Hạnh phúc của một tang gia là tác phẩm văn học nghệ thuật trào phúng nổi tiếng trong sự nghiệp của nhà văn Vũ Trọng Phụng - Ông vua phóng sự Bắc Kỳ. Sau đây là dàn ý phân tích nghệ thuật trào phúng trong Hạnh phúc của một tang gia hay nhất, mời các bạn cùng tham khảo!
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Phân tích nghệ thuật trào phúng qua Hạnh phúc của một tang gia:
Mở bài:
Tác giả Vũ Trọng Phụng là nhà văn hiện thực phê phán với sự hăng say, nổi tiếng với tên gọi “Ông vua phóng sự Bắc Kì.” Phong cách nghệ thuật của ông không chỉ khám phá mâu thuẫn trong cuộc sống hàng ngày mà còn nổi bật với việc phê phán lối sống của giai cấp tư sản xã hội. Tác phẩm ” Hạnh phúc của một tang gia “của ông nổi bật với nghệ thuật trào phúng sâu cay, đem lại cảm xúc rất đặc biệt với người đọc
Thân bài:
Luận điểm 1: Nghệ thuật trào phúng là gì?
Nghệ thuật trào phúng chính là khả năng tạo nên những mâu thuẫn trong tình huống truyện, tạo ra tiếng cười mang dụng ý phê phán và lên án xã hội. Phụng sử dụng nghệ thuật này để mô tả thế giới xã hội nơi mà sự giả dối và mâu thuẫn là phổ biến.
Luận điểm hai: Mâu thuẫn trào phúng
– Mâu thuẫn trào phúng xuất hiện rõ trong nhan đề của tác phẩm khi tang gia mang lại hạnh phúc thay vì đau khổ, đặt ra những thách thức và thay đổi nhìn nhận về cuộc sống và cái chết.
– Gia đình tự cho là văn minh, nhưng lại là nơi của những con người “đại bất hiếu,” đặt lợi ích cá nhân và kiếm lợi trước tình cảm và trách nhiệm.
– Sự vắng mặt của Xuân Tóc Đỏ và cách mọi người xử lý sự kiện cho thấy lòng tham và giả dối trong gia đình.
Luận điểm 3: Cảnh “đám ma gương mẫu” diễn ra đầy những sự giả dối
– Đám tang trở thành sự kiện trưng bày giàu có và hoành tráng thay vì là lễ viếng thường lệ. Điều này thể hiện sự quyến luyến giả dối và lòng tự trọng vô lí.
– Cảnh hạ huyệt, đặc biệt là hành động của ông Phán, thể hiện tinh thần vô tâm và chỉ mong lợi ích cá nhân.
Luận điểm 4: Đánh giá
Nghệ thuật trào phúng của Vũ Trọng Phụng là sự lựa chọn chi tiết tinh tế, phát hiện mâu thuẫn và đối lập một cách sắc sảo. Tác phẩm không chỉ là một tác phẩm văn học mà còn là một bức tranh chân thực và nhọn nhất về xã hội thời kỳ đó.
Kết bài:
– Vũ Trọng Phụng đã thành công vang dội khi vạch trần bộ mặt xã hội đầy giả dối và bất nhân. Tiếng cười trong tác phẩm chứa đựng sự khinh bỉ tận cùng đối với một tầng lớp xã hội nhố nhăng, lố bịch.
2. Dàn ý Phân tích nghệ thuật trào phúng qua Hạnh phúc của một tang gia hay nhất:
Mở bài
Vũ Trọng Phụng là tác giả tiêu biểu trong văn học Việt Nam trước Cách mạng tháng 8, ông để lại dấu ấn đặc sắc qua tác phẩm “Hạnh Phúc của Một Tang Gia”. Trong đoạn trích này, nghệ thuật trào phúng được ông khéo léo áp dụng, tạo nên một tác phẩm hiện thực độc đáo và hài hước.
Thân bài
Nghệ thuật trào phúng là gì?
Nghệ thuật trào phúng là một hình thức văn học tạo tiếng cười nhằm phê phán xã hội. Để đạt được điều này, tác giả cần xây dựng tình huống mâu thuẫn và tổ chức truyện để làm nổi bật mâu thuẫn đó.
Nghệ thuật trào phúng trong đoạn trích
a. Mâu thuẫn trào phúng được xây dựng thành công
– Tựa đề “Tang Gia – Hạnh Phúc”: Ngay từ tựa đề, sự mâu thuẫn giữa không khí tang thương và cảm xúc hạnh phúc được tạo nên, mở ra một không gian hài hước và phê phán.
– Niềm vui trong gia đình và ngoại vi:
– Mỗi nhân vật trong gia đình giữ niềm vui riêng, đối mặt với tình trạng tang thương.
– Những người ngoại gia đình lại mừng rỡ vì có dịp thể hiện, khoe mẽ, và tận hưởng không khí đám ma toàn bộ.
– Mâu thuẫn trào phúng trong cảnh đám ma: Đám ma được tổ chức trọng thể nhưng lại giống một đám hội, tạo nên sự mâu thuẫn giữa lễ nghi và huyên náo.
b. Nhân vật trào phúng
Các nhân vật trong đoạn trích đều là biểu tượng của nghệ thuật trào phúng:
– Cố Hồng: Háo danh, không tiếc thương trước cái chết của mẹ.
