Nhằm giúp các bạn học sinh có nhiều kiến thức và nắm vững nội dung bài học, bài viết dưới đây chúng mình gửi đến bạn đọc bài viết cảm nhận khổ thơ cuối bài Vội vàng của Xuân Diệu hay nhất. Cùng tham khảo nhé.
Mục lục bài viết
1.Dàn ý Cảm nhận khổ thơ cuối bài Vội vàng của Xuân Diệu hay nhất:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu đôi nét về tác giả và tác phẩm
Nội dung chính của khổ thơ cuối bài: Thể hiện khát vọng sống, khát vọng yêu đương nồng cháy và sự phấn khích của cuộc sống được cảm nhận qua các giác quan vô cùng tinh tế và sâu sắc.
1.2. Thân bài:
*Bức tranh thiên nhiên lại hiện ra
=> Cái “mơn mởn” của cuộc sống tạo nên khiến tác giả như tham lam “muốn ôm” mọi thứ.
=> Đó là khát vọng sống mãnh liệt, khát vọng được yêu thương.
*Biểu hiện của cách sống vội vàng, hối hả, cuồng nhiệt
-> Hình ảnh cái tôi tham lam, đứng giữa thế gian, dang rộng vòng tay, với sức vươn xa để ôm trọn mọi thứ, để gom góp nhiều cảnh sắc mơn mởn của thế gian này vào trong khát vọng vô bờ bến của mình.
=> Nhà thơ muốn ôm chặt cuộc sống trong vòng tay vì sợ mất nó, muốn tận hưởng cuộc sống ấy trong những cảm xúc cuồng nhiệt, mãnh liệt nhất, tận hưởng những điều độc đáo, ngon lành nhất của cuộc sống: mây, gió thu, cánh bướm với tình yêu, núi sông, cây cỏ tươi xanh.
=> Sự vội vàng, hối hả, cuồng nhiệt và đam mê với cuộc sống của nhà thơ.
*Sự cảm nhận của tác giả qua các giác quan của cơ thể.
– Tác giả cảm nhận cuộc sống và thiên nhiên thông qua tất cả các giác qua: thị giác, khứu giác, thính giác, …
1.3. Kết bài:
Nêu cảm nhận về khổ thơ cuối bài Vội vàng của Xuân Diệu
2. Cảm nhận khổ thơ cuối bài Vội vàng của Xuân Diệu hay nhất:
Là một nhà thơ mới với tầm nhìn tinh tế và một trái tim dễ bị cuốn hút nhưng cũng đầy sợ hãi – Xuân Diệu, hơn ai hết, luôn thận trọng với thời gian và tuổi trẻ đang trôi qua. Có lẽ vì thế mà nhà thơ luôn sống trong vội vàng, sống vội vã và cũng yêu say đắm. Bài thơ “Vội vàng” được coi là phương châm sống của Xuân Diệu, đồng thời cũng là tác phẩm thể hiện cái tôi mãnh liệt, bùng cháy trong cảm xúc của nhà thơ với nhiều khám phá mới mẻ. Trong đó, khổ thơ cuối bài thơ với nội dung nhanh và mạnh như một lời kết cho phương châm sống của ông.
Mau đi thôi! Mùa chưa ngả chiều hôm,
Ta muốn ôm
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
– Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi !”
Ông vua thơ tình Xuân Diệu luôn khao khát được sống và sống thật nhanh, được sống hết mình. Nếu khổ thơ đầu và khổ thơ hai là tình yêu nồng cháy với nỗi tiếc nuối chia ly, thì khổ thơ cuối của bài thơ chính là câu trả lời cho câu hỏi: sống vội vàng là như thế nào. Cụm từ “mau đi thôi” như một lời kết khi tác giả nhận ra rằng vẫn nên yêu và sống trọn vẹn với tuổi trẻ cho đến phút cuối cùng. Đúng vậy! “mùa chưa ngả chiều hôm”, xuân vẫn còn đó, những con người đang yêu say đắm, sao phải nghĩ quá nhiều đến chuyện chia ly để phí hoài niềm vui hiện tại. Vì thế, Xuân Diệu thức giấc và giọng điệu của bài thơ lại trở về với sự nồng nàn, say đắm.
Điệp từ “ta muốn” tạo nên một cấu trúc câu vừa sôi động vừa say đắm, như thể cuối cùng ai cũng nên trân trọng tuổi trẻ, làm những điều mà chỉ tuổi trẻ mới làm được và trước hết là say đắm thiên nhiên, say đắm tình yêu mùa xuân. Ngoài ra, các động từ trạng thái như: ôm, riết, say, thâu, cắn diễn tả cảm xúc nồng nhiệt và mong muốn tận hưởng đến mức tham lam. Các động từ này có sự tiến triển rõ ràng về mong muốn. Lúc đầu chỉ là cái ôm nhẹ nhàng nhưng cái ôm chưa đủ để tạo nên sự khát khao, phải siết mạnh thì nhà thơ mới cảm nhận được tình yêu. Khi gần gũi, nhà thơ say sưa gom mọi thứ vào trong mình và cuối cùng hành động mạnh nhất là cắn, như muốn chiếm lấy làm của riêng mình.
