Dưới đây là mẫu các bài văn cảm nhận hay về không gian của cuộc thề nguyền giữa Thúy Kiều và Kim Trọng trong đoạn trích "Thề nguyền” của tác giả Nguyễn Du. Xin mời các em học sinh theo dõi bài viết dưới đây để nắm chắc nội dung bài học một cách đơn giản, mời các bạn cùng tham khảo.
Mục lục bài viết
1. Cảm nhận hay về không gian của cuộc thề nguyền:
Kiệt tác Truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du được coi là “kiệt tác vĩ đại” của văn học trung đại Việt Nam. Tác phẩm Truyện Kiều xoay quanh cuộc đời và số phận của cô gái tài năng và xinh đẹp Thúy Kiều. Tuy nhiên, cuộc đời của người con gái này đã phải trải qua vô số khó khăn, bất hạnh và thăng trầm. Cuộc đời Thúy Kiều toàn làm những đau khổ và bấp bênh. Thế nhưng, nếu theo dõi cuộc đời của Kiều từ đầu thì ta thấy được rằng có những thời gian Kiều đã từng hạnh phúc. Đó là lúc nàng được gặp, yêu Kim Trọng – tình yêu đầu đời của nàng. Mối tình đầu của Thúy Kiều và Kim Trọng cũng đẹp như bất kỳ câu chuyện tình yêu nào khác. Nhà thơ Nguyễn Du đã thể hiện một cách rõ nét tình yêu trong sáng nhưng nồng nàn, da diết của cặp đôi trê trong đoạn trích “Thề nguyền”.
Đoạn trích “Thề nguyền” của đại thi hào Nguyễn Du trong tác phẩm Truyện Kiều đã miêu tả một cảnh gặp gỡ dưới ánh trăng rất thơ mộng và lãng mạn.
“Sinh vừa tựa án thiu thiu
Dở chiều như tỉnh, dở chiều như mê
Tiếng sen, khẽ động giấc hòe
Bóng trăng xế đã hoa lê lại gần
Bâng khuâng đỉnh giáp non thần
Còn ngờ giấc mộng đêm xuân mơ màng”
Không gian nơi thề nguyền thật lung linh và lãng mạn với “tiếng sen, khẽ động giấc hòe/ Bóng trăng đã xế hoa lê lại gần”. Bầu trời đêm của buổi thề nguyền sáng lên với ánh trăng sáng và hương thơm của hoa sen và hoa lê. Đêm thề nguyện của Kim Kiều được diễn ra tại một khu vườn nơi thiên nhiên tươi đẹp êm đềm cùng ánh trăng sáng minh chứng cho tình yêu trong sáng và vĩnh cửu giữa hai người. Ánh trăng xuất hiện nhiều lần trong truyện Kiều, nhưng có lẽ “vầng trăng vằng vặc giữa trời” trong buổi thề nguyền là ánh trăng đầy đủ và trọn vẹn nhất. Mặt trăng tượng trưng cho sự đoàn kết, hạnh phúc trọn vẹn, tượng trưng cho tình yêu trong sáng giữa Thúy Kiều và Kim Trọng. Thề nguyền là một khung cảnh nên thơ và thơ mộng đến thế này.
Trong không gian thơ mộng ấy, Thúy Kiều và Kim Trọng đã khẳng định tình yêu của mình dành cho nhau. Ánh trăng sáng khiến lời thề của họ trở nên chân thành và thiêng liêng hơn, khẳng định tình yêu họ dành cho nhau là vĩnh cửu. Đây có thể nói là cảnh đẹp và hạnh phúc nhất trong cuộc đời của Kiều. Ánh trăng sáng bảo vệ tình yêu khỏi những định kiến của xã hội phong kiến xưa.
Qua đây, Nguyễn Du muốn gửi gắm thông điệp về sự chung thủy, kiên định trong tình yêu. Tình yêu vượt qua mọi rào cản lễ nghi, truyền thông mới là tình yêu chân thật, đẹp đẽ nhất của nhân loại.
2. Cảm nhận ấn tượng về không gian của cuộc thề nguyền:
“Không biết từ bao giờ ánh trăng đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận và vĩnh cửu cho các nhà thơ, nhà văn. Có thể xem đây như mối lương duyên trọn đời mà phòng tơ bà nguyệt đã dành cho họ.” Nếu như hình ảnh ánh trăng trong thơ của Hồ Xuân “Tự Tình II” là vầng trăng khuyết hình lưỡi liềm, hàm ý cuộc đời người phụ nữ còn dang dở, bất hạnh. Thì nói đến Nguyễn Du trong đoạn trích “Thề nguyền”, hình ảnh là vầng trăng sáng tròn trịa chính là tượng trưng cho tình yêu đôi lứa, đó chính là vầng trăng. “thề nguyền” được trích dẫn trong các câu 431 đến câu 452. Đó là khi Kiều trở về nhà vào lúc chiều muộn và phát hiện cả gia đình vẫn đều chưa trở về. Nàng Kiều đã quyết định quay lại để tìm gặp Kim Trọng và hai người trao nhau lời thề nguyện dưới ánh trăng sáng.
