Phân tích bài Mùa hoa mận giúp bạn đọc cảm nhận được vẻ đẹp cùng không khí rộn ràng của quê hương vào những ngày xuân sang. Qua đó dấy lên trong lòng mỗi người tình yêu tha thiết với nơi chôn nhau cắt rốn. Vậy dưới đây là mẫu phân tích Mùa hoa mận hay nhất, mời các bạn cùng tham khảo và tải tại đây.
Mục lục bài viết
1. Phân tích Mùa hoa mận ấn tượng:
Mùa hoa mận là một tác phẩm tiêu biểu của nhà văn Chu Thùy Liên. Bài thơ kể về “người đi xa” với nỗi nhớ sâu đậm, cùng với hình ảnh quen thuộc của quê hương. Tác giả mở đầu bài thơ bằng cách mô tả một cảnh mùa hoa mận với sự tinh tế tột cùng.:
Cành mận bung cánh muốt
Lũ con trai háo hức chơi cù
Lũ con gái rộn ràng khăn áo
Bóng bay nâng ước mơ con trẻ.
Dưới cành mận rộ hoa, mùa xuân đã tới, mang theo nhiều điều mới lạ, mặt trời chiếu sáng khắp bầu trời. Dưới bóng mận, ta lại gặp hình ảnh thân thuộc, gần gũi: “lũ con trai háo hức chơi cù, lũ con gái rộn ràng khăn áo”. Mận không chỉ đơn giản là một hình ảnh, nó còn là ký ức tuổi thơ, tâm hồn của con trẻ. Cuộc sống ngày ngày ở làng quê cũng rất sôi động, náo nhiệt: Cành mận rộ hoa/ Mẹ vội vã làm bánh, cha hào hứng/ Người già bản nô nức chuẩn bị. Tất cả đón mùa xuân và niềm vui trong đó. Những hình ảnh này đan xen với không gian, thời gian và cảm xúc của bản làng.
Một lần nữa, tác giả lặp lại điệp ngữ với câu thơ “Cành mận bung cánh rừng nếp”. Nó nhấn mạnh vẻ đẹp của mận cùng với hương thơm, màu sắc và con người ở đây. Trong ngôi nhà truyền thống “nhà trình tường”, mùi “nếp” tràn ngập, ánh lửa hồng nở hoa trong bếp. Điều này làm cho căn nhà trở nên gần gũi, ấm cúng hơn. Người đi xa luôn nhớ về quê hương với những kỷ niệm đặc biệt vào mùa hoa mận.
2. Phân tích Mùa hoa mận ngắn gọn:
Đối với cư dân ở vùng núi Tây Bắc, bông hoa mơ và hoa mận màu trắng không chỉ đơn thuần là biểu tượng của mùa xuân, mà còn là biểu tượng của quê hương. Đối với những người xa quê, chỉ nhìn thấy hình ảnh của hoa trên màn hình tivi hoặc trên báo, cũng đủ khiến họ cảm thấy rạo rực và xúc động khó diễn tả. Bài thơ “Mùa hoa mận”, được sáng tác bởi tác giả Chu Thuỳ Liên vào tháng chạp năm 2007, thể hiện sự nhớ mong sâu sắc về quê hương, về thị trấn nhỏ của những người phải xa xứ người thông qua sắc trắng mộc mạc đó.
Bài thơ gồm ba khổ, mỗi khổ đều mở đầu bằng hình ảnh hoa mận rực trắng “cành mận bung cánh muốt”, sắc trắng tinh khôi của hoa mận nở khắp nơi trên bầu trời Tây Bắc có vẻ như chính là tín hiệu của mùa xuân. Từ đây, tác giả có lý do để thổ lộ tất cả những cảm xúc về quê hương của mình. Dưới bóng mận, dưới sắc trắng tinh khôi của hoa mận, cuộc sống bình dị của dân làng hiện ra toàn diện, vừa thân thương vừa linh thiêng.
