Buổi học cuối cùng - An-phông-xơ Đô-đê (Cánh diều) bao gồm tóm tắt nội dung chính, lập dàn ý phân tích, bố cục, giá trị nội dung, giá trị nghệ thuật cùng hoàn cảnh sáng tác, ra đời của tác phẩm và tiểu sử, quan điểm cùng sự nghiệp sáng tác phong cách nghệ thuật giúp các em học tốt môn văn 7.
Mục lục bài viết
- 1 1. Bố cục, nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng:
- 2 2. Tóm tắt nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng ngắn gọn:
- 3 3. Tóm tắt nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng chọn lọc:
- 4 4. Tóm tắt nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng ý nghĩa:
- 5 5. Tóm tắt nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng hay nhất:
- 6 6. Tóm tắt nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng xúc động:
1. Bố cục, nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng:
* Bố cục:
Truyện “Buổi học cuối cùng” lấy cảm hứng từ một biến cố lịch sử: Sau cuộc chiến tranh Pháp – Phổ năm 1870-1871, nước Pháp thua cuộc, hai vùng An-dát và Lo-ren giáp biên giới với Phổ bị sáp nhập thành nước Phổ. Cho nên các trường học ở hai vùng trên bị bắt buộc học tiếng Đức. Truyện viết về buổi học cuối cùng bằng tiếng Pháp ở một trường làng trong vùng An-dát.
Bố cục có thể chia được thành 3 phần như sau
– Phần 1 (từ đầu đến “vắng mặt con”): Quang cảnh trên đường đến trường và cảnh ở trường trước buổi học qua sự quan sát của Phrăng.
– Phần 2 (tiếp đó đến “nhớ mãi buổi học cuối cùng này”): Diễn biến buổi học cuối cùng và tâm trạng của mọi người.
– Phần 3 (còn lại): Cảnh kết thúc buổi học cuối cùng
* Nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng:
– Giá trị nội dung: Qua hình ảnh buổi dạy học cuối bằng tiếng Pháp ở vùng An-dát do quân Phổ chiếm đóng cùng câu chuyện cảm động của thầy Ha-men, truyện đã thể hiện tinh thần yêu nước qua một biểu hiện cụ thể là yêu tiếng nói của dân tộc và nêu chân lí: “Khi một dân tộc sa vào vòng nô lệ, chừng nào họ còn giữ được tiếng nói của dân tộc thì không dễ gì tìm thấy chìa khoá nơi nhà giam. ..”
– Giá trị nghệ thuật
+ Miêu tả nhân vật qua ngoại hình, cử chỉ, lời nói và tâm trạng.
+ Ngôi kể thứ nhất, làm cho câu chuyện trở nên sinh động, chân thực, hấp dẫn.
+ Ngôn ngữ tự nhiên với giọng kể chân thành, xúc động.
2. Tóm tắt nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng ngắn gọn:
Phrăng là một cậu bé trẻ tuổi, đầy nhiệt huyết và đam mê chơi đùa. Tuy nhiên, việc học hành lại không phải là ưu tiên hàng đầu của cậu. Một ngày nọ, trên đường tới trường, cảnh quang cảnh khác lạ bên ngoài cửa sổ xe đã thu hút ánh mắt tò mò của Phrăng. Khi bước chân vào lớp học, không khí bất ngờ trở nên bình lặng, không còn tiếng ồn ào, hỗn loạn như mọi khi. Thậm chí có cả những người dân làng đến tham gia, tất cả đang tập trung vào buổi học quan trọng này. Rồi sự thất vọng ập đến khi Phrăng nhận ra đây chính là buổi học tiếng Pháp cuối cùng của mình, cũng như của thầy Ha-men với lớp. Điều này bởi vì có một lệnh từ Béc-lin rằng tất cả các trường sẽ dạy tiếng Đức từ nay về sau. Cảm giác hối hận lan tỏa trong tâm hồn của Phrăng, ngày xưa mình đã lơ là việc học tiếng Pháp. Trong buổi học cuối cùng ấy, thầy Ha-men đã chia sẻ về tầm quan trọng của tiếng Pháp với mọi người. Ông khuyên rằng, “Một dân tộc chỉ thực sự tự do khi giữ vững tiếng nói của mình, như một chìa khoá dẫn đến sự độc lập.” Thầy còn đưa ra bài tập viết tên quê hương của mình – An-dát và Lo-ren, để kỷ niệm khoảnh khắc cuối cùng cùng môn tiếng Pháp. Đồng hồ nhà thờ báo hiệu 12 giờ trưa, tiếng kèn của quân lính Phổ vang lên nơi xa. Thầy Ha-men viết lên bảng bốn chữ “Nước Pháp muôn năm” với cảm xúc hoà quyện của sự xúc động và kiêu hãnh.
3. Tóm tắt nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng chọn lọc:
Phrăng đã muộn giờ và suy nghĩ về việc trốn học, tuy nhiên, cuối cùng cậu vẫn quyết định đến trường, mặc dù đã trễ. Trên đường vào, cậu đi ngang qua trụ sở xã, thấy nhiều người đang tập trung quanh bảng thông báo, nhưng cậu không để ý. Khi bước vào lớp, cậu ngạc nhiên khi thấy thầy Ha-men không mắng mỏ như thường lệ. Càng ngạc nhiên hơn khi cậu nhìn thấy ông xã trưởng, cụ Hô-de và những người khác trong lớp, họ ăn mặc rất trang trọng. Thầy Ha-men tiết lộ rằng đây là bài học tiếng Pháp cuối cùng do quân đội Phổ đã ra lệnh chỉ được dạy tiếng Đức ở vùng An-đát và Lo-ren. Phrăng cảm thấy choáng váng và hối hận vì đã không nghiêm túc hơn trong việc học tiếng Pháp. Trong buổi học cuối cùng đó, thầy Ha-men đã chia sẻ về sự quan trọng của tiếng Pháp và khuyên mọi người nên giữ nó, bởi “Một dân tộc chỉ thực sự tự do khi giữ vững tiếng nói của mình, như một chìa khoá dẫn đến sự độc lập”. Thầy còn cho học sinh tập viết tên quê hương An-dát, Lo-ren. Trong tâm trạng hối hận, Phrăng và cả lớp tập trung hết sức vào bài học. Khi đồng hồ nhà thờ điểm 12 giờ, tiếng kèn của lính Phổ vang lên. Thầy Ha-men cố gắng hết sức để viết lên bảng bốn chữ “Nước Pháp muôn năm” và kết thúc buổi học trong tâm trạng rất xúc động.
4. Tóm tắt nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng ý nghĩa:
Phrăng là một đứa trẻ thích chơi đùa và chưa quan tâm đến việc học hành. Một lần, trên đường đến trường, cảnh vật lạ lùng đã thu hút sự chú ý của cậu. Khi bước vào lớp học, không khí dường như trở nên yên bình hơn, không còn sự ồn ào và hỗn loạn như mọi khi. Thậm chí thầy Ha-men cũng không tỏ ra tức giận khi Phrăng đi muộn. Rồi Phrăng nhận ra rằng, đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng mà cậu có cơ hội tham gia, cũng là buổi cuối cùng mà thầy Ha-men dạy môn này cho lớp. Lí do là Béc-lin đã ra lệnh rằng từ giờ trở đi, tất cả các trường chỉ được dạy tiếng Đức. Những lời khuyên của thầy về việc học tiếng Pháp, cách thái độ nhẹ nhàng và cử chỉ tôn trọng, tất cả đã thay đổi cách suy nghĩ và nhận thức của Phrăng về ngôn ngữ mẹ đẻ và giá trị của việc học tập. Dù rất buồn khi phải nói lời chia tay với ngôi trường đã gắn bó suốt thời gian dài, và không thể tiếp tục dạy tiếng Pháp cho các học sinh, thầy Ha-men vẫn dũng cảm tiếp tục đến cuối buổi học. Khi đồng hồ ghi điểm 12 giờ, thầy đứng trên bục giảng, có vẻ như đã mất đi nhiều sức lực, vẫn cố gắng viết dòng chữ “NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM” lên bảng, trong sự xúc động không thể diễn tả thành lời.
