Dưới đây là bố cục, tóm tắt nội dung chính Ét-va-mun-cho và tiếng thét, mời các bạn theo dõi:
Mục lục bài viết
- 1 1. Bố cục Ét-va-mun-cho và tiếng thét:
- 2 2. Tóm tắt nội dung chính Ét-va-mun-cho và tiếng thét:
- 3 3. Tóm tắt nội dung chính Ét-va-mun-cho và tiếng thét ngắn gọn hơn:
- 4 4. Soạn bài Ét-Va Mun-Chơ (Edvard Munch) và tiếng thét – Chân trời sáng tạo
- 4.1 4.1. Văn bản trên đề cập đến những chi tiết nghệ thuật quan trọng nào trong bức tranh Tiếng thét? Những chi tiết đó gợi cảm giác như thế nào đối với người xem?
- 4.2 4.2. Từ các chi tiết trên, hãy xác định giá trị của các yếu tố tượng trưng trong bức tranh Tiếng thét.
- 4.3 4.3. Cần dựa vào những cơ sở nào để xác định yếu tố tượng trưng trong một tác phẩm nghệ thuật?
- 5 5. Tác giả và sự nghiệp:
1. Bố cục Ét-va-mun-cho và tiếng thét:
Tác phẩm Ét – va Mun – chơ và “Tiếng thét”
– Phần 1 (Từng trải… Trường phái Biểu hiện Đức): Phong cách vẽ của Ét-va-Mun-chơ.
– Phần 2 (Còn lại): Cảm nhận về bức tranh của họa sĩ Ét-va-Mun-chơ.
2. Tóm tắt nội dung chính Ét-va-mun-cho và tiếng thét:
Sau một loạt quá trình quét bằng tia hồng ngoại để chuẩn bị cho việc đưa bức tranh năm 1893 vào bảo tàng quốc gia mới của Na Uy, dự kiến sẽ mở cửa vào năm 2021, đã có một khám phá đáng chú ý. Trong góc trên bên trái của bức tranh, được viết bằng bút chì, xuất hiện dòng chữ “chỉ có thể được vẽ bởi một kẻ điên.” Câu hỏi xuất phát từ việc liệu đó có phải là hành động phá hoại hay do chính Munch viết. Để giải quyết vấn đề này, công nghệ hồng ngoại đã được sử dụng để phân tích chữ viết tay và so sánh nó với các ghi chú và chữ cái của Munch, đồng thời kiểm tra các chi tiết liên quan đến buổi trình diễn công khai đầu tiên của tác phẩm. Sau một quá trình nghiên cứu kỹ lưỡng, các nhà nghiên cứu đã xác nhận rằng đúng là bút tích của Munch.
The Scream là một tác phẩm nghệ thuật biểu hiện, lấy cảm hứng từ cuộc dạo chơi của Munch cùng hai người bạn. Trong bức tranh, nó thể hiện sự bất an của nhân vật chính. Trong buổi dạo chơi, Munch đã nghe thấy một tiếng thét đầy ám ảnh khi người bạn rời đi. Từ trải nghiệm này, nghệ sĩ đã sử dụng nghệ thuật để thể hiện nỗi đau khổ và lo lắng qua tiếng thét mãnh liệt.
Sau khi The Scream được tiết lộ, nhiều người đã nêu ra câu hỏi về tâm trạng của Munch. Năm 1895, tại một cuộc thảo luận tại Hiệp hội Sinh viên, một sinh viên y khoa trẻ tên Johan Scharffenberg tuyên bố rằng các bức tranh của Munch cho thấy ông có vấn đề về tâm lý. Henrik Grosch, giám đốc Bảo tàng Nghệ thuật Trang trí và Thiết kế Na Uy thời ấy, cũng cho rằng Munch đã không còn là một người đàn ông tinh thần bình thường. Những phê phán này đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến tâm trạng của Munch, và ông đã thường xuyên thể hiện cảm xúc của mình trong cuốn nhật ký.
Ngày nay, The Scream được ca ngợi như một tác phẩm hội họa xuất sắc, ghi lại cảm xúc lo lắng và sầu muộn mà Munch đã trải qua và mà nhiều người hiện nay cũng có thể cảm nhận. Khám phá nguồn gốc của thông điệp ẩn sau tác phẩm này làm tăng thêm giá trị và sự hiểu biết về các vấn đề liên quan đến sức khỏe tâm thần, nhấn mạnh rằng ai cũng có thể trải qua những khó khăn tương tự.
