Trong cuộc đời mỗi người sẽ gặp qua vô số những người khác nhau nhưng cho dù gặp gỡ và quen biết bao nhiêu người đi nữa thì người thân vẫn là những người dành cho ta những tình cảm chân thành, đẹp đẽ nhất. Dưới đây là những bài văn mẫu cảm nghĩ về người thân trong gia đình hay nhất.
Mục lục bài viết
1. Dàn bài văn nêu cảm nghĩ về người thân:
Mở bài: Khái quát về đối tượng phát biểu cảm nghĩ: Người thân trong gia đình
Thân bài:
– Giới thiệu những nét đặc trưng về ngoại hình, tính cách và sở thích của người thân.
– Những kỉ niệm giữa em và người thân đó.
– Tình cảm em dành cho người thân đó như thế nào.
– Những tình cảm đó có ý nghĩa như thế nào đối với em.
Kết bài: Khẳng định tình thân là thứ tình cảm cao đẹp và quý giá nhất đối với mỗi người.
2. Bài văn mẫu cảm nghĩ về người thân trong gia đình hay nhất:
Gia đình – hai tiếng thân thương và gần gũi, là nơi tôi luôn muốn trở về sau những giờ học tập, làm việc căng thẳng. Trong gia đình ấy, mỗi người đều có một vị trí, một vai trò riêng biệt, và người mà tôi luôn kính yêu và trân trọng nhất chính là mẹ, người đã dành trọn vẹn cuộc đời để chăm sóc và yêu thương tôi.
Mẹ tôi là một người phụ nữ rất đặc biệt. Bà không nổi bật về nhan sắc, cũng không phải người giàu có, nhưng tình yêu thương, sự hy sinh thầm lặng mà mẹ dành cho gia đình luôn khiến tôi ngưỡng mộ và biết ơn. Mẹ có vóc dáng mảnh mai, mái tóc dài đen mượt, nhưng theo thời gian, mái tóc ấy dần điểm bạc. Đôi bàn tay mẹ không còn mềm mại như trước, mà trở nên thô ráp, chai sạn vì những năm tháng làm lụng vất vả. Thế nhưng, đối với tôi, mẹ luôn là người phụ nữ đẹp nhất.
Từ khi còn nhỏ, mẹ đã là người luôn bên cạnh, chăm sóc tôi từng li từng tí. Những buổi sáng mẹ dậy từ sớm, chuẩn bị bữa sáng ngon lành, là khoảnh khắc mà tôi luôn nhớ mãi. Mẹ không chỉ lo cho tôi từng miếng ăn, giấc ngủ, mà còn dạy tôi những bài học quý giá về cuộc sống. Mẹ luôn nhắc nhở tôi phải biết yêu thương, chia sẻ với mọi người xung quanh, phải biết trân trọng những gì mình đang có.
Tôi nhớ mãi những lần mẹ thức khuya dậy sớm để chăm sóc tôi khi tôi bị ốm. Mẹ ngồi bên giường, nhẹ nhàng xoa đầu tôi, giọng nói dịu dàng an ủi, làm tôi quên đi cơn đau và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Mỗi khi tôi gặp khó khăn trong học tập hay cuộc sống, mẹ luôn là người đầu tiên lắng nghe, chia sẻ và động viên tôi vượt qua. Đối với tôi, mẹ không chỉ là người mẹ, mà còn là người bạn, người thầy đáng kính.
Những ngày tháng trôi qua, tôi dần trưởng thành, và mẹ cũng ngày một già đi. Tôi hiểu rằng mình cần phải cố gắng nhiều hơn, để không phụ lòng mong mỏi của mẹ. Tôi sẽ luôn ghi nhớ những lời mẹ dạy, luôn phấn đấu để trở thành người con ngoan, trò giỏi, và sau này là một công dân có ích cho xã hội.
Cảm nghĩ về mẹ, tôi không chỉ cảm nhận được sự ấm áp, tình yêu thương mà mẹ đã dành cho tôi, mà còn cảm thấy biết ơn vô cùng vì đã được sinh ra trong một gia đình hạnh phúc, nơi có mẹ luôn yêu thương và che chở. Mẹ là điểm tựa vững chắc nhất trong cuộc đời tôi, là nguồn động lực để tôi vươn lên và bước tiếp trên con đường phía trước.
Mỗi lần nhìn thấy nụ cười của mẹ, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Tôi chỉ mong sao mẹ luôn khỏe mạnh, sống vui vẻ bên cạnh tôi, để tôi có thể đền đáp phần nào những công lao mà mẹ đã dành cho tôi. Và dù có đi đến đâu, có lớn khôn thế nào, tôi vẫn mãi là đứa con bé bỏng của mẹ, luôn cần đến tình yêu thương và sự chở che của mẹ.
3. Bài văn mẫu cảm nghĩ về người thân trong gia đình ý nghĩa nhất:
Những câu thơ của Chế Lan Viên:
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con.”
luôn khắc sâu trong tâm trí tôi, bởi lẽ chúng thể hiện yêu thương vô hạn và sự hy sinh cao cả của người mẹ. Mỗi khi những vần thơ ấy vang lên, hình ảnh mẹ lại hiện lên rõ nét trong tâm trí tôi, làm tôi càng thêm thấm thía những điều quý giá mà mẹ đã dành cho mình.
Mẹ tôi chỉ là một người nông dân bình thường, nhưng trong mắt tôi, mẹ là người phụ nữ phi thường nhất. Ngày qua ngày, mẹ lặng lẽ gánh vác những công việc đồng áng, chợ búa, và chăm lo cho cả gia đình. Công việc của mẹ dường như không bao giờ hết; những công việc không tên mà mẹ phải làm cứ nối tiếp nhau, từ sáng sớm đến khi đêm khuya. Một năm trôi qua, mẹ không có lấy một ngày nghỉ ngơi thực sự. Mẹ luôn đặt nhu cầu của con cái lên hàng đầu, để tôi có những chiếc áo mới tinh tươm, những quyển sách vở thơm mùi giấy mới, và những bữa cơm ngon lành. Còn mẹ, dù có mệt mỏi đến đâu, dù hiếm khi tự sắm cho mình một bộ quần áo mới, mẹ vẫn không hề than vãn. Tình yêu thương và sự hy sinh vô điều kiện ấy của mẹ đã tạo nên cho tôi một bầu tuổi thơ hạnh phúc, nơi tôi luôn cảm thấy an toàn và được yêu thương.
Tôi yêu quý mẹ vô cùng. Từ mái tóc dài đen mượt được buộc gọn gàng phía sau, đến đôi bàn tay thô ráp nhưng luôn ấm áp khi chạm vào tôi. Từ giọng nói dịu dàng, hiền từ đến ánh mắt chứa đựng biết bao yêu thương và sự lo lắng. Tất cả những điều nhỏ nhặt ấy đều là những gì tuyệt vời nhất trong cuộc sống của tôi. Mỗi ngày, khoảnh khắc mà tôi trân quý nhất chính là khi được ngồi bên mẹ, thủ thỉ kể mẹ nghe những chuyện vui buồn ở trường, rồi cảm nhận bàn tay mẹ nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc tôi. Những lúc ấy, tôi cảm thấy cả cơ thể mình như đang lâng lâng giữa những đám mây, hạnh phúc ngập tràn.
Tôi luôn mong ước mẹ sẽ mãi mãi khỏe mạnh, sống vui vẻ bên cạnh tôi. Bởi vì, với tôi, mẹ không chỉ là người sinh thành, nuôi dưỡng mà còn là đôi cánh vững chãi mà tôi có thể dựa vào suốt cuộc đời này. Dưới sự che chở của mẹ, tôi nguyện sẽ mãi là chú cò con nhỏ, sống vô tư, hạnh phúc trong vòng tay yêu thương vô bờ của mẹ.
4. Bài văn mẫu cảm nghĩ về người thân trong gia đình xúc động nhất:
Trong cuộc sống, gia đình luôn giữ một vị trí vô cùng quan trọng, là nơi ta tìm về mỗi khi gặp khó khăn, là điểm tựa vững chắc để ta bước đi trên con đường đời. Gia đình chính là nơi cho ta yêu thương, nơi ta cảm nhận được sự ấm áp và bình yên. Và trong gia đình, người mà tôi yêu thương và kính trọng nhất chính là bà nội, người đã luôn ở bên tôi trong suốt những năm tháng thơ ấu.
Bà nội tôi năm nay đã bước sang tuổi bảy mươi ba. Dáng người bà nhỏ nhắn, không cao lắm, và chiếc lưng đã còng xuống vì những năm tháng nhọc nhằn. Khuôn mặt phúc hậu của bà, dù đã in hằn dấu vết của thời gian với làn da nhăn nheo vẫn toát lên vẻ hiền từ, ấm áp. Đôi mắt bà đã mờ đục đi nhiều, không còn tinh anh như xưa, nhưng ánh nhìn trìu mến, đầy yêu thương vẫn luôn hiện hữu, làm tôi cảm thấy ấm áp mỗi khi nhìn vào.
Đôi bàn tay bà, những ngón tay gầy guộc, nhăn nheo và chai sần, là minh chứng cho bao năm tháng lao động vất vả để nuôi con, chăm cháu. Đôi bàn tay ấy, tuy thô ráp nhưng lại vô cùng ấm áp, đôi bàn tay đã chăm bẵm tôi từ khi tôi còn bé. Thỉnh thoảng, tôi thường nắm lấy đôi bàn tay bà, cảm nhận sự ấm áp toát ra từ đó, giống như một nguồn sức mạnh âm thầm nhưng mạnh mẽ, sưởi ấm tâm hồn tôi.
Ông nội mất sớm, nên từ rất lâu rồi bà đã sống cùng gia đình tôi. Khi đó, tôi chỉ là một đứa bé xíu, còn bố mẹ thì bận rộn đi làm xa. Chính bà là người đã chăm sóc, nuôi nấng tôi từ khi còn thơ dại. Bà không chỉ nấu cho tôi những bữa ăn ngon, mà còn dành cho tôi biết bao tình thương yêu. Những lúc rảnh rỗi, bà thường kể cho tôi nghe những câu chuyện về cuộc sống, về những khó khăn, vất vả mà người dân ta đã trải qua trong những năm tháng chiến tranh ác liệt. Nhờ những câu chuyện ấy, tôi thấu hiểu hơn nỗi khổ cực của nhân dân và nhận ra rằng mình cần phải biết trân trọng, yêu thương và chia sẻ với mọi người. Bà luôn khuyên nhủ tôi phải học tập chăm chỉ, để sau này trở thành người có ích cho xã hội, không phụ lòng mong mỏi của bà.
Kỷ niệm với bà có rất nhiều, nhưng có lẽ kỷ niệm mà tôi nhớ mãi chính là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường học. Không phải bố mẹ, mà chính bà là người đã nắm tay tôi, đưa tôi đến trường. Tôi còn nhớ rõ, khi đứng trước cổng trường với bao nhiêu sự bỡ ngỡ, lo lắng, chính bà đã động viên, khích lệ tôi theo cô giáo vào lớp học.
Tôi sẽ luôn trân trọng những ký ức đẹp đẽ ấy và nỗ lực học tập, rèn luyện thật tốt để trở thành người có ích, để không phụ lòng mong mỏi của bà. Bà sẽ luôn là nguồn động lực to lớn, dẫn dắt tôi trên con đường đời phía trước.
THAM KHẢO THÊM: