Phần giới thiệu và kết luận có thể khó viết, nhưng đáng để đầu tư thời gian bởi nó ảnh hưởng đáng kể đến trải nghiệm của người đọc đối với bài viết của bạn. Dưới đây là bài viết tham khảo về Kết bài Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải mời các bạn theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Kết bài Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải hay nhất:
Có thể nói, đã có rất nhiều thi nhân trong nền văn học Việt Nam biểu lộ tình cảm và cái nhìn riêng biệt trước mùa xuân, nhưng bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của tác giả Thanh Hải vẫn mang những nét độc đáo, khác biệt và để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Bài thơ là một lẽ sống tuy nhỏ bé nhưng lại vô cùng lớn lao. Nhà thơ ngay trong những khoảng thời gian cuối cùng của cuộc đời vẫn luôn ước nguyện trở thành một “mùa xuân” nghĩa là sống và làm việc cống hiến với tất cả sức lực của mình nhưng lại rất khiêm nhường, thầm lặng; đó là “một mùa xuân nho nhỏ” góp vào “mùa xuân lớn” của dân tộc, đất nước. Ý niệm của tác giả cũng chính là lời nhắc nhở với thế hệ trẻ đang ngày đêm trưởng thành và phát triển hãy sống và cống hiến cho đất nước theo lẽ “ Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà phải hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay”. Đó mới chính là cuộc sống có ý nghĩa.
2. Kết bài Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải ấn tượng nhất:
“Mùa xuân nho nhỏ” quả đúng là một trong những bài thơ xuất sắc trong gia tài văn học thơ ca đồ sộ của nhà thơ Thanh Hải. Đó là tấm lòng tự bạch đầy chân thành, tha thiết với những lẽ sống đầy tính nhân văn về cuộc đời. Trong mùa xuân của thiên nhiên đất nước là sự hóa thân cống hiến của mùa xuân mỗi người dân lao động và người lính Việt Nam. Mùa xuân của con người đẹp biết bao nhiêu nhưng so với màu xuân bao la, mãi mãi trường tồn của đất nước thì cuộc đời con người mới nhỏ bé vì thế nên nhà thơ khiêm nhường ước muốn sẽ là một mùa xuân nho nhỏ. Đó cũng chính hi vọng cùng với triệu con người trên khắp mọi miền tổ quốc góp phần nhỏ bé làm đẹp, tô sắc thêm cho mùa xuân đất nước. Bài thơ là lời khuyên chân tình phù hợp với quan niệm cao đẹp của dân tộc “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
3. Kết bài Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải điểm cao:
Bài thơ Mùa xuân nho nhỏ không chỉ để lại ấn tượng với người đọc như là khúc ca yêu đời, yêu cuộc sống tin tưởng vào tương lai thịnh vượng của đất nước được cất lên từ tấm lòng chân tình luôn ấp ủ khát vọng sống mãnh liệt, được cống hiến hết mình mà còn là bài thơ năm tiếng với sự uyển chuyển về ý tứ và sự duyên dáng, trữ tình về nhạc điệu. Có thể thấy nguồn cảm hứng chủ đạo, xuyên suốt trong thơ về quê hương đất nước thông qua bài thơ này. Đây là bức tranh mùa xuân thiên nhiên tiêu biểu với sự hòa hài về sắc màu lẫn âm thanh. Nào là sắc xanh của dòng sông cùng sự vươn lên của chồi non lá biếc điểm trên đó là sắc tím của bông hoa điểm thêm một chút long lanh của những giọt sương mai. Bên cạnh đó là khát khao nguyện cống hiến hết mình nhưng thầm lặng, trở thành một mùa xuân nho nhỏ trong mùa xuân rộn ràng và rực rỡ của đất nước.
4. Kết bài Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải chọn lọc và siêu hay:
Mẫu 1: Mùa xuân nho nhỏ tuy khép lại trong từng dòng thơ, nhưng hình ảnh sắc tím của bông hoa bên dòng sông xanh, âm vang rộn ràng của tiếng chim chiền chiện và đặc biệt là những lời nguyện ước chân thành của nhà thơ Thanh Hải vẫn mãi đọng lại trong tâm hồn người đọc. Bài thơ tựa như một khúc ca vừa bình dị, vừa sâu lắng, đưa ta vào không gian mùa xuân tràn đầy sức sống và ý nghĩa, nơi thiên nhiên và con người hòa quyện trong niềm vui và hy vọng. Tác phẩm không chỉ vẽ nên bức tranh thiên nhiên rực rỡ mà còn khơi gợi một dòng cảm xúc dạt dào, dẫn người đọc trải nghiệm sự hào hứng, niềm hạnh phúc khi cảm nhận mùa xuân – biểu tượng cho sự sống và khởi đầu tươi đẹp. Trong từng câu chữ, người ta có thể thấy được một mùa xuân thiên nhiên mang màu sắc của sự sống bất diệt: bông hoa tím biếc vươn lên giữa dòng sông xanh biếc, chú chim chiền chiện cất tiếng hót vang như nhắc nhở mọi người về sự kỳ diệu của cuộc sống. Cảm giác lặng yên đưa tay “hứng từng giọt long lanh” là biểu tượng tinh tế cho sự nâng niu, trân trọng thiên nhiên và những điều giản dị mà quý giá trong cuộc đời.