Cành mận bung cánh muốt
Lũ con trai háo hức chơi cù
Lũ con gái rộn ràng khăn áo
Bóng bay nâng ước mơ con trẻ
Thứ hứng khởi và đáng yêu nhất khi mùa xuân tới chính là đám trẻ con. Chúng náo nhiệt và hồ hởi vì được mặc quần áo mới, tham gia những trò chơi dân gian mà không lo sợ bị cha mẹ la mắng. Các chàng trai “tung tăng chơi cù”, còn các cô gái “sôi nổi khăn áo”… niềm vui ấy lan tỏa khắp không gian. Những từ như “tung tăng”, “sôi nổi” mang lại sự tươi vui, hứng khởi, dường như ta cảm nhận được nụ cười trong trẻ thơ. Dường như cành mận cũng vui vẻ bên lũ trẻ, chứng kiến bao ước mơ và theo dõi con đường trưởng thành của họ.
Cành mận bung cánh muốt
Giục mẹ xôn xang lá, gạo
Giục cha vui lòng căng cánh nỏ
Giục người già bản hối hả làm đu
Bầu không khí đang trở nên sôi động, náo nhiệt và hối hả. Dưới bóng mận, mẹ vội vã lau lá, ngâm gạo sẵn sàng để nấu xôi, làm bánh cúng tổ tiên, trông chờ một mùa xuân an lành. Cha đi chuẩn bị và căng cánh nỏ, người già nhanh chóng làm đu, để sẵn sàng cho những trò chơi dân gian của năm mới. Cụm từ “kỹ luận” lặp lại ở ba câu “kỹ luận mẹ”, “kỹ luận cha”, “kỹ luận người già”… tất cả thể hiện sự khẩn trương, phấn khởi và sôi nổi của mùa xuân đang đến.
Cành mận bung cánh muốt
Nhà trình tường ủ hương nếp
Giục lửa hồng nở hoa trong bếp
Cho người đi xa nhớ lối trở về
Trong những ngôi nhà truyền thống, mùi của cơm nếp lan tỏa đậm đà. Người dân làng nấu xôi, ủ rượu cơm, men lá, thịt heo, làm bánh… căn bếp luôn ngập tràn lửa sáng. Tạo ra không khí ấm cúng, đong đầy hạnh phúc. Tác giả rất tinh tế khi miêu tả “lửa hồng nở hoa trong bếp”, khiến chúng ta thấy hương vị của mùa xuân tràn ngập trong từng ngõ ngách của làng quê.
Màu trắng của hoa mận, sự tinh khôi của cánh hoa, bao phủ khắp nẻo đường, ven suối, ngõ xóm làm cho quê hương trở nên thêm phần tuyệt đẹp. Chính sắc trắng ấy cũng đánh thức những cảm xúc rất đỗi bồi hồi, nhớ thương của người xa quê. Ai cũng ao ước trở về, đặc biệt khi năm mới đến, lòng người lại càng da diết với nỗi nhớ quê hương. Hoa mận là một biểu tượng của kỷ niệm, một dấu hiệu dẫn lối quay về với quê hương, nơi ta sinh ra và lớn lên.
Bài thơ được viết bằng hình thức 5 chữ không gieo vần, không mang tính nặng nề về hình thức. Cảm xúc chảy trôi từ tâm hồn của nhà thơ đến trái tim của mỗi người đọc. Những nét tinh tế trong miêu tả giúp mọi người cảm nhận vẻ đẹp và không khí phấn khởi của quê hương vào những ngày xuân tươi. Điều này thúc đẩy tình yêu sâu đậm đối với nơi mình gắn bó suốt thời thơ ấu.
3. Phân tích bài thơ mùa hoa mận:
Mùa hoa mận là một trong những bài thơ tiêu biểu của Chu Thùy Liên, được viết vào Tháng Chạp năm 2016. Trích trong tập Thuyền đuôi én, NXB văn hoá Dân tộc, Hà Nội, 2009. Bài thơ nói về nỗi nhớ quê hương của người đi xa.
Khổ thơ đầu tiên:
Cành mận bung cánh muốt
Lũ con trai háo hức chơi cù
Lũ con gái rộn ràng khăn áo
Bóng bay nâng ước mơ con trẻ
“Cành mận bung cánh muốt” được tạo ra để thông báo rằng mùa xuân đã đến, mang theo những điều mới mẻ và thú vị. Hoa mận trắng tinh khiết làm cho bầu trời sáng rực. Dưới cành mận, ta có thể thấy hình ảnh gần gũi và quen thuộc của bản làng – “lũ con trai chơi cù, lũ con gái khăn áo”. Với lòng háo hức và niềm vui, chúng ta nhìn thấy sự kết nối giữa cành mận và tuổi thơ của các em nhỏ ở đây. Nó đã chứng kiến quá trình trưởng thành và mang trong nó những ước mơ của các em bé.
Khổ thứ hai:
Cành mận bung cánh muốt
Giục mẹ xôn xang lá, gạo
Giục cha vui lòng căng cánh nỏ
Giục người già bản hối hả làm đu
Không những thế mà dưới cành mận trắng kia cũng là bức tranh cuộc sống vô cùng nhộn nhịp và náo nhiệt của dân làng. Mọi người đang chuẩn bị để chào đón một mùa xuân với bao điều tốt đẹp. Người mẹ “xôn xang lá, gạo” chuẩn bị gói bánh, một món bánh đặc trưng vào mùa xuân, người cha “căng cánh nỏ”, người già thì “làm đu” nhằm chuẩn bị các trò chơi truyền thống của dân tộc. Có thể thấy, cành mận nó như một biểu tượng không thể nào thiếu của mùa xuân nơi vùng cao, nó chứa đựng biết bao niềm vui, nỗi nhớ, gắn bó với bản làng suốt năm tháng.
Khổ thứ ba:
Cành mận bung cánh muốt
Nhà trình tường ủ hương nếp
Giục lửa hồng nở hoa trong bếp
Cho người đi xa nhớ lối trở về
“Cành mận bung cánh muốt” được lặp lại 3 lần, nó đã khiến cả bài thơ trở nên sống động, như báo hiệu mùa xuân đã về đến bản làng. Trong căn nhà đơn sơ “nhà trình tường ấy”, mùi “nếp” toả ra khắp gian nhà với ánh lửa hồng khiến ngôi nhà càng trở nên ấm áp. Để rồi khi đi xa, họ lại hướng về quê hương với những điều mộc mạc, bình dị và thân thương, đặc biệt là vào mùa hoa mận nỗi niềm ấy càng tăng lên bội phần, gợi nhắc đến bao kỉ niệm xưa. Hoa mận đã dẫn lối họ trở về với nỗi bồi hồi, bâng khuâng, nhớ những hoạt động sinh hoạt hàng ngày đang diễn ra hết sức nhộn nhịp, hối hả của những mẹ, cha, người già bản, không khí vui tươi, rộn ràng của đám con trai, con gái trong bản làng.
Qua đoạn thơ trên, ta đã được hoà cùng bức tranh mùa xuân ở bản làng Tây Bắc với tất cả vẻ đẹp thanh bình. Bằng ngòi bút tinh tế và tài tình, nhà thơ đã giới thiệu với độc giả cảnh tươi đẹp của Tây Bắc vào mùa xuân với màu trắng của hoa mận hoà lẫn với không khí nhộn nhịp, vui tươi của người dân làm cho bức tranh trở nên có hồn. Làm cho những người con quê luôn hướng về với cội nguồn với những điều đơn sơ và bình dị nhất.
4. Phân tích bài thơ Mùa hoa mận sách Cánh Diều:
Mùa hoa mận là một trong những tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Chu Thuỳ Liên. Bài thơ là nỗi niềm của “người đi xa” với bao nối nhớ tha thiết cùng với cảnh vật bình dị, thân quen của quê mình. Mở đầu bài thơ, tác giả đã cho ta thấy một khung cảnh mùa hoa mận dưới ánh mắt đầy cảm xúc tinh tế:
Cành mận bung cánh muốt
Lũ con trai háo hức chơi cù
Lũ con gái rộn ràng khăn áo
Bóng bay nâng ước mơ con trẻ.
