Nhằm giúp các bạn học sinh có nhiều kiến thức và nắm vững nội dung bài học, bài viết dưới đây chúng minh gửi đến bạn đọc bài viết cảm nhận bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử hay nhất. Cùng tham khảo nhé.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý cảm nhận bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử hay nhất:
1.1. Mở bài:
– Giới thiệu chung về tác giả Hàn Mặc Tử và bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ”.
1.2. Thân bài:
* Bức tranh thiên nhiên thôn Vĩ
=> Dù hiểu theo cách nào thì câu hỏi trên cũng có thể thể hiện nỗi nhớ sâu sắc với làng Vĩ cũng như mong muốn được đến thăm làng Vĩ.
Cảnh vật thiên nhiên với ánh nắng bao phủ toàn bộ làng, tạo nên không gian tràn ngập ánh nắng và sức sống.
Trong không gian thiên nhiên thôn Vĩ, hình ảnh con người hiện lên thoáng qua:
=> Bức tranh thiên nhiên thôn Vĩ tươi sáng, trẻ trung và có sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên.
*Bức tranh sông nước đêm trăng
– Hình ảnh thiên nhiên thể hiện sự chia ly
– Dòng sông như nhuốm một tâm trạng buồn, đau xót
– Hình ảnh hoa cỏ đung đưa nhẹ nhàng giống với cuộc sống phiêu bạt của con người.
=> Hình ảnh thiên nhiên đêm trăng buồn và mơ hồ, trống trải.
=> Sự tương phản giữa hai bức tranh thiên nhiên thôn Vĩ và đêm trăng.
*Tâm trạng của nhà thơ
– Cảnh vật cũng chuyển từ thực sang ảo, từ thôn Vĩ đến dòng sông trăng và cuối cùng chìm vào ý thức mơ hồ của khói sương.
=> Qua đó làm mờ đi hình tượng của khách thể và chủ thể trữ tình, tạo nên nỗi đau xót về cõi mênh mông vô tận, tâm trạng tuyệt vọng của nhà thơ.
1.3. Kết bài:
Nêu cảm nhận về bài thơ “Đây thôn Vĩ Dạ”.
2. Cảm nhận bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử hay nhất:
“Đây thôn Vĩ Dạ” của Hàn Mặc Tử đã làm sống lại những ký ức của ông về thôn Vĩ Dạ. Và hơn thế nữa, nó làm sống lại khát khao giao tiếp với cuộc sống của ông, bởi lúc đó, ông đang ở Phú Yên và đang phải chịu đựng một căn bệnh quái ác.
Có lẽ vì được sáng tác trong hoàn cảnh đặc biệt như vậy, ngay từ đầu bài thơ, Hàn Mặc Tử đã mở đầu bằng một câu hỏi:
“Sao anh không về chơi thôn Vĩ?”
Nghe câu thơ mà người ta có thể cảm nhận được tiếng nói của người dân làng Vĩ đang hờn trách nhà thơ, mời gọi nhà thơ trở về Vĩ Dạ. Tuy nhiên, đây chỉ là câu hỏi của trái tim nhà thơ, bởi ông đang sống trong nỗi nhớ và mong muốn trở về thôn Vĩ Dạ. Nhà thơ đắm chìm trong cảnh vật của khu vườn thôn Vĩ Dạ, trong những khoảnh khắc yên bình, nhẹ nhàng của tâm hồn. Bức tranh Vĩ Dạ được miêu tả từ xa đến gần, từ cao xuống thấp, góc độ nào cũng đẹp nhưng rất nên thơ và tràn đầy sức sống.
Say sưa với cảnh vườn, nhưng sự say mê ấy còn bộc lộ rõ ràng qua hình ảnh:
“Lá trúc che ngang mặt chữ điền”
Câu thơ không phải là miêu tả hiện thực mà là nét bút cách điệu sắc sảo của nhà thơ. Khuôn mặt người ẩn hiện sau những tán lá trúc, hòa quyện với thiên nhiên, tạo nên cả khu vườn Vĩ Dạ như một giấc mơ, trở nên ấm áp và sống động lạ thường. Bốn câu thơ đầu là bức tranh phong cảnh nên thơ, ấm áp và sống động của khu vườn xứ Huế thơ mộng. Đằng sau bức tranh đó là tâm hồn nhà thơ gắn bó sâu sắc với vùng quê Vĩ Dạ, đồng thời cũng là khát vọng giao lưu với cuộc sống.
Cảnh làng Vĩ Dạ không tĩnh mà có chuyển động, từ cảnh vườn tược Vĩ Dạ đến cảnh sông nước mây trời:
“Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay
Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?”
Bức tranh bầu trời và sông nước mở ra thật tự do, cảnh đẹp nên thơ đúng như chất thơ Huế. Nhịp thơ chậm rãi cất lên bình yên, êm ả. Một dòng sông Hương Giang đẹp và tĩnh lặng dưới trăng trong đêm tĩnh mịch.
Những nỗi buồn ấy cũng nhanh chóng rơi vào sự hụt hẫng, không ai trả lời câu trả lời của thi nhân. Đó là lý do tại sao nhà thơ hy vọng “chở trăng về kịp tối nay”.
Câu thơ cuối cũng cho thấy nỗ lực đổi mới thơ ca Việt Nam của Hàn Mặc Tử:
“Mơ khách đường xa, khách đường xa”
Nhà thơ khao khát trở về Vĩ Dạ để đắm mình trong tình người, trong cảnh sắc Vĩ Dạ. Bài thơ mở đầu bằng một câu hỏi và kết thúc cũng bằng một câu hỏi. Nếu câu hỏi mở đầu bài thơ là câu hỏi về tình người, thì câu hỏi cuối cùng mang trong mình nỗi hoài nghi lớn lao. Chứa đựng trong câu thơ là nỗi cay đắng và đau đớn vì không biết người dân thôn Vĩ Dạ có còn “đậm đà” với ông như trước hay không?
3. Cảm nhận bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử ý nghĩa nhất:
Trong “Đây thôn Vĩ Dạ” của Hàn Mặc Tử, ta cảm nhận được cảnh đẹp thiên nhiên, thấy được tình người của nhà thơ nhưng cũng thấy được nỗi buồn, sự tiếc nuối của nhân vật trữ tình. Cảnh và tình dường như hòa quyện vào thế giới thực và mộng.
“Sao anh không về chơi thôn Vĩ?
Câu thơ mở đầu của nhân vật trữ tình thấm đượm lời trách móc nhẹ nhàng. Câu hỏi tha thiết chan chứa nỗi mong muốn được gặp ai đó ở Huế. Câu thơ miêu tả một thứ ánh nắng rất riêng, tuy quen thuộc nhưng vô cùng độc đáo. Ánh nắng tự nhiên chiếu lên vườn nhà, cỏ cây được thưởng thức ánh nắng mới, trở nên mạnh mẽ và tràn đầy sức sống.
Hòa cùng ánh nắng vàng của bình minh là màu xanh ngọc bích của cỏ cây trong vườn. Câu thơ cất lên chứa đựng sự ngạc nhiên, ngỡ ngàng của con người trước thiên nhiên tươi đẹp, tràn đầy sức sống.
Hình ảnh cô gái duyên dáng, kín đáo hiện ra sau những nhành lá trúc mảnh mai:
“Lá trúc che ngang mặt chữ điền.”
Đó là hình ảnh mộc mạc của những cô gái Huế. Ở họ có vẻ đẹp dịu dàng, e lệ, kín đáo. Giữa khu vườn thiên nhiên tươi đẹp là hình ảnh con người hiện lên nổi bật, đó là sự hài hòa giữa cảnh vật và con người. Sau cảnh vườn Vĩ xanh ngát là cảnh sông Hương trong buổi chiều tà, ánh đêm dần buông. Cảnh sông mang theo nỗi nhớ, hy vọng mơ hồ của thi sĩ nơi miền đất xa xôi. Ta không còn tìm thấy nét duyên dáng, tươi mới của khu vườn tràn đầy sức sống như câu thơ trước, mà là nỗi buồn u sầu, day dứt của một tâm hồn mang cảm giác chia ly, rời xa.
Hai câu thơ cuối chứa đựng nỗi buồn mong mỏi một người bạn tâm giao đáp lại, tâm sự, sẻ chia cùng:
“Thuyền ai đậu bến sông trăng đó
Có chở trăng về kịp tối nay?”
Đêm sông Hương, ánh trăng tràn ngập, chiếu xuống khiến dòng sông thêm nên thơ, lãng mạn. Cảnh tuy đẹp nhưng lòng người lại đượm buồn. Với ông, cuộc đời ngày căng ngắn lại, nỗi nhớ nhung ngày càng dài thêm. Giọng thơ nhẹ nhàng nhưng thấm đẫm tình yêu sâu lắng, vừa buồn vừa hồi hộp chờ đợi.
Hiện thực không như mong đợi, tác giả đi tìm một giấc mơ, tuy không hoàn hảo nhưng ít nhất cũng an ủi được lòng người:
“Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra;
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?”
Một trái tim luôn chờ đợi và khao khát tình yêu, nên ngay cả giấc mơ cũng mang màu khát khao.
“Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà?”
Là giấc mơ, dù đẹp đến đâu thì cũng chỉ là giấc mơ, không bao giờ có thật. Đối diện với hiện thực khắc nghiệt, sương khói tạo nên hình ảnh mờ nhạt của người con gái hay khoảng cách khiến tình người phai nhạt. “Đây thôn Vĩ Dạ” là một bài thơ đẹp. Đẹp vì bức tranh thiên nhiên xanh tươi của Huế, đẹp vì tình người tuôn trào từ trang thơ. Có thể nói, bằng tâm hồn đầy tình yêu thương và tài năng trong ngòi bút, Hàn Mặc Tử đã viết nên một tuyệt tác trường tồn với thời gian.