Bên cạnh cha mẹ thì ông bà là người luôn yêu thương và tha thứ cho mọi lỗi lầm của chúng ta vô điều kiện. Và chắc hẳn ai cũng có cho mình những tình cảm kính yêu dành cho ông bà của mình. Dưới đây là những bài văn biểu cảm, cảm nghĩ về người bà kính yêu của em.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý bài văn biểu cảm, cảm nghĩ về người bà kính yêu của em:
I. Mở bài
Dẫn dắt, giới thiệu về người bà.
– Giới thiệu về tên gọi và vai trò của người bà trong gia đình, như là người phụ nữ mạnh mẽ và đáng kính.
– Nêu lên sự đặc biệt và tình cảm mà em dành cho người bà.
II. Thân bài
a. Đôi nét về ngoại hình và tính cách
– Miêu tả chi tiết về tuổi tác và nghề nghiệp của người bà, như một người có kinh nghiệm và sự thành công trong cuộc sống.
– Trình bày về ngoại hình của người bà, từ dáng người mảnh mai đến gương mặt tròn trịa và mái tóc bạc phơ.
– Đặc biệt, diễn đạt về tính cách của người bà, như lòng nhân hậu, sự biết ơn, và sự quan tâm đến mọi người xung quanh.
b. Kỉ niệm và tình cảm dành cho bà
– Kể lại những kỉ niệm đáng nhớ với người bà, như những buổi chiều hè được bà dắt tay đi chơi, những bữa cơm gia đình ấm áp do bà nấu, và những lời khích lệ và sự cổ vũ từ bà trong những thời điểm khó khăn.
– Thể hiện tình cảm sâu sắc mà em dành cho người bà, như sự kính trọng, biết ơn và yêu thương vô bờ bến. Em cảm nhận được sự hi sinh và tình yêu thương không đổi của người bà dành cho gia đình.
c. Ảnh hưởng của bà với em
– Miêu tả cách người bà đã ảnh hưởng tích cực đến cuộc sống và sự phát triển của em. Bà luôn truyền cảm hứng và khích lệ em vượt qua khó khăn, khám phá tiềm năng bên trong mình và theo đuổi những giấc mơ của mình.
– Nêu lên những giá trị và bài học quý giá mà người bà đã truyền cho em, như lòng nhân ái, sự kiên nhẫn và đức tin vào bản thân.
3. Kết bài
– Tóm tắt lại tình cảm đặc biệt mà em dành cho người bà của mình và sự quan trọng của người bà trong cuộc sống của em.
– Hứa sẽ luôn trân trọng và ghi nhớ những giá trị mà bà đã truyền cho em, và sẽ cố gắng để trở thành người trưởng thành và thành đạt để làm tự hào người bà của mình.
– Kết thúc bài văn bằng một lời chúc tốt đẹp nhất dành cho người bà, mong rằng bà sẽ luôn khỏe mạnh, hạnh phúc và có được tất cả những gì tốt đẹp nhất trong cuộc sống.
2. Bài văn biểu cảm, cảm nghĩ về người bà kính yêu của em hay nhất:
Mỗi người đều có tình yêu sâu sắc dành cho gia đình của mình, yêu những kỷ niệm ngọt ngào của tuổi thơ, yêu cái hương khế ngọt ngào, yêu những cử chỉ dễ thương của chú cún, yêu tất cả những điều tuyệt vời mà chúng ta nhìn thấy qua con mắt trẻ thơ, những khoảnh khắc trong một thời thơ ấu đáng yêu và ngây ngô. Đối với em, tuổi thơ luôn gắn bó mật thiết với bà ngoại và bà ngoại chính là người em yêu thương nhất trên đời.
Khi còn bé, em luôn nghĩ rằng tất cả bà cụ đều có tính hiền từ giống như bà em. Bà luôn lo lắng và chăm sóc em, luôn ở bên cạnh em, đưa em vào thế giới kỳ diệu của những câu chuyện cổ tích. Bà em vẫn luôn xinh đẹp, một vẻ đẹp hiền hòa, dịu dàng. Bà có vóc dáng cao ráo, đôi bàn tay nhăn nheo nhưng ấm áp. Đôi bàn tay ấy truyền cho em sự ấm áp, như một dòng chảy nước trong suốt nhất, từ thế giới bên ngoài, từ góc sân, góc vườn nhà em. Đối với em, bà như một tấm khiên mỏng manh, luôn bảo vệ em khỏi những điều xấu xa và chỉ đường cho em, như một người mẹ yêu thương và đồng hành vững chắc, luôn dẫn lối em về phía điều tốt lành. Bên cạnh đó, bà còn mang đến cho em rất nhiều những giá trị quý giá khác mà tạo hóa đã ban tặng.
Em luôn ghi nhớ từng cử chỉ của bà, nụ cười dịu dàng với đôi mắt nhắm nghiền, sự vuốt ve và an ủi yêu thương… Nếu trong cuộc đời này em quên những điều đó, có nghĩa là em đã quên đi tuổi thơ, quên đi quá khứ, quên đi niềm vui và hạnh phúc. Chỉ khi ở bên bà, em mới có thể nghe thấy tiếng sóng biển vỗ rì rào, tiếng chim nhạn kêu trong tán cây xào xạc nhấp nhô trong không gian vàng rực. Những kho tàng tri thức mà bà đã mở ra cho em sẽ luôn là nguồn cảm hứng để em yêu quý quê hương, yêu đất nước và yêu những con người tuyệt vời xung quanh.
Bà, người được em coi như một vị thần ánh sáng trong cuộc đời em sẽ mãi mãi giữ vị trí quan trọng nhất trong trái tim đứa cháu hiếu thảo này. Như một sự thật không thể phủ nhận tình yêu và lòng biết ơn của em dành cho bà không bao giờ phai nhạt.
3. Bài văn biểu cảm, cảm nghĩ về người bà kính yêu của em chọn lọc:
Em may mắn được sinh ra và lớn lên trong một gia đình đầm ấm, tràn đầy tình yêu thương. Trong ngôi nhà ấy, bà là người em yêu quý và kính trọng nhất. Bà không chỉ là người lớn tuổi nhất trong gia đình, mà còn là chỗ dựa vững chắc, là ngọn lửa ấm áp thắp sáng yêu thương trong lòng mỗi người. Với em, bà như một cơn mưa mùa hạ, tưới mát cho tâm hồn, là ánh trăng dịu dàng soi sáng những năm tháng tuổi thơ đầy ắp kỷ niệm.
Bà em đã ngoài bảy mươi tuổi, cái tuổi mà ông cha ta thường gọi là “xưa nay hiếm”. Dẫu thời gian đã in hằn dấu vết lên dáng hình bà, nhưng ở bà vẫn toát lên sự nhanh nhẹn, minh mẫn và tràn đầy sức sống. Khuôn mặt bà hiền hậu, phúc hậu với những nếp nhăn sâu đậm – dấu tích của một đời vất vả, tảo tần. Mái tóc bà đã bạc trắng như cước, đôi mắt nhân từ, ấm áp mỗi khi nhìn con cháu. Đôi tay gầy guộc, gân guốc của bà đã từng gánh gồng biết bao khó khăn, nhọc nhằn để nuôi dạy con cháu khôn lớn. Những nếp nhăn trên bàn tay ấy không chỉ là dấu vết của thời gian mà còn là minh chứng cho tình yêu thương bao la mà bà dành cho gia đình.
Mẹ thường kể, khi còn trẻ, bà đã trải qua bao năm tháng nhọc nhằn, lo toan mọi việc trong nhà để ông yên tâm chiến đấu ngoài chiến trường. Rồi khi hòa bình lập lại, bà tiếp tục chăm lo cho gia đình, nuôi dạy các con trưởng thành. Và bây giờ, dù tuổi đã cao, bà vẫn tận tụy, hết lòng vì con cháu. Bà không chỉ là người vun vén cho mái ấm gia đình mà còn là người gìn giữ sự hòa thuận, yêu thương giữa các thế hệ. Những khi trong nhà có chuyện không vui, bà luôn là người đứng ra giảng hòa, xoa dịu mọi hiểu lầm bằng những lời khuyên nhủ thấm thía: “Chuyện trong nhà, cứ lớn thì coi là nhỏ, mà nhỏ thì coi như không có thì mọi chuyện sẽ êm đẹp cả thôi”.
