An Dương Vương là một vị vua thông thạo việc trị nước, có lòng thương dân, có tài có đức, là một vị vua anh minh sáng suốt. Thế nhưng chỉ vì một phút lơi lỏng cảnh giác với kẻ thù đã khiến ông mất đi tất cả. Mời bạn đọc cùng tham khảo bài viết Cảm nhận nhân vật An Dương Vương chọn lọc hay nhất
Mục lục bài viết
1. Phân tích đề:
– Yêu cầu đề bài: phân tích, cảm nhận về nhân vật An Dương Vương thông qua các chi tiết, hành động, sự việc trong truyện
– Đối tượng làm bài: nhân vật An Dương Vương
– Phương pháp làm bài: phân tích, cảm nhận
– Các luận điểm cần triển khai:
+ Luận điểm 1: Công lao dựng nước của An Dương Vương
+ Luận điểm 2: An Dương Vương và những sai lầm dẫn đến mất nước
2. Dàn ý cảm nhận của anh chị về nhân vật An Dương Vương:
2.1. Mở bài:
– Giới thiệu truyền thuyết
– Giới thiệu và nêu một số quan điểm của mình về nhân vật An Dương Vương: Nhân vật An Dương Vương là nhân vật chính của truyện An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy, một vị vua anh minh có công lớn trong việc xây dựng và bảo vệ đất nước, nhưng sau đó đã mắc phải những sai lầm to lớn dẫn đến việc mất nước.
2.2. Thân bài:
* Cảm nhận về công ơn dựng nước
– Rời đô về Cổ Loa: Nối tiếp sự nghiệp của các vua Hùng, An Dương Vương đã dời đô xuống vùng đồng bằng nhằm ổn định và phát triển đời sống nhân dân.
→ Là quyết định đúng đắn có ý nghĩa chiến lược với tầm nhìn xa trông rộng
– Quá trình xây thành
+ Ban đầu gặp nhiều trở ngại, gian nan, làm tới đâu hỏng tới đó.
+ Nhà vua lập đàn giải oan, đón tiếp cụ già, cầu nguyện và rước Thần Kim Quy. Nhờ có trợ giúp của Thần Kim Quy mà chỉ nửa tháng tường thành đã được dựng xong.
+ Xây thành cao, đào hào sâu để ngăn giặc
→ Quá trình xây thành gian nan, vất vả cũng cho thấy lòng kiên nhẫn, tài giỏi và tầm nhìn xa trông rộng của nhà vua, biết trọng nhân tài, xây dựng tường thành vừa ý trời lại thuận lòng dân.
– Chế nỏ
+ Khi Thần Kim Quy từ biệt ra đi, nhà vua đã bày tỏ băn khoăn “nếu có giặc ngoài thì lấy gì để đánh?”
+ An Dương Vương được Thần Kim Quy tặng chiếc vuốt rùa dùng làm lẫy nỏ.
→ Ý thức trách nhiệm, tinh thần cảnh giác cao của nhà vua.
– Đánh giặc: An Dương Vương đánh thắng quân Triệu Đà nhờ: Thành ốc vững chắc, có nỏ thần kì diệu, có tinh thần cảnh giác cao độ.
→ Bài học về dựng nước và giữ nước.
– Nội dung:
+ Nhân vật An Dương Vương: vị vua anh minh, sáng suốt, luôn suy nghĩ vì vận mệnh của đất nước, cho lợi ích của nhân dân, biết trọng người tài, có tinh thần cảnh giác cao.
+ Là dịp để nhân dân tôn vinh nhà vua, tưởng nhớ về công lao xây thành, chế nỏ, chiến thắng quân xâm lược.
– Nghệ thuật:
+ Kết hợp sự thực lịch sử cùng những tình tiết hư cấu
+ Sử dụng những hư cấu nghệ thuật: Cụ già xuất hiện, Rùa Vàng giúp xây thành, chế nỏ.
* An Dương Vương và các sai lầm dẫn đến mất nước
– Những sai lầm của An Dương Vương
+ Không đánh giá và nhìn nhận đúng đắn về hành vi xâm lược của giặc, bằng lòng gả con gái cho giặc, xin ở rể.
+ Không quan tâm việc xây dựng, củng cố quân đội, ỷ vào uy lực của nỏ thần.
+ Không có nỏ thần, khi quân Triệu Đà tràn sang vẫn ung dung đánh cờ.
→ Chủ quan, khinh địch, chủ quan, mất cảnh giác, ngủ quên trong chiến thắng.
