Trong đoạn trích “Ro - bin - xon trên hoang đảo”, nhân vật Robinson đã vẽ nên bức chân dung tự họa với những hình ảnh và giọng điệu hài hước, dí dỏm. Cùng chúng tôi tham khảo những bài cảm nhận của em về bức tranh tự họa Ro - bin - xơn trên đảo hoang để có những cảm nhận chân thực nhất về bức tranh tự họa cũng như tinh thần lạc quan của Ro - bin - xon khi một mình trên hoang đảo.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý cảm nhận bức chân dung tự họa của Rô – bin – xơn hay nhất:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu đoạn trích Rô – bin – xơn trên đảo hoang.
1.2. Thân bài:
a. Chân dung nhân vật:
– Da:
+ Chiếc mũ “to, cao, dáng”.
Vạt áo có một vạt “khoảng giữa đùi”.
+ Một đôi “dài đến đầu gối” và một đôi “không biết tên như ủng, quấn quanh bắp chân và buộc hai bên”.
=> Thô sơ và chắp vá nhưng đều có tác dụng giúp chú chống chọi với thời tiết khắc nghiệt của hoang đảo, thể hiện khả năng sinh tồn tuyệt vời, biết tận dụng những gì sẵn có để sáng tạo. Những vật dụng cần thiết giúp bạn sống sót trên hoang đảo.
– Thiết bị:
+ Một chiếc thắt lưng rộng bằng da dê, hai bên lủng lẳng chiếc cưa nhỏ.
+ Bên kia là chiếc rìu nhỏ, khoác trên vai cũng là chiếc thắt lưng da dê, lủng lẳng thuốc súng và đạn.
+ Thêm 1 túi sau lưng, 1 cái dù tạm xấu xí bên trên.
=> Những vật dụng cần thiết cho cuộc sống độc thân nhiều năm của Rô – bin – xơn, khả năng sinh tồn mạnh mẽ, ý chí sống mạnh mẽ.
=> Sự cẩn thận và tinh thần thép của nhân vật chống lại sự cô đơn để sống trên đảo hoang, tái hiện hoàn cảnh sống vô cùng khắc nghiệt của Rô-bin-xơn khi bị lạc vào đảo hoang.
– Vẻ bề ngoài:
+ Tập trung vào bộ ria mép với hình thù kỳ lạ, thể hiện tinh thần lạc quan của nhân vật, cũng như tính cách coi trọng vẻ bề ngoài, thể hiện tinh thần giữ gìn cái tôi, những giá trị nội tại của nhân vật, đừng để những khó khăn khắc nghiệt của cuộc sống cuốn bạn đi.
b. Ý nghĩa đằng sau bức chân dung tự họa:
– Miêu tả cuộc sống cô độc đến cùng cực của nhân vật.
– Khắc họa cuộc sống nghèo khó => Nhân vật phải tự kiếm ăn, xây nhà,…
– Điều kiện thời tiết khắc nghiệt => Sự sáng tạo của nhân vật trong việc chế tạo trang phục và trang bị cho bản thân.
=> Tinh thần lạc quan, yêu đời, thiết tha với cuộc sống, không chấp nhận số phận bị cô đơn tàn phá, mong được trở về đất liền, không bao giờ bỏ cuộc qua lời nhắc nhở thường trực của nhân vật về nước Anh thân yêu qua bức chân dung tự họa.
1.3. Kết bài:
Đánh giá chung về nội dung và giá trị nghệ thuật.
2. Cảm nhận về bức tranh tự họa của Robin xơn hay nhất:
Robinson Crusoe là tiểu thuyết đầu tay và cũng là tác phẩm nổi tiếng nhất của nhà văn người Anh Daniel Defoe (1660-1731), được xuất bản khi nhà văn đã gần sáu mươi tuổi, làm nên tên tuổi cho tác giả này. ở những nơi khác trên thế giới, vì câu chuyện phiêu lưu hấp dẫn của nhân vật chính tên là Robinxon. Nhân vật chính đã trải qua nhiều cuộc phiêu lưu khác nhau, không may trong một chuyến phiêu lưu đến Châu Phi cùng bạn bè, con tàu không may bị đắm tàu, xác tàu trôi dạt vào một hoang đảo và chỉ còn lại Robinxon sống. Từ đây, anh phải một mình tìm đường sống hơn 28 năm trên một hoang đảo với đủ loại động thực vật. Đoạn trích Rô-bin-xơn trên đảo hoang là bức chân dung tự họa của Rô-bin-xơn sau 15 năm lao động một mình trên hoang đảo với điều kiện vô cùng thiếu thốn. Giọng văn hài hước, dí dỏm thể hiện tinh thần lạc quan, yêu đời, nghị lực sống phi thường của nhân vật chính trong suốt 15 năm gian khổ.
Thoạt nghe, người ta sẽ thấy rất tò mò về cách Ro – bin- xon mô tả ngoại hình hiện tại của mình bằng câu nói “nếu có ai gặp tôi ở Anh và gặp một người giống tôi vào thời điểm đó, chắc tôi cũng sẽ làm như vậy”. Điều đó khiến người đọc phần nào nhận ra ngoại hình khác lạ của Ro bin – xon sau nhiều năm sống trên hoang đảo. Trông có vẻ thô ráp và loang lổ, nhưng những vật dụng tự chế từ da dê của Ro – bin – xon có tác dụng giúp anh chống chọi với thời tiết khắc nghiệt trên hoang đảo, đồng thời thể hiện khả năng sinh tồn tuyệt vời. Những thứ có sẵn để tạo ra những vật phẩm cần thiết, những vật phẩm giúp bạn sống sót trên hoang đảo lạnh giá, không một bóng người.
Ngoài bộ trang phục kỳ dị, chân dung Ro – bin – Xon còn hiện lên qua những dụng cụ mà Ro – bin – xon trang bị cho mình. Một chiếc thắt lưng rộng bằng da dê, hai bên lủng lẳng chiếc cưa nhỏ, một bên đeo rìu nhỏ, thắt lưng da dê trên vai, sau lưng đeo thuốc súng và súng cao su, thêm một chiếc túi, phía trên là chiếc dù tạm bợ xấu xí nhưng được coi là quan trọng nhất giống như khẩu súng của nhân vật. Tất cả đều là những hành trang cần thiết cho cuộc sống độc thân của Robinson suốt ngần ấy năm, bởi hoàn cảnh sống khó khăn và bản thân nhân vật cũng chỉ có một mình. Việc trang bị những dụng cụ lủng lẳng khắp người là để thuận tiện cho nhân vật có thể di chuyển bất cứ lúc nào, cũng như sẵn sàng chống lại mọi sự tấn công của các loài động vật khác. Như vậy, thông qua trang phục và trang bị cá nhân của nhân vật, chúng ta có thể thấy khả năng sống sót mạnh mẽ, ý chí sống mãnh liệt, tính cẩn thận và tinh thần thép của nhân vật trước kẻ thù. Sống cô độc trên hoang đảo không người nhưng vẫn có thể thốt ra những bức ảnh tự sướng hài hước và vô cùng dí dỏm khiến người đọc bật cười nhưng vẫn không quên tái hiện hoàn cảnh sống vô cùng khó khăn, sự khắc nghiệt của Rô-bin-xơn khi bị lạc trên đảo hoang.
Về ngoại hình, Ro – bin – xon không đề cập nhiều đến quần áo, dụng cụ mà chỉ kể vài câu ngắn gọn, và tập trung nhiều nhất vào bộ ria mép. Giống như bộ ria mép của một số người Thổ Nhĩ Kỳ, những bộ ria mép này đủ dài để treo con mèo của tôi; nhưng chiều dài và hình dạng kỳ dị của chúng sẽ gây kinh ngạc ở Anh.” Cách Ro – bin – xon nói về bộ ria mép của mình cho chúng ta biết về tính cách lạc quan của nhân vật này, cũng như khả năng đánh giá cao vẻ bề ngoài của anh ấy. Dù cuộc sống khó khăn và khắc nghiệt, anh ấy vẫn biết cách chăm sóc bộ ria của mình một cách kỳ quặc, nhưng không đến mức để chúng mọc hoang, chỉ có thể hiểu rằng anh là một người Thích phiêu lưu và mạo hiểm nên đôi khi gu thẩm mỹ của nhân vật hơi lạ? Sâu xa, bộ ria của nhân vật cũng thể hiện tinh thần giữ gìn giá trị bản ngã con người, không để những khó khăn, vất vả khắc nghiệt của cuộc đời làm mình đánh mất chính mình dù đã 15 năm lang bạt nơi chốn không người sinh sống.
