Huyện Phong Thổ là một huyện biên giới thuộc tỉnh Lai Châu, nằm ở phía bắc của tỉnh. Huyện đang phát triển mạnh mẽ về du lịch, nhất là du lịch văn hóa và sinh thái. Bài viết dưới đây: Bản đồ, các xã phường thuộc huyện Phong Thổ (Lai Châu) sẽ giúp cho bạn đọc có cái nhìn tổng thể về huyện Phong Thổ.
Mục lục bài viết
1. Bản đồ hành chính huyện Phong Thổ (Lai Châu):
2. Huyện Phong Thổ (Lai Châu) có bao nhiêu xã, phường?
Huyện Phong Thổ có 17 đơn vị hành chính cấp phường xã. Trong đó bao gồm 1 thị trấn, 16 xã.
STT | Danh sách xã, phường thuộc huyện Phong Thổ (Lai Châu) |
1 | Thị trấn Phong Thổ (huyện lỵ) |
2 | Xã Bản Lang |
3 | Xã Dào San |
4 | Xã Hoang Thèn |
5 | Xã Huổi Luông |
6 | Xã Khổng Lào |
7 | Xã Lả Nhì Thàng |
8 | Xã Ma Ly Pho |
9 | Xã Mồ Sì San |
10 | Xã Mù Sang |
11 | Xã Mường So |
12 | Xã Nậm Xe |
13 | Xã Pa Vây Sử |
14 | Xã Sì Lở Lầu |
15 | Xã Sin Suối Hồ |
16 | Xã Tông Qua Lìn |
17 | Xã Vàng Ma Chải |
Đơn vị hành chính cũ hiện không còn tồn tại là: Xã Ma Li Chải.
3. Điều kiện tư nhiên huyện Phong Thổ (Lai Châu):
- Vị trí địa lý:
Huyện Phong Thổ là một huyện biên giới thuộc tỉnh Lai Châu, Việt Nam, nằm ở phía Bắc của tỉnh. Huyện Lai Châu nằm trong tọa độ địa lý từ 22025’ đến 22051’ vĩ độ Bắc, 103008’ đến 103036’ kinh độ Đông, cách tỉnh lỵ Lai Châu 30km.
Với vị trí địa lý đặc biệt, huyện Phong Thổ giáp với huyện Bát Xát của tỉnh Lào Cai ở phía Đông, giáp với huyện Sìn Hồ, huyện Tam Đường và thành phố Lai Châu ở phía Nam, các phía còn lại giáp với tỉnh Vân Nam của Trung Quốc. Phong Thổ có đường biên giáp với huyện Kim Bình (tỉnh Vân Nam, Trung Quốc) dài 97,229km với 51 cột mốc biên giới, trong đó 12 cột mốc giới 3, 20 cột mốc giới đôi, 15 cột mốc giới đơn, 4 cột mốc giới phụ (27 cột mốc giới do Việt Nam cắm và 24 cột mốc giới do phía Trung Quốc cắm), có cửa khẩu quốc gia Ma Lù Thàng.
Địa hình huyện chủ yếu là núi đồi, có các thung lũng xung quanh các con sông như Nậm Lung, Nậm Na, là nơi tập trung sinh sống của cộng đồng dân cư. Huyện Phong Thổ có cửa khẩu quốc tế Ma Lù Thàng – là cửa ngõ quan trọng cho giao thương với Trung Quốc.
- Địa hình:
Địa hình của huyện đa dạng và phức tạp, chủ yếu là núi cao giảm dần từ Đông Bắc xuống Tây Nam. Độ cao trung bình của huyện so với mặt nước biển từ 1.000 đến 1.500 mét, điểm cao nhất là 1.800 mét và thấp nhất là 270 mét tạo nên một cảnh quan hùng vĩ với những thung lũng hẹp và sâu.
- Thổ nhưỡng:
Đất đai ở Phong Thổ chủ yếu được sử dụng cho nông nghiệp và lâm nghiệp, diện tích đất sản xuất nông nghiệp là 22,77 nghìn ha và đất lâm nghiệp là 41,95 nghìn ha.
- Khí hậu:
Huyện Phong Thổ có khí hậu nhiệt đới nóng ẩm bởi sự chịu ảnh hưởng mạnh mẽ từ chế độ gió mùa. Mùa hè ở đây kéo dài từ tháng 5 đến tháng 10, đặc trưng bởi gió mùa Đông Nam, mang lại thời tiết nóng ẩm và lượng mưa cao. Do đó, có thể nói rằng huyện Phong Thổ có khoảng 6 tháng mưa trong năm, chiếm nửa năm lịch. Điều này có ảnh hưởng đáng kể đến hoạt động nông nghiệp và sinh hoạt của người dân tại đây, đặc biệt là trong việc trồng trọt và thu hoạch các loại cây nông nghiệp.
Trong khi đó, mùa đông bắt đầu từ tháng 11 và kéo dài đến tháng 4 năm sau với gió mùa Đông Bắc, thời tiết trở nên lạnh, khô và ít mưa hơn so với mùa hè.
4. Lịch sử hình thành huyện Phong Thổ (Lai Châu):
Ngày 13/5/1955, huyện Phong Thổ được chuyển từ tỉnh Lào Cai về Khu tự trị Thái – Mèo.
Đến năm 2001, huyện Phong Thổ có 1 thị trấn Phong Thổ và 29 xã: Bản Bo, Bản Giang, Bản Hon, Bản Lang, Bình Lư, Dào San, Hồ Thầu, Hoang Thèn, Khổng Lào, Khun Há, Lả Nhì Thàng, Ma Li Chải, Ma Ly Pho, Mồ Sì San, Mù Sang, Mường So, Nà Tăm, Nậm Loỏng, Nậm Xe, Nùng Nàng, Pa Vây Sử, Sì Lờ Lầu, Sin Súi Hồ, Sùng Phài, Tả Lèng, Tam Đường, Thèn Xin, Tung Qua Lìn, Vàng Ma Chải.
Ngày 14/01/2002, huyện Phong Thổ (cũ) chia tách thành huyện Phong Thổ (mới) và huyện Tam Đường.
Ngày 26/11/2003, Quốc hội ra Nghị quyết trong đó chia tỉnh Lai Châu thành tỉnh Lai Châu (mới) và tỉnh Điện Biên, huyện Phong Thổ thuộc tỉnh Lai Châu mới.
Ngày 10/10/2004, thành lập thị trấn Phong Thổ mới thuộc huyện Phong Thổ. Thị xã Lai Châu cũ (thuộc tỉnh Điện Biên) được đổi thành thị xã Mường Lay. Ngày 27/12/2006, chuyển xã Lả Nhì Thàng thuộc huyện Tam Đường và xã Huổi Luông thuộc huyện Sìn Hồ về huyện Phong Thổ, đồng thời chuyển 500 ha diện tích tự nhiên và 140 người của xã Huổi Luông về thị trấn Phong Thổ. Huyện Phong Thổ thời điểm này có 102.876 ha diện tích tự nhiên và 56.544 người.
5. Các di tích lịch sử, văn hóa, du lịch ở huyện Phong Thổ (Lai Châu):
5.1. Bản Vàng Pheo:
Được mệnh danh là “thung lũng mỹ nhân”, bản Vàng Pheo hấp dẫn du khách bởi cảnh sắc thiên nhiên hùng vĩ và bản sắc văn hóa phong phú. Bản được công nhận là di tích lịch sử văn hóa cấp tỉnh từ năm 2007 và đã trở thành điểm đến không thể bỏ qua cho những ai yêu thích khám phá văn hóa các dân tộc thiểu số Việt Nam.
Tại đây, du khách có thể chiêm ngưỡng những ngôi nhà sàn truyền thống, được chứng kiến quy trình dệt vải thủ công mỹ nghệ – một nghề truyền thống quan trọng của người Thái trắng. Những tấm vải dệt không chỉ là sản phẩm lao động mà còn là biểu tượng của sự chăm chỉ và khéo léo.
Bản Vàng Pheo cũng là nơi giao thoa giữa hai dòng suối Nậm So và Nậm Lùm, tạo nên một khung cảnh thiên nhiên tuyệt vời với núi Phu Nhọ Khọ hiên ngang làm bối cảnh. Du khách đến đây không chỉ được thưởng thức vẻ đẹp thiên nhiên mà còn được trải nghiệm cuộc sống hàng ngày của người dân, từ việc chăn nuôi, trồng trọt đến nghề dệt vải.
Ẩm thực địa phương cũng là một phần không thể tách rời của trải nghiệm văn hóa tại Vàng Pheo. Du khách có cơ hội thử nhiều món ăn truyền thống như sâu đá, rêu đá, cá bống vùi tro, cá suối nướng, măng đắng, măng ngọt, thịt trâu sấy và thịt lợn hấp. Mỗi món ăn là sự kết hợp hài hòa của hương vị và cũng là sự phản chiếu của lối sống và văn hóa ẩm thực đặc trưng của người Thái trắng.
Ngoài ra, bản Vàng Pheo còn tổ chức nhiều lễ hội truyền thống với các trò chơi dân gian độc đáo như ném còn, đẩy gậy, tù lu, thu hút du khách tham gia và tìm hiểu về văn hóa cộng đồng. Các lễ hội như Nàng Han, Then Kin Pang và Kin Lẩu Khẩu Mẩu vừa là dịp để người dân bản Vàng Pheo tụ họp, vừa là cơ hội để du khách gần xa đến và hoà mình vào không khí tưng bừng, đậm đà bản sắc dân tộc.
5.2. Suối nước nóng Vàng Bó:
Suối nước nóng Vàng Bó tọa lạc tại huyện Phong Thổ của tỉnh Lai Châu là một trong những điểm du lịch hấp dẫn, nổi tiếng với nguồn nước nóng tự nhiên, nơi ghi dấu những di tích lịch sử văn hóa quan trọng, phản ánh sự đa dạng trong văn hóa của các dân tộc sinh sống tại đây.
Nằm trong bạt ngàn núi rừng Tây Bắc và bên dãy Hoàng Liên Sơn, Lai Châu quyến rũ du khách bởi những đỉnh núi cao chót vót, những thung lũng xanh mướt và những dòng suối mát rượi.
Đặc biệt, Suối nước nóng Vàng Bó không chỉ là một điểm du lịch sinh thái mà còn là nơi để du khách có thể tìm hiểu, giao lưu văn hóa với cộng đồng các dân tộc bản địa, từ đó mở rộng hiểu biết và tăng cường sự kết nối giữa con người với thiên nhiên, văn hóa.
Đối với những ai đam mê du lịch khám phá, Lai Châu chắc chắn sẽ là một trải nghiệm đáng nhớ với vô số điểm đến thú vị và độc đáo.
5.3. Cửa khẩu Ma Lù Thàng:
Ma Lù Thàng – một bản cửa khẩu nằm ở huyện Phong Thổ của tỉnh Lai Châu – không chỉ là một điểm giao thương quan trọng mà còn là một di tích lịch sử văn hóa đặc sắc.
Nằm trên quốc lộ 4D và quốc lộ 12, cửa khẩu này tiếp giáp với cửa khẩu Kim Thủy Hà của Trung Quốc và cách thành phố Lai Châu khoảng 50 km. Đây là nơi chứng kiến những trang sử hào hùng của dân tộc, nơi mỗi du khách khi đặt chân đến đều cảm nhận được sự thiêng liêng của chủ quyền quốc gia khi chiêm ngưỡng cột mốc 66, biểu tượng của biên giới Việt Nam – Trung Quốc. Cảm xúc ấy càng mãnh liệt hơn khi du khách được giang tay ôm cột mốc, đặt chân lên nét vạch sơn chỉ giới trên mặt cầu Hữu Nghị.
Đứng từ cửa khẩu có thể nhìn thấy hoạt động mua bán, trao đổi hàng hóa giữa nhân dân hai bên biên giới. Đây là một hình ảnh sống động về sự giao lưu văn hóa và kinh tế.
THAM KHẢO THÊM: