Viếng lăng Bác không chỉ là một bài thơ mà còn là một tác phẩm văn học đặc sắc, mang lại cho chúng ta niềm tự hào và sự khâm phục về một người lãnh tụ vĩ đại đã để lại di sản lớn lao cho đất nước và nhân loại. Cảm nhận khổ thơ đầu bài Viếng lăng Bác hay nhất:
Mục lục bài viết
1. Cảm nhận khổ thơ đầu bài Viếng lăng Bác hay nhất:
Khổ thơ đầu tiên của bài thơ thể hiện sự sâu sắc và tình cảm chân thành của tác giả khi nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài lăng Bác. Cách nhập đề thật gần gũi, giản dị và chân thành, nhà thơ đã khéo léo giới thiệu vị trí không gian của miền Nam xa xôi vào viếng Bác:
“Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác”.
Chữ “con ở” ở đầu bài thơ nghe thật tử tế và trìu mến. Đây là cách gọi rất đặc biệt và yêu thương của người dân miền Nam, thể hiện sự tận mỹ và lòng kính trọng mà nhà thơ và người dân miền Nam dành cho Bác Hồ và đồng bào. Nhà thơ đã thay từ “thăm” bằng từ “viếng”, với hy vọng quên đi cảm giác đau buồn và tưởng tượng rằng Bác Hồ sẽ mãi sống cùng với dân tộc Việt Nam. Ấn tượng đầu tiên của nhà thơ khi đứng trước Lăng Bác là hình ảnh những hàng tre xanh mướt và im lặng, tạo nên một bức tranh yên bình và thanh tịnh.
Hình ảnh những hàng tre xanh mướt không chỉ mang ý nghĩa về sự phồn vinh và tươi tốt của tự nhiên miền Nam mà còn gợi lên những giá trị văn hóa đặc trưng của vùng đất này. Tre là một biểu tượng quen thuộc, thân thuộc và gắn bó với cuộc sống của người dân miền Nam, mang theo nhiều ý nghĩa sâu sắc. Hàng tre xanh mướt trải dọc đường vào lăng Bác tạo nên một không gian yên tĩnh và trang nghiêm, tượng trưng cho tình yêu và lòng thành kính của nhân dân miền Nam dành cho người lãnh đạo vĩ đại.
Nhà thơ đã khéo léo sử dụng ngôn ngữ và hình ảnh để tạo ra một khung cảnh tinh tế và cảm xúc đậm đặc. Những hàng tre xanh mướt cùng với cách gọi “con ở miền Nam” đã tạo nên một bức tranh đẹp và cảm động, thể hiện sự tương phản giữa vẻ đẹp tự nhiên và tình cảm của con người. Điều này thể hiện sự kỳ diệu và sức mạnh của từng chi tiết trong bài thơ, khiến cho người đọc cảm nhận được sự sống động và sự gắn kết giữa người viết và miền Nam yêu dấu.
“Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng”.
Hình ảnh hàng tre xanh trong sương khói của Quảng trường Ba Đình lịch sử mang đến một cảm giác trang nghiêm và gần gũi đối với Lăng Bác. Cảm thán “Ôi!” thể hiện niềm xúc động và tự hào của tác giả. Cây tre không chỉ đơn giản là một phần cảnh quan quen thuộc ở làng quê Việt Nam, mà còn ẩn dụ phẩm chất cơ bản của con người Việt Nam – sức sống dẻo dai. Như cây tre mãi tươi tốt giữa đất khô cằn sỏi đá, người Việt Nam cũng thể hiện sự kiên cường và bất khuất giữa muôn vàn khó khăn, thử thách.
Cây tre mang nhiều phẩm chất của con người Việt Nam: rắn rỏi, thanh cao, ngay thẳng, bất khuất. Ngọn tre đầu tiên bên Bác cũng là biểu hiện của dân tộc Việt Nam và nước Việt Nam. Những hàng tre xanh quanh lăng Bác như muốn gửi gắm sự trung thành và lòng yêu quê hương của dân tộc Việt Nam. Tình cảm chân thành và cảm động của nhà thơ và đồng bào miền Nam khi về thăm Lăng Bác thể hiện sự tôn trọng và tình yêu với vị lãnh tụ vĩ đại.
Hình ảnh cây tre không chỉ là một phần của cảnh quan mà còn là biểu tượng sâu sắc của tình yêu và lòng trung thành của dân tộc Việt Nam. Cây tre thể hiện tinh thần kiên cường và sự sống mãnh liệt giữa khó khăn và thử thách. Những hàng tre xanh quanh lăng Bác không chỉ là một cảnh quan đẹp mà còn là biểu tượng của lòng trung thành và tình yêu sâu sắc của dân tộc Việt Nam đối với Bác.
2. Cảm nhận khổ thơ đầu bài Viếng lăng Bác chọn lọc:
Trong khổ thơ 1 của bài thơ Viếng lăng Bác, tác giả diễn tả một cách tỉ mỉ về hoàn cảnh đặc biệt của người con miền Nam khi đến viếng lăng Bác. Tác giả không chỉ mô tả về sự xúc động và tâm trạng dồn nén của em, mà còn mang đến cho độc giả một cảm giác thiêng liêng và ý nghĩa sâu sắc của cuộc viếng thăm này. Em dành tình cảm và sự kính trọng đặc biệt khi gọi Bác là “Con – Bác”.
Hình ảnh đầu tiên mà nhà thơ chú trọng đến là cây tre – biểu tượng quen thuộc, dẻo dai và bền bỉ như đất nước và con người Việt Nam. Những cánh tre xanh um tươi, uốn lượn trong gió, đại diện cho sức sống mãnh liệt và khả năng chống chọi của dân tộc. Cây tre còn là biểu tượng của sự gắn kết và tình yêu thương với quê hương.
“Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa, đứng thẳng hàng”.
“Con ở miền Nam ra thăm Lăng Bác” giới thiệu không chỉ hoàn cảnh mà còn kết hợp với không khí thiêng liêng và ý nghĩa của việc viếng thăm Lăng Bác. Bác Hồ vẫn là “Người Cha, Người Bác, Người Anh” với hàng triệu người Việt Nam. Mặc dù Bác không có con, nhưng nhà thơ gọi Bác là con. Các nhà thơ Tố Hữu, Xuân Diệu, Chế Lan Viên, Nguyễn Đình Thi đều gọi Bác là con. Đối với người con Nam Bộ Viễn Phương, đó là sự biểu lộ tình cảm thiêng liêng của người con xa quê khi cha mất.
Cụm từ “miền Nam” gợi lên nhiều cảm xúc. Miền Nam xa xôi, là nơi cha ông chúng ta đã khai phá. Miền Nam, nơi chúng ta sẽ đến trước tiên. Miền Nam, mảnh đất mà Bác Hồ mong muốn nhớ mãi: “Bác nhớ miền Nam, nhớ nhà – Miền Nam nhớ Bác, nhớ cha” (Tố Hữu). Từ “thăm quan” được sử dụng tinh tế, gợi lên ý nghĩa sâu sắc. Nó làm giảm đi cảm giác đau buồn và khẳng định rằng Bác Hồ, người cha già yêu quý, chỉ nằm ở đó thôi. Và như một người con xa quê đã lâu, tác giả chỉ mong được gặp lại người cha thân yêu của mình.
Cảnh tượng đầu tiên mà nhà thơ nhìn thấy ở Lăng Bác là hàng tre. Người con xa quê lần đầu về thăm quê cha xúc động khi thấy hàng tre xanh quanh nơi đó. Hàng tre thực sự trở nên đặc biệt khi nhìn từ góc nhìn con người, trí tưởng tượng biến chúng thành những hàng tre vô tận, từ màu xanh của tổ quốc Việt Nam cho đến những người lính trung kiên không sợ mưa bão, đứng vững hàng. Như vậy, Lăng Bác trở nên gần gũi và thân quen như một ngôi làng sau đám tre xanh. Nhưng đồng thời, nó còn mang ý nghĩa tượng trưng: Cây tre biểu trưng cho một dân tộc cần cù, kiên cường, mạnh mẽ, đồng hành cùng quân đội trong giấc ngủ yên.
Các dòng của khổ thơ này không chỉ tả cảnh quanh lăng với những hàng tre rất thực mà còn gợi ra những ý nghĩa sâu xa và tình cảm sâu sắc. Về với Bác Hồ là ta gặp cả dân tộc, và nơi Bác Hồ yên nghỉ vĩnh viễn cũng là lũy tre xanh bóng mát của làng quê Việt Nam, nơi tình yêu và lòng tôn kính của người dân dành cho Bác trở thành kỷ niệm vĩnh cửu. Khổ thơ đầu của bài thơ Viếng Lăng Bác gói gọn hình dung của nhà thơ khi đứng trước lăng Bác, mang đến cho chúng ta cảm giác trầm lắng và tôn trọng.
Khoảnh khắc trước lăng Bác, Bác Hồ đã cảm nhận được nỗi nhớ của Bác với niềm xúc động mãnh liệt và sự kính trọng vô bờ bến. Đây là lần đầu tiên tôi được ra Thủ đô, được thăm Bác Hồ, được gặp vị cha già vĩ đại của dân tộc, người đã dẫn dắt chúng ta trên con đường độc lập, tự do và hạnh phúc. Bao nhiêu tâm sự, bao nhiêu tình cảm yêu thương dồn nén bấy lâu nay sắp được toại nguyện, và tôi không thể nào tả được sự cảm động và hạnh phúc trong lòng bằng lời.