– Hành động sửa sai: Nhanh tay chém chết Mị Châu
→ Thể hiện thái độ kiên quyết, dứt khoát đứng về phía chính nghĩa, sự thức tỉnh rất muộn màng của An Dương Vương.
– Cái chết của An Dương Vương: Nhà vua sừng tê bảy tấc theo Thần Kim Quy rẽ sóng xuống biển Đông.
→ Bất tử hoá cái chết của An Dương Vương, thể hiện sự khoan dung, biết ơn của nhân dân với vị vua một thời có công lớn với dân tộc.
– Nội dung: Những sai lầm của An Dương Vương gắn với bài học mất nước, sự khoan dung của nhân dân đối với những sai lầm của nhà vua.
– Nghệ thuật: Sử dụng các yếu tố hư cấu đan xen với những sự kiện lịch sử.
2.3. Kết bài:
– Khái quát lại về nhân vật An Dương Vương
– Thể hiện thái độ của bản thân với nhân vật này.
3. Bài văn mẫu cảm nhận về nhân vật An Dương Vương:
Truyền thuyết đóng vai trò tiêu biểu trong dòng văn học dân gian Việt Nam. Mỗi câu truyện truyền thuyết không chỉ mang trong mình yếu tố kì ảo hấp dẫn với cốt truyện, mà còn là biểu tượng cho tình cảm và thái độ của nhân dân ta đối với những nhân vật lịch sử. Tác phẩm An Dương Vương và Mị Châu-Trọng Thủy là ví dụ rõ ràng cho điều này. Trong truyền thuyết, nhân vật An Dương Vương để lại nhiều ấn tượng sâu sắc, khắc sâu vào lòng chúng ta về một vị quốc vương anh minh, có hiểu biết xa trông rộng, song lại mắc phải những sai lầm trong quá trình xây dựng và bảo vệ đất nước.
Ở phần đầu của câu chuyện, An Dương Vương được miêu tả là một người lãnh đạo anh minh, thông minh và yêu nước. Tinh thần cao quý của ông không chỉ được biểu hiện qua từ ngữ hay suy nghĩ mà qua các hành động cụ thể. Khi lên ngôi, An Dương Vương đã quyết định xây dựng thành Cổ Loa nhằm tạo ra một cứ điểm bền vững để phục vụ cho nhiệm vụ chống lại sự xâm lược từ bên ngoài, và đảm bảo sự yên ổn cho dân chúng. Trước đó, không ai trong thế hệ tiền bối đã nghĩ tới việc xây thành như một biện pháp phòng thủ, song An Dương Vương, với cái nhìn tỉnh táo của một người lãnh đạo thông minh, đã quyết định thực hiện điều này. Điều này chứng tỏ ông có tầm nhìn xa trông rộng và hiểu biết sâu rộng.
Trong quá trình xây dựng thành, An Dương Vương đã gặp khó khăn và trở ngại, nhưng ông vẫn kiên trì tiếp tục công việc để bảo đảm an ninh và ổn định cho dân chúng. Sự hỗ trợ của dân chúng trong việc xây dựng thành cũng là minh chứng cho sự tin tưởng của hoàng đế trong chiến lược mà ông đã đề ra – được lòng thiên hạ và thuận theo ý nguyện của mọi người. Do vậy, khi An Dương Vương tổ chức một buổi lễ cầu đảo, ông đã nhận được thông báo từ một người già đến từ phương Đông rằng sứ giả Thanh Giang sẽ đến giúp ông xây dựng thành.
Sau một nửa tháng kể từ khi nhận được sự giúp đỡ từ sứ Thanh Giang, thành Cổ Loa đã hoàn thiện một cách vững chắc và kiên cố. Nó trở thành một công trình quan trọng với quy mô lớn, bảo vệ được đất nước và được xây dựng trên một vùng đất rộng lớn và thịnh vượng. An Dương Vương đã dành rất nhiều tâm huyết cho việc xây dựng thành Cổ Loa này, và thành tựu này thực sự xứng đáng với những cống hiến của người vua. Hơn nữa, An Dương Vương rất cẩn trọng và lo lắng cho an nguy của người dân khi chia tay với sứ Thánh Giang. Người vua không quên bày tỏ lo ngại của mình: “Nhờ sự ơn phù hộ của các thần linh, thành đã được hoàn thành. Nhưng nếu có kẻ thù tấn công từ bên ngoài, chúng ta có phải làm gì để chống lại?”. Đó là biểu hiện của trách nhiệm cao quý của một vị vua đối với đất nước.
Ngay sau khi Rùa Vàng đưa vuốt cho An Dương Vương, chiếc nỏ thần đã được chế tạo thành công, thể hiện ý chí và quyết tâm của vua và nhân dân Âu Lạc trong việc đánh đuổi kẻ thù xâm lược từ bên ngoài. Nhờ cái nhìn xa trông rộng và sự chuẩn bị kỹ lưỡng đó, đội quân Âu Lạc đã giành chiến thắng trước quân ác chiến của Triệu Đà.
Ở phần đầu câu chuyện, ta có thể thấy công lao của An Dương Vương trong việc phục vụ cho người dân Âu Lạc là một điều đáng để tôn trọng và ngưỡng mộ. Với vai trò là người lãnh đạo của một quốc gia, ông đã hoàn thành nhiệm vụ của mình trong việc lo lắng cho cuộc sống và sự an lành của dân chúng, công lao này được con người và các thế hệ sau biết ơn và ghi nhớ mãi mãi.
An Dương Vương không những là một vị vua yêu nước luôn chăm lo đến đời sống của nhân dân, mà còn là một anh hùng tin tưởng vào chính nghĩa và yêu hoà bình. Khi kẻ thù Triệu Đà xâm chiếm nước Âu Lạc, ông đã thông qua kế sách đưa con trai là Trọng Thuỷ đến xin làm rể, để củng cố tình hữu nghị giữa hai bên. Vua cũng vui vẻ chấp nhận đề xuất trên. Tính nhân ái cùng tinh thần yêu chuộng hoà bình của cha ông đã được An Dương Vương tiếp nối phát huy và kế thừa, ông là hình mẫu sống đáng khâm phục về lòng nhân hậu của người Việt Nam.Tuy nhiên, hành động chấp nhận gả con gái cho con trai kẻ thù mà không mảy may một chút hoài nghi cho thấy thái độ chủ quan, ngạo mạn nơi An Dương Vương.
“Một đôi kẻ Việt người Tần
Nửa phần ân ái nửa phần oán thương”
Vì yêu trọng hoà bình, tình yêu dành cho con gái và niềm tin vào sức mạnh của Nỏ thần, An Dương Vương không ngờ rằng mình đã bị lừa vào âm mưu xâm lược độc ác của Triệu Đà. Sự chủ quan, sự khinh địch và sự phụ thuộc quá nhiều vào chiếc nỏ thần là những nguyên nhân khiến cơ đồ Âu Lạc bị “đắm chìm trong biển cả”. Chỉ vì một khoảnh khắc “ngủ quên” trên chiến thắng, tự mãn vì tin rằng có nỏ thần, An Dương Vương đã mất đi cảnh giác và tin tưởng vào kẻ thù mà ngài đã phải hy sinh cả cuộc sống và sự bình an của người dân để xây dựng trong suốt thời gian dài. Nhà vua đã bỏ thành để chạy trốn cùng con gái và tìm đường cầu cứu từ thần Kim Quy. Khi Rùa Vàng nói “kẻ sau lưng chính là kẻ giặc”, An Dương Vương hiểu ra toàn bộ câu chuyện, ngài ấy đau đớn biết bao. Tự tay nhà vua rút kiếm giết chết người con gái mà mình hết mực yêu quý, đến tận cùng có gì đau đớn hơn? Nhưng dựa trên quan điểm công lý, Mị Châu là kẻ có tội, kẻ đã phạm tội với đất nước và dân tộc, không thể không bị trừng phạt.
Bi kịch của việc mất nước và sự tan rã nội bộ của An Dương Vương là một bài học quý giá cho thế hệ sau trong quá trình xây dựng và bảo vệ tổ quốc. Cuối cùng, An Dương Vương cầm sừng tê bảy tấc được Rùa Vàng mang trở lại biển cả. Chi tiết ấy thể hiện sự khoan dung và lòng tiếc nuối vô hạn của nhân dân đối với một người anh hùng đã có công xây nước.
Nhân vật An Dương Vương được các nhà văn dân gian xây dựng không theo hình thức lý tưởng hoàn toàn mà được tái hiện như một người thật sự, có những phẩm chất để khen ngợi và điểm để chỉ trích. Từ các hành động, tính cách và phẩm chất của nhân vật được khám phá rõ ràng. Qua hình tượng An Dương Vương, cha ông ta muốn truyền tải thông điệp đến thế hệ sau về tinh thần cảnh giác cao độ trong công việc, đặc biệt là khi phải đối mặt với vận mệnh và an nguy của dân tộc