Cảm nhận về 8 câu thơ cuối trong bài thơ "Trao duyên chọn lọc" được phát triển bằng cách mô tả chi tiết về các cảm xúc và tình cảm được thể hiện trong từng câu thơ. Ngoài ra, bạn có thể nêu rõ ý nghĩa của từng câu thơ và giải thích cách mà chúng liên kết với nhau để tạo nên một bức tranh hoàn chỉnh về tình yêu
Mục lục bài viết
1. Dàn ý phân tích 8 câu cuối đoạn trích Trao duyên:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu về tác giả Nguyễn Du và tác phẩm Truyện Kiều.
Giới thiệu đoạn trích Trao duyên và 8 câu thơ cuối của đoạn trích.
1.2. Thân bài:
Mạch cảm xúc của bài
Thúy Kiều đau xót khi nhớ về Kim Trọng.
8 câu thơ cuối là lời độc thoại nội tâm của Kiều.
Thực cảnh đau xót của Kiều.
Hình ảnh số phận đầy đau khổ, bạc bẽo, lênh đênh trôi nổi.
Sự đối lập giữa quá khứ và hiện tại, nuối tiếc quá khứ đẹp đẽ.
Hành động của Kiều thể hiện đức hy sinh cao quý.
Tiếng gọi chàng Kim
Tiếng kêu đau đớn, tuyệt vọng của Kiều.
Nỗi đau tột cùng, đỉnh điểm của Kiều vì phụ tình Kim Trọng.
Nghệ thuật
Khắc họa thành công tâm trạng nhân vật.
Sử dụng từ ngữ tinh tế, thành ngữ giàu sức gợi.
Thủ pháp ẩn dụ, so sánh, liệt kê, đối lập.
1.3. Kết bài:
Khái quát nội dung và nghệ thuật của 8 câu thơ.
2. Cảm nhận 8 câu thơ cuối bài Trao duyên chọn lọc:
Sau nỗi đau khổ và tuyệt vọng, Kiều tưởng tượng về Kim Trọng, người mà nàng tin tưởng, hy vọng, và chia sẻ tất cả. Tuy nhiên, Kim Trọng đang ở xa, do đó đối thoại giữa hai người chỉ tồn tại trong tưởng tượng. Nàng than thở về sự phũ phàng của thực tại.
Bây giờ trâm gãy gương tan,
Kể làm sao xiết muôn vàn ái ân.
Thành ngữ “Trâm gãy gương tan” là cách mà người ta miêu tả cảm giác tình yêu tan vỡ, đau khổ và đớn đau trong tâm trí của Thúy Kiều. Tình yêu của cô với Kim Trọng ngày càng lớn lên, đắm say hơn và càng tha thiết, nhưng đồng thời cũng mang đến cho cô nhiều nỗi đau và khổ đau trong tâm hồn. Lời tạ tội của cô khiến người đọc cảm thấy thương tâm: “Trăm nghìn gửi lạy tình quân/Tơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôi”. Thúy Kiều trách móc số phận, trách sự vô tình và đau khổ của cuộc đời, than vãn về sự bạc bẽo, mỏng manh và éo le của chính bản thân mình. Tuy nhiên, cô vẫn cố gắng vượt qua mọi khó khăn để tìm kiếm hạnh phúc và tình yêu thật sự.
Phận sao phận bạc như vôi
Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ làng.
Dường như tình cảm của nàng đã trở thành trung tâm của cuộc sống, lấn át cả lý trí của nàng. Từ “Phận bạc” được sử dụng ở đây như một cách để chỉ trích xã hội phong kiến. Tuy nhiên, dù như vậy, nàng vẫn phải chịu đựng sự bất lực và chấp nhận số phận đớn đau như một lời thở than. Số phận của nàng đã được miêu tả trong nhiều tác phẩm, như tình huống của nàng Vũ Nương bất hạnh bị chồng ruồng rẫy phải tự vẫn để minh oan, hay những người con gái được phản ánh trong các câu ca dao. Họ đều phải chịu đựng những hoàn cảnh bất hạnh và không thể thoát khỏi số phận của mình. Tuy nhiên, họ vẫn cố gắng và hy vọng tìm được giải pháp để giải quyết vấn đề của mình.
“Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai”
Trong câu thơ đó, nàng Kiều thể hiện sự nhỏ bé của mình và lo lắng về tương lai. Hình ảnh của hoa thường được dùng để miêu tả vẻ đẹp của phụ nữ, nhưng ở đây nó lại trở thành biểu tượng cho cuộc đời không chắc chắn của nàng. Nỗi đau và tình cảm dồn nén trong lòng khiến nàng phải xin lỗi Kim Trọng với sự đau đớn.
Ơi Kim Lang! Hỡi Kim Lang
Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây
Có lẽ đây là lần cuối cùng Thúy Kiều có thể gọi Kim Trọng với cái tên thân mật “Kim Lang” đến thế. Bởi cảm xúc của Kiều được thể hiện qua tiếng gọi yêu thương của nàng đối với người mình yêu, và đó là cảm xúc rất sâu sắc và tha thiết. Kiều thấy rằng mình đã phải lòng người không đáng để yêu, và tâm trạng của nàng trở nên đau đớn. Sau cuộc trò chuyện với Kim Trọng, nỗi đau về mối tình tan vỡ của Kiều tràn ngập trong trái tim nàng. Đêm đó, nàng không thể nào chịu đựng được nữa và đã ngất đi sau khi thức trắng cả đêm.
Cạn lời hồn ngất máu say
Một hơi lạnh ngắt, đôi tay giá đồng
Đoạn trích “Trao duyên” cho thấy mâu thuẫn giữa tình cảm và lí trí trong trái tim Kiều. Nàng cảm thấy mặc cảm vì là người phụ tình và nỗi đau ấy sẽ dày xé nàng suốt mười lăm năm. Tuy nhiên, đoạn trích cũng cho thấy tình cảm và nhân cách đẹp đẽ của nàng, vì dù rơi vào đau khổ tuyệt vọng, nàng vẫn luôn lo nghĩ cho người khác mà quên đi nỗi đau của bản thân.
3. Cảm nhận 8 câu thơ cuối bài Trao duyên chọn lọc hay nhất:
Kết thúc đoạn thơ, bi kịch càng được đẩy lên cao. Mâu thuẫn này nối tiếp mâu thuẫn khác, Kiều đã hoàn toàn bất lực trước mong muốn níu kéo, cố gắng trở về với tình yêu. Nhưng tất cả chỉ là quá khứ xa xôi và tương lai mờ mịt.
Kiều cảm thấy như cuộc sống đang dần trôi qua mà không có mục đích rõ ràng. Cô ấy bắt đầu suy nghĩ về những điều còn chưa làm, những điều cần phải làm để tạo ra sự khác biệt trong cuộc đời mình. Tuy nhiên, Kiều vẫn không thể khỏi nỗi lo sợ về tương lai và những thay đổi mà nó mang lại.
Có lẽ Kiều cần phải tìm thấy sự động lực để tiếp tục đi đến phía trước. Cô ấy có thể bắt đầu bằng việc đặt ra một số mục tiêu cho bản thân, như học tập, sự nghiệp, hoặc thậm chí là tình yêu. Bằng cách làm những điều này, Kiều có thể tìm thấy điểm tựa trong cuộc sống và đạt được sự hài lòng với bản thân.
Dù có quay về quá khứ, hãy hướng tới tương lai. Kiều sẽ tìm thấy cách để vượt qua những khó khăn và tiếp tục sống một cuộc đời đầy ý nghĩa và niềm vui.
“Bây giờ trâm gãy gương tan
Kể làm sao xiết muôn vài ái ân!
Trăm nghìn gửi lạy tình quân,
Tơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôi!
Phận sao phận bạc như vôi!
Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ làng”
Những thành ngữ trong truyện Kiều gợi lên bi kịch tình yêu của nữ chính. Kiều khao khát tình yêu hạnh phúc, nhưng không có được. Từ “muôn vàn, trăm nghìn” thể hiện khát vọng của cô về một tình yêu đích thực, nhưng cuối cùng lại không có được. Kiều gọi Kim Trọng là tình quân và cảm thấy nỗi đau khi tình duyên họ tan vỡ. Mặc dù đã giãi bày hết nỗi đau với em, nhưng những đau khổ vì tình duyên tan vỡ trong tâm trí Kiều vẫn không nguôi. Cô vẫn mang nặng nợ tình với Kim Trọng và phải chịu đau đớn.
“Ôi Kim lang hỡi Kim lang
Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây”
Nhà thơ Tố Hữu từng nói rằng đây là tiếng thơ kêu xé lòng. Một câu thơ và tên Kim Trọng được gọi đến hai lần. Câu thơ vang lên như một lời than, tiếng gọi thảng thốt, nghẹn ngào, trăn trối cuối cùng gửi đến chàng Kim trước lúc đi xa. Kiều thương chàng Kim hơn chính bản thân mình. Ngòi bút tài tình của Nguyễn Du đã thể hiện xuất sắc những diễn biến phức tạp của nhân vật. Tác phẩm đã làm rung động biết bao trái tim người đọc từ hàng thế hệ nay. Đoạn trích “Trao duyên” đã phác họa thành công bi kịch tình yêu của Thúy Kiều, nhưng ánh lên rực rỡ một nàng Kiều đẹp đẽ, sống động với nhân cách cao cả. Vì người ta có thể hi sinh mọi thứ vì tình yêu, còn nàng thì lại hi sinh tình yêu vì chữ hiếu.
4. Cảm nhận 8 câu thơ cuối bài Trao duyên ngắn nhất:
Trong giây phút đó, Vân bỗng bị quên hết “tâm trí” Kiều. Kiều đang sống nhưng cảm thấy như mình đã chết, đang nói với em mình nhưng không biết đang nói với ai. Lúc này, Kiều rơi vào trạng thái độc thoại nội tâm. Nỗi bất hạnh hiện lên thật trọn vẹn, hiện lên trong hình dung nhưng rất cụ thể khiến Kiều vô cùng tuyệt vọng. Cô cảm thấy như đang bị mắc kẹt trong một căn phòng tối tăm, không có đường thoát ra. Cô như một con chim bị mắc kẹt trong lồng sắt, không thể vượt lên được những rào cản trong đời sống. Bất cứ điều gì cô nghĩ đến đều khiến cô càng thêm tuyệt vọng và không hy vọng gì sẽ thay đổi được tình trạng hiện tại.
Bây giờ trâm gãy gương tan
Kể là sao xiết muôn vàn ái ân!
Trăm nghìn gửi lạy tình quân
Tơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôi!
Lời đối thoại của Kiều và Vân đang diễn ra, nhưng Kiều dường như đang nói với Kim hoặc ai đó khác. Bị phản bội trong mối tình đầu và đau khổ, Kiều nhìn lại quá khứ và thấy mất mát. “Trâm” và “gương” là biểu tượng của tình yêu trong quá khứ, nhưng bây giờ chúng đã bị hỏng. Kiều nhận được sự yêu thương từ Kim nhưng lại phản bội và thất hứa. Nghẹn ngào và cay đắng với số phận bất công của mình, Kiều đưa ra lời lạy và kết thúc mối tình đầu ngắn ngủi.
Phận sao phận bạc như vôi!
Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ làng
Trong những dòng lời oán trách đắng cay ấy, Kiều than vãn về số phận đầy đau khổ của mình. Cô thốt ra những lời than thở không ai có thể trả lời được, chỉ để thể hiện sự tuyệt vọng và sự oán trách trời cao. Nhưng dù có bao nhiêu đắng cay, số phận của Kiều vẫn tiếp tục lênh đênh, trôi dạt như bông hoa đẹp trên dòng nước đầy bùn đất. Còn chuyện tình yêu của cô với người yêu, liệu có bền vững trước những sóng gió của cuộc đời?
Từ nay, Kiều phải đối diện với sự thật rằng cô đã vượt qua tuổi thanh xuân trinh trắng và đẹp đẽ, và không thể quay trở lại được nữa. Nhưng liệu cô có tìm được hạnh phúc trong những giây phút cuối cùng của cuộc trao duyên, khi cô cất tiếng gọi người yêu? Chỉ có thời gian mới có thể trả lời cho câu hỏi đầy băn khoăn ấy.
Ôi Kim Lang! Hỡi Kim Lang!
Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây!
Trong Truyện Kiều, “Thôi thôi” là tiếng than tiếc rẻ, dằn vặt và xác nhận sự phụ bạc của Kiều. Tiếng gọi của Kiều không được đáp lại, là tiếng kêu tuyệt vọng của một phụ nữ tài hoa bạc mệnh trong xã hội phong kiến. Cuối cùng, Kiều ngất đi, kết thúc cuộc trao duyên đầy chất trữ tình. Lời trao duyên như nói một lời trăn trối, vĩnh biệt. Trước đó, tình yêu thật mặn nồng, say đắm, hạnh phúc, sau đó thì đôi lứa chia ly, tình yêu tan vỡ. Nguyễn Du đã thể hiện rất thành công nội tâm rối bời, tâm trạng đau khổ, cay đắng, xót xa và tuyệt vọng của Kiều trong cuộc trao duyên, bằng cách sử dụng từ ngữ khéo léo và nghệ thuật tinh tế, làm cho đoạn “Trao duyên” trở thành đoạn thơ lâm li nhất trong Truyện Kiều. Điều này cũng là lý do vì sao Truyện Kiều trở thành một tác phẩm bất hủ!
5. Cảm nhận 8 câu thơ cuối bài Trao duyên điểm cao:
Truyện Kiều là một tác phẩm văn học bất hủ của tác giả Nguyễn Du. Tác phẩm này được viết dựa trên một tác phẩm cổ mang tên Kim Vân Kiều truyện của Thanh Tâm Tài Nhân, một tác giả sống vào đời nhà Thanh, Trung Quốc. Tuy nhiên, Truyện Kiều đã được tác giả Nguyễn Du sáng tác lại với nhiều tình tiết mới và đầy tính nhân văn.
Truyện kể về cuộc đời đầy đau thương, mất mát của nhân vật chính là Thuý Kiều. Từ một cô gái xinh đẹp, tài năng, Kiều đã phải trải qua muôn vàn sóng gió, khổ hạnh, chết đi sống lại… để cuối cùng đạt được hạnh phúc. 8 câu cuối bài thơ đã thể hiện được tất cả nỗi lòng của Kiều, cùng với những giá trị về tình yêu, tình thân, lòng nhân ái… mà tác phẩm muốn truyền tải tới độc giả.
Tác phẩm mang đến cho độc giả một cái nhìn sâu sắc về con người, về cuộc sống, về tình yêu, tình thân và những giá trị đích thực trong cuộc sống. Chính vì vậy, Truyện Kiều đã trở thành một trong những tác phẩm văn học vĩ đại nhất của Việt Nam và là một nguồn cảm hứng không thể thiếu cho các thế hệ về sau.
Thuý Kiều là một người hiếu hạnh, tài năng. Vì phải cứu gia đình, nàng đã phải bán mình để chuộc cha. Nhưng làm vậy thì nàng đã phản bội lời thề thuỷ chung, son sắc với tình lang Kim Trọng. Nàng đã nhờ cậy em ruột là Thuý Vân, xem như chị trao duyên lại cho em, nhờ em thực hiện lời thề của mình với Kim Trọng. Trước khi thát oan, nàng đã chấp nhận cho thân nát để đền cho người bạn tình chung thuỷ vì tội đã phản bội lại lời thề nguyền. Hồn chị đã về và trước khi thát oan, nàng đã nhắn nhủ với em mình rằng chị sắp đi xa vĩnh viễn. Nỗi day dứt ấy chị vẫn mang theo xuống cửu tuyền. Chị trở về mong muốn có một cuộc sống bình yên, êm ấm và tình cảm gia đình viên mãn.
Nhìn lại thực tại, nghĩ đến tình quân nàng nhắn nhủ đôi lời tâm sự, giãi bày:
Bây giờ trâm gãy bình tan,
Kể làm sao xiết muôn vàn ái ân!
Trăm nghìn gửi lạy tình quân
Tơ duyên ngắn ngủi có ngần ấy thôi.
Giờ đây tình cảm tha thiết, da diết của ngày xưa đã tan vỡ, những kỉ niệm ngọt ngào ân ái đã trao nhau cũng lỡ làng. Thế nhưng, người đàn bà trong câu chuyện chỉ mong muốn cuộc sống bình yên, êm ấm, và mong con cái được ăn no, được thấy bố mẹ và con cái quây quần bên nhau để có những giờ phút vui vẻ. Thực tế cuộc sống lại khác xa với mong muốn đó. Người chồng tàn nhẫn đã luôn đánh đập, hành hạ người vợ. Đứa con đầu lòng bị tổn thương khi phải chứng kiến cảnh bố đánh mẹ. Thằng Phác vì thương mẹ đã có hành động dại dột là xông vào đánh bố, thậm chí cầm dao định đâm bố. Nếu hành động này không được ngăn cản sẽ khiến bi kịch gia đình trở nên nặng nề căng thẳng hơn. Với những hành động này, Phác vốn là đứa con thương mẹ, là chỗ dựa, niềm an ủi cho người mẹ lại trở thành một mũi dao đâm thẳng vào lòng mẹ nó để làm nhỏ xuống những giọt nước mắt.
Câu thơ chứa chan tình cảm, xót xa đau cho kiếp số phũ phàng, chua chát – lời thơ như hờn oán, trách móc than thân trách phận:
Phân sao phận bạc như vôi?
Đã đành nước chảy hoa trôi lỡ làng.
Thuỷ Kiều đã phải đối mặt với nhiều khó khăn và gánh nặng trong cuộc đời của mình. Nàng đã hy sinh tất cả để đền cho người yêu chung thuỷ của mình và sống trong sự bất công và tàn nhẫn của xã hội. Mọi thứ đối với nàng đều trở nên tối tăm và đầy bi kịch, nhưng dù cho cuộc đời của nàng cay đắng đến đâu, nàng vẫn không bao giờ từ bỏ hy vọng vào một cuộc sống tốt đẹp hơn. Thuỷ Kiều đã hiểu rõ rằng cuộc đời chỉ là nước chảy, hoa trôi, và mỗi người đều có giới hạn của bản thân.
Ôi Kim Lang! Hỡi Kim lang!
Thôi thôi thiếp đã phụ chàng từ đây!
Trong câu chuyện của Thuý Kiều, tình yêu và lòng trung thành đã đánh đổi với sự hy sinh và đau khổ. Nàng đã phải bán thân để chuộc cha, nhưng lại phải đối mặt với một tình huống đau lòng khi phải đánh đổi tình yêu và lòng trung thành của mình để cứu gia đình.
Mặc dù đã có những nghịch cảnh và khó khăn trong cuộc đời, Thuý Kiều vẫn luôn giữ trọn tình yêu và lòng trung thành của mình dành cho Kim Trọng. Việc phải nhờ đến em ruột và đánh đổi tình yêu của mình để thực hiện lời thề với Kim Trọng đã khiến nàng đau khổ tột cùng.
Những câu thơ cuối cùng của Thuý Kiều lưu giữ lại nỗi đau và sự chấp nhận của nàng trước tình huống khó khăn này. Nàng đã chấp nhận đền cho người bạn tình chung thuỷ vì tội đã phản bội lại lời thề nguyền, và cuối cùng, khi hồn nàng đã về đây, nó mang trong mình nỗi thống khổ của một kẻ phụ tình.
Điều đáng buồn là tình yêu và lòng trung thành của Thuý Kiều đã không được đền đáp như mong đợi. Nhưng câu chuyện của nàng đã để lại những dấu ấn sâu đậm trong trái tim độc giả và trở thành một tác phẩm văn học kinh điển của văn học Việt Nam.
Thuý Kiều, một nhân vật trong tác phẩm “Truyện Kiều” của Nguyễn Du, đã trải qua một cuộc đời đầy gian nan và đau khổ. Tuy nhiên, điều làm nên tình cảm và phẩm giá của cô chính là tình yêu và lòng trung thành của mình dành cho Kim Trọng. Khi cô phải đối mặt với sự thật đau lòng, Thuý Kiều đã không ngần ngại hy sinh bản thân để bảo vệ người mình yêu thương. Câu chuyện của Thuý Kiều đã trở thành một biểu tượng của sự hy sinh và tình yêu chân thành, và đã được truyền tai qua các thế hệ.
Cảm xúc của Thuý Kiều trong lúc đau khổ được mô tả rất chân thật trong đoạn trích trên. Cô kêu lên thống thiết “thôi thôi” và cảm thấy đớn đau “đứt từng đoạn ruột.” Tình cảm mà Thuý Kiều dành cho Kim Trọng rất lớn, rất sâu đậm và chung thuỷ sắc son. Vì tình yêu đó, cô đã hy sinh bản thân mình để bảo vệ Kim Trọng và gia đình anh ta. Những hành động đó đã khiến người đọc cảm phục và trân trọng tình cảm của Thuý Kiều. Câu chuyện này cũng có thể khơi gợi trong chúng ta suy nghĩ về giá trị của tình yêu và lòng trung thành. Tình cảm chân thành của Thuý Kiều là một điểm sáng chói ngời trong phẩm giá con người của cô, và sẽ khiến nàng sống mãi trong lòng người đọc.
Sự trân trọng này đã được thể hiện qua nhiều hình thức khác nhau, từ các tác phẩm nghệ thuật đến các bài thơ, tiểu thuyết và phim ảnh. Câu chuyện của Thuý Kiều đã trở thành một phần không thể thiếu của văn hóa dân tộc Việt Nam và đã được đề cao và giới thiệu đến đông đảo bạn đọc trong và ngoài nước.