Mỗi người trong cuộc đời có rất nhiều những thân, người bạn hoặc người quen biết có mối quan hệ vô cùng thân thiết và gần gũi nhau. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Kể về một người mà em quý mến chọn lọc hay nhất, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Bài văn kể về người hàng xóm em yêu quý:
Nhà chị Phượng chỉ cách nhà em một con hẻm nhỏ, hai nhà chỉ cần vài bước chân là có thể gặp gỡ. Hằng ngày, em thường sang nhà chị chơi và được chị yêu thương, chiều chuộng hết mực. Chị Phượng mất mẹ từ khi còn rất nhỏ, thiếu thốn sự bao bọc, vỗ về của tình mẫu tử. Bố chị ở vậy nuôi con một mình, dành tất cả tình thương và sự hy sinh để chị có được cuộc sống tốt đẹp. Hiện nay, chị đang học lớp 12 tại trường chuyên của tỉnh. Chị luôn được mọi người nể phục vì thành tích học tập xuất sắc.
Trong xóm em, ai cũng khen ngợi chị Phượng không chỉ bởi vẻ ngoài xinh xắn, mà còn vì đức tính hiền hậu, dịu dàng. Điều em kính trọng nhất ở chị chính là lòng nhân hậu và sự quan tâm sâu sắc của chị đối với những người xung quanh, đặc biệt là với người già neo đơn.
Bà cụ Tứ sống cách nhà em một khu vườn nhỏ. Bà cụ đã già yếu và phải sống một mình trong căn nhà nhỏ, không con cháu nương tựa. Nghe người trong xóm kể lại, bà từng có một gia đình hạnh phúc, nhưng chiến tranh đã cướp đi chồng và người con trai duy nhất của bà. Kể từ đó, bà sống thui thủi, cô độc, chỉ làm bạn với thời gian và kỷ niệm xưa cũ. Thương cảm trước hoàn cảnh ấy, chị Phượng luôn dành thời gian ghé thăm bà cụ. Chị rủ em đi cùng mỗi lần sang chơi, rồi chị quét dọn nhà cửa, giặt giũ quần áo, thậm chí nấu cơm, nấu cháo mỗi khi bà cụ đau ốm.
Không ruột rà máu mủ, không một sợi dây liên hệ họ hàng, nhưng chị Phượng chăm sóc bà cụ tận tâm như chính bà nội, bà ngoại của mình. Cách chị dành tình cảm và sự quan tâm cho bà cụ khiến em không khỏi xúc động và khâm phục.
Đối với em, chị Phượng giống như một người chị ruột thịt. Mỗi khi có món gì ngon, hay đồ gì đẹp, chị đều chia sẻ với em. Không chỉ vậy, chị còn kiên nhẫn dạy em học, giúp em cải thiện từng môn mà em chưa giỏi. Bố mẹ em cũng rất quý mến chị, luôn coi chị như con gái trong nhà.
Chị Phượng không chỉ là người chị thân thiết của em, mà còn là tấm gương sáng về lòng nhân ái và tình yêu thương giữa con người với con người. Em thật sự biết ơn vì được làm em của chị và em hy vọng sẽ học được nhiều điều tốt đẹp từ chị. Em mong rằng chị sẽ luôn mạnh khỏe, vui vẻ như bây giờ.
2. Bài văn kể về cô giáo dạy toán mà em quý mến:
Năm nay, tôi đã lên lớp ba và không còn cảm thấy bỡ ngỡ như những ngày đầu bước chân vào trường học nữa. Tuy nhiên, trong cuộc hành trình học tập của tôi, cô giáo chủ nhiệm hiện tại – cô Tâm, không chỉ đơn thuần là một người thầy mà còn là người mẹ thứ hai đồng hành cùng tôi trong ngôi trường thân yêu này.
Cô Tâm đang đảm nhiệm vai trò giáo viên chủ nhiệm của lớp tôi, đồng thời là người dạy môn Toán. Mặc dù cô đã bước qua tuổi bốn mươi, nhưng ánh nhìn trẻ trung và nụ cười luôn nở trên khuôn mặt của cô khiến mọi người trong lớp đều cảm thấy vui vẻ. Tôi có thể thấy sự trẻ trung trong cách cô thể hiện tình cảm và đam mê với công việc giảng dạy.
Cô Tâm luôn là một người thầy tươi cười, và điều này khiến không khí trong lớp học luôn rạng ngời. Tuy nhiên, cô cũng biết cách thể hiện tính nghiêm khắc và đòi hỏi sự chăm chỉ từ học sinh khi cần. Nếu ai đó trong lớp chưa hoàn thành bài tập hoặc làm sai, cô luôn quyết định phạt một cách công bằng và nghiêm túc. Chỉ cần nhìn thấy cặp lông mày của cô nhíu lại một chút, ai đó trong lớp cũng hiểu rằng cô đang nghiêm túc và phiền lòng, và họ sẽ ngay lập tức thể hiện sự ngoan ngoãn, nghe theo lời cô.
Mặc dù có phần nghiêm khắc, cô Tâm cũng rất vui vẻ và hòa nhã. Giọng nói hào sảng của cô thường vươn xa và kéo theo sự hòa nhập của tất cả học sinh vào những hoạt động vui vẻ. Tôi thích nhất là được nghe cô giảng bài. Cô luôn giảng rất dễ hiểu, và bàn tay cầm viên phấn trắng của cô viết từng chữ, từng số lên bảng một cách rõ ràng và dễ nhìn. Nếu có điều gì tôi chưa hiểu, cô luôn kiên nhẫn giảng lại cho chúng tôi. Nhờ có cô, tôi cảm thấy mình tiến bộ rõ rệt trong việc học Toán và môn học khác.
Tôi yêu quý cô Tâm lớp tôi. Tôi sẽ cố gắng học thật giỏi để không làm cô thất vọng và để thể hiện lòng biết ơn của mình. Cô Tâm không chỉ là một người thầy tuyệt vời mà còn là người bạn đồng hành trong hành trình học tập của tôi.
3. Bài văn kể về người anh thân thiết của em:
Cách nhà tôi không xa là nhà của anh Hoàng, người bạn học cùng lớp 12 với anh trai tôi. Tối nào, hai anh cũng rủ nhau học bài, khi thì ở nhà tôi, lúc lại sang nhà anh Hoàng. Dù là con trai duy nhất trong gia đình, anh Hoàng không hề tỏ ra kiêu ngạo hay ỷ lại. Ba mẹ anh rất tự hào vì anh không chỉ ngoan ngoãn, lễ phép mà còn chăm chỉ, siêng năng. Điều này khiến ai tiếp xúc cũng đều quý mến anh.
Có người thường nói rằng những đứa con một thường khó dạy bảo, nhưng với anh Hoàng, điều đó hoàn toàn không đúng. Anh là người mà tôi rất kính trọng. Ba mẹ tôi cũng không tiếc lời khen ngợi anh, nhất là khi thấy anh và anh trai tôi thường xuyên cùng nhau học tập. Nhiều lần, ba tôi còn bảo với anh trai tôi:
“Con làm bạn với Hoàng, ba rất an tâm. Gia đình nó khá giả nhưng nó không hề đua đòi, lại chăm học. Con nên học hỏi những đức tính tốt đẹp từ Hoàng.”
Những lời ba tôi nói đều đúng. Anh Hoàng là người mẫu mực, chưa bao giờ tôi thấy anh vướng vào những thói quen xấu như hút thuốc hay uống rượu. Mỗi lần đến nhà tôi, anh đều mang theo sách vở để học. Nếu có lúc nghỉ ngơi, anh và anh tôi cũng chỉ đi dạo mát quanh vườn một lát, rồi lại tiếp tục cặm cụi học bài.
Không chỉ giỏi giang, anh Hoàng còn rất chu đáo và quan tâm đến những người xung quanh. Tuần nào, anh cũng mua cho tôi những món đồ ăn vặt tôi yêu thích. Anh cũng tặng cho tôi một cuốn Khăn quàng đỏ và nhẹ nhàng dặn tôi đọc các câu chuyện trong đó để kể lại cho anh nghe. Những lời dặn dò và sự quan tâm ấy khiến tôi cảm thấy quý mến anh như chính anh trai ruột của mình.
Anh Hoàng không chỉ là tấm gương sáng cho anh trai tôi noi theo, mà còn là người anh thân thiết trong mắt tôi. Sự giản dị, tinh thần học tập nghiêm túc và nhân cách đáng quý của anh đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng đẹp. Tôi cảm thấy may mắn khi được sống gần một người như anh Hoàng và hy vọng một ngày nào đó, tôi cũng sẽ học được những đức tính tốt đẹp ấy.
4. Bài văn kể về người chú yêu quý của em:
Hai căn nhà mà gia đình tôi ở đều thuộc về chú Khánh – người được coi là thành viên gia đình thân thiết của chúng tôi. Chú Khánh là bạn thân của bố tôi và đã cùng làm việc ở tỉnh một thời gian dài. Mối quan hệ giữa gia đình tôi và nhà chú Khánh luôn rất gắn bó, và cha tôi xem chú Khánh như em trai của mình, trong khi chú Khánh cũng coi cha tôi như anh trai của mình.
Gia đình chú Khánh và gia đình tôi thường ở bên nhau trong những dịp Tết truyền thống. Ba tôi thường thể hiện lòng biết ơn và tôn trọng chú Khánh, nói rằng: “Chú Khánh là một người tốt bụng, được mọi người kính trọng. Chú ấy đã sống cùng gia đình tôi suốt bao nhiêu năm, nhưng vẫn chưa có được một đứa con. Thỉnh thoảng, khi tôi và chú ấy ngồi lại uống cà phê, tôi thấy chú Khánh nhìn những cặp vợ chồng hạnh phúc với tình yêu thương và con cái, và tôi biết chú ấy cảm thấy thiếu vắng điều đó.” Chú Khánh luôn coi tôi và em gái tôi như con riêng của mình. Chú ấy thường mang đến những món quà cho chúng tôi, những lúc đó có thể là hộp bánh sô-cô-la thơm ngon, hoặc một con búp bê tóc vàng mắt xanh đáng yêu, thậm chí là một chú gấu nhồi bông đáng yêu.
Chú Khánh thường gọi tôi và em gái tôi bằng những cái tên thân thương và mỹ miều như “Con gái.” Mỗi lần chú gặp chúng tôi, tôi sẽ chạy đến gần chú Khánh. Chú ấy sẽ ôm tôi vào lòng, đặt những nụ hôn ấm áp lên trán và má tôi. Cảm giác như tôi đang được cha mình ôm trong vòng tay của cha. Tôi và em gái tôi đều nhớ mãi những khoảnh khắc ấm áp và yêu thương ấy mà chú Khánh đã mang đến cho chúng tôi.