Bức tranh hiếm khi xuất hiện trước công chúng trong suốt khoảng 20 năm kể từ khi nó bị đánh cắp. Tranh này đã trải qua quá trình nghiên cứu và bảo quản tại Bảo tàng Quốc gia Na Uy, chuẩn bị cho cuộc triển lãm công khai dự kiến sẽ diễn ra khi tòa nhà mới của bảo tàng khai trương vào năm 2022. The Scream sẽ được trưng bày cùng với một số tác phẩm nổi tiếng khác của Munch, bao gồm Madonna và Self-Portrait with Cigarette, trong một phòng mới được dành riêng cho nghệ sĩ này.
3. Tóm tắt nội dung chính Ét-va-mun-cho và tiếng thét ngắn gọn hơn:
Édvard Munch (1863 – 1944) đã trải qua một chấn thương tâm lí trong tuổi thơ, và từ đó, ông đã phát triển thành một hoạ sĩ sáng tạo và ám ảnh, khám phá các chủ đề xoay quanh cái chết, sự giả dối và sự lừa dối. Sau chuyến thăm nước Pháp, phong cách của các hoạ sĩ như Gauguin, Van Gogh và Henri de Toulouse-Lautrec (1864 – 1901) đã truyền cảm hứng đặc biệt cho ông. Édvard Munch đã bắt đầu tạo ra các tác phẩm với các chủ đề bí ẩn, vẽ với các đường nét méo mó và sử dụng màu sắc mạnh mẽ. Điều này đã khiến ông trở thành một tâm điểm gây tranh cãi trong giới phê bình nghệ thuật thời đại và đồng thời cũng là một nguồn cảm hứng vô tận đối với nhiều hoạ sĩ trẻ.
Sau khi học nghệ thuật tại Kristiania (nay là Oslo), Edvard Munch đã du học tại Đức, Ý và Pháp. Cách ông thể hiện một cách sâu sắc về tâm lí đã phát triển từ trường phái Tượng trưng Pháp và ảnh hưởng mạnh mẽ từ trường phái Biểu hiện Đức.
Ban đầu, bức tranh này có tên là “Tiếng thét của thiên nhiên” và là một trong bốn phiên bản mà Munch tạo ra trong khoảng từ năm 1893 đến 1910. Nhân vật chính trong bức tranh có đôi bàn tay mảnh khảnh, ôm lấy một cái đầu giống như hộp sọ, với đôi mắt mở to và miệng mở rộng như đang thốt lên một tiếng thét câm. Hình ảnh kỳ dị của nhân vật này và các hình dạng cong kỳ lạ khác trong bức tranh tạo ra một cảm giác kỳ quái và đáng sợ. Sự mơ hồ và không bình thường của nhân vật chính cùng với hai người đang đi bộ trên cầu phía sau tạo nên một cảm giác đe doạ và khó hiểu. Những đường xoáy và màu sắc rực rỡ không tự nhiên càng làm tăng thêm cảm giác lo âu. Sau này, Munch đã giải thích cảm hứng của mình khi tạo ra tác phẩm này: “Tôi đang đi bộ cùng hai người bạn của mình trên con đường – mặt trời đang dần lặn – bầu trời bất ngờ chuyển sang màu đỏ như máu – tôi dừng lại, cảm thấy hoảng sợ và dựa vào lan can – tôi nhìn thấy máu và lưỡi lửa nổi lên phía trên vịnh biển xanh đen và thành phố – và tôi cảm nhận một tiếng thét vô cùng dữ dội xuyên qua thiên nhiên”.
4. Soạn bài Ét-Va Mun-Chơ (Edvard Munch) và tiếng thét – Chân trời sáng tạo
4.1. Văn bản trên đề cập đến những chi tiết nghệ thuật quan trọng nào trong bức tranh Tiếng thét? Những chi tiết đó gợi cảm giác như thế nào đối với người xem?
Trả lời:
Các yếu tố nghệ thuật quan trọng trong bức tranh “Tiếng thét” bao gồm hình ảnh của nhân vật chính, các hình thể trừu tượng xung quanh, các đường xoáy và màu sắc. Tất cả những yếu tố này tạo ra một cảm giác kỳ quái, đáng sợ và lo âu khi nhìn vào tranh.
4.2. Từ các chi tiết trên, hãy xác định giá trị của các yếu tố tượng trưng trong bức tranh Tiếng thét.
Trả lời:
Các yếu tố tượng trưng trong bức tranh mang giá trị quan trọng, với mỗi chi tiết đại diện cho những biến cố cuộc sống mạnh mẽ. Hình ảnh nhân vật tượng trưng biểu thị sự hoảng loạn của con người đối diện với những sự kiện kinh hoàng sắp xảy ra.
4.3. Cần dựa vào những cơ sở nào để xác định yếu tố tượng trưng trong một tác phẩm nghệ thuật?
Trả lời:
Để xác định những yếu tố tượng trưng trong một tác phẩm nghệ thuật, chúng ta cần phân tích các chi tiết nghệ thuật như hình ảnh, ngôn ngữ trong văn chương, màu sắc, đường nét, hoặc các hình ảnh trong hội hoạ. Từ đó, ta có thể truy cập vào những triết lí sâu xa về bản chất của cuộc sống mà những chi tiết này gợi lên.
5. Tác giả và sự nghiệp:
5.1. Tác giả:
Édvard Munch (1863 – 1944) đã trải qua một cuộc sống thời thơ ấu đầy chấn thương tinh thần, và điều này đã thúc đẩy ông phát triển thành một hoạ sĩ với sự sáng tạo dồi dào, bị ám ảnh bởi cái chết, sự giả dối và sự lừa dối. Sau khi du lịch và thăm nước Pháp, ảnh hưởng của các nghệ sĩ như Gauguin, Van Gogh và Henri de Toulouse-Lautrec (1864 – 1901) đã mang lại cho ông nguồn cảm hứng đặc biệt.
Édvard Munch đã bắt đầu sáng tạo về các chủ đề bí ẩn với các đường nét uốn éo và sử dụng màu sắc mạnh mẽ. Điều này đã làm cho ông vừa trở thành một tâm điểm gây tranh cãi trong giới phê bình nghệ thuật cùng với việc trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho nhiều hoạ sĩ trẻ.
Sau khi theo học nghệ thuật ở Kristiania (hiện là Oslo), Édvard Munch đã du học tại Đức, Ý và Pháp. Cách ông biểu đạt các vấn đề tâm lí một cách đầy cảm xúc đã phát triển và mở rộng từ trường phái Tượng trưng Pháp và ảnh hưởng sâu sắc từ trường phái Biểu hiện Đức.
5.2. Tác phẩm:
Ban đầu, bức tranh này được gọi là “Tiếng thét của thiên nhiên” và thuộc một trong bốn phiên bản mà Munch đã sáng tác trong khoảng từ năm 1893 đến năm 1910. Nhân vật chính trong tranh có đôi bàn tay mảnh khảnh, ôm lấy cái đầu giống như hộp sọ, với đôi mắt mở to và miệng mở rộng như đang thốt lên một tiếng thét câm.
Nhân vật kỳ quái trong bức tranh, cùng với những hình thù uốn éo khác, tạo nên một cảm giác kỳ dị và đáng sợ. Sự mơ hồ và khả nghi của nhân vật chính cùng với hai người đang bộ dạng trên cầu ở phía sau tạo nên một cảm giác đe dọa khó hiểu. Đường nét xoay tròn và sắc màu rực rỡ, không tự nhiên, đồng thời cũng tạo thêm cảm giác lo âu. Sau này, Munch đã giải thích nguồn cảm hứng sáng tạo cho tác phẩm này: “Tôi đang đi dạo cùng hai người bạn của mình trên con đường – mặt trời đang dần lặn – bầu trời bất ngờ biến thành màu đỏ như máu – tôi đứng lại, cảm thấy lo sợ và dựa vào lan can – tôi thấy máu và lưỡi lửa nổi lên phía trên biển xanh đen hẹp và trên thành phố – và tôi bỗng cảm thấy như một tiếng thét vô cùng đáng sợ xâm nhập vào thiên nhiên”.