Bài viết dưới đây là tổng hợp các mẫu cảm nhận về bài thơ Bếp Lửa của Bằng Việt hay chọn lọc hay nhất. Chúc các bạn có thêm nhiều tài liệu để ôn tập thật tốt. Cùng tham khảo nhé.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Cảm nhận về bài thơ Bếp lửa của Bằng Việt ngắn gọn nhất:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu khái quát về tác giả Bằng Việt và tác phẩm “Bếp lửa”
Khái quát nội dung bài thơ “Bếp lửa”
1.2. Thân bài:
– Ngay từ câu thơ đầu, hình ảnh chiếc bếp lửa hiện lên vừa xa vừa gần, vừa thực vừa hư. Nó như sự mong nhớ của nhà thơ về những kí ức đã bị thời gian vùi lấp, nhưng chưa bao giờ bị xóa nhòa trong tâm trí của ông. Những kỉ niệm đó chỉ chờ đợi để hiện về, đánh thức nỗi nhớ trong tâm trí ông.
– Hình ảnh người bà như một nàng tiên trong truyện cổ tích hiện lên rõ nét với sự chân thực, vừa thực vừa hư như chiếc bếp lửa. Hình ảnh người bà kính yêu luôn dịu dàng với con cháu được tác giả nhắc đến đầy cảm xúc bằng những từ ngữ vô cùng giản dị, thân thương.
– Tiếng chim tu hú xuất hiện trong bài thơ khiến bài thơ nhẹ nhàng vọng lại như tiếng gọi từ quá khứ. Tiếng tu hú xuất hiện khiến nhịp thơ nhanh hơn, xúc động hơn, như nhịp tim của nhà thơ đang đập loạn nhịp khi kí ức của tuổi thơ ùa về.
– Hình ảnh chiếc bếp lửa và hình bóng người bà xuất hiện mang đến sự ấm áp, mang đến sức mạnh, với sự kiên cường, không ngần ngại hy sinh. Ở những câu thơ cuối, ta thấy được một ngọn lửa chứa đựng niềm tin bền bỉ.
– Hình ảnh trong khổ thơ cuối tác giả đã trở về với hiện thực khi mình đã đi xa bà, xa quê hương, được hưởng lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả nhưng chưa giây phút nào hình ảnh người bà và chiếc bếp lửa thân thương gắn liền với tuổi thơ lam lũ bị tác giả quên lãng.
– Tác giả đã trở về với thực tại khi đã đi xa bà, xa quê hương, được thấy niềm vui của những vùng đất mới, nhưng không một phút giây nào, hình ảnh người bà và chiếc bếp lửa thân thương bị quên lãng, bởi đó là những thứ gắn liền với tuổi thơ lao động vất vả của ông.
1.3. Kết bài:
Cảm nghĩ của em về bài thơ Bếp lửa.
2. Cảm nhận về bài thơ Bếp Lửa của Bằng Việt hay chọn lọc hay nhất:
Bài thơ “Bếp lửa” là ký ức tuổi thơ, là một giai đoạn trong cuộc đời tác giả Bằng Việt và trong giai đoạn này những sự kiện lớn của dân tộc cũng lần lượt xuất hiện:
“Năm bốn tuổi cháu đã quen mùi khói
Năm ấy là năm đói mòn đói mỏi
Bố đi đánh xe khô rạc ngựa gầy”.
Mùi khói là mùi quen thuộc từ căn bếp của bà, đó là mùi cay, mùi khét vì củi ướt, vì sương dày. Mùi khói cũng là mùi bom đạn, mùi chiến tranh, mùi đau thương, mùi gian khổ, mùi thiếu thốn của cuộc sống của bà và cháu nói riêng và của người dân Việt Nam nói chung trong những năm tháng chiến đấu gian khổ. Hình ảnh tiêu biểu đó gợi cho chúng ta một quá khứ bi thương đầy gian khổ của dân tộc gắn liền với số phận người dân mất nước, trong đó có tác giả.
Những kí ức của tuổi thơ ùa về, “tám năm ròng” hay “năm giặc đốt làng” mở ra những ký ức gắn liền với cuộc chiến tranh thiêng liêng của dân tộc. Như những đứa trẻ sinh ra và lớn lên trong chiến tranh, khi mẹ và cha bận công tác không thể chăm lo cho con, châu đã sống với bà, bà chính là chỗ dựa vững chắc cho quãng thời gian thơ ấu của tác giả.
“Cháu ở cùng bà, bà bảo cháu nghe
Bà dạy cháu làm, bà chăm cháu học”.
Tuổi thơ gian nan, nhưng tuổi thơ ấy đã dệt nên một mảnh gương kỳ diệu trong ký ức trong trẻo của cháu vì suốt tuổi thơ luôn có bà. Bà thay cha mẹ dạy dỗ, giáo dục cháu, để cháu có cuộc sống tốt đẹp nhất, sống có tình cảm, có ý nghĩa và biết yêu thương bà. Khi nhớ lại ký ức, hồi tưởng cũng gắn liền với tiếng chim tu hú. Đó là âm thanh gần gũi nhưng lại khắc khoải và da diết vô cùng.
Dòng tự sự vẫn chảy theo bài thơ, và từ đó đứa cháu nghĩ về bà và chiếc bếp lửa quê hương:
“Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen
Một ngọn lửa lòng bà luôn ủ sẵn
Một ngọn lửa chứa niềm tin dai dẳng.”
Có những công việc tưởng chừng như đơn giản, nhàm chán, tồn tại mãi mãi với một con người, nhưng lại chứa đựng trong đó một ý nghĩa lớn lao, vĩnh hằng về cuộc sống. Công việc bếp núc của bà cũng vậy. Nếu ngay từ đầu bài thơ, người đọc thấy được hình ảnh bếp lửa đã xuất hiện xuyên suốt mạch thơ thì giờ đây, “ngọn lửa” lại lặp lại trong suy nghĩ của người cháu.
Ngọn lửa tình thương của bà là ngọn lửa của tình yêu thương ấm áp, mênh mông mà bà dành cho cháu, cho mọi người. Đó là ngọn lửa của một niềm tin vững chắc, không bao giờ với cách mạng, với cuộc kháng chiến, với vận mệnh của dân tộc. Và còn một niềm tin khác bao dung hơn. Bà tin vào tương lai tươi sáng của cháu.
Khổ thơ cuối là lời tâm sự của người cháu đã đi xa và khi đã trưởng thành:
“Giờ cháu đã đi xa. Có ngọn khói trăm tàu
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả…”
Có được đứa cháu như ngày hôm nay là nhờ ánh sáng, hơi ấm từ ngọn lửa của bà, của quê hương, nhờ những gian khổ của cuộc đời, nhờ trái tim ấm áp, những hy sinh, tình yêu thương, sự nuôi dưỡng của bà.
Bài thơ ra đời cách đây hơn nửa thế kỷ nhưng “Bếp lửa” của Bằng Việt vẫn hiện hữu tươi đẹp và nguyên sơ. Có lẽ chiếc bếp lửa đã chạm đến tiếng lòng của mỗi chúng ta bằng những tình cảm chân thành, mộc mạc nhất, đó là lòng biết ơn, sự gắn bó với gia đình, quê hương, đất nước và ngọn lửa luôn luôn tỏa sáng, luôn soi sáng từng bước chân, từng đích đến của con người.
3. Cảm nhận về bài thơ Bếp Lửa của Bằng Việt hay chọn lọc ấn tượng nhất:
“Bếp lửa” là bài thơ đẹp về những kỷ niệm khó quên của hình ảnh người bà trong trí tưởng tượng của nhà thơ Bằng Việt. Mỗi lần nhắc đến bếp lửa, hình ảnh người bà lại hiện về trong tâm trí:
“Một bếp lửa chờn vờn sương sớ
Một bếp lửa ấp iu nồng đượm
Cháu thương bà biết mấy nắng mưa”
Mở đầu bài thơ, hình ảnh “bếp lửa” được nhắc lại hai lần, nhấn mạnh hình ảnh trung tâm của bài thơ, một hình ảnh quen thuộc, là nguồn cảm xúc cho đứa cháu. Nhớ đến hình ảnh bếp lửa là nhớ đến đôi bàn tay tỉ mỉ của bà, cẩn thận, chu đáo, lo lắng cho đứa cháu từng chút một.
Tuổi thơ của cháu gắn liền với những năm kháng chiến gian khổ chống Pháp. Bố mẹ đi công tác xa, chỉ có bàn tay bà luôn chăm sóc, lo lắng cho cháu từ miếng ăn, giấc ngủ. Mọi điều nhỏ nhặt trong cuộc sống của hai bà cháu đều đặt lên vai bà, bà phải mạnh mẽ hơn bao giờ hết:
“Bố ở chiến khu, bố còn việc bố
Mày có viết thư chớ kể này kể nọ
Cứ bảo nhà vẫn được bình yên”
Những lời bà nói đã theo người cháu suốt những năm tháng thơ ấu mà cháu không thể nào quên. Hình ảnh người bà luôn ấm áp và yêu thương, tình cảm giữa bà và cháu luôn sâu đậm và nặng nề, không dễ gì quên được:
“Rồi sớm rồi chiều lại bếp lửa bà nhen
Một ngọn lửa, lòng bà luôn ủ sẵn
Một ngọn lửa chứa niềm tin dai dẳng”
“Ngọn lửa” ở đây có ý nghĩa rộng hơn, sâu sắc hơn: Đó là ngọn lửa hy vọng, với sức sống bền bỉ của tình bà cháu, tình yêu quê hương đất nước nồng ấm. Dường như hình ảnh “ngọn lửa” tỏa sáng qua từng dòng thơ, hình ảnh người bà sưởi ấm trái tim người đọc. Hình ảnh bà hiện lên vừa là người nhóm lửa, vừa giữ lửa và cũng truyền lửa, đó là ngọn lửa thiêng liêng của sự sống và đức tin cho các thế hệ sau. Tác giả đã nhắc lại những điều đó bằng tất cả những cả sự quý trọng và lòng biết ơn đối với người bà của mình. Khi nói về bà, chúng ta lại nhớ về những ngày tháng lao động vất vả, gian khổ.
Qua từng câu chữ trong bài thơ, hình ảnh người bà hiện lên thật thiêng liêng, đẹp đẽ, thật đáng trân trọng và yêu thương trong trái tim tác giả. Hình ảnh ấy gắn liền với bếp lửa với vẻ đẹp giản dị trong cuộc sống đời thường.