Văn tả người là một trong những dạng văn tả quan trọng bên cạnh dạng văn tả vật trong chương trình ngữ văn lớp 5. Dưới đây là top những bài văn tả người ngắn gọn siêu hay lớp 5, mời bạn đọc cùng đón xem.
Mục lục bài viết
1. Bài văn tả người bà:
Bà ngoại không chỉ là một người bà hiền hậu mà còn là điểm tựa tinh thần vững chắc, là vòng tay ấm áp luôn che chở, bảo ban em trong suốt những năm tháng tuổi thơ.
Bà ngoại em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, mái tóc bà đã bạc trắng như cước, mềm mại như những sợi bông gòn, được bà búi gọn gàng phía sau đầu. Dáng người bà nhỏ nhắn, lưng đã hơi còng theo năm tháng, nhưng bước chân bà vẫn nhanh nhẹn và linh hoạt. Đôi mắt bà không còn tinh anh như trước, nhưng trong đó vẫn ánh lên sự hiền từ và ấm áp. Mỗi khi bà cười, những nếp nhăn trên khuôn mặt dường như giãn ra, để lộ sự nhân hậu và bao dung vô tận.
Bà ngoại là người rất đảm đang và khéo léo. Dù tuổi đã cao nhưng bà vẫn giữ thói quen dậy sớm mỗi ngày để chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà. Những món ăn bà nấu mang đậm hương vị quê hương, giản dị mà đong đầy tình yêu thương. Em thích nhất là món bánh chưng bà gói vào dịp Tết. Từng chiếc bánh vuông vức, được bà tỉ mỉ xếp từng lớp lá dong xanh mướt, buộc lạt ngay ngắn, khi luộc lên tỏa hương thơm lừng, dẻo ngon khó cưỡng. Không chỉ nấu ăn ngon, bà còn rất khéo léo trong việc may vá, thêu thùa. Những chiếc áo len, khăn tay bà đan đều tỉ mỉ, đẹp mắt, vừa ấm áp vừa chứa đựng tình thương của bà dành cho con cháu.
Bà không chỉ giỏi giang trong công việc gia đình mà còn là một người giàu lòng nhân ái. Bà luôn quan tâm, giúp đỡ hàng xóm láng giềng, ai có việc gì khó khăn bà đều sẵn sàng hỗ trợ. Những buổi chiều rảnh rỗi, bà hay kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích, những bài học sâu sắc về lòng nhân nghĩa, về đạo lý làm người. Mỗi khi em gặp chuyện buồn hay khó khăn trong học tập, bà luôn nhẹ nhàng khuyên bảo, động viên em cố gắng. Bàn tay bà gầy gầy, xương xương, nhưng mỗi lần bà xoa đầu hay vỗ về, em đều cảm nhận được tình yêu thương vô bờ bến.
Em luôn thầm mong bà sẽ sống thật lâu, thật khỏe mạnh để em có thể bên bà, được nghe những lời dạy bảo yêu thương và có cơ hội đền đáp công lao của bà. Mỗi khi nhìn thấy nụ cười hiền từ của bà, em cảm thấy lòng mình tràn ngập niềm vui và hạnh phúc. Bà ngoại không chỉ là người thân yêu nhất trong gia đình mà còn là người em luôn kính trọng, ngưỡng mộ, và yêu thương bằng tất cả trái tim mình.
2. Bài văn tả anh trai:
Trong gia đình, người mà em kính trọng, yêu thương và ngưỡng mộ nhất chính là anh trai. Anh không chỉ là một người anh mẫu mực mà còn là một người hùng thầm lặng trong mắt em và biết bao người khác. Anh là một chiến sĩ kiểm lâm quả cảm, một công việc tưởng chừng đơn giản nhưng lại đầy gian nan và nguy hiểm. Đối với em, anh không chỉ là người thân mà còn là tấm gương sáng để em noi theo, là biểu tượng của lòng dũng cảm, sự tận tụy và tinh thần trách nhiệm cao cả.
Anh trai em năm nay hai mươi sáu tuổi, đang ở độ tuổi tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ. Điều đặc biệt là anh rất điển trai, phong thái rắn rỏi và mạnh mẽ. Anh có chiều cao lý tưởng, lên đến một mét tám hai, dáng người cao lớn, vững chãi như một bức tường thành. Làn da anh rám nắng, không phải vì anh muốn thế mà vì những ngày dài làm nhiệm vụ giữa rừng già đầy nắng gió. Khuôn mặt anh phúc hậu, với đôi mắt sáng ánh lên sự cương trực và thông minh. Mái tóc của anh luôn được cắt gọn gàng, tạo nên vẻ ngoài chững chạc, nghiêm nghị nhưng vẫn toát lên sự gần gũi và ấm áp.
Công việc của anh trai em là bảo vệ rừng, giữ gìn thiên nhiên và bảo vệ những cây gỗ quý khỏi bàn tay của lâm tặc. Hằng ngày, anh lên cơ quan kiểm tra sổ sách, nhưng thời gian ở văn phòng lại ít hơn so với thời gian anh phải đi rừng để thực hiện nhiệm vụ. Những khu rừng rộng lớn, rậm rạp không chỉ là nơi sinh sống của nhiều loài động thực vật quý hiếm mà còn ẩn chứa biết bao nguy hiểm. Anh cùng đồng đội phải đi tuần tra từng khu vực, đối mặt với những kẻ săn trộm hung hãn, những tên lâm tặc sẵn sàng chống trả bằng hung khí. Không ít lần, gia đình em lo lắng khi nghe tin có kiểm lâm bị tấn công, bị bắn khi đang làm nhiệm vụ. Mỗi lần anh đi làm xa, mẹ luôn thấp thỏm không yên, còn em chỉ mong anh sớm trở về an toàn.
Dù công việc gian nan, nguy hiểm là vậy, nhưng anh trai em chưa bao giờ tỏ ra mệt mỏi hay chán nản. Trái lại, anh luôn giữ vững niềm tin và lòng yêu nghề. Anh nói với em rằng, mỗi khi bắt được một nhóm lâm tặc hay bảo vệ thành công những cánh rừng già, anh cảm thấy công việc của mình thực sự có ý nghĩa. Nhìn anh trong bộ đồng phục màu xanh lá, với bảng tên nổi bật trên ngực áo, em thấy anh thật oai phong, bình dị mà cao quý biết bao. Đó không chỉ là màu xanh của trang phục mà còn là màu xanh của những cánh rừng anh đang ngày đêm bảo vệ.
Không chỉ tận tụy với công việc, anh còn là một người vô cùng vui vẻ, hòa đồng và tốt bụng. Mỗi khi về nhà, anh không ngần ngại giúp đỡ bố mẹ làm việc nặng, từ sửa chữa đồ đạc đến phụ giúp những công việc ngoài vườn. Anh cũng là người anh trai tuyệt vời của em. Những lúc rảnh rỗi, anh thường dạy em chơi cờ vua, chơi đàn và kể cho em nghe những câu chuyện thú vị về cuộc sống. Dù nghiêm túc khi làm nhiệm vụ nhưng ở nhà, anh lại rất vui tính, hay trêu đùa mọi người, khiến không khí gia đình luôn tràn ngập tiếng cười. Hàng xóm ai cũng yêu quý anh, từ các bác lớn tuổi cho đến những em nhỏ trong xóm.
Em luôn tự hào và yêu quý anh trai vô cùng. Anh không chỉ là một người lính kiểm lâm kiên cường mà còn là một người anh đáng mến, một người con hiếu thảo và một công dân có ích cho xã hội. Em mong rằng sau này mình cũng sẽ trở thành một người mạnh mẽ, dũng cảm và cống hiến như anh. Và trên hết, em luôn cầu chúc cho anh thật nhiều sức khỏe, để tiếp tục hành trình bảo vệ những cánh rừng xanh bạt ngàn, giữ gìn thiên nhiên tươi đẹp cho thế hệ mai sau.
3. Bài văn tả người bố:
Người mà em kính trọng và yêu thương nhất chính là ba. Ba không chỉ là trụ cột vững chắc của cả nhà mà còn là tấm gương sáng về sự chăm chỉ, trách nhiệm và yêu thương. Mỗi ngày trôi qua, em đều cảm nhận được sự hy sinh thầm lặng của ba dành cho gia đình, và điều đó khiến em càng thêm trân quý ba nhiều hơn.
Ba em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, nhưng trông ba vẫn rất khỏe mạnh và cường tráng. Dáng người ba cao lớn, vững chãi như một cây cổ thụ, đôi vai rộng và rắn chắc thể hiện rõ sự vất vả của những tháng ngày lao động miệt mài. Mái tóc ba đen nhánh nhưng đã điểm vài sợi bạc – dấu vết của thời gian, của những lo toan, suy nghĩ mà ba đã gánh vác. Đôi mắt ba sáng và đầy sự quyết đoán, nhưng mỗi khi nhìn em, trong ánh mắt ấy luôn ánh lên tình yêu thương dịu dàng và sự bao dung vô hạn.
Ba là một người rất chăm chỉ và tận tụy với công việc. Hằng ngày, ba làm việc từ sáng sớm đến tối muộn để lo cho gia đình có một cuộc sống đủ đầy. Dù công việc có bận rộn đến đâu, ba vẫn luôn dành thời gian quan tâm và chăm sóc em. Mỗi buổi tối, dù mệt mỏi sau một ngày dài, ba vẫn ân cần hỏi han việc học hành của em, kiên nhẫn chỉ dạy từng bài toán khó, từng câu văn chưa trọn ý. Ba không chỉ dạy em kiến thức mà còn truyền cho em những bài học sâu sắc về cuộc sống, về cách đối nhân xử thế, về lòng kiên trì và nghị lực vượt qua khó khăn.
Không chỉ là một người cha trách nhiệm, ba còn là một người đàn ông của gia đình, luôn yêu thương vợ con hết mực. Những ngày cuối tuần hay dịp nghỉ lễ, ba thường sắp xếp thời gian đưa cả nhà đi chơi, tạo nên những kỷ niệm đẹp và ý nghĩa. Mỗi chuyến đi dã ngoại cùng ba luôn ngập tràn tiếng cười và niềm vui. Ba cũng rất khéo tay, có thể tự sửa chữa những đồ vật trong nhà, từ chiếc quạt điện bị hỏng đến cánh cửa long bản lề, khiến cho ngôi nhà luôn gọn gàng và ấm cúng.
Em rất yêu ba và luôn tự nhủ phải cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng ba. Mỗi khi em đạt được thành tích tốt, ba là người đầu tiên chia sẻ niềm vui với em, ánh mắt ba rạng rỡ niềm tự hào, nụ cười ba ấm áp hơn bao giờ hết. Em mong rằng ba sẽ luôn khỏe mạnh và hạnh phúc để có thể mãi mãi ở bên cạnh em, chở che, dìu dắt em trên đường đời. Ba không chỉ là người cha mà còn là người thầy, là người bạn lớn nhất của em – người mà em luôn kính trọng và yêu thương bằng cả trái tim mình.