Dòng sông quê hương là nơi lưu giữ bao kỉ niệm của thời thơ ấu, hãy cùng đọc những bài tả về dòng sông quê hương để thêm yêu quý quê hương của mình nhé.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý bài văn tả dòng sông quê em ngắn gọn và hay nhất:
Mở bài: giới thiệu khái quát về dòng sông quê hương
Thân bài:
Buổi sớm:
– Mặt sông phẳng lặng, thấp thoáng trong sương.
– Cánh đồng mía bên kia sông xanh mờ.
– Một hàng thuyền đánh cá neo đậu sát bờ le lói ánh đèn nấu cơm sớm.
– Tiếng người xì xào xôn xao bến phà.
– Tiếng mái chèo khua nước.
– Nắng lên, mặt nước lấp lánh, dòng sông xanh mang phù sa xuôi dòng.
– Bầu trời trong xanh in bóng xuống mặt hồ.
– Khi có làn gió nhẹ thổi qua, nước sông nhấp nhô, gợn sóng lăn tăn.
-Hoạt động trên bến tấp nập, nhộn nhịp.
Buổi chiều:
– Người lớn, trẻ em đổ xô xuống sông tắm mát.
– Dòng sông như mở rộng vòng tay ôm lấy mọi vật vào lòng.
– Nắng chiều chiếu những tia nắng vàng nhẹ xuống mặt sông.
– Đàn chim chơi đùa, vỗ cánh hót vang.
– Trong ánh hoàng hôn, cảnh sông nước càng trở nên thơ mộng.
Kết bài: Nêu cảm nghĩ của em
2. Bài văn tả dòng sông hay nhất:
Tôi sinh ra và lớn lên bên bờ sông Đà hiền hòa, thơ mộng. Dòng sông đã gắn liền với tuổi thơ tôi và là nơi lưu giữ bao kỉ niệm đẹp.
Con sông Đà quê tôi là chi lưu lớn nhất của sông Hồng. Nhà tôi nằm bên hữu ngạn sông. Mỗi chiều cuối tuần, lũ trẻ chúng tôi rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Nhìn dòng nước trong xanh chảy tôi càng yêu quê hương mình hơn. Ôi! Dòng sông quê tôi hiền hòa làm sao. Nó đã đi vào những bài ca, bài thơ của những nghệ sĩ tài hoa.
Trên dòng sông đó, họ đã xây đập thủy điện lớn nhất Đông Nam Á. Đó là đập thủy điện Hòa Bình. Điểm đặc biệt hơn là dòng sông Đà chảy ngay dưới chân đồi Ông Tượng của người dân. Trên đỉnh đồi ấy, người ta đã dựng tượng Bác Hồ vĩ đại. Bác đang đứng chỉ tay ra sông. Nơi đây đã trở thành khu du lịch nổi tiếng của thành phố. Đó là một nơi mà nhiều khách du lịch muốn đến thăm.
Tôi thích những ngày đập mở cửa xả lũ. Hễ cửa xả mở là nước ào ào tung bọt trắng xóa lên trời. Cảm giác những giọt nước bắn lên mặt vừa mát vừa thú vị. Tuy nhiên, để an toàn, chúng ta chỉ có thể quan sát từ xa. Những ngày như thế, mặt sông dường như ồn ào, dữ dội hơn.
Sau này, dù lớn lên, đi khắp nơi thì hình ảnh sông Đà vẫn luôn ở trong tâm trí tôi.
3. Bài văn tả dòng sông quê em hay nhất:
Quê hương tôi là một vùng đất xinh đẹp. Nơi đây có những cánh đồng lúa bạt ngàn, con đê thoải mà mỗi chiều trẻ em thả diều, có con đường làng trải dài đất đỏ… Nhưng khi đi xa, tôi nhớ nhất vẫn là dòng sông quê hương. Đó là nơi lưu giữ những kỷ niệm đẹp nhất của tuổi thơ.
Con sông ở quê tôi rất lớn. Bà kể rằng dòng sông từ sườn núi phía Bắc băng qua núi rừng hùng vĩ rồi lại chạy về làng. Nguồn gốc của con sông được người dân truyền tai nhau qua những câu chuyện cổ tích. Còn người dân làng tôi ai cũng gọi dòng sông bằng cái tên quen thuộc sông Cầu. Trong bốn mùa, sông luôn đầy nước nhưng đầy nhất vào các tháng mùa mưa. Nước sông có màu xanh đậm. Một phần vì có rất nhiều rêu xanh mọc tự nhiên dưới đáy sông, nhưng một phần vì nó phản chiếu bầu trời trong xanh phía trên. Ở những đoạn sông có nhiều rêu xanh, nước rất sâu. Nơi đây đã gắn bó biết bao nhiêu kỷ niệm tuổi thơ, những buổi chiều hò reo bên dòng sông thơ mộng, những lũ trẻ nô đùa cười nói.
Bây giờ, quê hương đã có nhiều đổi thay nhưng những ký ức về dòng sông vẫn luôn còn mãi trong tâm trí tôi, là hành trang giúp tôi lớn lên mỗi ngày.
4. Những bài văn tả dòng sông quê hương ấn tượng nhất:
Nơi tôi ở có rất nhiều cảnh đẹp mà chắc chắn ai cũng sẽ nhớ mãi khi rời quê hương. Nhưng có lẽ hình ảnh in sâu trong tâm trí tôi nhất chính là hình ảnh dòng sông quê hương.
Tôi không biết dòng sông bắt nguồn từ đâu. Khi nó chảy qua làng tôi, nó uốn khúc qua giữa làng rồi chạy vô tận về phía chân trời xa xăm. Lòng sông sâu và khá rộng. Dọc hai bên bờ sông là những hàng tre cao xanh soi bóng xuống làn nước trong. Buổi sáng, khi những tia nắng ban mai len lỏi qua ngọn tre rồi chiếu xuống mặt sông, mặt sông cuộn lên từng đợt sóng nhỏ lăn vào bờ khiến buổi sáng tĩnh lặng tràn ngập tiếng nô đùa của sóng. Đây cũng là lúc mọi người trong làng tôi ra sông gánh nước, tiếng cười gọi nhau vang vọng khắp cả một vùng. Trên mặt nước trong xanh nổi lên vài chiếc thuyền nhỏ đang thả lưới, tất cả đều vội vã, háo hức để bắt được mẻ cá lớn. Tôi thấy dòng sông hiền hòa và ấm áp biết bao. Buổi chiều, khi hoàng hôn vừa lặn, những tia nắng cuối cùng còn sót lại chiếu xuống mặt sông tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp. Vào buổi tối, khi trăng tròn chiếu qua ngọn tre của làng trên dòng sông lấp lánh, mặt nước lung linh gợn sóng, dòng sông như được phủ một lớp bạc óng ánh.
Dòng sông đã gắn liền với bao niềm vui nỗi buồn của tuổi thơ tôi cũng như biết bao thăng trầm của quê hương. Chính vì vậy mà mỗi lần xa nhà, dường như dòng sông ấy in sâu vào tâm trí tôi.
5. Bài văn tả dòng sông quê em ngắn gọn nhất:
Ai sinh ra và lớn lên ở đất thủ đô đều nhớ mãi dòng sông Hồng trìu mến. Nơi đây chính là ký ức tuổi thơ một thời của biết bao thế hệ.
Từ trên cao nhìn xuống, dòng sông như dải lụa đào mềm mại chạy qua các bản làng. Giáp hai bên bờ sông là những cánh đồng mía, cánh đồng ngô và những vườn trái cây xanh mướt ngút tầm mắt. Khi chim én ríu rít gọi mùa xuân, dòng sông quê hương tôi như tràn đầy sức sống tuổi trẻ. Sáng sớm, mặt sông phẳng lặng, có làn sương mờ mờ trong sự yên tĩnh lạ thường. Cây cối hai bên bờ sông im lặng như đang ngủ. Những hàng thuyền đánh cá sát bờ đang bập bùng lửa, chuẩn bị ra khơi đánh cá. Đâu đó có người dân đi dạo, tập thể dục để chuẩn bị cho ngày mới. Mặt trời lên cao, những tia nắng chiếu xuống phù sa đỏ sậm của dòng sông, khiến mặt nước lấp lánh ánh hồng rực rỡ trong ánh nắng sớm mai. Mọi người trên bờ và trên sông đều bắt đầu làm việc. Cây cầu cong nối hai bờ sông tấp nập người qua lại.
Tôi rất yêu dòng sông Hồng vì dòng sông đã góp phần làm cho thành phố Hà Nội trở nên tươi đẹp và thịnh vượng hơn.
6. Bài văn tả dòng sông nâng cao:
Tuổi thơ của em gắn liền với những cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa thẳng cánh cò bay hay con đường quen in dấu chân quen…. nhưng gần gũi, thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ rộn rã tiếng cười của lũ trẻ chúng tôi mỗi chiều hè.
Sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao làng mạc, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai, qua làng tôi. Dòng sông như lặng đi trước vẻ đẹp của quê hương. Nó trầm ngâm soi bóng tre đỏ mát hai bên.
Buổi sáng dòng sông như dải lụa đào bồng bềnh. Buổi trưa, nắng đổ xuống làm mặt sông lấp lánh một màu nắng chói chang. Trên cành tre bên sông, một chú bói cá lông xanh hay một chú cò trắng như vôi đang thấp thoáng trong nước. Chiều chiều lũ trẻ chúng tôi rủ nhau ra sông tắm. Chúng tôi tinh nghịch vẫy tay và té nước. Ở cuối sông, tiếng leng keng của chiếc thuyền chài của ngư dân vang lên làm rộn ràng cả một khúc sông. Vào buổi tối, khi vầng trăng tròn vành vạnh nhô lên khỏi ngọn tre và đổ bóng xuống dòng sông, dòng sông trở thành một vầng trăng vàng lung linh. Sau khi học bài, tôi và các bạn rủ nhau ra bờ sông hóng mát. Ngồi bên sông ngắm cảnh và tận hưởng làn gió mát từ sông thổi vào, lòng tôi thư thái và sảng khoái vô cùng.
Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này, cho dù thời gian có làm phai nhòa những kí ức tuổi thơ thì hình ảnh dòng sông quê hương sẽ mãi in sâu trong tâm trí em.