Bài văn tả dòng sông quê em ngắn gọn và hay nhất (Văn mẫu)

Dòng sông quê hương là nơi lưu giữ bao kỉ niệm của thời thơ ấu, hãy cùng đọc những bài tả về dòng sông quê hương để thêm yêu quý quê hương của mình nhé

1. Dàn ý bài văn tả dòng sông quê em ngắn gọn và hay nhất:

Mở bài: giới thiệu khái quát về dòng sông quê hương

Thân bài:

Buổi sớm:

- Mặt sông phẳng lặng, thấp thoáng trong sương.

- Cánh đồng mía bên kia sông xanh mờ.

- Một hàng thuyền đánh cá neo đậu sát bờ le lói ánh đèn nấu cơm sớm.

- Tiếng người xì xào xôn xao bến phà.

- Tiếng mái chèo khua nước.

- Nắng lên, mặt nước lấp lánh, dòng sông xanh mang phù sa xuôi dòng.

- Bầu trời trong xanh in bóng xuống mặt hồ.

- Khi có làn gió nhẹ thổi qua, nước sông nhấp nhô, gợn sóng lăn tăn.

-Hoạt động trên bến tấp nập, nhộn nhịp.

Buổi chiều:

- Người lớn, trẻ em đổ xô xuống sông tắm mát.

- Dòng sông như mở rộng vòng tay ôm lấy mọi vật vào lòng.

- Nắng chiều chiếu những tia nắng vàng nhẹ xuống mặt sông.

- Đàn chim chơi đùa, vỗ cánh hót vang.

- Trong ánh hoàng hôn, cảnh sông nước càng trở nên thơ mộng.

Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em

2. Những bài văn tả dòng sông hay nhất:

2.1. Bài mẫu 1 - Bài văn tả dòng sông hay nhất:

Tôi sinh ra và lớn lên bên bờ sông Đà hiền hòa, thơ mộng. Dòng sông đã gắn liền với tuổi thơ tôi và là nơi lưu giữ bao kỉ niệm đẹp.

Con sông Đà quê em là chi lưu lớn nhất của sông Hồng. Nhà tôi nằm bên hữu ngạn sông. Mỗi chiều cuối tuần, lũ trẻ chúng tôi rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Nhìn dòng nước trong xanh chảy tôi càng yêu quê hương mình hơn. Ôi! Dòng sông quê em hiền hòa làm sao. Nó đã đi vào những bài ca, bài thơ của những nghệ sĩ tài hoa.

Trên dòng sông đó, họ đã xây đập thủy điện lớn nhất Đông Nam Á. Đó là đập thủy điện Hòa Bình. Điểm đặc biệt hơn là dòng sông Đà chảy ngay dưới chân đồi Ông Tượng của người dân. Trên đỉnh đồi ấy, người ta đã dựng tượng Bác Hồ vĩ đại. Bác đang đứng chỉ tay ra sông. Nơi đây đã trở thành khu du lịch nổi tiếng của thành phố. Đó là một nơi mà nhiều khách du lịch muốn đến thăm.

Tôi thích những ngày đập mở cửa xả lũ. Hễ cửa xả mở là nước ào ào tung bọt trắng xóa lên trời. Cảm giác những giọt nước bắn lên mặt vừa mát vừa thú vị. Tuy nhiên, để an toàn, chúng ta chỉ có thể quan sát từ xa. Những ngày như thế, mặt sông dường như ồn ào, dữ dội hơn.

Sau này, dù lớn lên, đi khắp nơi thì hình ảnh sông Đà vẫn luôn ở trong tâm trí tôi.

2.2. Bài mẫu 2 - Bài văn tả dòng sông hay nhất:

Quê tôi là một ngôi làng bao đời nay sống bằng nghề trồng lúa nước. Vì thế, ai cũng yêu quý, biết ơn dòng sông lớn chảy qua giữa cánh đồng.

Con sông này là một con sông lớn, nhưng nó không có tên, cũng không cần đặt tên. Vì nó là đứa con duy nhất còn sống của cả vùng. Con sông này bốn mùa đầy ắp, không chỉ cung cấp phù sa mà còn cung cấp nguồn nước để người dân tưới tiêu cho đồng ruộng. Biết bao mùa vàng, bội thu rau màu đều nhờ dòng sông ấy.

Nhìn từ xa, mặt sông lúc nào cũng phẳng lặng như tấm gương phản chiếu bầu trời mây bồng bềnh. Nhưng khi đến gần hơn, bạn sẽ thấy những gợn sóng nhấp nhô trên mặt sông. Nước sông trong vắt, nhưng thường bị nhầm với màu xanh đậm, bởi họ hàng lớn của rêu đáy sông. Nhờ có chúng mà nhiều loài cá, tôm, cua kéo nhau về sinh sống. Vì vậy, ngoài công việc đồng áng, người dân quê tôi thường ra sông bắt cá, mò ốc và bơi lội.

Dòng sông lúc nào cũng đông vui nhộn nhịp. Có lẽ, dòng sông cũng thích cái không khí ấy nên càng thêm đầy đặn, càng thêm trong xanh suốt bốn mùa.

3. Những bài văn tả dòng sông ấn tượng nhất:

3.1. Bài mẫu 1 - Bài văn tả dòng sông ấn tượng nhất:

Nhắc đến Việt Nam ta không thể không nhắc đến những dòng sông như sông Mã, sông Đồng Nai, sông Cửu Long,… Trong những dòng sông đó em thích nhất vẫn là dòng sông Hồng quê em. Dòng sống như một người bạn tinh thần của không chỉ tôi mà còn của người dân thành phố.

Dòng sông lặng lẽ nhất có lẽ là vào buổi sáng sớm. Lúc đó nước sông trong xanh và phẳng lặng. Hai bên bờ sông, ruộng mía, ruộng dâu đang thức giấc sau giấc ngủ say. Chúng đung đưa trong làn gió nhẹ, hân hoan chào đón sự khởi đầu của một ngày mới. Mùi cơm sôi từ những hàng chài ven bờ tỏa ra một mùi thơm phức. Dân làng đã được dạy kể từ đó để chuẩn bị ra khơi. Khi mặt trời lên cao, những tia nắng chiếu xuống mặt nước lấp lánh. Mặt nước đỏ thắm phù sa. Trên bến cảng, những hoạt động của ngày mới cũng bắt đầu diễn ra. Tiếng người í ới gọi nhau, tiếng xe hối hả ngược xuôi. Đó là hình ảnh quen thuộc của cuộc sống hàng ngày. Trên cầu, dòng người qua lại càng lúc càng đông. Hàng ngày, có rất nhiều nhóm người đến nơi này để ngắm cảnh và chụp ảnh làm kỷ niệm.

Buổi chiều khi hoàng hôn buông xuống, nhiều người dừng lại bên cầu Long Biên để nhìn xuống sông Hồng. Dòng sông như người mẹ hiền luôn dang rộng vòng tay che chở, bảo vệ con người. Trời càng tối, dòng sông càng mờ ảo, nhưng chính điều đó lại khiến dòng sông trở nên thơ mộng hơn bao giờ hết.

Dòng sông là một phần của thành phố, một phần của tuổi thơ tôi. Bởi vậy, trong trái tim tôi, sông Hồng luôn giữ một vị trí rất đặc biệt.

3.2. Bài mẫu 2 - Bài văn tả dòng sông ấn tượng nhất:

Chỉ khi đi thưởng ngoạn sông Sài Gòn, chúng ta mới thấy và cảm nhận được vẻ đẹp, sự sầm uất rất riêng của nó.