Đại thi hào Nguyễn Du đã khéo léo chọn không gian thật tinh tế và thơ mộng cho cuộc thề nguyện ấy. Đó là một đêm trăng sáng, vầng trăng là chứng nhân cho tình yêu của họ. Trăng ở đây tròn vành vạnh, tượng trưng cho lời cầu mong hạnh phúc trọn vẹn của Thúy Kiều và Kim Chông. Vầng trăng này là nhân chứng cho một tình yêu đẹp đẽ trọn vẹn, vượt qua mọi lễ nghi phong kiến khắt khe.
Vào thời điểm họ thề nguyện, mặt trăng là nhân chứng cho tình yêu của họ. “Vầng trăng vằng vặc giữa trời” dường như soi sáng tấm lòng chân thành và trong sáng mà Thúy Kiều và Kim Trọng dành cho nhau. Không khí của lời thề cũng rất nghiêm túc và chân thành, “định ninh hai mặt một lời song song” tượng trưng cho sự đồng lòng của đôi bên, còn lễ vật đính ước như những vật gắn kết, trói buộc một tấm chân tình, một tình yêu “trăm năm” không bao giờ thay đổi. Từ “đồng nhau” ở đây có thể hiểu là sự đồng lòng, đồng tâm mãi không phai nhạt của đôi lứa.
Không gian thơ mộng càng khiến cho lời thề nguyện trở nên thiêng liêng hơn. Tình yêu của Thúy Kiều và Kim Trọng đã chứng minh một điều: dù sống trong xã hội nào, dù là nam hay nữ, con người luôn khao khát tìm kiếm hạnh phúc và luôn phấn đấu cho hạnh phúc đích thực của mình.
Như vậy, đoạn trích “Thề nguyền” đã vẽ ra một khung cảnh nên thơ, mộng mơ. Trong không gian thiên nhiên tuyệt đẹp này, Thúy Kiều và Kim Trọng đã khẳng định tình cảm của họ dành cho nhau bằng cách khẳng định lại tình yêu vĩnh cửu và thổ lộ lời thề thiêng liêng, chân thành. Thì ra cảnh đêm trăng thề nguyền chính là khoảnh khắc hạnh phúc nhất trong cuộc đời của nàng Kiều. Bởi lúc đó cô đã yêu, được yêu và sống trong tình yêu cháy bỏng của đời mình.
3. Cảm nhận sâu sắc về không gian của cuộc thề nguyền:
Truyện Kiều không chỉ là kiệt tác của văn học Việt Nam mà còn là tác phẩm nổi tiếng của thế giới. Dưới đôi bàn tay tài hoa của nhà thơ Nguyễn Du, những nhân vật trong “Truyện Kiều” như Thúy Kiều, Kim Trọng, Hoạn Thư,…đã trở nên sống động, chân thực, chạm đến trái tim của vô số độc giả qua nhiều thế hệ. Tác phẩm 3.254 câu của Nguyễn Du không chỉ đáng nhớ với những cảnh, tình tiết hấp dẫn mà còn chứa đựng những thông điệp về tình yêu, số phận của con người. Đoạn trích “Thề nguyền” là một ví dụ điển hình về cách Nguyễn Du vẽ ra một không gian để khắc họa cảm xúc của nhân vật. Đó là cảnh Thúy Kiều và Kim Trọng gặp nhau trong khung cảnh nên thơ và lãng mạn với ánh trăng sáng, hoa lê và tiếng hoa sen. Đây là khoảnh khắc tượng trưng cho tình yêu trong sáng và không tì vết thương của họ. Trong một căn phòng tràn ngập màu sắc và hương thơm, họ đã thề nguyện tình yêu của mình và tạo ra biểu tượng đẹp đẽ, vĩnh cửu cho tình yêu ấy.
Tình yêu giữa Thúy Kiều và Kim Trọng không chỉ là tình cảm lãng mạn mà còn thể hiện lòng trung hiếu và hy sinh. Kết hợp với hình ảnh một đêm trăng trong sáng, tình yêu của họ trở thành một điều gì đó vĩ đại và siêu việt, vượt qua mọi rào cản và hình thức của xã hội. Nơi sự chung thủy của họ, chúng ta thấy được sức mạnh của tình yêu, vẻ đẹp của sự thuần khiết và trung thành. Sự sẵn sàng đối mặt với số phận, hy sinh của họ không chỉ là niềm tự hào về tình yêu mà còn thể hiện lòng dũng cảm, lòng hiếu thảo đối với cha mẹ.
Thúy Kiều đã xuất hiện trước Kim Trọng với sự dũng cảm và chủ động. Hành động của Kiều đã làm nổi bật và đề cao tình yêu tự do, lòng can đảm trong chuyện tình cảm, vượt qua những ràng buộc của xã hội phong kiến. Cuộc gặp gỡ này không chỉ là sự hấp dẫn giữa hai người mà còn là cuộc đấu tranh vì tự do cá nhân và niềm tin.
Nguyễn Du đã tạo nên một không gian ấn tượng để thể hiện cảm xúc và ý nghĩa sâu sắc trong đoạn trích “Thề nguyền”. Trong cảnh này, Thúy Kiều và Kim Trọng thề nguyền tình yêu trước ánh trăng sáng, tạo nên khoảnh khắc nên thơ và thiêng liêng.