Văn mẫu lớp 9: Em hãy cảm nhận câu thơ: Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng, Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ dưới đây được chúng tôi tổng hợp và sưu tầm gồm các bài văn mẫu hay cho các em học sinh tham khảo, củng cố kỹ năng cần thiết cho bài kiểm tra viết sắp tới đây của mình. Mời các em học sinh cùng tham khảo.
Mục lục bài viết
1. Cảm nhận về đoạn thơ Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng hay nhất:
Bài thơ “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương không chỉ là một tác phẩm văn hóa mà còn là biểu tượng cho tinh thần đoàn kết và lòng tri ân của nhân dân Việt Nam đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Viễn Phương, một nhà văn đặc biệt quan trọng trong lịch sử văn nghệ Việt Nam, đã lựa chọn một góc nhìn đặc biệt để thể hiện tình cảm của mình.
“Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng
Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ
Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ
Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân…”
Khổ thơ thứ hai của bài thơ là điểm nhấn quan trọng, nơi tác giả miêu tả cảnh mặt trời trong lăng rất đỏ, ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ và kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân. Những hình ảnh này không chỉ là mô tả về việc viếng thăm lăng Chủ tịch, mà còn chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc về lịch sử và tâm huyết của nhân dân.
Bài thơ được viết vào tháng 4 năm 1976, một thời điểm quan trọng trong lịch sử Việt Nam khi đất nước mới giành được độc lập và thống nhất. Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh vừa được khánh thành, đánh dấu một bước ngoặt quan trọng trong lịch sử dân tộc. Việc viết bài thơ trong bối cảnh này là một cách tốt để tác giả chia sẻ những tâm huyết, lòng tri ân và niềm tự hào về chiến thắng lịch sử này.
Viễn Phương, như nhiều người con của miền Nam, đã trải qua những năm tháng khó khăn và gian truân trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Tình cảm của ông đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh không chỉ là sự tôn kính của một tác giả, mà còn là sự biểu thị cho tình yêu quê hương và lòng nhân ái.
2. Cảm nhận về đoạn thơ Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng chọn lọc:
Câu thơ “Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng, Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ” trong bài thơ “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương là một biểu tượng tinh tế về sự kết nối giữa vẻ đẹp tự nhiên và tâm hồn nhân dân với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Câu thơ này không chỉ là sự tả mô về một khoảnh khắc tại lăng mà còn chứa đựng nhiều ý nghĩa sâu sắc.
Hình ảnh “Ngày ngày” như một vòng lặp thời gian không ngừng, mô tả sự lặp lại của ngày thường ngày, nhưng cũng chứa đựng ý nghĩa của sự tiếp tục, bền vững, và kết nối lịch sử với hiện tại. Viễn Phương thông qua lựa chọn ngôn từ đã làm cho thời gian trở nên sống động và đậm chất cảm xúc.
“Mặt trời đi qua trên lăng” là hình ảnh thiên nhiên tươi đẹp và tràn ngập ánh sáng. Mặt trời không chỉ là nguồn sáng tự nhiên mà còn là biểu tượng của sự hi vọng và cuộc sống. Trong ngữ cảnh này, mặt trời trên lăng không chỉ đơn giản là một hình ảnh, mà còn là biểu tượng của tình yêu thương và lòng biết ơn.
“Mặt trời trong lăng rất đỏ” là một ý tưởng tượng tượng và sáng tạo. Màu đỏ tượng trưng cho sự nhiệt huyết, tình yêu quê hương, và cảm xúc mãnh liệt. Trong trường hợp này, màu đỏ không chỉ là sự mô tả về mặt thị giác mà còn là cách tốt để diễn đạt về tâm huyết và đam mê của những người viếng thăm lăng, đặc biệt là tác giả.
Bằng cách sử dụng hình ảnh “mặt trời trong lăng,” tác giả đã tạo nên một ý nghĩa sâu sắc về tình cảm của người dân đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Bức tranh tươi sáng và đầy màu sắc này không chỉ là một miêu tả về thực tế, mà còn là biểu tượng cho tình yêu quê hương và lòng biết ơn vô tận.