Dù đã lớn tuổi, bà vẫn duy trì thói quen tập thể dục đều đặn mỗi sáng. Nhìn bà tập những động tác nhịp nhàng, em không khỏi khâm phục sự kiên trì và tinh thần lạc quan của bà. Bà vẫn thường trách lũ trẻ chúng em vì ham ngủ mà quên rèn luyện sức khỏe. Không chỉ chăm lo cho gia đình, bà còn tích cực tham gia các hoạt động xã hội. Bà là thành viên của Hội phụ nữ phường, Hội hòa giải và Hội từ thiện. Bà không khéo ăn nói, nhưng mỗi lời bà thốt ra đều chân thành, hợp tình hợp lý, khiến ai cũng tin tưởng và nể phục. Nhớ có lần, nhà bác hàng xóm bị cháy, mất hết tài sản, bà đã đứng ra kêu gọi mọi người quyên góp giúp đỡ, động viên gia đình bác vượt qua khó khăn. Nhìn hình ảnh bà tận tình giúp đỡ những người xung quanh, em càng thêm tự hào và yêu thương bà nhiều hơn.
Trong gia đình, bà chính là người mang lại sự ấm áp, gắn kết mọi người bằng tình yêu thương chân thành. Bà không bao giờ đòi hỏi gì cho riêng mình mà luôn quan tâm đến từng bữa ăn, giấc ngủ của con cháu. Những bữa cơm dưới bàn tay bà thật đầm ấm và chan chứa tình yêu thương. Dù chỉ là những món ăn giản dị, đậm đà hương vị quê nhà nhưng lại khiến cả nhà cảm thấy ngon miệng và hạnh phúc. Bà luôn dạy con cháu lối sống tiết kiệm, giản dị. Dù nhà có máy giặt, bà vẫn khuyên mọi người nên giặt tay trước để quần áo sạch hơn. Những điều nhỏ nhặt bà dặn dò tưởng chừng đơn giản, nhưng chứa đựng cả một đời kinh nghiệm và tình thương vô bờ bến.
Kỷ niệm đáng nhớ nhất của em với bà là lần em bị sốt cao do dịch bệnh. Trong suốt một tuần nằm viện, bà luôn túc trực bên em, không rời nửa bước. Đôi bàn tay gầy guộc của bà dịu dàng đặt lên trán em, ánh mắt bà tràn đầy lo lắng mỗi khi em sốt cao. Những lời động viên nhẹ nhàng, những cử chỉ yêu thương của bà như một liều thuốc kỳ diệu, giúp em nhanh chóng hồi phục. Khi em khỏi bệnh, em mới nhận ra chỉ trong vài ngày, mái tóc bà đã bạc thêm, đôi má hõm sâu vì lo lắng. Nhìn bà, lòng em trào dâng một cảm giác biết ơn và yêu thương vô hạn. Em chỉ biết siết chặt tay bà, nghẹn ngào không nói nên lời.
Bà không chỉ là người bà hiền hậu, nhân từ mà còn là người thầy đầu tiên dạy em những bài học về đạo đức, lối sống. Bà dạy em cách đối nhân xử thế, biết yêu thương và sẻ chia với những người xung quanh. Nhờ có bà, em hiểu được giá trị của sự hy sinh, lòng nhân hậu và sự bao dung.
Em yêu bà vô cùng. Bà là người mà em kính trọng và yêu thương nhất trên đời. Em mong bà luôn mạnh khỏe, sống thật lâu bên con cháu. Dẫu thời gian có trôi qua, dẫu cuộc sống có nhiều thay đổi, nhưng hình ảnh bà với mái tóc bạc phơ, đôi mắt hiền từ và tình yêu thương bao la sẽ mãi mãi là một phần ký ức đẹp đẽ và thiêng liêng trong lòng em.