Bố cục, tóm tắt Vắt cổ chày ra nước, May không đi giây giúp học sinh nắm được bố cục văn bản Vắt cổ chày ra nước từ đó học tốt môn Ngữ văn 8. Cùng tham khảo bài viết dưới đây của chúng mình nhé.
Mục lục bài viết
1. Nội dung văn bản Vắt cổ chày ra nước, May không đi giày:
VẮT CỔ CHÀY RA NƯỚC
Một hôm, chủ nhà sai đầy tớ về quê có việc, người đầy tớ xin mấy đồng tiền để uống nước dọc đường.
Chủ nhà ngẫm nghĩ một lúc rồi nói:
– Thằng này đến là ngốc, hai bên đường thiếu gì ruộng ao, có khát thì xuống đấy tha hồ uống, tìm vào quán làm gì cho phiền phức.
– Thưa ông, độ này trời hạn, cạn khô cả.
– Thế thì tao cho mượn cái này!
Nói rồi, hắn đưa cho người đầy tớ cái khố tải.
Người này chưa hiểu ý ra làm sao, thì chủ nhà đã bảo:
– Vận vào người khi khát vặn ra mà uống.
Người đầy tớ liền nói:
– Trời nóng vận khố tải ngốt lắm! Hay là ông cho tôi mượn cái chày giã cua vậy!
– Để mày làm gì?
– Dạ, vắt cổ chày cũng ra nước!
MAY KHÔNG ĐI GIÀY
Có ông tính hà tiện, một hôm đi chân không ra chợ. Giữa đường vấp phải hòn đá, ngón chân chảy máu ròng ròng, thế mà ông không phàn nàn gì lại còn nói:
– May cho mình thật!
Có người qua đường lấy làm lạ, hỏi:
– Ông vấp toạc chân chảy máu ra như thế, mà còn bảo may là thế nào?
– Anh không rõ, may là vì tôi không đi giày! Chớ mà đi giày thì rách mất mũi giày rồi còn gì!
2. Bố cục, tóm tắt Vắt cổ chày ra nước, May không đi giày:
2.1. Bố cục, tóm tắt Vắt cổ chày ra nước:
Bố cục văn bản Vắt cổ chày ra nước:
Vắt cổ chày ra nước có bố cục gồm 2 phần:
Phần 1: Từ đầu đến “uống nước dọc đường”: Người đầy tớ xin chủ nhà mấy đồng để uống nước dọc đường.
Phần 2: Phần còn lại: Câu trả lời của chủ nhà và cách đối đáp của người đầy tớ.
Tóm tắt văn bản Vắt cổ chày ra nước:
Tóm tắt Vắt cổ chày ra nước – Mẫu 1
Một người hầu được ông chủ sai về quê kiếm việc làm. Người này xin một ít xu để đi đường nhưng vì bản tính keo kiệt, keo kiệt nên người chủ không cho gì mà chỉ cho một số món đồ lố bịch. Từ đó, câu thành ngữ “vắt cổ chày ra nước”.
Tóm tắt Vắt cổ chày ra nước – Mẫu 2
Có một người chủ nhà keo kiệt khi sai người hầu về quê xin mấy đồng tiền đi đường nhưng không đưa Hắn chỉ đưa cho đầy tớ cái khố rồi khát nước vặn ra mà uống. Người đầy tớ liền vặn lại, bảo chủ nhà cho mượn cái chày giã cua. Từ đó, câu thành ngữ “vắt cổ chày ra nước”.
Tóm tắt Vắt cổ chày ra nước – Mẫu 3
Người chủ nhà keo kiệt, sai người hầu về quê, nhưng khi xin mấy đồng tiền đi đường, ông chỉ đưa cho người hầu một chiếc khố để xách đi rồi uống khi khát. Từ đó, câu thành ngữ “vắt cổ chày ra nước”.
2.2. Bố cục, tóm tắt May không đi giày:
Bố cục văn bản May không đi giày:
Tác phẩm May không đi giày có bố cục gồm 2 phần:
Phần 1: Từ đầu đến “May cho mình thật”: Người hà tiện đi vấp phải hòn đá chảy máu chân nhưng không phàn gì.
Phần 2: Phần còn lại: Lời giải thích của nhân vật ông hà tiện.
Tóm tắt văn bản May không đi giày:
Tóm tắt May không đi giày – Mẫu 1
Kẻ keo kiệt đi chân trần ra chợ có thể vấp phải một hòn đá dính máu. Thay vì đau đớn, anh lại thấy phấn khích vì không đi giày. Anh sợ rách giày.
Tóm tắt May không đi giày – Mẫu 2
Một người đàn ông keo kiệt đi chân trần ra chợ và vấp phải một hòn đá vào móng chân. Anh không cảm thấy đau đớn và cho biết mình thật may mắn vì không đi giày. Vì nếu đi giày sẽ bị mất mũi giày.
Tóm tắt May không đi giày – Mẫu 3
Một người keo kiệt đi chợ và vấp phải một hòn đá đẫm máu. Anh cảm thấy may mắn vì chỉ bị rách chân chứ không bị gãy giày.
3. Soạn bài Vắt cổ chày ra nước, May không đi giây:
* Chuẩn bị đọc
Câu hỏi (trang 80 sgk Ngữ văn 8 Tập 1):
Theo em, thế nào là keo kiệt?
Trả lời:
Keo kiệt là hà tiện đến mức khắt khe quá quắt, chỉ biết giữ tiền của.
* Trải nghiệm cùng văn bản
1. Suy luận: Câu trả lời này thể hiện nét tính cách gì của người chủ nhà?
– Câu trả lời này có thể phản ánh sự keo kiệt của gia đình.
2. Suy luận: Vì sao lời giải thích của nhân vật “ông hà tiện” lại gây bất ngờ đối với người đọc?
– Vì anh không lo chân mình chảy máu mà thấy may vì không đi giày nếu không sẽ bị rách giày.
* Suy ngẫm và phản hồi
Nội dung chính: Nói về sự hà tiện bủn xỉn Nói về sự kém tiện nghi của gia chủ và người làm công. Phản ánh những người keo kiệt và bủn xỉn quá mức.
Câu 1 (trang 81 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Xác định đề tài của hai truyện trên. Theo em, nhan đề Vắt cổ chày ra nước và May không đi giày có thể hiện được nội dung của mỗi truyện hay không? Vì sao?
Trả lời:
Chủ đề của hai truyện trên là truyện cười. Theo em, nhan đề Vắt cổ chảy ra nước và May không đi giày thể hiện nội dung của từng câu chuyện. Bởi vì nó đã bao hàm chức năng chính của câu chuyện rồi
Câu 2 (trang 81 sgk Ngữ văn 8 Tập 1):
Em có nhận xét gì về bối cảnh của hai truyện cười trên?
Trả lời:
Bối cảnh của hai câu chuyện không được miêu tả cụ thể, tỉ mỉ, bối cảnh được miêu tả gần gũi và quen thuộc.
Câu 3 (trang 81 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Các nhân vật trong hai truyện trên thuộc loại nhân vật nào của truyện cười?
Trả lời:
Các nhân vật trong hai câu chuyện đều thuộc loại nhân vật có một tật xấu phổ biến trong xã hội: tính keo kiệt hay pha trò.
Câu 4 (trang 81 sgk Ngữ văn 8 Tập 1):
Dựa vào bảng dưới đây, hãy chỉ ra điểm giống nhau và khác nhau trong thủ pháp gây cười ở hai truyện Vắt cổ chày ra nước và May không đi giày (làm vào vở):
Trả lời:
Thủ pháp | Điểm giống nhau | Điểm khác nhau | |
Vắt cổ chảy ra nước | May không đi giày | ||
1. Tạo các tình huống trào phúng | Đề tạo ra tình huống gây vười từ sự keo kiệt, bủn xỉn | Sự keo kiệt đối với người khác | Sự keo kiệt đối với bản thân |
2. Sử dụng các biện pháp tu từ | Lối nói chơi chữ | Lối nói chơi chữ đến từ người khác | Lối nói chơi chữ từ bản thân người gây cười |
Câu 5 (trang 82 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Câu nói: “Dạ, vắt cổ chảy cũng ra nước!” của nhân vật “người đầy tớ” trong truyện Vắt cổ chày ra nước và câu nói: “… may là vì tôi không đi giày! Chở mà đi giảy thì rách mất mũi giày rồi còn gì!” của nhân vật “ông hà tiện” trong truyện hay không đi giày có vai trò như thế nào trong việc thể hiện chủ đề của truyện?
Trả lời:
Câu nói ” Dạ, vắt cổ chảy cũng ra nước!” của nhân vật “người hầu” trong truyện Vặn cổ thanh quản xuống nước mà nói: ” … may là vì tôi không đi giày! Chớ mà đi giày thì rách mất mũi giày rồi còn gì!” của nhân vật ” ông hà tiện” trong truyện May không đi giày có vai trò tạo ra tình huống rắc rối, gây cười và có thể thể hiện rõ chủ đề trong việc diễn đạt chủ đề của câu chuyện.
Câu 6 (trang 82 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Theo em, tác giả dân gian sáng tạo các câu chuyện trên với mục đích gì? Nhận xét về cách nhìn cuộc sống, con người của tác giả dân gian thông qua các truyện cười này.
Trả lời:
Theo tôi, truyện được tạo ra với mục đích giải trí và phán xét, châm biếm, phê phán lối sống keo kiệt.
Qua những câu chuyện cười trên, có thể thấy tác giả nhìn cuộc sống bằng con mắt tích cực, dùng những câu chuyện cười để châm biếm hơn là nói xấu người khác.
Câu 7 (trang 82 sgk Ngữ văn 8 Tập 1): Viết một đoạn văn (khoảng năm đến bảy câu) trình bày sự khác nhau giữa keo kiệt và tiết kiệm.
Trả lời:
Tham khảo:
Keo kiệt và tiết kiệm là hai khái niệm khác nhau, mặc dù đôi khi chúng được sử dụng đồng nghĩa. Sự keo kiệt thường được hiểu là sự tằn tiện với quá trình hoặc sự không cần thiết, trong khi tiết kiệm là việc sử dụng tài nguyên một cách thông minh, hiệu quả và có mục đích. Khi một người keo kiệt, họ có xu hướng giữ tiền và không muốn chi tiêu nhiều vào những thứ không cần thiết. Điều này có thể dẫn đến sự buồn chán và cô đơn vì họ có xu hướng từ chối các hoạt động giải trí và chia sẻ cơ hội tương tác với người khác. Trong khi đó, tiết kiệm giúp mọi người sử dụng tiền bạc, thời gian và nguồn lực một cách khôn ngoan để đạt được mục tiêu cuộc sống của họ. Người tiết kiệm tìm cách sử dụng tiền hiệu quả để có thể đầu tư vào bản thân, gia đình và tương lai của mình