Cảnh “cành mận bung cánh muốt” đã báo hiệu rằng mùa xuân đã đến gần với bao điều mới lạ làm rực sáng cả khung trời nơi đây. Dưới cành mận kia, chúng ta còn thấy những hình ảnh hết sức bình dị, thân quen, đó là hình ảnh “lũ con trai tung tăng nghịch cù, bọn con gái rộng rãi ràng váy áo“. Cùng với không khí rộn rã, tươi vui ấy, cành mận cũng được gắn liền với tuổi thơ của biết bao đứa trẻ nơi đây, nó theo suốt quá trình khôn lớn và ấp ủ biết bao mơ ước bé nhỏ của trẻ thơ. Tiếp nối là khung cảnh sinh hoạt của bản làng, ta lại thấy nơi đây tràn ngập không khí vui tươi, rộn ràng, náo nhiệt: Cành mận bung cánh muốtGiục mẹ căng lá, gạo. Giục cha cũng căng cánh ná người già bản hối hả làm cho người nơi đây như đang háo hức chờ đón một mùa xuân cùng với bao điều tốt đẹp. Hình ảnh người mẹ “xôn xang lá, gạo” chuẩn bị làm nỏ, một món bánh đặc trưng cho mùa xuân, người cha lại “căng cánh nỏ”, người già bản “làm đu” nhằm phục vụ các trò chơi truyền thống của bản địa. Tất cả đã hiện lên bầu không khí của mùa xuân, chứa đựng biết bao niềm thương, nỗi nhớ, gắn bó với bản làng suốt năm tháng. Và cuối cùng, một lần nữa, tác giả sử dụng điệp ngữ lại lần thứ ba với hình ảnh “Cành mận bung cánh trắng“. Nó càng nhấn mạnh hơn nét đặc trưng của mùa hoa mận kết hợp với cảnh sắc, con người nơi đây, tạo thành một khung cảnh vô cùng thơ mộng: Cành mận bung cánh muốtNhà trình tường ủ hương nếpGiục lửa hồng đơm hoa trong bếpCho người đi xa nhớ chốn trở vềTrong căn nhà cổ truyền “nhà trình tường ấy”, mùi “nếp” toả ra khắp gian nhà với ngọn lửa hồng khiến ngôi nhà càng trở nên thân thuộc, ấm áp hơn. Để rồi khi “người đi xa”, họ luôn hướng về quê với những điều mộc mạc, giản dị và thân thuộc, đặc biệt là vào mùa hoa mận nỗi niềm đó càng nhân lên bội phần, gợi nhớ về những kí ức xưa. Hoa mận đã dẫn lối họ quay trở lại với bao bồi hồi, nhớ nhung, nhớ các hoạt động sinh hoạt hàng ngày đang diễn ra hết sức nhộn nhịp, tấp nập của những mẹ, cha, người già bản, không khí vui tươi, náo nức của đám con trai, con gái trong bản làng. Nhờ các hình ảnh được khắc hoạ sinh động dưới ngòi bút của nhà văn Chu Thuỳ Liên, em đã tưởng tượng thấy mình đang bước vào khung cảnh tươi đẹp ấy với tất cả niềm yên bình đến lạ. Qua tác phẩm, ta cũng thấy được cảnh tươi đẹp của miền núi Tây Bắc, tất cả được gói gọn trong ba khổ thơ, đã khắc hoạ được bức tranh tươi đẹp ấy. Để rồi dù cho ta có đi xa đến mấy thì lòng ta sẽ vẫn mãi nhớ về quê hương, nơi chôn rau cắt rốn của ta với bao điều quá đỗi bình dị, nhưng cũng chan chứa bao tình cảm thân thương.
5. Phân tích bài thơ Mùa hoa mận chi tiết:
Chu Thuỳ Liên là một hồn thơ đẹp, các tác phẩm của ông được đánh gia cao và nắm giữ nhiều vị trí cao trong ngành văn hoá. Mùa hoa mận là một trong những tác phẩm tiêu biểu cho nét đẹp của quê hương, được in trong tập Thuyền đuôi én. Bài thơ là nỗi niềm của một người xa quê, nỗi nhớ thương quê hương tha thiết. Bài thơ được Chu Thuỳ Liên sử dụng những cảm xúc chân thật nhất của một người con xa quê khi nhớ đến quê hương của mình.
