Sự tích hồ Gươm là câu chuyện gắn liền với lịch sử dụng nước và giữ nước của dân tộc ta. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Kể lại câu chuyện Sự tích hồ Gươm bằng lời văn của em, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý kể lại câu chuyện Sự tích hồ Gươm bằng lời văn của em:
1.1. Bối cảnh sự tích:
Trong thời kỳ đô hộ của giặc Minh, nước ta rơi vào cảnh khó khăn và đau thương. Người dân phải sống trong cảnh áp bức và đàn áp từ giặc Minh. Thế nhưng, trong bóng tối đó, có một câu chuyện về sự tích hồ Gươm đã tỏa sáng như một nguồn động viên và hy vọng cho nhân dân Việt Nam.
1.2. Diễn biến sự tích Hồ Gươm:
Câu chuyện bắt đầu với việc một ngư dân tên là Lê Thận đánh cá ở hồ núi Hòa Bình. Trong một lần đánh cá, anh ta bất ngờ bắt được một lưỡi gươm lạ lùng, tỏa sáng màu xanh ngọc bí ẩn. Lê Thận cảm thấy rằng đó không phải là điều bình thường và quyết định dâng lưỡi gươm này cho vị vua tên là Lê Lợi.
Lê Lợi, một vị vua tài ba và dũng mãnh, đã nhận lưỡi gươm thần từ Lê Thận. Lưỡi gươm này có tên là Thuận Thiên (hoặc Thuận Thiên Đạo Thuận), và nó được coi là vũ khí huyền thoại có khả năng giúp chủ nhân của nó đánh đuổi kẻ thù ngoại xâm.
Dưới sự hướng dẫn của lưỡi gươm Thuận Thiên, Lê Lợi dẫn dắt quân dân và thực hiện cuộc kháng chiến đầy quyết tâm chống lại giặc Minh. Cuộc chiến tranh khốc liệt đã kéo dài và khó khăn, nhưng sự dũng cảm và quyết tâm của Lê Lợi cùng sức mạnh của lưỡi gươm thần đã giúp đánh đuổi giặc Minh ra khỏi bờ cõi, giữ lại hòa bình cho đất nước.
Khi chiến tranh kết thúc, Lê Lợi quyết định trả lại lưỡi gươm Thuận Thiên cho vị thần Long Quân, người được cho là đã gửi nó xuống đến để cứu nước. Hòa bình trở lại vùng đất Việt Nam, và sự tích của lưỡi gươm kỳ diệu cùng với tên Hồ Gươm trở thành một phần quan trọng của lịch sử và văn hóa của dân tộc.
1.3. Ý nghĩa của sự tích Hồ Gươm:
Câu chuyện về sự tích hồ Gươm không chỉ là một câu chuyện về một cỗ vũ khí huyền thoại, mà còn là biểu tượng cho lòng dũng cảm, sự hy sinh, và lòng yêu nước của nhân dân Việt Nam trong cuộc chiến đấu vì tự do và độc lập.
2. Kể lại câu chuyện Sự tích hồ Gươm bằng lời văn của em hay nhất:
Trải qua bao thăng trầm của thời gian, Hà Nội vẫn giữ nguyên trong mình những nét đẹp cổ kính của một thủ đô nghìn năm văn hiến. Khi nhắc đến Hà Nội, không thể không nhắc đến Hồ Gươm – biểu tượng của lịch sử và truyền thuyết dân tộc. Đây chính là nơi lưu giữ câu chuyện hào hùng về người anh hùng dân tộc Lê Lợi trả gươm thần cho Rùa Vàng tại lòng hồ Tả Vọng. Truyền thuyết kể lại rằng:
Vào thế kỷ XV, dưới ách đô hộ tàn bạo của nhà Minh, nhân dân Đại Việt phải chịu muôn vàn đau thương. Lòng căm phẫn sục sôi khắp nơi, thôi thúc nghĩa quân Lam Sơn nổi dậy. Tuy nhiên, những ngày đầu khởi nghĩa, lực lượng còn yếu, thất bại liên tiếp xảy ra. Long Quân thương dân, quyết định ban cho nghĩa quân một thanh gươm thần để xoay chuyển tình thế.
Khi ấy, tại Thanh Hóa, có người dân chài tên là Lê Thận. Một đêm nọ, trong lúc đánh cá ở bến sông vắng, ông quăng lưới và vớt được một lưỡi gươm lấp lánh. Ban đầu, ông không để ý, nhưng khi kéo lưỡi gươm lên lần thứ ba, Lê Thận nhận ra đó không phải là vật tầm thường. Ông mang lưỡi gươm về nhà cất giữ.
Thời gian trôi qua, Lê Thận gia nhập nghĩa quân Lam Sơn, trở thành một người lính gan dạ, tận tụy. Trong một lần chủ tướng Lê Lợi ghé thăm nhà Thận, ông phát hiện ánh sáng kỳ lạ phát ra từ góc nhà. Tìm hiểu kỹ, Lê Lợi nhận ra đó là ánh sáng từ lưỡi gươm khắc dòng chữ “Thuận Thiên.” Tuy vậy, lúc ấy không ai biết lưỡi gươm này chính là báu vật trời ban.
Một lần khác, khi Lê Lợi cùng quân lính rút lui sau một trận chiến, ông tình cờ phát hiện ánh sáng lạ trên một cây đa trong rừng. Đó là một chuôi gươm nạm ngọc. Nhớ đến lưỡi gươm khắc chữ “Thuận Thiên,” ông mang chuôi gươm về thử ráp với lưỡi gươm của Lê Thận. Kỳ diệu thay, chúng vừa khít với nhau, tạo thành thanh gươm hoàn chỉnh. Biết đây là ý trời, Lê Thận kính cẩn dâng thanh gươm cho Lê Lợi, đồng thời nguyện cùng chủ tướng dốc lòng vì đại nghĩa.
Từ khi sở hữu gươm thần, nghĩa quân Lam Sơn ngày càng dũng mãnh, chiến thắng vang dội. Thanh gươm trở thành biểu tượng của chính nghĩa, mang đến sức mạnh và lòng tin cho nghĩa quân. Nhờ đó, quân ta đẩy lùi quân Minh, giải phóng đất nước. Dân chúng được sống trong cảnh thái bình, no ấm.
Sau khi đất nước độc lập, Lê Lợi lên ngôi vua. Trong một lần dạo chơi trên hồ Tả Vọng, Long Quân sai Rùa Vàng lên đòi lại gươm thần. Khi thuyền rồng đi đến giữa hồ, thanh gươm bên người vua bỗng rung lên. Ngay lúc đó, mặt nước nổi sóng lớn, Rùa Vàng hiện lên và nói: “Xin bệ hạ hoàn gươm cho Long Quân.” Hiểu ý trời, Lê Lợi kính cẩn dâng thanh gươm. Rùa Vàng đón lấy, rồi lặn sâu xuống lòng hồ.
Từ đó, hồ Tả Vọng được gọi là hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm, như một biểu tượng của chính nghĩa, chiến thắng và lòng yêu nước. Truyền thuyết này mãi mãi in sâu trong tâm hồn dân tộc, gắn liền với lịch sử hào hùng và tên tuổi người anh hùng Lê Lợi.
3. Kể lại câu chuyện Sự tích hồ Gươm bằng lời văn của em ngắn gọn:
Năm đó, giặc Minh xâm lược nước ta và tàn bạo đối xử với nhân dân, khiến cho tình hình nước ta rơi vào cảnh khốn khó. Nhân dân ta bị bóc lột, coi như là cỏ rác dưới chân quân Minh. Trong lúc đó, ở vùng núi Lam Sơn, nghĩa quân đã nổi dậy để đối đầu với quân Minh, nhưng ban đầu họ gặp nhiều khó khăn và thất bại liên tiếp. Đó là lúc đức Long Quân quyết định cho mượn lưỡi gươm thần để giúp họ đánh bại quân giặc.
Ở Thanh Hóa, có một người làm nghề đánh cá tên là Lê Thận. Một đêm, Thận ra biển thả lưới như thường lệ. Khi kéo lưới lên, chàng thấy một sự nặng nề khác thường và nghĩ rằng đó có thể là một mẻ cá lớn. Tuy nhiên, khi chàng thò tay vào để bắt cá, chàng chỉ cảm nhận một thanh sắt. Thận đã ném thanh sắt đó xuống biển, sau đó thả lưới ở một vị trí khác.
Lần thứ hai cũng xảy ra tình huống tương tự, thanh sắt lại nằm trong lưới. Thận lại ném nó xuống biển. Cuối cùng, lần thứ ba khi lưới trở nặng, Thận nhận ra rằng thanh sắt đó không phải cá mà thực ra là một lưỡi gươm. Chàng đã đưa lưỡi gươm này lại gần bên bờ và thấy rõ chữ “Thuận Thiên” được khắc sâu vào lưỡi gươm.
Sau này, Lê Thận gia nhập vào nghĩa quân Lam Sơn để đấu tranh chống lại quân Minh. Một ngày nọ, chủ tướng Lê Lợi và tùy tùng của ông đến thăm nhà Thận. Trong một buổi tối tăm om ánh, thanh sắt lưỡi gươm ấy tỏa sáng một cách bất thường ở góc nhà. Lê Lợi tiến đến kiểm tra và phát hiện rằng đó chính là chiếc lưỡi gươm mà Thận từng đánh cá được. Tuy vậy, họ vẫn chưa nhận ra giá trị đặc biệt của nó.
Một lần khác, khi đang truy cản đường bị quân Minh truy kích, Lê Lợi và các tướng buộc phải rút lui và vào một khu rừng. Trong rừng, ông thấy một ánh sáng lạ trên một cây đa. Ông leo lên cây và phát hiện một cái chuôi gươm được làm từ ngọc quý. Nhớ đến lưỡi gươm đặc biệt của Lê Thận, ông đã lấy cái chuôi này và thấy nó vừa vặn hoàn hảo với lưỡi gươm cũ.
Một vài ngày sau, Lê Lợi đã họp mọi người lại, trong đó có Lê Thận. Ông kể câu chuyện về chiếc chuôi gươm và làm thử nó ghép vào lưỡi gươm. Đúng như ông nghĩ, chúng vừa vặn hoàn hảo.
Lê Thận quỳ gối xuống đất, nâng lên lưỡi gươm và nói:
– Điều này là một dấu chỉ của số phận, một sứ mệnh lớn của chúng ta. Chúng tôi sẵn sàng đi theo ông, và cùng với thanh gươm này, chúng tôi sẽ bảo vệ Tổ quốc.
Từ khi có chiếc lưỡi gươm quý, tinh thần của nghĩa quân trở nên mạnh mẽ hơn. Họ liên tục giành chiến thắng, đánh bại quân Minh một cách liên tục và giúp đất nước giành lại độc lập. Lê Lợi sau đó lên ngôi vua.
Một năm sau, vua quyết định cưỡi thuyền rồng dạo chơi trên hồ Tả Vọng. Trong khi đó, Đức Long Quân đã sai Rùa Vàng lên đòi lại chiếc lưỡi gươm quý. Rùa Vàng không sợ con người, nó nhô đầu lên cao và tiến về phía thuyền của vua. Nó đứng trên mặt nước và nói: “Xin bệ hạ trả lại thanh gươm cho Đức Long Quân!”
Vua nâng chiếc lưỡi gươm và chỉ nó về phía Rùa Vàng. Rùa nhanh chóng nắm lấy nó và lặn sâu xuống nước. Từ đó, hồ Tả Vọng được đổi tên thành hồ Gươm, hay còn gọi là hồ Hoàn Kiếm.