Mẫu 2: Nhà nghiên cứu văn học Trần Đình Sử từng nhận định rằng: “Ở giữa mùa thu của cuộc đời mình, ông vẫn hướng về mùa xuân tuyệt mỹ.” Điều này đúng với Thanh Hải hơn bao giờ hết. Trong những tháng ngày cuối đời, dù phải đối mặt với đau đớn về thể xác, ông vẫn giữ được sự lạc quan, yêu đời và khát vọng cống hiến. Từ chính nghị lực ấy, ông đã viết nên “Mùa xuân nho nhỏ”, để lại cho đời một bài học sâu sắc về ý nghĩa của cuộc sống, về tình yêu quê hương, đất nước và tinh thần sống đẹp. Khi bài thơ khép lại, những hình ảnh sắc tím, âm thanh vang vọng cùng lời nguyện ước tha thiết của Thanh Hải vẫn còn vấn vương mãi trong lòng người đọc. Không chỉ đơn thuần là một bài thơ ngợi ca mùa xuân, “Mùa xuân nho nhỏ” còn là một thông điệp nhân văn sâu sắc, nhắc nhở mỗi chúng ta biết trân trọng cuộc sống, thiên nhiên và quan trọng hơn, biết cống hiến để làm nên những giá trị tốt đẹp cho xã hội. Bài thơ sẽ còn mãi trường tồn cùng thời gian như một khúc ca không ngừng vang vọng trong lòng độc giả.
5. Kết bài Mùa xuân nho nhỏ của Thanh Hải ngắn gọn:
Mẫu 1: “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải không chỉ mang đến cho người đọc một bức tranh thiên nhiên xứ Huế thơ mộng và tràn đầy sức sống khi đất trời vào xuân, mà còn chất chứa tình yêu sâu đậm với quê hương, đất nước. Qua bài thơ, tác giả đã khéo léo thể hiện khát vọng được hòa mình vào dòng chảy chung của cuộc sống, cống hiến những điều nhỏ bé, ý nghĩa nhất của mình để làm nên một mùa xuân lớn lao, trường tồn cho dân tộc. Đặc biệt, trong hoàn cảnh sáng tác khi nhà thơ đang nằm trên giường bệnh, phải đấu tranh từng ngày với bệnh tật, lời nguyện ước ấy càng trở nên thiêng liêng, đáng quý và xúc động hơn bao giờ hết. Đặc biệt, hình ảnh “mùa xuân nho nhỏ” trong bài thơ không chỉ là biểu tượng cho sự sống, mà còn chứa đựng triết lý nhân sinh sâu sắc. Lời thơ vừa nhẹ nhàng, sâu lắng, vừa chan chứa sức mạnh tinh thần, khiến người đọc không khỏi xúc động và suy ngẫm.
Mẫu 2:
“Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải không chỉ khắc họa một bức tranh thiên nhiên xứ Huế tràn đầy sức sống khi mùa xuân về, mà còn gửi gắm trong đó tình yêu thiên nhiên sâu sắc và khát vọng chân thành của tác giả. Nhà thơ đã bày tỏ mong muốn dâng hiến những điều nhỏ bé của bản thân để góp phần vào sự lớn lao của đất nước. Đặc biệt, khi bài thơ ra đời trong hoàn cảnh Thanh Hải đang phải đấu tranh với bệnh tật hiểm nghèo, ước nguyện ấy càng trở nên thiêng liêng và đáng trân trọng hơn bao giờ hết. Hình ảnh mùa xuân trong thơ Thanh Hải không chỉ mang nét đẹp đặc trưng của thiên nhiên xứ Huế, nơi sắc tím dịu dàng hòa quyện cùng âm thanh rộn ràng của tiếng chim chiền chiện, mà còn là biểu tượng cho sự sống, sự phát triển và niềm hy vọng. Nhà thơ đã chọn cách miêu tả những điều gần gũi, thân thuộc nhất, như bông hoa tím biếc nổi bật giữa dòng sông xanh hay tiếng chim vang vọng khắp không gian, để làm nổi bật vẻ đẹp mộc mạc nhưng đầy sức hút của mùa xuân. Qua đó, tình yêu thiên nhiên và lòng biết ơn đối với cuộc sống được thể hiện một cách tinh tế, chân thành.