Đàn ghi ta của Lor-ca là một tác phẩm hay, nhưng cũng là một tác phẩm khó trong chương trình học phổ thông. Dưới đây là bài viết hướng dẫn cách viết kết bài Đàn ghi ta của Lor-ca ấn tượng. Mời quý bạn đọc cùng tham khảo.
Mục lục bài viết
1. Tuyển tập các kết bài Đàn ghi ta của Lor-ca hay nhất:
Mẫu 1:
Qua phân tích, chúng ta có thể khẳng định rằng bài thơ “Đàn ghi ta của Lorca” là tiếng nói đồng cảm, đau buồn của nhà thơ Thanh Thảo trước cái chết của nghệ sĩ thiên tài Lor-ca. Thông qua dòng cảm xúc, tư tưởng đa chiều vừa mãnh liệt, sâu sắc, cùng hệ thống hình ảnh thơ theo phong cách biểu tượng và màu sắc siêu thực, hình ảnh nghệ sĩ Lor-ca đã được khám phá và xây dựng như một biểu tượng nghệ thuật trường tồn, bất tử. Đây cũng là những sáng tạo nghệ thuật mới thể hiện những đóng góp tích cực và mong muốn thay đổi thơ ca theo cảm nhận riêng, khác biệt của tác giả, đồng thời thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của nhà thơ Thanh Thảo trước số phận bi thảm và cái chết đau đớn của nghệ sĩ thiên tài Lorca.
Mẫu 2:
Thông qua hàng loạt hình ảnh ẩn dụ, biểu tượng theo khuynh hướng tượng trưng và siêu thực, tác phẩm “Đàn ghi ta của Lorca” đã khắc họa thành công những tư tưởng đổi mới về con đường nghệ thuật, cách mạng của nghệ sĩ thiên tài Ph.Ga-xi-a Lor-ca. Tiếng vọng của tiếng đàn guitar “li-la li-la li-la” lặp lại và kết thúc bài thơ đã biến bài thơ thành một bài ca ngợi con người sáng tạo với giọng điệu ngưỡng mộ và say mê. Như vậy, “Đàn ghi ta của Lorca” đã xây dựng và tái hiện thành công hình ảnh nghệ sĩ Lor-ca thông qua hình ảnh quen thuộc của cây đàn guitar như một biểu tượng vĩnh cửu đại diện cho sự bất tử của các giá trị nghệ thuật mà Lorca để tạo ra.
Mẫu 3:
Qua bài thơ “Đàn ghi ta của Lorca” thông qua hệ thống hình ảnh ẩn dụ, tượng trưng và thể loại thơ tự do, tác giả Thanh Thảo dường như đã tiếp thêm một luồng gió mới cho sự thay đổi của văn học Việt Nam. Đó là sự đóng góp của nền tư duy tượng trưng siêu thực – một mỹ cảm mới mẻ, hiện đại và rất giàu sức sáng tạo trong quá trình sáng tác văn học. Bài thơ cũng là sự giao thoa, kết hợp thành công giữa thơ và nhạc, mang đến những giai điệu vang dội, bất tử về số phận và những đóng góp nghệ thuật của Lorca – thiên tài, nghệ sĩ vĩ đại của Tây Ban Nha.
2. Mẫu kết bài Đàn ghi ta của Lor-ca của Thanh Thảo học sinh giỏi:
Mẫu 1:
Qua tác phẩm “Đàn ghi ta của Lorca” trích từ tập “Khối vuông Ru – bích” xứng đáng là một trong những sáng tác xuất sắc thể hiện rõ nét chất thơ của Thanh Thảo. Qua những câu thơ đầy hình ảnh mơ mộng về số phận và cuộc đời bi thương của người nghệ sĩ tài hoa Lorca và tiếng đàn ghita “li-la li-la li-la” vang vọng khắp bài thơ, ta thấy được tư duy tượng trưng, siêu thực, lối viết phóng túng và cũng rất tự do trong thơ Thanh Thảo. Đồng thời, bài thơ cũng cho thấy sự đồng cảm, xót xa của tác giả trước số phận ngắn ngủi của người nghệ sĩ Lorca và qua đó thể hiện niềm tin nồng nhiệt của nhà thơ vào sự bất tử của những giá trị nghệ thuật chân chính.
Mẫu 2:
Như vậy, tác phẩm “Đàn ghi ta của Lorca” đã tái hiện thành công chân dung người nghệ sĩ thiên tài Lora thông qua những dòng thơ giàu sức mạnh và tư duy theo hướng tượng trưng và siêu thực. Đồng thời, tác phẩm này cũng cho thấy những đóng góp vô cùng to lớn của nhà thơ Thanh Thảo trong quá trình quảng bá và đổi mới đối với nền văn học Việt Nam thông qua hình thức độc thoại, kết hợp thơ và nhạc, đậm chất trữ tình và tự sự, xen lẫn giữa cảm quan phương Đông và tư duy phương Tây. Nhờ vậy, khi khám phá từng chất liệu thơ, từ hình ảnh đến từ ngữ, người đọc luôn cảm nhận được cảm giác mới mẻ trong từng câu chứ với tính liên tục trong dòng chảy tự sự và sự đứt đoạn trong tư tưởng, tình cảm của nhà thơ.
3. Phân tích bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca:
Thanh Thảo là nhà thơ tiên phong trong sáng tác thơ mới sau 1975. Ông luôn mang đến cho thơ một mỹ cảm hiện đại và giàu lý lẽ. Bài thơ “Đàn ghita của Lorca” trích từ “Khối vuông Rubic” là một trong những bài thơ xuất sắc nhất của giai đoạn thơ sau năm 1975. Bài thơ đã để lại giá trị nội dung và giá trị nghệ thuật độc đáo cho người đọc.
Khổ thơ đầu là hình ảnh Lorca, một người tự do, tự lập, một nghệ sĩ sáng tạo. Trong bối cảnh chính trị, nghệ thuật và văn hóa của Tây Ban Nha.
Những tiếng đàn bọt nước
…
Trên yên ngựa mỏi mòn…
Câu thơ đầu rất xúc động, gây ấn tượng mạnh mẽ đến các giác quan và thị giác: “những tiếng đàn bọt nước”. Sử dụng cả giác quan và thính giác để cảm nhận âm thanh của cây đàn guitar. Từ đó, người đọc có thể hình dung vẻ đẹp của âm thanh của nhạc cụ dựa trên những liên tưởng bên ngoài bài thơ.
Trong câu thơ thứ hai: “Tây Ban Nha áo choàng đỏ gắt” mở ra không gian về nét văn hóa đặc trưng của đất nước Tây Ban Nha. Màu áo đỏ của chiếc áo choàng gợi lên trong đầu của người đọc hình ảnh đấu trường đấu bò tót với những chiến binh dũng cảm. Cuộc đấu bò đầy tự hào giữa hàng ngàn tiếng reo hò cổ vũ.
Nhưng ẩn đằng sau những nét văn hóa đặc trưng ấy chính là tác giả đang gợi mở ra bối cảnh chính trị bao trùm bởi sự ngột ngạt, vô cùng căng thẳng, đẫm máu của Tây Ban Nha thời bấy giờ. Đấu trường hay chính là đại diện cho sự đấu tranh giữa một bên là khát vọng dân chủ của nhân dân nói chung và của Lor-ca nói riêng đối lập với nền chính trị độc tài thời bấy giờ.
Câu thơ thứ ba với giai điệu của nhạc cụ nổi tiếng “Li la – li la – li la” làm chậm lại dòng chảy của bài thơ, thong thả, nhẹ nhàng. Như thể chính Lorca đang thoải mái thả mình trong điệu nhạc êm ái ca ngợi sự tự do. Trong thơ thứ hai, nhà thơ Thanh Thảo đã tái hiện lại phút giây bi tráng của Lorca trước nòng súng của kẻ thù. Thanh Thảo cũng xây dựng nên bầu không khí kinh hoàng với những biểu tượng của cái chết:
Tây-ban-nha
hát nghêu ngao
bỗng kinh hoàng
áo choàng bê bết đỏ
Lorca bị điệu về bãi bắn
chàng đi như người mộng du
“Bỗng kinh hoàng”: ba tiếng vọng ngắn ngủi như tiếng nói thể hiện nỗi đau tột cùng của nhà thơ Thanh Thảo. Chiếc áo choàng là hình ảnh hoán dụ ám chỉ Lorca đang đối mặt với cái chết, mặc dù trước đó, cảm giác về cái chết đã đến với ông rất nhanh.
Ông vẫn bước đi với những bước chân lãng mạn, phẩm chất của một nghệ sĩ “Chàng đi như người mộng du”. Trạng thái “mộng du” (linh hồn rời khỏi thể xác) nhưng không có nghĩa là một sự giải thoát nào đó. Nghĩa là ông vẫn ở đó trong những bước chân chính đáng đến nơi hành hình nhưng lại kiêu ngạo. Như giữa chiến trường, ông không màng đến cái chết.
Nhà thơ Thanh Thảo xúc động, không kìm nén được nỗi đau cũng như tiếng đàn guitar của Lorca không bao giờ ngừng, đau đớn khi mất đi người bạn của mình.
tiếng ghi-ta nâu
…
máu chảy
Nghệ thuật điệp ngữ lặp lại “Tiếng ghi ta” được lặp lại bốn lần và thay đổi linh hoạt. Thay đổi màu sắc, thay đổi cung bậc, thay đổi cảm xúc nhanh chóng và kỳ diệu mang đến nhiều cung bậc cảm xúc. Nghệ thuật thay đổi cảm xúc khiến bài thơ thêm nhiều màu sắc với cảm xúc.
“Tiếng ghi ta lá xanh”: màu xanh sắc nét của lá trông tươi tắn và trẻ trung, màu của sự sống. Màu xanh của tiếng đàn cũng có ý nghĩa chào đón sự sống và tuổi trẻ tươi đẹp của người nghệ sĩ đa tài. Hai chữ “vỡ tan” vừa ám chỉ sự vỡ tan của tiếng đàn nhưng cũng đồng thời đã tái hiện một cách chân thực cái chết của Lorca đầy đau thương.
Có thể nhận thấy Thanh Thảo đã tạo nên sự thành công của bài thơ trên là nhờ một số biện pháp nghệ thuật đặc sắc. Với việc sử dụng những câu thơ không viết hoa dòng đầu tiên để tạo nên cảm giác liền mạch và xuyên suốt bài thơ. Từng câu thơ tạo nên đều giàu hình ảnh với nét tượng trưng siêu thực gợi mở cho người đọc.
Bài thơ “Đàn Ghita của Lorca” là một bài thơ rất đặc biệt. Qua tác phẩm, Thanh Thảo đã xây dựng nên hình ảnh người chiến sĩ nhân dân chống lại chủ nghĩa phát xít tàn bạo. Nó vừa mang màu sắc lãng mạn vừa mang màu sắc anh hùng.
THAM KHẢO THÊM: