Bài viết dưới đây là các mẫu bài Cảm nhận và suy nghĩ về tình cảm cha con trong bài Nói với con siêu hay. Hi vọng sẽ giúp các bạn có thêm nhiều kiến thức để ôn tập. Cùng tham khảo nhé.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Cảm nhận và suy nghĩ về tình cảm cha con trong bài Nói với con:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu vấn đề cần nghị luận: tình phụ tử.
1.2. Thân bài:
a.Giải thích:
Tình phụ tử: là tình cảm, sự quan tâm, chăm sóc của người cha đối với con cái và là sự đáp lại lòng biết ơn, yêu thương, kính trọng của con cái đối với cha.
b. Phân tích:
Cha mẹ là người sinh thành, nuôi nấng, giáo dục và bao bọc chúng ta, vì vậy chữ hiếu nghĩa là chúng ta phải làm gì để đền đáp công ơn ấy.
Khi mỗi người con yêu cha sẽ tạo nên những đức tính tốt đẹp khác và tạo nên một gia đình tràn ngập tình yêu thương.
Hành động thể hiện tình cảm với cha thể hiện phẩm chất, nhân cách của người đó.
c. Bàn luận:
Tình phụ tử được thể hiện ở nhiều khía cạnh khác nhau:
Người cha: yêu thương, chăm sóc con người, ân cần dạy dỗ con nên người, nghiêm khắc khắc phục lỗi lầm của con. Tình yêu của cha dành cho con không rõ ràng như tình yêu của mẹ, nhưng nó luôn trường tồn.
Con: kính yêu, kính trọng, hiếu thảo với cha; chú ý đến lời khuyên chắc chắn của cha mình; những hành động biết ơn đối với cha mình.
d. Dẫn chứng:
Học sinh sử dụng các ví dụ của riêng mình để minh họa cho công việc của họ.
Lưu ý: Dẫn chứng phải nổi bật, được nhiều người biết.
e. Phản đề:
Trong xã hội có rất nhiều người con tuy mang ơn cha rất nhiều nhưng lại làm những việc làm sai trái: cãi lời cha mẹ, bất hiếu (không phụng dưỡng tuổi già, thậm chí còn có hành vi bừa bãi, đập phá,…) những người này đáng bị trừng phạt. bị xã hội lên án, phán xét.
1.3. Kết luận:
Xóa bỏ tầm quan trọng của cha mẹ đồng thời rút ra bài học kinh nghiệm cho bản thân.
2. Cảm nhận và suy nghĩ về tình cảm cha con trong bài Nói với con ngắn gọn nhất:
Chắc bạn cũng đã biết tình mẫu tử luôn là một đề tài phong phú cho thơ ca. Những bài thơ về tình cha con rất ít. Riêng bài thơ “Nói với con” của tác giả Y Phương là một trong những tác phẩm rất mới đó. Bài thơ “Nói với em” thể hiện tình cảm gia đình dịu dàng, tình quê hương dịu dàng, ngọt ngào và giá trị truyền thống ân nghĩa, sức sống mãnh liệt của người dân miền núi.
Nguồn nuôi sống con trước hết là cái nôi của gia đình con lớn lên trong mái ấm có cha có mẹ trong vòng tay yêu thương. Cha mẹ cảm thấy hạnh phúc và vui vẻ, từ tiếng cười đầu tiên của em bé. Cách nói giản dị, nghệ thuật liệt kê ám chỉ, gợi không khí gia đình đầm ấm chan chứa yêu thương.
“Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng”
Hơn nữa, chiếc nôi nhỏ ấy còn được bao bọc bởi chiếc nôi lớn là quê hương. Tôi lớn lên và trưởng thành trong cuộc sống lao động giữa thiên nhiên thơ mộng của quê hương. Tác giả sử dụng ngôn ngữ của người miền núi để tạo ra những đồ dùng trực quan có thể mang tính khái niệm cao. Hỡi đồng bào, núi rừng, đồng bào yêu tôi biết bao. Dệt nên, đan xen giữa lao động cần cù, lao động cần cù quan tâm, chia sẻ và gắn bó với nhau.
“Rừng cho hoa, con đường cho những tấm lòng”
Vẻ đẹp thơ mộng của thiên nhiên hiện về qua nghệ thuật nhân hóa. Điều đó khẳng định một tình quê hương thắm thiết. Người cha muốn nói lên vẻ đẹp trai của người bạn đồng hành mà mình yêu quý, gắn bó. Vì thế, khi hạnh phúc ôm đứa con thơ dại vào lòng, nhìn đứa con mình chưa lớn, nghĩ đến tình làng nghĩa xóm, nỗi nhớ quê hương, người cha lại nghĩ đến những kỉ niệm vui buồn.
Cha mẹ mãi nhớ về ngày cưới
Ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời”
Những đức tính cao đẹp của đồng chí và mong muốn được ở bên bạn. Vẫn là những cách để đạt được độc đáo mộc mạc. Nhà thơ tiếp tục thể hiện vẻ đẹp của những người đồng hương qua những hình ảnh đặc sắc.
“Người đồng mình…
…
không lo cực nhọc”
Điệp ngữ “đồng chí” được lặp lại ba lần, đó chính là cảm xúc dâng trào trong tâm trạng nhà thơ. Biết bao tình cảm thiêng liêng dành cho quê hương, con người nơi đây đã thổn thức thành tiếng gọi “Yêu em, yêu em bé”. Đứng trước cảnh nước nhà đang lúc tàn tạ, con đường duy nhất để nâng đỡ tinh thần, củng cố niềm tin là tin vào sức mạnh truyền thống của dân tộc, trung thành với quê hương. Cho đến hôm nay, quê hương, đồng bào ta còn nghèo và xa lạ.” Sống trên đá, trong vực lên thác, xuống dòng xoáy”, đừng “chê đá gập ghềnh, chê thung lũng nghèo”. Lạc quan “như sông, như suối”. Trong ý thơ có một nét độc đáo, nhà thơ lấy tầm cao của trời đất để đo mức độ của nỗi buồn và ý chí của đồng đội, tác giả muốn nhắn gửi đến trẻ thơ tầm nhìn và nghị lực, nỗi buồn cao cả và sự sầu nảo. Nếu nó đến như một ngọn núi, thì ý chí của tâm hồn con người sẽ dài ra như sông suối, rộng lớn như đại dương. Phải biết yêu thương thật sự nơi mình sinh ra và lớn lên. Dù khó khăn đến đâu cũng không chỉ trích, không bỏ cuộc, không làm điều trái lòng. Cần siêng năng và lạc quan để có được một cuộc sống xứng đáng.
Người đồng mộc mạc nhưng dũng cảm và đầy tự trọng
“Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương
Còn quê hương thì là phong tục”
Ý thơ cụ thể nhưng ý tứ sâu xa, nhà thơ lặp lại hai lần hình ảnh người đồng chí da diết, mộc mạc. Về lời nói nhưng ít người nhỏ bé về ý chí, lòng tự trọng mà ngược lại rất mạnh mẽ, phát huy óc hài hước và tinh thần lạc quan, kiên trì gắn bó với quê hương. Câu thơ đặc sắc với lối nói đặc trưng của người miền núi.
“Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai nhỏ bé đâu con
Người đồng mình tự đục đá kê cao quê hương”
Tuyên cao là hành động thực tế của người dân vùng cao, sự việc căng nhà quá mức, từ hình ảnh ấy, bài thơ chuyển nghĩa khái niệm “nâng cao quê hương”, là ý thức bảo vệ và tinh thần xây dựng. Quê hương ngày càng giàu đẹp hơn là tôn vinh và giữ gìn những truyền thống, phong tục, tập quán tốt đẹp của quê hương.
Ở những câu cuối, nhà thơ khẳng định muốn truyền cho con trai mình sức mạnh truyền thống của quê hương, đồng đội, tuy nhiên hãy sống cao thượng, mong con đừng lớn lên trên đời mà hãy sống cao thượng cho được. xứng đáng với truyền thống. thật tuyệt. Bài thơ sử dụng thể thơ tự do, số câu, số chữ, số chữ không sửa, phù hợp với mạch cảm xúc tự nhiên, nhịp điệu rung rinh linh hoạt, nhẹ nhàng
Qua lời người cha nói với con trai. Tôi thấy tình cha con rất thân thiết, tình cảm, một người cha luôn muốn dạy dỗ con mình những điều tốt nhất. Vì vậy, mỗi chúng ta hãy thành tâm ra sức giữ gìn những truyền thống tốt đẹp của ông cha để lại.
3. Cảm nhận và suy nghĩ về tình cảm cha con trong bài Nói với con hay nhất:
“Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều”.
Ai cũng có một quê hương, nơi đầu tiên đón nhận tiếng khóc của ta và đón nhận sự toại nguyện của ta. Nghĩ về quê hương, mỗi người gợi lên một hình ảnh đẹp riêng, xen lẫn niềm vui và cảm xúc tự hào chân thành. Vì vậy, dù nhiều người đã nói về quê hương, làm thơ về quê hương nhưng quê hương trong Tâm sự với con của Y Phương vẫn mang đến cho chúng ta những xúc cảm sâu sắc.
Có lẽ, ai cũng vậy, những gì người ta thường nhớ về quê hương là những gì chân chất, mộc mạc và giản dị nhất. Nếu Đỗ Trung Quân gắn liền quê hương với hình ảnh “chùm khế ngọt”, “con đường đến trường”, là “đứa trẻ sương mù”… thì Y Phương lại cho anh thấy:
“Người đồng mình yêu lắm con ơi
Đan lờ cài nan hoa
Vách nhà ken câu hát
Rừng cho hoa
Con đường cho những tấm lòng”.
Đó là một vùng quê miền núi chưa phát triển nhưng tình người vô cùng quý giá, mảnh đất hiền hòa với truyền thống văn hóa và đặc biệt là mảnh đất nuôi dưỡng tâm hồn và trái tim nhân hậu. Những con người tôi rất yêu quý, nhưng cũng có khí phách lớn cả về nỗi buồn và ý chí (Đo cao nỗi buồn; Xa để nuôi chí lớn). Quê hương trong Nói với em có cái gì đặc biệt nhưng cũng có cái gì rất chung.
Nhưng có lẽ, điều in đậm nhất trong trái tim của mỗi người con (và chúng tôi, độc giả) chính là lời trấn an, trấn an của người cha. Đứa trẻ trước cha, trước quê hương, mãi mãi là hình ảnh thân thương, bé bỏng nhất và luôn cần được nâng niu, dạy dỗ. Những bài học của cha luôn là động lực giúp con không lớn khôn, cứng cỏi trước cuộc đời.
Dấu làm sao thì cha vẫn muốn
Sống trên đá không chê đá gập ghềnh
Sống trong thung không chê thung nghèo đói
Sống như sông như suối
Lên thác xuống ghềnh
Không lo cực nhọc
Người đồng mình thô sơ da thịt
Chẳng mấy ai bé nhỏ đâu con”.
Chính giọng điệu của bài thơ đã gieo vào lòng người những cảm xúc về những lời săn đón đầy tình cảm, chân thành, thiết tha. Dù hoàn cảnh sống có như thế nào thì con người luôn phải vượt qua hoàn cảnh để sống. “Không buồn” sẽ làm cho con người biết sống cam khổ, ý chí rèn luyện con người luôn phấn đấu vươn lên và đi lên. “Đo nỗi sầu/ Xa nuôi chí lớn” là những câu thơ ý nghĩa như một lời động viên, động lực mà những người cha muốn truyền lại cho con, giúp con luôn hiên ngang bước đi và tiến xa hơn với những quyết định trong tương lai. cuộc sống của mình và hãy luôn giữ vững niềm tin vào cuộc sống, sống ở đời sẽ không tránh khỏi buồn vui, người biết sống còn phải là người luôn “dưỡng tính cao cả” để cuộc đời, cuộc đời có ý nghĩa. Đó cũng chính là sự mong đợi tầm thước của con trong đường đời gian khổ.