5. Tóm tắt nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng hay nhất:
Phrăng là một cậu bé ham chơi biếng học. Một lần, do lười học và không làm bài tập về phân từ, cậu định nghỉ học. Tuy nhiên, cậu đã cưỡng lại ý định ấy và tiếp tục đến lớp. Đến nơi, cậu thấy lớp học thật khác lạ: mọi người rất trật tự, những người trong xóm ngồi ở cuối lớp, và thầy giáo Hamel ăn mặc rất đẹp. Mặc dù cậu đi học muộn nhưng thầy chẳng những không trách mắng cậu mà lại vô cùng thân thiện với cậu. Vào lớp, thầy Hamel thông báo tin buồn: từ ngày mai sẽ giảng dạy tiếng Đức ở trường và đây là buổi học cuối. Phrăng choáng váng. Cậu không thuộc được một quy tắc về phân từ, thầy Hamel không trách cậu mà chỉ dằn vặt, trách móc mình. Suốt buổi học, cậu chăm chú nghe giảng và vô cùng hối tiếc về khoảng thời gian trước đây mình đã không chú tâm đến việc học. Thầy Hamel bắt đầu giảng giải về tiếng Pháp, thầy bảo rằng khi một dân tộc sa vào vòng nô lệ, chừng nào họ còn giữ được tiếng nói của mình thì không khác gì nắm giữ chìa khoá chốn lao tù. Cậu kinh ngạc khi thấy mình hiểu bài đến vậy, cậu thấy thầy thật vĩ đại. Hết buổi học, mặt thầy Hamel tái xuống. Thấy cố viết quá lớn, dằn mạnh hết câu: NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM! Thầy xúc động không thốt nên lời, buộc lòng phải ra hiệu cho mọi người kết thúc buổi học.
6. Tóm tắt nội dung chính của bài Buổi học cuối cùng xúc động:
Truyện ngắn Buổi học cuối cùng được An-phông-xơ Đô-đê sáng tác trong hoàn cảnh Pháp thua cuộc trong trận đại chiến Pháp – Phổ (1870 – 1871). Nước Pháp buộc phải phân chia hai vùng An-dát và Lo-ren cho quân Phổ, đồng nghĩa với việc các trường học ở hai nơi này buộc phải dạy học tiếng Đức. Câu chuyện xúc động đã tái hiện lại không khí buổi học tiếng Pháp cuối cùng với nhân vật chính là cậu bé Phrăng và thầy giáo Ha-men. Phrăng là một cậu học trò lười học, ham chơi, cậu thường học trễ và muốn bỏ học đi rong chơi nhưng sau đó lại quyết chạy đến trường học. Khi đến lớp, cậu đã nhận ra không khí lớp học này khác hẳn mọi lần. Phrăng ngạc nhiên khi dân làng tụ tập đông đủ tại lớp học, từ người già đến người trẻ, càng bất ngờ hơn khi thầy Ha-men không trách mắng hay phạt cậu về tội đến lớp muộn như mọi hôm mà trái lại, rất trìu mến. Thầy cũng như mọi người đều ăn mặc nghiêm trang, chỉnh tề nên không khí rất nghiêm trang, vẻ mặt ai nấy đều buồn bã. Khi buổi học bắt đầu, thầy Ha-men đã thông báo với mọi người đây là buổi học tiếng Pháp cuối cùng. Cậu học trò Phrăng bấy giờ đã vỡ lẽ ra tất cả nhưng đã quá muộn. Cậu vẫn đọc trôi chảy tiếng mẹ đẻ, không vi phạm quy tắc về phân từ song thầy Ha-men không trách phạt mà chỉ giảng những lời rất cô đọng, sâu sắc về tiếng mẹ đẻ. Điều này càng khiến Phrăng hổ thẹn, ân hận và dằn vặt bản thân khi đã không chú tâm học hành lúc ban đầu. Thầy Ha-men say sưa giảng giải về tiếng Pháp, rằng “Khi một dân tộc sa vào vòng nô lệ, chừng nào họ còn giữ được tiếng nói của mình thì không khác gì vào sống trong tù ngục“. Mọi người chăm chú nghe và cậu bé Phrăng ngạc nhiên khi mình hiểu rõ đến thế. Kết thúc buổi học, thầy Ha-men nghẹn ngào không nói nên lời, cố ghi thật nhanh, dằn mạnh từng hàng chữ trên bảng “NƯỚC PHÁP MUÔN NĂM!” rồi ra dấu chấm dứt buổi học.