Ở những câu thơ tiếp theo, Xuân Diệu sử dụng cách kết hợp các điệp từ với tính từ “no nê, chếnh choáng, đã đầy” để khẳng định tư duy của một con người luôn hòa hợp với thiên nhiên và cuộc sống. Không chỉ đủ mà còn để cuộc sống chuyển hóa thành tâm hồn, tâm hồn tràn ngập tình yêu.
Như vậy, trong khổ cuối của bài thơ, tác giả một lần nữa lại có sự sáng tạo độc đáo trong cách sử dụng từ ngữ và cấu trúc câu. Nhà thơ bộc lộ quan điểm sống của mình, cũng là quan điểm chung của những người trẻ: sống là biết tận hưởng, yêu cuộc sống nhưng cũng phải biết cống hiến và trân trọng những điều tốt đẹp mà cuộc sống ban tặng.
3. Cảm nhận khổ thơ cuối bài Vội vàng của Xuân Diệu nâng cao:
“Vội vàng” là bài thơ tiêu biểu cho nhịp sống vội vàng, gấp rút của Xuân Diệu. Là người yêu đời, yêu cuộc sống tha thiết, mãnh liệt nên dù có bất cứ chuyện gì, Xuân Diệu cũng không bao giờ bỏ cuộc, vẫn bám víu vào cuộc sống.
Mở đầu khổ thơ cuối là một câu thơ ba chữ được tách ra và đặt ngay giữa khổ thơ. Câu thơ làm nổi bật hình ảnh cái tôi tham lam dang rộng vòng tay ôm trọn cả cuộc sống tươi trẻ, non nớt đang phơi bày trước mắt. Điệp ngữ “ta muốn” được lặp lại với mật độ cao ở những câu thơ sau. Khát vọng được hưởng cuộc sống dịu dàng đang rên rỉ và ngày một mãnh liệt, cháy bỏng trong trái tim Xuân Diệu, tác giả yêu đời đến mức tham lam.
Đam mê thiên nhiên, cảnh vật, Xuân Diệu muốn tận hưởng tất cả vẻ đẹp của thiên nhiên và cuộc sống. Tất nhiên, với một trái tim xanh mởn, thiên nhiên và cuộc sống mà Xuân Diệu khao khát phải là thiên nhiên giữa sự tươi mát, phải là cuộc sống vừa mới bắt đầu mở ra, phải là mùa xuân quyến rũ. Nghĩa là Xuân Diệu tham lam, háo hức hưởng thụ mọi điều tốt đẹp nhất, đẹp đẽ nhất trong cuộc sống.
Xuân Diệu hưởng thụ sự tươi mát của cuộc sống như hưởng thụ tình yêu và phải đạt đến độ no đủ, viên mãn. Nghĩa là sự hưởng thụ đó phải thỏa thuê, ngây ngất, mê đi, lịm đi:
Cho chếnh choáng mùi thơm, cho đã đầy ánh sáng
Cho no nê thanh sắc của thời tươi
Xuân Diệu hiện ra như một kẻ si tình say sưa vì rượu. Đọc câu thơ, ta hình dung ra rằng nhà thơ muốn hét lên để cả thế giới, vũ trụ hiểu được tình yêu nồng nàn của mình. Ở đây, để diễn tả tình yêu vô bờ bến, nồng nàn của mình, Xuân Diệu đã sử dụng yếu tố phi lý và phi thực tế. Đó là lý do tại sao câu thơ: “Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi!” của Xuân Diệu đã trở thành một trong những vần thơ độc đáo và táo bạo nhất trong thơ ca hiện đại.
Với những nguồn cảm hứng mới, tình yêu và tuổi trẻ, dù vui hay buồn, Xuân Diệu cũng ru tuổi trẻ bằng giọng nói nhẹ nhàng, yêu thương. Và khúc thơ cuối trong bài thơ “Vội vàng” là một trong những khúc thơ ấn tượng nhất của giọng thơ yêu đời. Đọc bài thơ, ta như nghe thấy giọng nói, hơi thở, nhịp đập phấn khích và bồng bột trong trái tim nhà thơ. Qua bài thơ “Vội vàng”, ta thấy được một phần nhịp thở vội vàng, niềm đam mê cháy bỏng của ông với cuộc sống. Đồng thời, ta cũng thấy được một thông điệp vô cùng ý nghĩa và sâu sắc mà Xuân Diệu gửi gắm: Hãy sống trọn vẹn và hết mình trong những khoảnh khắc tươi đẹp nhưng mong manh của tuổi trẻ, bởi thời gian trôi qua cùng mùa xuân và tuổi trẻ sẽ không bao giờ trở lại, cùng với đó những ước mơ và khát vọng dang dở.