Dòng sông uốn lượn dịu dàng như một thiếu nữ. Tàu chở hàng nhập khẩu quan trọng cập cảng. Những chiếc xe ben chở cát đá ì ạch chạy dọc sông. Rồi còn những chiếc ghe, đò chở khách ngược xuôi trên sông. Trong cái nắng trưa oi bức, dòng sông mới đẹp làm sao! Mặt nước phẳng lặng, dòng sông như tấm gương soi bóng mây trắng trên mặt nước. Nắng chiếu trên vành nón của cô gái quê. Trời quang dần, những tia nắng cũng lùi xa. Dòng sông trở nên thật êm đềm. Đến bây giờ tôi mới biết dòng sông này cũng có một màu phù sa đỏ thẫm như những dòng sông khác. Gần bờ sông, trẻ em đang chơi với những người giặt là, múc nước làm vẩn đục cả một dòng sông. Tiếng cười nói xen lẫn tiếng máy tàu thật vui nhộn. Ngồi trên tàu, tôi có cảm giác như không khí trong lành của sông đã xua đi cái ngột ngạt của thành phố. Nổi bật trên sông là những cụm lục bình điểm xuyết những bông hoa tím mềm mại.

 Dòng sông từ lâu đã trở thành niềm tự hào của người dân thành phố.

3.3. Bài mẫu 3 - Bài văn tả dòng sông ấn tượng nhất:

Tuổi thơ của mỗi người đều đắm chìm trong lời ru ngọt ngào của mẹ, được chơi trong thế giới cổ tích đầy màu sắc của mẹ, được thả hồn theo tiếng sáo, tiếng hát trong trẻo bên dòng sông quê. Trân trọng những kỷ niệm ngọt ngào.

Dòng sông mênh mông, uốn khúc như con mãng xà xanh lớn đang lăn mình ra khơi. Nước sông trong vắt, mát lạnh, gợn sóng lăn tăn. Sáng sớm, nắng chiếu những tia nắng hồng nhạt xuống mặt sông. Mặt nước óng ánh, lấp lánh như dòng sông khoác trên mình chiếc áo lụa đào. Buổi trưa, nắng trở nên chói chang và gay gắt. Dòng sông như đổ lửa, ánh lửa bập bùng trên rặng tre ven bờ. Buổi chiều, mặt sông trong xanh lăn tăn gợn sóng. Những đứa trẻ của chúng tôi nhảy xuống tắm, chơi đùa, vùng vẫy. Khi màn đêm buông xuống, chúng tôi chèo thuyền ra giữa sông để ngắm trăng. Ánh trăng lung linh trên sông. Sóng vỗ vào mạn thuyền như ru chúng tôi vào giấc ngủ.

Dòng sông luôn là nỗi nhớ của người xa quê. Dòng sông yêu dòng sông thân thiện. Sau này dù có đi đâu, tôi vẫn luôn nhớ về quê hương, dòng sông tuổi thơ in đậm bao kỉ niệm.

3.4. Bài mẫu 4 - Bài văn tả dòng sông ấn tượng nhất:

Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen in dấu chân quen.... nhưng gần gũi, thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ rộn rã tiếng cười của lũ trẻ chúng tôi mỗi chiều hè.

Sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao làng mạc, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai, qua làng tôi. Dòng sông như lặng đi trước vẻ đẹp của quê hương. Nó trầm ngâm soi bóng tre đỏ mát hai bên.

Buổi sáng dòng sông như dải lụa đào bồng bềnh. Buổi trưa, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp lánh một màu nắng chói chang. Trên cành tre bên sông, một chú bói cá lông xanh hay một chú cò trắng như vôi đang thấp thoáng trong nước. Chiều chiều lũ trẻ chúng tôi rủ nhau ra sông tắm. Chúng tôi tinh nghịch vẫy tay và té nước. Ở cuối sông, tiếng leng keng của chiếc thuyền chài của ngư dân vang lên làm rộn ràng cả một khúc sông. Vào buổi tối, khi vầng trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi ngọn tre và đổ bóng xuống dòng sông, dòng sông trở thành một vầng trăng vàng lung linh. Sau khi học bài, tôi và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi bên sông ngắm cảnh và tận hưởng làn gió mát từ sông thổi vào, lòng tôi thư thái và sảng khoái vô cùng.

Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này, cho dù thời gian có làm phai nhòa những kí ức tuổi thơ thì hình ảnh dòng sông quê hương sẽ mãi in sâu trong tâm trí em.

    5 / 5 ( 1 bình chọn )