơ Quê hương, tác phẩm nằm trong tập thơ mang tên Nghẹn ngào (xuất bản năm 1939) và sau đó được in lại trong tập thơ Hoa niên (xuất bản năm 1945). Tác phẩm sử dụng giọng điệu thơ trữ tình, có tác dụng nghệ thuật cao khiến đọc giả rung động với hình ảnh quê hương làng chài cùng người dân màn nét đẹp lao động vừa trữ tình vừa hào hùng, vĩ đại. Cả đời họ gắn liền với con thuyền ngày đêm ra khơi đánh cá, với sông nước và đó là những hình ảnh thân thương luôn in đậm trong tâm trí của tác giả – người con đã từng gắn bó tuổi thơ thời niên thiếu với vùng đất nơi đây.
4. Mẫu mở bài bài thơ Quê hương của Tế Hanh học sinh giỏi:
“Có một đề tài, trở đi trở lại như một lời khấn khứa, càng viết nhiều, càng hay”. Có lẽ là lời nhận xét đúng nhất khi người ta nhắc đến chủ đề quê hương trong thi ca văn học Việt Nam. Ta từng nghe không ít lần cảm nhận hình ảnh một quê hương gắn với con sông, chùm khế, với những đứa trẻ ngây dại đang chơi đùa hay là hình ảnh quê hương đang căng mình chiến đấu trong những năm kháng chiến ác liệt hoặc là tấm lòng khắc khoải của người con khi phải rời xa quê hương. Đến với bài thơ “Quê hương” của Tế Hanh người đọc lại cảm nhận về một quê hương làng chài bình yên với con thuyền luôn chăm chỉ ra khơi, với người lao động cần mẫn bắt từng mẻ cá lớn.
5. Mẫu mở bài bài thơ Quê hương của Tế Hanh ấn tượng nhất:
Mẫu 1:
Trong thơ Tế Hanh, ta dễ dàng cảm nhận được hơi thở nồng ấm của những người con đất biển, cùng hình ảnh một dòng sông chan hòa ánh nắng giữa buổi trưa yên ả, tất cả đều gắn liền với tình yêu quê hương mãnh liệt của nhà thơ. Bài thơ “Quê hương” không chỉ là một ký ức đẹp đẽ về tuổi thơ mà còn là tác phẩm khởi đầu cho mạch cảm hứng sâu sắc về quê nhà trong sáng tác của Tế Hanh. Được viết bằng tất cả sự trân trọng và tấm lòng yêu thương, bài thơ không chỉ tái hiện vẻ đẹp thơ mộng và hùng tráng của thiên nhiên làng biển mà còn ngợi ca những con người lao động miệt mài, kiên cường. Từng câu chữ trong thơ như thấm đẫm hồn quê, mang đến hình ảnh chân thực về cuộc sống bình dị mà đầy ý nghĩa. Tế Hanh đã khéo léo hòa quyện cảm xúc cá nhân với những giá trị chung của quê hương, biến bài thơ thành một bức tranh sống động và giàu cảm xúc, ghi dấu tình yêu bất diệt với mảnh đất quê nhà.
Mẫu 2:
Quê hương, hai tiếng thiêng liêng mà mỗi khi cất lên đều gợi bao cảm xúc dạt dào và thân thương. Trong sâu thẳm trái tim mỗi người, quê hương chính là nơi gắn bó với những kỷ niệm đầu đời, nơi ta sinh ra, lớn lên và cảm nhận trọn vẹn sự ấm áp của tình yêu thương. Đó là chốn bình yên luôn hiện hữu, lưu giữ những cảm xúc cao đẹp nhất trong tâm hồn mỗi con người. Chiều nay, trong tiết học văn, khi cô giáo giảng bài thơ “Quê hương” của Tế Hanh, lòng tôi không khỏi bồi hồi. Những vần thơ ấy đưa tôi về với hình ảnh một làng quê ven biển yên bình mà đậm chất thơ, nơi thiên nhiên hòa quyện cùng nhịp sống lao động cần cù của con người. Quê hương trong thơ Tế Hanh hiện lên thật giản dị, nhưng cũng thật đẹp như chính tình yêu tha thiết mà nhà thơ dành cho nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những câu chữ ấy không chỉ khắc họa bức tranh làng quê mà còn gợi lên trong lòng người đọc niềm thương nhớ, tự hào về quê hương của chính mình.
Mẫu 3:
“Có một đề tài, trở đi trở lại như một lời khấn nguyện, càng viết càng hay.” Có lẽ, đó chính là quê hương, nguồn cảm hứng bất tận trong dòng chảy văn học. Qua từng giai đoạn, từng tâm hồn sáng tạo, quê hương được tái hiện dưới nhiều sắc thái và hình ảnh khác nhau. Đó là một quê hương bình dị với ánh trăng, chùm khế ngọt và cánh diều tuổi thơ trong thơ Đỗ Trung Quân. Hay là nỗi đau và vẻ đẹp kiên cường của quê hương kháng chiến qua những vần thơ đầy bi tráng của Hoàng Cầm trong “Bên kia sông Đuống”. Hay đó là tình yêu sâu nặng, mộc mạc của người nông dân dành cho làng quê trong truyện ngắn “Làng” của Kim Lân. Giữa một đề tài đã được khai thác nhiều lần, tưởng chừng như lối mòn đã phủ kín cỏ, thơ Tế Hanh vẫn đem đến một làn gió mới, một dòng cảm xúc chân thành, tinh tế và độc đáo. Trong “Quê hương”, ông không chỉ khắc họa vẻ đẹp của làng chài ven biển, mà còn gửi gắm tình yêu sâu sắc, niềm tự hào và nỗi nhớ thương da diết dành cho nơi chôn nhau cắt rốn.