Xin giới thiệu đến các quý thầy cô, các em học sinh lớp 7 bài văn mẫu Lòng yêu nước trong văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng hay nhất giúp các em học sinh có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức và chuẩn bị cho bài thi môn văn sắp tới. Mời các quý thầy cô và các em học sinh cùng tham khảo và tải về chi tiết tài liệu dưới đây:
Mục lục bài viết
- 1 1. Lòng yêu nước trong văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng hay nhất:
- 2 2. Lòng yêu nước trong văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng ngắn gọn:
- 3 3. Lòng yêu nước trong văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng xúc tích:
- 4 4. Lòng yêu nước trong văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng ý nghĩa:
- 5 5. Lòng yêu nước trong văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng tình cảm:
1. Lòng yêu nước trong văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng hay nhất:
“Người đàn ông cô độc giữa rừng” (Đoàn Giỏi), “Dọc đường xứ Nghệ” và “Buổi học cuối cùng”, đều là những văn bản có những nội dung thể hiện lòng yêu nước. Vậy lòng yêu nước là gì và được biểu hiện cụ thể như nào chắc hẳn trong mỗi bạn ngồi đây đều có câu trả lời riêng của mình. Bản thân tôi nhận thấy cả ba văn bản đều có nội dung liên quan đến tinh thần yêu nước nhưng mỗi văn bản có cách thể hiện rất khác nhau.Trước hết chúng ta cần hiểu yêu nước là yêu mảnh đất mình sinh ra và lớn lên, yêu tiếng nói, yêu con người; là hành động sẵn sàng đấu tranh bảo vệ Tổ Quốc mỗi lúc nguy nan. Vì thế mà biểu hiện của lòng yêu nước cũng khác nhau ở mỗi thời, mỗi hoàn cảnh.
Trong thời chiến tranh loạn lạc, tình yêu nước được biểu hiện là đấu tranh chống giặc ngoại xâm, như nhân vật Võ Tòng trong “Người đàn ông cô độc giữa rừng” (Đoàn Giỏi). Võ Tòng yêu nước được thể hiện ở việc giết tên địa chủ tham lam độc ác, ở việc làm những mũi tên tẩm độc để bắn giặc Pháp. Hành động làm vũ khí thầm lặng nhưng lại thể hiện được tấm lòng lớn lao, chính vì thế mà ông Hai đã trịnh trọng cảm ơn người anh em của mình “xin đa tạ chú! Đa tạ chú!”. Lời cảm ơn không chỉ của ông Hai mà còn của nhân dân, đất nước.
Tình yêu nước còn được thể hiện ở việc yêu tiếng mẹ đẻ, trân trọng, giữ gìn tiếng mẹ đẻ. Nhân vật thầy Ha-men trong “Buổi học cuối cùng” (Đô-đê) là gương mặt tiêu biểu cho tấm lòng yêu nước tha thiết ấy. Được tin buổi học cuối cùng, thầy đã ăn vận trang trọng khác mọi ngày với chiếc áo rơ-đanh-gốt màu xanh lục diềm lá sen…mũ lụa đen thêu, thái độ dịu dàng ân cần với học trò. Bài giảng cuối cùng của thầy say sưa dịu dàng về thứ tiếng mà thầy cho là hay nhất thế giới, trong sáng nhất, vững vàng nhất và thầy nhấn mạnh phải giữ lấy nó trong chúng ta và đừng bao giờ quên lãng nó. Tình cảm của thầy H-men còn được thể hiện trong những dòng chữ cuối cùng, cầm một hòn phấn dằn mạnh hết sức và thầy viết thật to “NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM”.
Đó là tình yêu nước trong thời chiến tranh, lọan lạc, còn ở thời bình tình yêu nước lại được biểu hiện ở tình yêu gia đình, tình yêu giữa con người với von người, ở việc giữ gìn bản sắc dân tộc. Trong văn bản “Dọc đường xứ Nghệ” (Sơn Tùng) tình yêu nước là câu chuyện về nhân vật lịch sử như Lý Nhật Quang chăm lo cho đời sống nhân dân, là phê phán vua Thục Phán chủ quan khinh địch để mất nước của cụ Phó bảng và các con. Yêu nước còn là việc am hiểu, giải thích cặn kẽ về các địa danh như hòn Hai Vai, núi Trống Thủng, núi Cờ Rách… là nhớ ơn đại thi hào Nguyễn Du…
Như vậy chúng ta không nên hiểu lòng yêu nước một cách hạn hẹp, chẳng hạn quan niệm: chỉ ra trận đánh giặc mới là yêu nước. Yêu nước còn được thể hiện bằng nhiều cách thức, nhiều hành động … khác nhau. Bản thân tôi còn ngồi trên ghế nhà trường cũng thể hiện lòng yêu nước của mình bằng việc học hành thật tốt, nghe lời ông bà cha mẹ và thầy cô, hòa thuận với an hem, bạn bè.
2. Lòng yêu nước trong văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng ngắn gọn:
Cả ba tác phẩm đều mang thông điệp về tình yêu quê hương, nhưng mỗi tác phẩm lại lên án điều đó theo cách độc đáo của mình.
Trong văn bản “Buổi học cuối cùng”, tình yêu quê hương được biểu lộ qua sự trân trọng và tôn vinh tiếng Pháp bởi thầy Ha-men, cư dân làng, và chính Phrang, cậu bé đáng yêu. Trong “Dọc đường xứ Nghệ”, chúng ta gặp những câu chuyện lịch sử qua lời kể của cụ Phó bảng, thông qua những địa danh đã chứng kiến hành trình của cha con. Còn trong “Người đàn ông cô độc giữa rừng”, tác giả vẽ nên hình ảnh một nhân vật thể hiện tính cách mạnh mẽ và chân thành của người dân Nam Bộ.
Những hành động chế tạo vũ khí, đấu tranh chống lại sự xâm lược của giặc Pháp là biểu tượng rõ ràng của tình yêu quê hương trong tâm hồn chú Võ Tòng. Bằng lòng căm hận đối với kẻ thù, chú không ngần ngại chế tạo nỏ bằng tay mình. Cảnh vật dọc đường và những câu hỏi tò mò của Côn cũng như sự trả lời của cụ Phó bảng, dù chỉ là suy tư và cảm xúc, nhưng cũng thể hiện sự yêu nước sâu sắc. Một người cha hiểu biết về lịch sử và các địa danh trong vùng. Những người con luôn khao khát tìm hiểu, khám phá những giá trị lịch sử của dân tộc. Cuối cùng, trong buổi học cuối cùng, tình yêu quê hương được thể hiện qua việc kính trọng và yêu mến tiếng mẹ đẻ. Bởi chỉ khi còn sử dụng tiếng mẹ đẻ, dân tộc đó mới giữ vững được chìa khóa của sự tự do.
Hãy nhớ rằng, tình yêu quê hương không chỉ biểu hiện qua những trận đánh, mà còn được thể hiện qua nhiều hành động khác nhau.
3. Lòng yêu nước trong văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng xúc tích:
Qua ba văn bản được học “Người đàn ông cô độc giữa rừng” (Đoàn Giỏi), “Dọc đường xứ Nghệ” (Sơn Tùng) và “Buổi học cuối cùng” (Đô-đê), ta nhận ra các văn bản trên đều được viết liên quan đến lòng yêu nước. Tuy nhiên, mỗi văn bản đều có cách thể hiện rất khác nhau, cụ thể như sau:
Lòng yêu nước là tình cảm với quê hương, đất nước, là hành động, là không ngừng phấn đấu nhằm bảo vệ và xây dựng đất nước. Lòng yêu nước là một tình cảm thiêng liêng, cao cả của mỗi người dành cho đất nước mình.