Cành mận bung cánh muốt
Lũ con trai háo hức chơi cù
Lũ con gái rộn ràng khăn áo
Bóng bay nâng ước mơ con trẻ
Ngay trong khổ thơ đầu, cành mận đã là một điểm nhấn quan trọng. Màu trắng của cây mận bung nở giữa bức tranh như là lời báo mùa xuân đã về. Xuân về, khung cảnh đặc trưng trên các bản làng dân tộc thiểu số chính là khu rừng trắng của cây mận. Hình ảnh này cũng được tác giả thêm vào để như một dấu hiệu nhằm nhận biết mùa xuân đã tới. Dưới những cây mận rợp bóng, hình ảnh nam thanh nữ tú chuẩn bị đi chơi rất rộn rã. Đó chính là những hình ảnh rất thân quen với chúng ta, với những đứa trẻ vùng cao. Nó theo giấc mơ của mỗi đứa bé qua năm tháng để khôn lớn, làm nên những con người vĩ đại.
Cành mận bung cánh muốt
Giục mẹ xôn xang lá, gạo
Giục cha vui lòng căng cánh nỏ
Giục người già bản hối hả làm đu
Vẫn mở đầu với hình ảnh cánh hoa mận bung nở trắng khắp bầu trời, bên dưới gốc đào được tô điểm bởi hình ảnh cuộc sống của người dân nơi đây. Cảnh sinh hoạt cũng hết sức tấp nập, nhộn nhịp, hoà theo không khí đầu xuân mọi người sửa soạn chuẩn bị đón chào một cái Tết mới. Những phong tục truyền thống đón Tết của mỗi người dân bản địa. Người mẹ bận bịu với lá, gạo nếp gói bánh chưng. Cha căng cánh nỏ ra sẵn sàng cho chuyến đi săn bắn. Những người nông dân bận rộn làm xích đu để trẻ em, mọi người chơi đùa. Đây chính là những hình ảnh bình dị và thân quen của mùa xuân, nơi mà tác giả thấy thân thuộc. Dịp lễ Tết chính là thời gian nhộn nhịp và vui vẻ nhất trong năm, đó cũng chính là những hình ảnh tác giả nhớ nhất bao năm xa quê của mình.
Cành mận bung cánh muốt
Nhà trình tường ủ hương nếp
Giục lửa hồng nở hoa trong bếp
Cho người đi xa nhớ lối trở về
Ở khổ thơ cuối, một lần nữa cánh hoa mận bung nở trắng trời đã được tác giả đề cập đến. Trong bài thơ, nó đã được điệp tới 3 lần, như là hình ảnh mở màn cho một bức tranh bên dưới. Đó cũng được xem là hình ảnh đẹp nhất trong bức tranh xuân, là hình ảnh gợi nhớ tới quê hương của nhà thơ. Trong căn bếp ấy, mùi hương gạo nếp cũng chính là mùi hương của bánh ngày Tết. Những nồi bánh chưng bên bếp hồng, khói nghi ngút cũng là một trong những hình ảnh quen thuộc mỗi dịp Tết nguyên đán. Không chỉ riêng một hay hai nơi, mà là khắp trên đất nước Việt Nam. Tất cả các hình ảnh ấy giống như lời giục giã nhưng người con xa quê hương trở về. Có thể là sắc hoa trắng tinh, hoặc là hương thơm thanh dịu êm, tất cả chúng như lòi nhắc, lời giục giã những người con xa quê hương trở về.
Chu Thuỳ Liên đã vô cùng sáng tạo và tinh tế khi đưa hình ảnh hoa mận trắng vào đầu bài thơ. Sự hoà quyện hoàn hảo của đất trời cùng khung cảnh sinh hoạt nhộn nhịp của con người dịp xuân sang đã khiến cho bài thơ trở nên vô cùng sinh động, đẹp mắt. Đó là một bức tranh Tây Bắc vào mùa xuân khiến cho bao người xa quê quyến luyến, cũng làm cho lòng người cảm thấy day dứt khôn nguôi.