Khoảnh khắc này làm nhà thơ ngạt thở và không thể diễn tả bằng lời, nhưng nó cũng là nguồn cảm hứng vô tận để truyền tải lên những trang giấy trắng, để kể lại câu chuyện về Bác Hồ và những kỷ niệm đáng nhớ trong lòng dân tộc. Mỗi chi tiết, mỗi hình ảnh trong khổ thơ đều như một hành trình tâm hồn, đưa ta đến gần hơn với Bác, đắm chìm trong cảm xúc và suy tư về tình yêu quê hương và tình yêu đất nước.
Đó là một khoảnh khắc thiêng liêng, nơi tâm hồn ta được lắng đọng, được tìm lại những giá trị về lòng yêu nước và tình người. Không chỉ là sự kính trọng và tưởng nhớ về một vị lãnh tụ vĩ đại, mà còn là sự tự hào về quá khứ và hy vọng vào tương lai tươi sáng của dân tộc.
3. Cảm nhận khổ thơ đầu bài Viếng lăng Bác ấn tượng:
Viễn Phương, tên khai sinh Phan Thanh Viễn, sinh tại tỉnh An Giang và hoạt động trong kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ ở Nam Bộ. Ông là một trong những cây bút đầu tiên của văn nghệ giải phóng miền Nam. Bài thơ “Viếng Lăng Bác” được sáng tác năm 1976 sau cuộc kháng chiến chống Mỹ, đất nước thống nhất và Lễ khánh thành Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh. Đoạn thơ thể hiện tình cảm thương yêu của Viễn Phương và nhân dân Nam Bộ dành cho Bác:
“Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác
Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát
Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam
Bão táp mưa sa, đứng thẳng hàng”.
Bài thơ mở đầu bằng câu thơ diễn tả hoàn cảnh của một người con miền Nam vào viếng lăng Bác “Con ở miền nam ra thăm lăng Bác”. Cách xưng hô “con – bác” thể hiện sự gần gũi, kính trọng của người con đối với ông nội. Tựa đề này làm tôi liên tưởng đến những dòng thơ tuyệt vời, được viết bởi các nhà thơ tài ba. Những dòng thơ này không chỉ diễn tả một cảnh tượng, mà còn làm chúng ta cảm nhận được những tình cảm sâu sắc, đầy cảm hứng. Chúng khơi gợi những hình ảnh tươi sáng, đầy hoa mỹ, và đưa ta đến với những vùng đất xa xôi, nơi mà tình yêu và tình người được tôn vinh. Tôi nhớ đến những bài thơ của Hồ Chí Minh, Nguyễn Du, Xuân Diệu và nhiều nhà thơ khác, với những từ ngữ tinh tế và chi tiết, tạo nên hình ảnh sống động trong lòng độc giả. Các nhà thơ đã dùng những biểu đạt tinh tế để miêu tả những nỗi lòng, niềm vui và khát vọng của con người, mang đến cho chúng ta cảm xúc sâu lắng và suy tư về cuộc sống và con người. Nếu bạn yêu thơ, những tác phẩm của các nhà thơ tài ba chắc chắn sẽ làm bạn thỏa mãn với sự tinh tế và sắc sảo của từng câu chữ.
“Bác nhớ miền Nam, nỗi nhớ nhà
Miền Nam mong Bác, nỗi mong cha”.
Đối với mỗi người dân miền Nam và cả nước Việt Nam, Bác Hồ là một người cha già bao dung, ôm cả nước trong lòng. Khi nhà thơ đến Bắc viếng lăng Bác, tác giả đã sử dụng từ “thăm” thay cho “đến” để tạo ra một cách diễn đạt mềm mại. Người đọc mong muốn được thăm người thân, nhưng ở đây, người con miền Nam đến thăm người cha già yêu quý của mình. Câu thứ ba trong bài thơ là một câu cảm thán của tác giả “Ôi hàng tre xanh Việt Nam”. Đoạn thơ này như một tiếng reo vui mừng, tự hào về biểu tượng của dân tộc Việt Nam: Cây tre Việt Nam trồng quanh lăng Bác. Cây tre Việt Nam là biểu tượng ẩn dụ của con người Việt Nam qua nhiều thế hệ với phẩm chất “Dạo mưa đứng vững”. Mưa bão là hình ảnh ẩn dụ cho những năm tháng khó khăn, khắc nghiệt của người dân Việt Nam.
Tuy nhiên, trong những khó khăn đó, con người Việt Nam vẫn là những cây tre kiên cường, dũng cảm và nhân hậu, mang trong mình những phẩm chất tốt đẹp. Tóm lại, khổ thơ đầu tiên trong bài thơ “Viếng lăng Bác” mang đến những dòng viết đầy cảm xúc về hoàn cảnh viếng lăng của nhà thơ.