Tuy nhiên, đằng sau bức chân dung tự họa có vẻ lạc quan, hóm hỉnh của nhân vật, chúng ta có thể nhận ra nhiều điều. Đầu tiên là cuộc sống của nhân vật trên đảo hoang là một cuộc sống rất cô đơn, không có ai để nói chuyện, hàng ngày phải đối mặt với đủ loại động vật nên trang phục của nhân vật chỉ mang tính chất hiệu quả. Thứ hai, cuộc sống của nhân vật không chỉ là cuộc sống cô đơn hủy hoại tinh thần mà nó còn là cuộc sống thiếu thốn vật chất. Tuy nhiên, với ý chí sinh tồn mạnh mẽ và óc sáng tạo sẵn có, nhân vật đã trang bị cho mình không một bộ quần áo hay vải vóc nên toàn bộ trang phục của nhân vật đều được làm bằng da dê, loài động vật có rất nhiều trên hoang đảo. Thiếu ăn, Robinson tự biến mình thành một nông dân thực thụ trồng lúa, nuôi bò gà để cung cấp thịt. Không có nơi ở, anh trở thành một kiến trúc sư mới vào nghề, tự dựng cho mình một ngôi nhà tạm đủ kiên cố để chắn gió và mưa. Không những thế, cuộc đời của Robinson còn phải đối mặt với thời tiết khắc nghiệt của những ngày 9, 10 vĩ tuyến với nắng như thiêu đốt, với những trận mưa lớn khủng khiếp, dẫn đến anh bị chết cố gắng chống trả bằng cách tạo ra những bộ trang phục kỳ quái, chẳng hạn như mũ có miếng da sau gáy, ô da lớn che kín đầu, hay bốt da buộc đến đầu gối, v.v. Tất cả cho chúng ta thấy một điều là bất chấp Đối diện với cuộc sống hiu quạnh, thiếu thốn về vật chất, thời tiết khắc nghiệt nhưng nhân vật chính vẫn luôn lạc quan, yêu đời, yêu cuộc sống, không chấp nhận số phận bị sự cô độc giày xéo, tự mình tạo dựng hạnh phúc, tự mình xây dựng cuộc sống. Và luôn cháy bỏng niềm hy vọng được trở lại đất liền, không bao giờ bỏ cuộc như nhân vật thường nhắc về nước Anh thân yêu qua bức chân dung tự họa của mình.
Đoạn trích Rô-bin-xơn trên hoang đảo là một đoạn trích thú vị kể về chân dung của một người đàn ông đã mười lăm năm lưu lạc trên hoang đảo, với kỹ năng sinh tồn tuyệt vời qua lối kể hóm hỉnh. tính cách hài hước. Qua đó, đoạn trích đã cho chúng ta bài học ý nghĩa về tinh thần lạc quan, niềm tin, hi vọng mãnh liệt.
3. Cảm nhận về bức tranh tự họa của Robin xơn ấn tượng nhất:
Trong cuộc sống, mọi thứ thường không theo cách của chúng tôi. Đứng trước những thử thách của cuộc đời, nhiều người đã gục ngã, đầu hàng số phận, tuy nhiên, cũng có những người biết vượt qua hoàn cảnh, sống lạc quan, tràn đầy niềm tin và ý chí. Ro – bin – xon – nhân vật chính của tiểu thuyết Ro – bin – xon Crusoe là một tấm gương tiêu biểu cho tinh thần lạc quan và ý chí, nghị lực của một con người phải sống một mình trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn.
Với giọng văn hóm hỉnh, hài hước, tự trào, mở đầu đoạn trích “Ro – bin – xon trên đảo hoang”, nhân vật Ro – bin – xon đã bày tỏ cảm nghĩ chung về bức chân dung tự họa của chính mình. Anh mường tượng bước đi trên quê hương, xứ sở mình. Ngoại hình và ngoại hình khác lạ, hài hước của anh chàng chắc chắn sẽ khiến người đối diện vừa sợ vừa kinh ngạc: “Giá như ai nhìn thấy mình không sợ thì bò ra ngoài cười cho rồi!”. Cuốn tự truyện ấy đã hé lộ phần nào cuộc sống đói khổ, khắc nghiệt trên đảo hoang mà anh đã trải qua suốt 10 năm qua. Tiếp theo, hình dung trang phục và thiết bị của chúa đảo. Chiếc mũ to, cao để che nắng che mưa trên cổ. Áo làm bằng da dê, gấu dài đến đùi. Chiếc quần được làm bằng da của một con cừu đực già, lông dê rủ xuống mỗi bên đến giữa bắp chân. Không có sẵn tất và giày, vì vậy anh ấy đã tạo ra một món đồ giống như ủng cho mình. Những trang phục lạ lùng, tiện lợi được tác giả miêu tả theo thứ tự từ trên xuống dưới. Còn thiết bị thì sao? Đó là một chiếc thắt lưng rộng bằng da dê dùng để mang cưa và rìu. Hai túi làm bằng da dê để đựng thuốc súng và đạn dược. Ba lô, súng khoác vai, ô che trên đầu. Bằng cách đan xen miêu tả, các vật dụng linh tinh hiện lên một cách lạ lùng. Họ là kết quả của quá trình lao động và sáng tạo, của nghị lực và tinh thần vượt lên hoàn cảnh sống.
Sống một mình trên hoang đảo hơn chục năm, ngoại hình của Ro – bin – xon ít nhiều sẽ thay đổi và ngày càng kém giống người văn minh. Vẫn giọng điệu hóm hỉnh ấy: “Mặt tôi rám nắng, tuy chưa đến mức như đốt cột nhà; Râu đôi khi cạo sạch nhưng vẫn lòi ra như cái chổi. Ở phần rìa, theo sở thích của tôi, tôi để một bộ ria mép Thổ Nhĩ Kỳ dài và rậm rạp khác thường, điều này làm tăng thêm vẻ kỳ lạ cho vẻ ngoài của tôi. Sự xuất hiện của Ro – bin – xon hẳn là kỳ lạ, gần như rừng rậm. Cuộc sống vô cùng khó khăn, vất vả và nguy hiểm nhưng chúng tôi không thấy ở Ro – bin – xon sự bi quan, tuyệt vọng hay chán nản. Bằng trí thông minh, tài năng, tính thực tế và sự kiên cường, anh dần vượt qua hoàn cảnh bất hạnh và làm chủ cuộc đời mình. Tâm hồn ông ánh lên vẻ đẹp của sự lạc quan, vui tươi, ý chí, nghị lực vươn lên trong cuộc sống, thiên nhiên không gì có thể khuất phục được.
Với sự sáng tạo trong cách chọn ngôi thứ nhất và ngôi kể, lối kể chuyện tự nhiên, hài hước, hấp dẫn, đoạn trích “Ro – bin – xon trên hoang đảo” là bức chân dung của nhân vật Ro – bin – xon khi gặp tai họa đã cố gắng và phải sống một mình trên hoang đảo hơn 10 năm. Từ đó, tác giả ca ngợi sức mạnh, đặc biệt là tinh thần lạc quan, ý chí, nghị lực của con người trong hoàn cảnh đặc biệt. Ông cha ta đã từng nói: Lửa thử vàng, gian nan thử sức. Chỉ trong những hoàn cảnh khó khăn, gian khổ, đặc biệt, chúng ta mới biết ý chí và nghị lực của mình mạnh mẽ đến nhường nào. Chỉ cần có ý chí và nghị lực, chúng ta sẽ vượt qua mọi thử thách của cuộc đời, rèn luyện bản thân trở nên mạnh mẽ, kiên cường như nhân vật Ro – bin – xon đã làm.