Trưởng giả học làm sang là một trong những vở hài kịch thành công nhất của Môlie. Ông đã tạo nên bức tranh xã hội Pháp thế kỷ XVII vô cùng sinh động và chân thật. Mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
1. Tác giả văn bản Trưởng giả học làm sang- Mô-li-e:
Mô-li-e, tên khai sinh là Jean-Baptiste Poquelin, là một trong những nhà văn, nhà diễn kịch nổi tiếng và tài năng của nền văn học Pháp thế kỷ 17. Ông sinh vào ngày 15 tháng 1 năm 1622 tại Paris, Pháp, và qua đời vào ngày 17 tháng 2 năm 1673.
Mô-li-e nổi tiếng với sự đóng góp lớn lao cho thể loại hài kịch và sân khấu Pháp thế kỷ 17. Ông là người sáng lập và thủ lĩnh của Nhà hát Le Théâtre de Molière, một trong những nhóm nghệ sĩ quan trọng nhất của thời đại. Tác phẩm nổi tiếng của Mô-li-e bao gồm các vở kịch như “Tartuffe,” “Le Misanthrope,” “L’École des femmes,” “L’Avare,” và “Le Bourgeois gentilhomme.” Các tác phẩm của ông thường nói về xã hội, tôn vinh giới quý tộc và bài trí một cách hài hước.
Mô-li-e cũng nổi tiếng với sự đóng góp vào việc phát triển ngôn ngữ Pháp, giúp thiết lập nền tảng cho sự phổ biến của tiếng Pháp trong văn hóa và văn học thế giới. Điều này đã giúp ông trở thành một biểu tượng của nền văn hóa Pháp và một trong những nhà văn lớn nhất trong lịch sử văn học thế giới. Mô-li-e qua đời vào năm 1673 và để lại di sản vô cùng quý báu trong lịch sử văn học Pháp.
2. Tóm tắt vở kịch Trưởng giả học làm sang của Mô-li-e:
Vở kịch xoay quanh nhân vật ông Giuốc-đanh, con trai một nhà buôn giàu có nhưng lại quê mùa, học vấn hạn chế và thường xuyên muốn học đòi làm sang để chứng tỏ bản thân. Ông Giuốc-đanh luôn mang trong mình tham vọng được bước vào giới quý tộc, trở thành người có địa vị và được xã hội tôn trọng. Tuy nhiên, những hành động và suy nghĩ kỳ quặc của ông đã trở thành đề tài chính của vở kịch, mang lại tiếng cười và bài học châm biếm sâu sắc.
Trước tiên, để thực hiện ước mơ được “sang trọng hóa”, ông mời một thầy triết học đến nhà dạy đủ thứ kiến thức cao siêu: từ tiếng La-tinh, logic, luân lý, vật lý, đến chính tả, phát âm và thậm chí là cách viết thư tình. Điều này không phải xuất phát từ lòng yêu tri thức, mà chỉ để gây ấn tượng với một quý bà đại quý tộc mà ông đang theo đuổi. Ông ta tin rằng những bài học đó sẽ giúp mình trở thành một nhà bác học lỗi lạc và, quan trọng hơn, khiến ông trông thật uyên bác trong mắt người khác.
Sự mê muội trong việc học đòi làm sang của ông không dừng lại ở việc học hành. Sau khi khao khát trở thành một học giả lỗi lạc, ông lại muốn sở hữu một bộ lễ phục đẹp nhất, lộng lẫy nhất triều đình để thể hiện đẳng cấp. Cảnh tượng các thợ may và bốn thợ phụ kéo đến nhà ông để mặc thử bộ lễ phục đã tạo nên nhiều tình huống dở khóc dở cười. Trước sự tâng bốc quá mức của những người thợ may, ông Giuốc-đanh từ chỗ được gọi là “ông lớn” dần lên thành “cụ lớn”, và cuối cùng là “đức ông” – những danh xưng mà ông rất thích thú, mặc dù thực chất chỉ là trò nịnh nọt rẻ tiền.