Hình ảnh dòng người vào thăm lăng Bác trong bài thơ “Viếng lăng Bác” của Viễn Phương là một biểu tượng của sự đoàn kết và tình cảm thương nhớ không ngừng của nhân dân Việt Nam đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Nhà thơ đã sử dụng từ láy “ngày ngày” để nhấn mạnh sự thường xuyên, liên tục của hình ảnh này, đồng thời mô tả về dòng người không ngừng kéo đến lăng Bác, tạo nên một hình ảnh sống động về sự quy tụ và kính trọng.
“Dòng người đi trong thương nhớ” thể hiện lòng nhớ nhung, tình cảm sâu sắc của nhân dân đối với Chủ tịch đã dẫn dắt họ qua những thời kỳ khó khăn và chiến tranh. Từ “thương nhớ” không chỉ là một cảm xúc cá nhân mà còn là một biểu hiện của lòng tri ân và sự ghi nhớ lịch sử.
“Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân” là hình ảnh tượng trưng tuyệt vời, biểu hiện cho sự tôn kính và tình cảm sâu sắc của nhân dân. “Tràng hoa” là sự kết hợp của hàng triệu bông hoa được đưa đến từ khắp mọi miền đất nước, tượng trưng cho sự đoàn kết và đồng lòng của nhân dân Việt Nam.
“Đời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa” của nhà thơ Tố Hữu cũng được nhắc đến, là một biểu hiện của sự đau buồn, tiếc thương của nhân dân khi Chủ tịch Hồ Chí Minh ra đi. Cả thiên nhiên cũng trở nên u sầu, tạo nên một bức tranh đau lòng và xúc động.
Câu thơ “Trái bưởi kia vàng ngọt với ai, Thơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài!” mang đến hình ảnh tươi mới và tràn ngập mùi hương, tượng trưng cho sự tươi vui và ngọt ngào của cuộc sống dưới thời Bác Hồ. Mỗi hình ảnh, mỗi từ ngữ đều là một cách diễn đạt sâu sắc tình cảm và lòng biết ơn của nhân dân.
Như vậy, bằng cách sử dụng các hình ảnh và từ ngữ tượng trưng, Viễn Phương đã tạo ra một tác phẩm thơ đậm chất cảm xúc, là biểu tượng của lòng kính trọng và tình yêu thương của nhân dân Việt Nam dành cho Chủ tịch Hồ Chí Minh.
3. Cảm nhận về đoạn thơ Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng ý nghĩa:
Bài thơ “Viếng lăng Bác” của nhà thơ Viễn Phương là một tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, nó không chỉ là sự diễn đạt của một người con của miền Nam, mà còn là biểu tượng của lòng biết ơn và tình cảm sâu sắc dành cho Chủ tịch Hồ Chí Minh. Cảm xúc và tình cảm này không chỉ là của tác giả mà còn là của cả dân tộc Việt Nam.
Khổ thơ thứ hai trong bài thơ là một bức tranh tuyệt vời về những người viếng lăng Bác, thể hiện sự kết nối chặt chẽ giữa người và vị lãnh tụ. Hình ảnh mặt trời đi qua trên lăng và một mặt trời đỏ bên trong lăng là biểu tượng cho sự sống động và lòng tin, thể hiện sự hiện diện vĩ đại của Chủ tịch Hồ Chí Minh trong tâm hồn người Việt.
Câu thơ “Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ, Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân” đẹp mắt như một bức tranh sinh động. Từ “ngày ngày” không chỉ là miêu tả thời gian mà còn là biểu hiện của sự kiên nhẫn và lòng trung thành không ngừng của nhân dân Việt Nam đối với Chủ tịch. “Dòng người đi trong thương nhớ” là hình ảnh của một đám người mang trong mình tình cảm sâu sắc, kính trọng và lòng biết ơn đối với Bác Hồ. “Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân” tưởng chừng như mỗi bông hoa đều là một mảnh ghép của tình yêu thương và lòng kính trọng, kết hợp tạo nên một biểu tượng vô cùng ý nghĩa.
Bài thơ được viết vào tháng 4 năm 1976, sau ngày giải phóng miền Nam, khi lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh mới được khánh thành. Đây không chỉ là một sự kiện lịch sử quan trọng mà còn là dịp để những người con miền Nam, như nhà thơ Viễn Phương, có cơ hội thăm viếng và tri ân Chủ tịch sau những năm chiến đấu và hy sinh.
Tình cảm của nhà thơ không chỉ là tình cảm cá nhân mà còn là tình cảm đại diện cho hàng triệu người dân Việt Nam. Bài thơ là một tác phẩm nghệ thuật với tầm vóc lịch sử, thể hiện lòng biết ơn và kính trọng của nhân dân đối với vị lãnh tụ xuất sắc.
Bài thơ “Viếng lăng Bác” của nhà thơ Viễn Phương là một tác phẩm nghệ thuật đậm chất cảm xúc và tình cảm sâu sắc đối với Chủ tịch Hồ Chí Minh. Từng câu thơ như những đoạn hồi ký, tác giả đã tái hiện lại những kí ức, cảm xúc và tình cảm của mình khi đặt bước chân vào lăng viếng Bác.
Câu thơ “Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng, Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ” là một biểu hiện xuất sắc của nghệ thuật điệp ngữ và ẩn dụ. “Ngày ngày” không chỉ miêu tả sự liên tục, thường xuyên của hình ảnh mặt trời đi qua lăng, mà còn mang ý nghĩa về sự vĩ đại và bất diệt của Chủ tịch Hồ Chí Minh. Hình ảnh mặt trời thiên nhiên và mặt trời trong lăng được so sánh, tạo ra một hình ảnh mạnh mẽ về sự hiện diện vô song của Bác Hồ.
Không chỉ dừng lại ở mức ý nghĩa thực tế, câu thơ còn chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa tinh tế. “Mặt trời đi qua trên lăng” có thể hiểu như là mặt trời thiên nhiên, nhưng “mặt trời trong lăng rất đỏ” lại là biểu tượng của Chủ tịch Hồ Chí Minh, người đã chiến đấu và hy sinh vì độc lập tự do của dân tộc. Màu đỏ ẩn chứa nhiều ý nghĩa, từ màu của máu của những người anh hùng hy sinh, đến màu của tình yêu, lòng nhân ái và lòng đam mê của Bác Hồ.
Câu thơ thứ hai “Ngày ngày dòng người đi trong thương nhớ, Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân” không chỉ là một mô tả thực tế về những người viếng lăng Bác mà còn là một tượng trưng cho sự kết nối mạnh mẽ giữa người và vị lãnh tụ. Từ “ngày ngày” không chỉ là miêu tả về thời gian mà còn là biểu hiện của lòng kiên nhẫn và trung thành không ngừng của nhân dân Việt Nam đối với Bác Hồ. “Dòng người đi trong thương nhớ” là hình ảnh của một đám người mang trong mình tình cảm sâu sắc, kính trọng và lòng biết ơn đối với Chủ tịch.
“Kết tràng hoa dâng bảy mươi chín mùa xuân” là một hình ảnh tráng lệ và ý nghĩa. Mỗi bông hoa tươi thắm đều là biểu tượng của tình yêu thương và lòng kính trọng, và khi kết hợp lại với nhau, chúng tạo nên một biểu tượng to lớn, thể hiện lòng tri ân của nhân dân. Sự kết hợp của hình ảnh “tràng hoa” và số “bảy mươi chín mùa xuân” là một cách tinh tế để diễn đạt về cuộc đời lâu dài và ý nghĩa sâu sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh.
Tác giả đã sử dụng nghệ thuật điệp ngữ và ẩn dụ một cách tinh tế, từ láy “ngày ngày” đến màu đỏ của mặt trời trong lăng, từ hình ảnh dòng người đến “tràng hoa,” tất cả đều hòa mình vào không khí của lòng kính trọng và tri ân. Bài thơ không chỉ là một bức tranh chân thực về việc viếng lăng Bác mà còn là một tác phẩm nghệ thuật tình cảm, tốn công và chân thành của nhà thơ.