Truyện "Chiếc lá cuối cùng" của O. Henry đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong tâm hồn của người đọc, đặc biệt là qua hình ảnh các nhân vật. Dưới đây là bài viết về chủ đề: Viết cảm xúc của em về 1 nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng, mời bạn đọc theo dõi.
Mục lục bài viết
- 1 1. Viết cảm xúc của em về 1 nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng:
- 2 2. Viết cảm xúc của em về 1 nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng hay nhất:
- 3 3. Viết cảm xúc của em về 1 nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng ngắn gọn:
- 4 4. Viết cảm xúc của em về 1 nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng điểm cao nhất:
- 5 5. Viết cảm xúc của em về 1 nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng hay chọn lọc:
1. Viết cảm xúc của em về 1 nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng:
Khi đọc lại tác phẩm Chiếc lá cuối cùng của O. Henry, ta càng thấu hiểu sâu sắc hơn về nhân vật Xiu – một hình tượng đại diện cho tình bạn cao đẹp và tình người ấm áp giữa những nghịch cảnh khắc nghiệt. Xiu không chỉ là người bạn thân thiết của Giôn-xi mà còn là ánh sáng hy vọng, nguồn động viên lớn lao giúp cô vượt qua ranh giới giữa sự sống và cái chết.
Xiu và Giôn-xi vốn là hai người bạn đồng điệu về tâm hồn. Tình yêu hội họa và niềm đam mê nghệ thuật đã gắn kết họ lại với nhau, biến họ thành đôi bạn tri kỷ giữa cuộc sống đô thị sầm uất nhưng đầy lạnh lẽo của thủ đô Oa-sinh-tơn. Họ cùng nhau thuê chung một căn phòng nhỏ, chia sẻ không chỉ không gian sống mà còn cả những ước mơ và hoài bão. Thế nhưng, nghịch cảnh đã ập đến khi Giôn-xi mắc căn bệnh viêm phổi mãn tính – một căn bệnh hiểm nghèo trong thời đại mà y học còn nhiều hạn chế. Đối mặt với bệnh tật, Giôn-xi hoàn toàn tuyệt vọng, buông xuôi mọi ý chí và gắn số phận mình với chiếc lá thường xuân cuối cùng ngoài cửa sổ. Cô tin rằng khi chiếc lá ấy rơi xuống, đó cũng là lúc cuộc đời cô khép lại.
Đứng trước tình trạng nguy kịch của bạn, cả về thể chất lẫn tinh thần, Xiu không hề bỏ cuộc. Ngược lại, cô trở thành người bạn đồng hành, luôn tận tụy chăm sóc Giôn-xi với tình yêu thương và lòng kiên nhẫn vô bờ bến. Từng chi tiết nhỏ nhặt trong sự chăm sóc ấy đều toát lên sự ấm áp của tình bạn chân thành. Dù Giôn-xi chìm đắm trong những suy nghĩ bi quan, Xiu vẫn không ngừng khuyên nhủ, an ủi và động viên. Cô không chỉ là người chăm sóc sức khỏe thể chất cho bạn mình mà còn là người cố gắng vực dậy tinh thần đã sụp đổ của Giôn-xi.
Trong một khoảnh khắc đầy xúc động, Xiu đã nghiêm khắc trách móc Giôn-xi: “Em thân yêu, nếu em không còn muốn nghĩ đến mình nữa thì hãy nghĩ đến chị, chị sẽ làm gì đây?” Lời nói ấy không chỉ là sự trách cứ mà còn là tiếng gọi từ trái tim của một người bạn chân thành, mong muốn níu giữ bạn mình ở lại với cuộc đời. Xiu không chấp nhận buông xuôi, cô kiên trì đấu tranh với những ý nghĩ tiêu cực trong tâm hồn Giôn-xi, từng bước kéo bạn mình ra khỏi bóng tối của tuyệt vọng.
Tuy nhiên, Xiu không dừng lại ở việc an ủi hay chăm sóc. Cô hiểu rằng để Giôn-xi thực sự vượt qua được thử thách này, cô cần giúp bạn nhận thức rõ giá trị của sự sống và cái giá mà người khác đã phải trả để duy trì hy vọng ấy. Khi Giôn-xi dần hồi phục, Xiu đã kể lại toàn bộ sự thật về chiếc lá thường xuân cuối cùng. Cô tiết lộ rằng đó không phải là một chiếc lá tự nhiên mà là kiệt tác nghệ thuật của cụ Bơ-men – người họa sĩ già đã dùng cả mạng sống của mình để sáng tạo nên nó trong đêm mưa bão khắc nghiệt. Bằng giọng nói đầy xúc động, Xiu giúp Giôn-xi nhận ra rằng chiếc lá không chỉ là biểu tượng của sự kiên cường mà còn là minh chứng cho tình yêu thương và sự hy sinh cao cả của cụ Bơ-men.
Câu chuyện về chiếc lá cuối cùng không chỉ là bài học dành riêng cho Giôn-xi mà còn là lời nhắc nhở sâu sắc về sức mạnh của tình người. Sự chăm sóc tận tình và lòng kiên nhẫn của Xiu đã đóng vai trò quan trọng trong việc giúp Giôn-xi vượt qua bệnh tật. Tuy nhiên, điều làm nên sự hồi sinh thực sự của Giôn-xi không chỉ nằm ở những hành động ấy mà còn ở cách mà Xiu truyền tải thông điệp về ý nghĩa của sự sống. Xiu đã giúp bạn mình hiểu rằng sự tồn tại của mỗi con người không chỉ gắn liền với chính bản thân họ mà còn ảnh hưởng đến những người xung quanh.
2. Viết cảm xúc của em về 1 nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng hay nhất:
Sau khi đọc xong “Chiếc lá cuối cùng” của nhà văn người Mĩ O. Henry, hình ảnh cụ Bơ Men với “kiệt tác đời mình” đã in sâu vào tâm hồn của người đọc, để lại trong lòng những giá trị nhân văn đầy cao đẹp. Cụ là một họa sĩ nghèo, tuổi đã cao, sống một mình ở tầng dưới chung căn hộ với hai cô họa sĩ trẻ là Xiu và Giôn Xi. Suốt cuộc đời làm nghệ thuật, cụ ấp ủ ước mơ tạo nên một kiệt tác của riêng mình. Tuy nhiên, bất kể cụ cố gắng, cuộc sống cứ đánh đổi cho cụ những nghèo đói và thời gian trôi đi nhanh chóng, giấc mơ của cụ vẫn chưa thể trở thành hiện thực.
Cụ Bơ Men, với tâm hồn tràn đầy lòng thương người, đã rất lo lắng khi biết về căn bệnh nặng của Giôn Xi. Cụ cảm thấy tức giận và lo lắng trước tư duy tuyệt vọng và buông xuôi của cô họa sĩ trẻ khi cô cố gắng kết thúc cuộc sống của mình cùng với chiếc lá cuối cùng ngoài cửa sổ. Cụ theo dõi từng chiếc lá thường xuân rơi dần theo mùa đông, chỉ còn lại một chiếc duy nhất trên cành cây. Lặng lẽ và âm thầm, cụ đã bắt đầu thực hiện một công việc đặc biệt.
Trong một đêm đầy gió mưa và thời tiết khắc nghiệt, cụ Bơ Men đã dùng tài năng và tình thương của mình để vượt qua mọi khó khăn và hoàn thành tác phẩm “Chiếc lá cuối cùng”. Đây là tác phẩm đã mang lại sự sống mới cho Giôn Xi, giúp cô thoát khỏi ý nghĩ muốn tìm đến cái chết và thay vào đó, tràn đầy lạc quan và khao khát về cuộc sống. Những dòng chảy cảm xúc và lòng nhân ái trong câu chuyện khiến người đọc nghẹn ngào, và câu chuyện kết thúc một cách thật đầy xúc động khi biết rằng sau đêm đó, cụ Bơ Men đã mắc phải căn bệnh viêm phổi nặng và ra đi sau vài ngày.
Nhân vật của cụ Bơ Men thật đẹp và cao cả, một nghệ sĩ chân chính và giàu tài năng. Mặc dù chỉ xuất hiện một chút ở đầu và giữa câu chuyện, nhưng “kiệt tác” của cụ đã gieo vào trái tim người đọc tình cảm ấm áp và ý nghĩa nhân văn sâu sắc: Sống và yêu thương!
3. Viết cảm xúc của em về 1 nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng ngắn gọn:
Truyện “Chiếc lá cuối cùng” của O. Henry đã để lại những ấn tượng sâu sắc trong tâm hồn của người đọc, đặc biệt là qua nhân vật Giôn-xi. Giôn-xi xuất phát từ một tài năng trong lĩnh vực hội họa, nồng nàn khát vọng và đam mê sáng tạo. Tuy nhiên, số phận đã đặt ra cho cô một thách thức đầy tàn khốc với căn bệnh viêm phổi quái ác, khiến cho Giôn-xi mất đi niềm tin vào cuộc sống.
Cảnh cô ngồi trên giường, đếm từng chiếc lá còn lại trên cây thường xuân treo trên tường gạch bên cửa sổ, và tin rằng khi chiếc lá cuối cùng rơi xuống, đó sẽ là lúc cô chấm dứt cuộc sống, thể hiện một tâm hồn suy sụp trước căn bệnh và sự chờ đợi cái chết. Tuy nhiên, điều thú vị xảy ra khi cô nhìn thấy chiếc lá vẫn còn đọng sau trận mưa lớn hôm trước. Điều này như một sự thức tỉnh, một tia sáng trong tâm hồn của Giôn-xi. Cô bắt đầu tự cảm thấy mình như một đứa trẻ, tận hưởng đời sống bằng cách thưởng thức những bữa ăn đơn giản, nồng nàn hương vị và thậm chí thêm chút rượu vang đỏ. Cô còn trò chuyện với bạn cùng phòng Xiu về ước mơ vẽ vịnh Na-plơ, thể hiện sự trở lại của niềm hy vọng và khao khát sống.
Nhân vật Giôn-xi đã hoàn toàn vượt qua tuyệt vọng và căn bệnh, thay vào đó, cô đã tìm lại niềm tin vào cuộc sống. Chiếc lá cuối cùng đã góp phần giúp Giôn-xi khôi phục tinh thần và lòng nhiệt huyết với cuộc sống. Qua nhân vật này, nhà văn muốn truyền đạt thông điệp về sức mạnh của niềm tin và nghị lực trong cuộc sống. Truyện đã mang đến cho người đọc những cảm xúc đầy sâu lắng và thấm đẫm ý nghĩa nhân văn.
4. Viết cảm xúc của em về 1 nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng điểm cao nhất:
Giôn-xi, một nữ họa sĩ trẻ đầy tài năng và tràn đầy những khát vọng, luôn ấp ủ những giấc mơ về nghệ thuật và cuộc sống. Tuy nhiên, định mệnh lại không mỉm cười với cô khi căn bệnh viêm phổi mãn tính, vốn là một căn bệnh nan y thời bấy giờ. Đây là căn bệnh không có phương pháp chữa trị hiệu quả vào thời điểm đó và cuộc sống của cô lúc ấy lại chìm trong nghèo khó, thiếu thốn. Gánh nặng bệnh tật và hoàn cảnh khắc nghiệt đã dần dập tắt niềm tin vào tương lai trong cô. Giôn-xi buông bỏ hy vọng, để mặc cuộc đời mình trôi theo dòng chảy số phận. Cô tin rằng sự sống của mình gắn liền với những chiếc lá thường xuân bám trên tường, và khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống, đó cũng sẽ là lúc cô từ biệt thế giới này.
Mùa đông năm ấy vô cùng khắc nghiệt, những cơn gió lạnh buốt mang theo sự chết chóc dường như đang bao trùm lấy cả thành phố. Trong căn phòng nhỏ, Giôn-xi ngày ngày nằm đó, đếm từng chiếc lá rơi, chờ đợi cái chết đến với mình. Nhưng một điều kỳ lạ đã xảy ra. Chiếc lá cuối cùng trên cây thường xuân, bất chấp cái rét căm căm và những trận bão tuyết dữ dội, vẫn kiên cường bám trụ. Nó không rơi xuống như những chiếc lá khác mà đứng vững trước mọi thử thách khắc nghiệt của thiên nhiên.
Hình ảnh chiếc lá cuối cùng đó đã đánh thức trong lòng Giôn-xi một sự thay đổi kỳ diệu. Nhìn chiếc lá gan dạ ấy, cô nhận ra rằng mình cũng có thể mạnh mẽ hơn. Từ chỗ tuyệt vọng và buông xuôi, cô bắt đầu nhen nhóm lại niềm tin vào cuộc sống. Cô tự nhủ rằng nếu chiếc lá có thể vượt qua mùa đông tàn khốc, thì cô cũng có thể vượt qua bệnh tật và tiếp tục sống. Niềm tin ấy đã tiếp thêm sức mạnh tinh thần cho cô. Từ một người chỉ chờ cái chết, Giôn-xi đã chiến đấu với bệnh tật, từng bước hồi phục và lấy lại sức khỏe.
Điều bất ngờ là chiếc lá kiên cường ấy không phải tự nhiên tồn tại. Nó chính là tác phẩm của cụ Bơ-men, một họa sĩ già cả, người đã âm thầm vẽ nên chiếc lá cuối cùng lên bức tường trong đêm đông lạnh giá, bất chấp cái rét buốt và nguy cơ mất mạng. Hành động ấy của cụ không chỉ cứu sống Giôn-xi mà còn là biểu tượng cho tình yêu thương, lòng nhân ái và sự hy sinh thầm lặng.
Câu chuyện về nghị lực sống của Giôn-xi và tấm lòng cao cả của cụ Bơ-men đã để lại trong lòng người đọc một ấn tượng sâu sắc. Nó không chỉ khắc họa vẻ đẹp của khát vọng sống mà còn tỏa sáng những giá trị nhân văn cao quý. Hình ảnh chiếc lá cuối cùng không chỉ là biểu tượng của sự kiên cường mà còn là lời nhắc nhở rằng tình yêu thương và niềm tin có sức mạnh biến đổi kỳ diệu. Dù cuộc sống có khắc nghiệt đến đâu, những điều tốt đẹp và ấm áp vẫn luôn tồn tại, sưởi ấm trái tim con người và mang lại hy vọng trong những thời khắc tưởng chừng như tăm tối nhất.