Không ít kẻ xung quanh đã lợi dụng sự hợm hĩnh, ngờ nghệch của ông để trục lợi. Chúng không ngần ngại nịnh hót, bợ đỡ, thậm chí bịa ra những điều viển vông chỉ để moi tiền từ ông. Chính sự háo danh, thiếu hiểu biết và thích được tâng bốc của ông đã biến ông thành con mồi béo bở trong mắt những kẻ cơ hội.
Vở kịch không chỉ đem lại tiếng cười sảng khoái mà còn gửi gắm những thông điệp sâu sắc về tính cách con người và xã hội thời bấy giờ. Thông qua hình ảnh ông Giuốc-đanh, tác giả đã châm biếm thói học đòi làm sang, sự phù phiếm và nực cười của tầng lớp trưởng giả giàu có nhưng thiếu hiểu biết. Đồng thời, tác phẩm cũng phê phán những kẻ cơ hội, lợi dụng lòng hợm hĩnh và sự ngu dốt của người khác để đạt được lợi ích cá nhân.
Vở kịch đã thành công trong việc khắc họa một bức tranh xã hội sống động, vừa hài hước vừa mang tính giáo dục, khiến người xem không chỉ cười mà còn suy ngẫm về giá trị thực sự của sự giàu có, tri thức và địa vị trong cuộc sống.
3. Tóm tắt vở kịch Trưởng giả học làm sang của Mô-li-e dễ hiểu hơn:
– Trưởng giả học làm sang là một trong những vở hài kịch thành công nhất của Môlie. Ông đã tạo nên bức tranh xã hội Pháp thế kỷ XVII vô cùng sinh động và chân thật.
– Vở hài kịch “Trưởng giả học làm sang” của Mô-li-e là một tác phẩm thú vị gồm 5 hồi, được viết vào năm 1670, chỉ ba năm trước khi Mô-li-e ra đi mãi mãi.
– Bốn năm trước đó, ông Giuốc-đanh, một người đàn ông cục mịch, xấu xí, và ngờ nghệch, chỉ là một người bình thường trong xã hội. Nhưng nhờ buôn bán, ông trở nên giàu có và khao khát trở thành một nhà quý tộc. Ông quyết định tập trung vào việc học để đạt được ước mơ của mình. Đầu tiên, ông mời một thầy triết học đến nhà dạy cho ông nhiều thứ, từ tiếng La-tinh, lô-gíc học, luân lí, vật lí, chính tả, phát âm cho đến viết thư tình.
– Sau khi ông Giuốc-đanh cảm thấy mình đã trở thành một nhà học giả xuất sắc, ông quyết định có một bộ lễ phục đẹp nhất triều đình. Việc này cũng trở thành một trò tiêu khiển đáng nhớ. Khi bộ lễ phục hoàn thành, ông đã mời phó may và thợ phụ đến nhà để mặc thử cho ông. Những ngốc ngếch và đầu óc u muội của ông đã được thể hiện qua các lời đối thoại hài hước giữa ông và bác phó may. Họ lợi dụng tính cách khoa trương và ngu ngốc của Giuốc-đanh để tâng bốc ông bằng những lời khen ngợi như “ông lớn,” “cụ lớn,” và “đức ông” để lôi kéo tiền từ ông. Mặc dù ông Giuốc-đanh rất tiếc tiền, nhưng trước những lời nịnh hót tận mây xanh, ông vẫn không thể từ chối và đưa tiền cho những kẻ này.
– Nhưng mọi khúc mắc chưa dừng lại ở đó. Ông Giuốc-đanh có một cô con gái xinh đẹp tên là Luy-xin, người đã yêu một chàng trai tốt bụng là Clê-ông. Tuy nhiên, ông Giuốc-đanh không chấp nhận tình yêu này, vì Clê-ông không thuộc tầng lớp quý tộc. Tình huống trở nên rắc rối hơn khi Cô-vi-en, một người đầy tớ thông minh, hiến kế để giúp Clê-ông và Luy-xin thực hiện ước mơ của họ. Cô-vi-en đã cải trang thành Hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ để đến hỏi Luy-xin làm vợ. Ông Giuốc-đanh mặt dù rất tiếc tiền, nhưng lại không nhận ra trò bịp này và đồng ý gả con gái cho Hoàng tử Thổ Nhĩ Kỳ mà thực tế là Clê-ông. Tất cả những tình huống đầy hài hước và những sự thay đổi bất ngờ này đã làm cho vở hài kịch trở thành một tác phẩm độc đáo và thú vị.
4. Tóm tắt vở kịch Trưởng giả học làm sang của Mô-li-e điểm cao nhất:
Câu chuyện diễn ra tại thành phố Paris, xoay quanh nhân vật chính là ông Juốcđanh, một thương gia giàu có nhưng thiếu học thức và mang tham vọng lớn lao: trở thành một quý tộc thực thụ. Với khát vọng được gia nhập tầng lớp thượng lưu, ông Juốcđanh không ngần ngại tiêu tốn tiền bạc và công sức để biến mình thành hình mẫu mà ông tin rằng sẽ được xã hội kính trọng. Tuy nhiên, những nỗ lực của ông không những không đạt được kết quả mong muốn mà còn dẫn đến hàng loạt tình huống dở khóc dở cười.
Ông Juốcđanh, mê mẩn bởi vẻ hào nhoáng của giới quý tộc, đã quyết định học mọi thứ mà ông nghĩ sẽ giúp mình trở nên “cao quý”. Từ học cách ăn mặc sang trọng, cách giao tiếp lịch lãm, đến việc tổ chức các buổi tiệc xa hoa, ông không tiếc tiền thuê những “chuyên gia” đến chỉ dẫn. Đáng tiếc, sự thiếu hiểu biết và ngây thơ của ông đã biến ông thành đối tượng để những kẻ cơ hội lợi dụng. Một quý tộc giả mạo đã không ngần ngại tận dụng sự ngờ nghệch của ông, nhận những món quà và số tiền lớn mà Juốcđanh dồn vào hy vọng đổi lại sự công nhận từ tầng lớp quý tộc.
Không dừng lại ở đó, Juốcđanh còn say mê một nữ hầu tước kiêu kỳ, hy vọng chinh phục được trái tim bà bằng những món quà đắt tiền và những lá thư tình được viết theo kiểu “quý tộc hóa”. Tuy nhiên, thay vì nhận được tình cảm thật lòng, ông chỉ nhận về sự cười nhạo và lợi dụng từ phía người phụ nữ này.
Khao khát trở thành quý tộc của Juốcđanh không chỉ khiến ông trở thành trò cười cho thiên hạ mà còn gây ra nhiều bất hòa trong gia đình. Vợ ông – một người phụ nữ thực tế và hiểu biết – liên tục phản đối những hành động phung phí và nực cười của chồng. Bà cố gắng thuyết phục ông quay trở về với cuộc sống giản dị của một thương gia, nhưng Juốcđanh hoàn toàn phớt lờ. Thêm vào đó, sự cuồng vọng của ông khiến ông phản đối mối tình giữa con gái mình và người yêu cô chỉ vì chàng trai không thuộc tầng lớp quý tộc. Điều này đã đẩy gia đình ông vào tình trạng căng thẳng và bất hòa ngày càng gia tăng.
Vở kịch không chỉ đem lại tiếng cười sảng khoái mà còn gửi gắm những thông điệp nhân văn sâu sắc. Molière tôn vinh tinh thần trẻ trung, lòng nhân ái và khẳng định rằng giá trị con người không nằm ở danh xưng hay tài sản, mà ở phẩm chất và lòng tự trọng. Tác phẩm là một lời nhắc nhở mạnh mẽ về sự chân thực và giá trị của việc sống đúng với bản thân, đồng thời là bức tranh châm biếm xã hội đầy ý nghĩa và sức hút vượt thời gian.
5. Bố cục văn bản Trưởng giả học làm sang:
Bố cục văn bản gồm 2 phần:
– Phần 1: Lớp V – hồi hai: Câu chuyện giữa Ông Giuốc-đanh và những tên thợ may.
– Phần 2: Lớp I, II – hồi ba: Câu chuyện giữaÔng Giuốc-đanh và những tên hầu.