Trong đoạn trích “Buổi học cuối cùng”, lòng yêu nước được thể hiện thông qua tình cảm kính trọng và yêu quý tiếng Pháp của thầy Ha – men, dân làng, và đặc biệt là cậu bé Phrang. Được tin buổi học cuối cùng, thầy đã ăn mặc chỉnh tề khác mọi ngày với chiếc áo rơ-đanh-gốt màu xanh lục diềm lá sen. .. mũ lụa đen thêu, cử chỉ nhẹ nhàng ân cần với học trò. Bài giảng cuối cùng của thầy say sưa nói về thứ ngôn ngữ mà thầy nghĩ là đẹp nhất thế giới, trong trẻo nhất, vững chắc nhất và thầy nhấn mạnh hãy giữ vững nó trong tim chứ đừng bao giờ lãng quên nó. Tình cảm của thầy H-men cũng được thể hiện trong từng nét chữ viết cuối cùng, cầm một hòn phấn dằn mạnh hết sức và thầy ghi rất to “NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM”.
Khác với “Buổi học cuối cùng”, ở “Dọc đường xứ Nghệ” là các câu chuyện lịch sử được cụ Phó bảng thuật lại cho các con qua những địa danh mà cha con đã ghé thăm. Nhân vật lịch sử như Lý Nhật Quang chăm lo cho cuộc sống người dân, là phê phán vua Thục Phán chủ quan khinh địch làm mất nước của cụ Phó bảng và các con. Yêu nước còn là sự am hiểu, lý giải tường tận về những địa danh như hòn Hai Vai, núi Trống Thủng, núi Cờ Rách. .. là nhớ ơn đại thi hào Nguyễn Du. ..
Cuối cùng, trong văn bản “Người đàn ông cô độc giữa rừng” hb là những khác hoạ của nhà văn đối với một nhân vật có nhiều nét tính cách của người dân Nam Bộ thẳng thắn, bộc trực. Hành động chế tạo nỏ, đánh đuổi giặc Pháp xâm lăng là biểu hiện cụ thể của long yêu nước ở chú Võ Tòng. Với long căm thù giặc, quyết tâm không để mất nước chú đã tự mình chế tạo nỏ. Những cảnh vật trên đường với lời hỏi của bé Côn hay câu trả lời của cụ Phó bảng, dù chỉ là những ý nghĩ, xúc cảm không phải là hành động nhưng cũng là những biểu hiện của lòng yêu nước. Một người cha hiểu biết được những di tích lịch sử, những địa danh đang tồn tại của quê hương. Những người con luôn muốn tìm tòi, khai phá các di tích lịch sử của quê hương. Và với buổi học cuối cùng thì long yêu nước được thể hiện thông qua lòng yêu quê hương. Bởi chừng nào còn được dùng tiếng mẹ đẻ thì chừng ấy dân tộc đó chưa nắm giữ được chìa khoá chốn lao tù.
Không nên hiểu long yêu nước quá rộng, ví như tư tưởng phải ra trận đánh giặc mới là yêu nước. Yêu nước cần được thể hiện bằng nhiều cử chỉ, hành động khác nhau.
4. Lòng yêu nước trong văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng ý nghĩa:
Theo quan điểm của em, tác phẩm “Người đàn ông cô đơn giữa rừng” của Đoàn Giỏi, “Dọc đường xứ Nghệ” của Sơn Tùng và “Buổi học cuối cùng” của Đô-đê đều khắc họa tình yêu quê hương. Tuy nhiên, mỗi tác phẩm lại tôn vinh tình yêu quê hương theo những cách độc đáo khác nhau.
Trong “Người đàn ông cô đơn giữa rừng”, tình yêu quê hương bắt nguồn từ lòng dũng cảm và sự kiên định của những con người ở vùng núi phương Nam. Trong khi đó, “Buổi học cuối cùng” thể hiện tình yêu đối với quê hương thông qua việc yêu thương ngôn ngữ mẹ, ngôn ngữ Pháp, và sự đam mê dạy học của thầy giáo Pháp trong buổi học tiếng Pháp cuối cùng. Đặc biệt, hình ảnh thầy giáo đứng lên, cầm phấn và viết dòng chữ “NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM!” tạo ra một bức tranh tuyệt vời của tình yêu quê hương trang trọng, đọng mãi với những người trí thức yêu nước. Cuối cùng, trong “Dọc đường xứ Nghệ”, chúng ta gặp ba người cha và con trò chuyện về các di tích lịch sử, các địa danh nổi tiếng cùng với những câu chuyện và truyền thuyết liên quan. Qua đó, chúng ta cảm nhận sự khát khao, mong muốn của nhân dân ghi dấu lên bản đồ đất nước Việt Nam. Những câu chuyện này giúp con cháu hiểu rõ hơn về nguồn gốc, lịch sử và văn hóa dân tộc, từ đó củng cố tình yêu quê hương và trân trọng những giá trị văn hóa dân gian truyền thống.
Từ ba tác phẩm trên, chúng ta thấy tình yêu quê hương không chỉ được biểu hiện qua những người lính, những người trực tiếp đối mặt với nguy hiểm, mà còn có nhiều cách thể hiện khác nhau trong cuộc sống hàng ngày. Chính vì vậy, chúng ta cần trân trọng tất cả những điều xung quanh và nuôi dưỡng tình yêu quê hương từ những điều nhỏ bé nhất.
5. Lòng yêu nước trong văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng tình cảm:
Cả ba văn bản đều có nội dung đề cập về lòng yêu nước nhưng mỗi một văn bản có cách thể hiện hoàn toàn khác nhau. Lòng yêu nước thể hiện ở văn bản Buổi học cuối cùng là sự trân trọng yêu quý tiếng Pháp của thầy Ha-men, của dân làng và cậu bé Phrăng cũng chính là nhân vật đại diện cho tấm lòng yêu nước thiết tha ấy. Được tin buổi học cuối cùng, thầy đã ăn mặc chỉnh tề khác mọi ngày với bộ áo sơ-mi màu xanh lục diềm lá sen. .. mũ lụa đen thêu, cử chỉ nhẹ nhàng ân cần với học trò. Bài giảng cuối cùng của thầy say sưa nói đến thứ ngôn ngữ mà thầy coi là giỏi nhất thế giới, trong sáng nhất, vững chắc nhất và thầy nhắc nhở hãy giữ vững nó trong lòng chứ đừng bao giờ lãng quên nó. Tình cảm của thầy H-men cũng được thể hiện trong những câu chữ cuối cùng, như một hòn phấn dằn mạnh hết sức và thầy ghi rất to “NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM”. Ở văn bản Dọc đường xứ Nghệ là chuyện các nhân vật lịch sử như Lý Nhật Quang lo cho cuộc sống nhân dân, là phê phán vua Thục Phán chủ quan khinh địch làm hại nước của cụ Phó bảng và các con. Yêu nước còn là sự hiểu biết, giảng giải tường tận về những địa danh như hòn Hai Vai, núi Trống Thủng, núi Cờ Rách. .. là nhớ ơn đại thi hào Nguyễn Du. .. Ở văn bản Người đàn ông cô độc giữa rừng là những khác hoạ của nhà văn đối với một nhân vật có đậm tính cách của người dân Nam Bộ thẳng thắn, bộc trực. Hành động chế tạo súng, đánh giặc Pháp cũng là biểu hiện sinh động của tinh thần yêu nước ở chú Võ Tòng. Với một lòng căm thù giặc, quyết tâm không được mất nước chú đã tự mình chế nỏ. Những cảnh vật ven đường với lời hỏi của bé Côn hay câu trả lời của cụ Phó bảng, dù chỉ là những lời nói, chứ không phải là hành động nhưng lại là những biểu hiện của lòng yêu nước. Một người cha hiểu biết về các sự kiện lịch sử, những vùng đất đang tồn tại của quê hương. Những người con luôn muốn tìm tòi, khai phá các di tích lịch sử của đất nước. Và với buổi học cuối cùng thì lòng yêu nước được thể hiện thông qua lòng yêu tiếng mẹ đẻ. Bởi chừng nào còn được dùng tiếng mẹ đẻ thì chừng ấy dân tộc đó vẫn nắm giữ được chìa khoá chốn tù đày.
Không nên định nghĩa lòng yêu nước quá rộng, chẳng hạn phải chỉ có trận đánh giặc mới là yêu nước. Yêu nước cần được thể hiện bằng nhiều hình thức, hành động khác nhau.