5. Viết cảm xúc của em về 1 nhân vật trong Chiếc lá cuối cùng hay chọn lọc:
O Hen-ri, nhà văn lừng danh của nước Mỹ, đã ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng độc giả toàn cầu với những truyện ngắn thấm đẫm tình người và hiện thực, đặc biệt về cuộc sống của những con người nghèo khổ, khốn khó. Một trong những nhân vật đáng nhớ nhất của ông là Giôn-xi, nhân vật trung tâm trong tác phẩm nổi tiếng Chiếc lá cuối cùng.
Giôn-xi là một nữ họa sĩ trẻ, sống ở thủ đô Oa-sinh-tơn – trung tâm phồn hoa của một quốc gia giàu có và phát triển bậc nhất thế giới. Nhưng trái ngược với vẻ ngoài sầm uất của thành phố, cuộc đời cô lại chìm trong nghèo khổ và bất hạnh. Là một họa sĩ tự do, Giôn-xi kiếm sống bằng cách đi vẽ tranh dạo, thu nhập bấp bênh không đủ để đảm bảo một cuộc sống ổn định. Những khó khăn tài chính lại chồng chất thêm khi cô mắc phải căn bệnh viêm phổi – một căn bệnh nguy hiểm mà vào thời điểm ấy gần như đồng nghĩa với án tử. Đứng trước sự khắc nghiệt của số phận, Giôn-xi dần trở nên tuyệt vọng, mất hết niềm tin và ý chí để tiếp tục sống.
Từ những chi tiết miêu tả trong tác phẩm, ta dễ dàng cảm nhận được sức khỏe của Giôn-xi suy kiệt nghiêm trọng, nhưng điều đáng lo hơn cả là tinh thần của cô còn suy sụp hơn. “Cặp mắt thẫn thờ” và những lời nói “thều thào” là minh chứng rõ nét cho sự yếu ớt cả về thể chất lẫn tinh thần của cô. Không chỉ buông xuôi cuộc sống, Giôn-xi còn đặt toàn bộ hy vọng và sinh mệnh của mình vào chiếc lá nhỏ bé trên cây thường xuân ngoài cửa sổ. Trong ý nghĩ bi quan của mình, cô tin rằng khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống, đó cũng là lúc cô sẽ giã từ cuộc đời.
Dẫu người bạn thân yêu là Xiu luôn tận tình chăm sóc, an ủi và động viên, Giôn-xi vẫn không thoát khỏi những ý nghĩ chán chường. Cô gần như đã sẵn sàng cho chuyến hành trình cuối cùng, bỏ mặc tất cả mối dây ràng buộc với cuộc đời.
Thế nhưng, điều kỳ diệu đã xảy ra khi Giôn-xi nhận thấy chiếc lá cuối cùng vẫn kiên cường tồn tại qua cơn bão dữ dội. Hình ảnh chiếc lá nhỏ bé nhưng bất khuất ấy đã gieo vào lòng cô một suy nghĩ tích cực, một tia hy vọng le lói. Cô tự trách mình: “Em thật là một con bé hư” bởi lẽ trước đó cô đã nghĩ đến cái chết như một lối thoát. Cô nhận ra rằng “muốn chết là một tội.” Từ đó, ý chí sống trong cô hồi sinh mạnh mẽ. Giôn-xi bắt đầu muốn ăn, muốn ngồi dậy, muốn nhìn ngắm mọi thứ xung quanh. Cô thậm chí mong muốn tiếp tục vẽ tranh, hoàn thành ước mơ đến thăm và sáng tác về vịnh Na-plơ.
Sự thay đổi của Giôn-xi không chỉ khiến người đọc cảm phục mà còn làm nổi bật sức mạnh tinh thần đáng kinh ngạc của con người. Tinh thần ấy được khơi nguồn từ chiếc lá cuối cùng – một kiệt tác của cụ Bơ-men, người họa sĩ già sống cùng khu trọ. Biết Giôn-xi đang đánh mất ý chí sống, cụ Bơ-men đã lặng lẽ vẽ nên chiếc lá thường xuân cuối cùng trong đêm mưa bão, bất chấp gió lạnh và cái giá buốt mùa đông. Hành động cao cả ấy đã khiến cụ mắc bệnh viêm phổi nặng và qua đời chỉ hai ngày sau đó. Tuy nhiên, sự hy sinh ấy không vô nghĩa. Chính chiếc lá cuối cùng – biểu tượng của sự kiên cường và lòng nhân ái – đã giúp Giôn-xi tìm lại niềm tin và nghị lực để sống.