– Ông Văn Minh: Hạnh phúc trở thành hiện thực, không còn chỉ là lý thuyết.
– Bà Văn Minh: Mừng vì được lăng xê những mốt y phục tạo tác.
– Cô Tuyết: Buồn nhưng vẫn giữ được vẻ “ngây thơ” để chứng tỏ trinh tiết.
– Cậu Tú Tân: Hạnh phúc vì được sử dụng máy ảnh sau thời gian dài không sử dụng.
– Ông Phán: Sung sướng vì sừng trên đầu lại có giá trị.
– Xuân tóc đỏ: Hạnh phúc vì giúp cụ Tổ chết, tăng thêm danh giá.
– Cảnh sát Min Đơ và Min Toa: Sung sướng vì có dịp phạt người giữa tình trạng buồn rầu.
– Bạn bè cụ cố Hồng: Chia buồn để khoe khoang râu ria và huân huy chương.
– Hàng phố: Khoe đám ma như một sự kiện lớn, thu hút sự chú ý.
c. Cảnh tượng trào phúng
Cảnh đưa đám và hạ huyệt được xây dựng với sự hài hước và mâu thuẫn:
– Cảnh đưa đám: Chậm chạp, nhốn nháo, loại kèn và bàn tán, điệp khúc “Đám cứ đi”.
– Cảnh hạ huyệt: Cậu Tú chụp ảnh, cụ cố Hồng giả dối, Phán khóc oặt rồi giữ 5 đồng.
Kết bài
Nghệ thuật trào phúng trong đoạn trích đã gợi lên một bức tranh hài hước và phê phán xã hội lúc bấy giờ. Bằng cách sử dụng mâu thuẫn và xây dựng những nhân vật đặc sắc, tác giả đã mang tới cho người đọc một tác phẩm để đời, bóc trần những vấn đề nhức nhối của xã hội.
3. Dàn ý Phân tích nghệ thuật trào phúng qua Hạnh phúc của một tang gia ngắn gọn:
Mở bài:
Vũ Trọng Phụng – “Ông vua phóng sự Bắc Kì” là một nhà văn hiện thực phê phán nổi tiếng trong nền văn học hiện đại Việt Nam. Phong cách nghệ thuật của ông tập trung vào việc khai thác những mâu thuẫn trong cuộc sống và phê phán lối sống giả dối của giai cấp tư sản được cho là thượng lưu trong xã hội. Tác phẩm của ông không chỉ đạt được thành công với khả năng vạch trần bộ mặt xấu xa và giả dối của những người văn minh mà còn được thể hiện qua tiếng cười trào phúng sâu cay.
Thân bài:
Luận điểm 1: Nghệ thuật trào phúng là gì?
Nghệ thuật trào phúng là khả năng tạo nên những mâu thuẫn trong tình huống truyện để tạo ra tiếng cười mang dụng ý phê phán và lên án xã hội. Vũ Trọng Phụng sử dụng nghệ thuật này để mô tả thế giới xã hội nơi mà sự giả dối và mâu thuẫn là điều phổ biến.
Luận điểm hai: Mâu thuẫn trào phúng
– Mâu thuẫn trào phúng nổi bật ngay từ nhan đề của tác phẩm khi tang gia không mang đến sự đau khổ mà ngược lại, lại là nguồn hạnh phúc.
– Gia đình hiện đại, tự cho mình là văn minh, nhưng lại tụ tập những con người “đại bất hiếu” đặt lợi ích cá nhân và kiếm lợi trước tình cảm và trách nhiệm.
– Sự vắng bóng của Xuân Tóc Đỏ gây lo lắng, nhưng đồng thời lại làm nổi bật lòng tham và giả dối trong gia đình.
Luận điểm 3: Cảnh “đám ma gương mẫu” diễn ra đầy những sự giả dối
– Cảnh đám cứ đi là một cuộc trưng bày giàu có và hoành tráng thay vì là lễ viếng thường lệ. Tiếng cười trào phúng được thể hiện qua sự quyến luyến giả dối và lòng tự trọng vô lí của gia đình.
– Cảnh hạ huyệt là điểm độ cao của tiếng cười trào phúng, khi mọi người trong gia đình “diễn” những tình huống vô lý để chụp ảnh và ông Phán Mọc sừng thực hiện cuộc “giao thương” với Xuân Tóc Đỏ.
Luận điểm 4: Đánh giá
– Nghệ thuật trào phúng của Vũ Trọng Phụng không chỉ là lựa chọn chi tiết tinh tế mà còn là sự khám phá đối lập và mâu thuẫn gay gắt, cùng với cách cường điệu và nói ngược mỉa.
– Nội dung của tác phẩm đậm chất trào phúng đã tạo nên tiếng cười sâu cay và khinh bỉ.
Kết bài:
Vũ Trọng Phụng đã làm nổi bật bộ mặt đầy giả dối và bất nhân của các nhân vật trong tác phẩm ” Hạn phúc của một tang gia”
THAM KHẢO THÊM: