Treo biển thuộc loại truyện cười nhằm phê phán những cái xấu, cái đáng cười ngay trong quần chúng nhân dân. Truyện cho ta bài học bổ ích: khi làm việc gì cũng phải suy nghĩ trước sau. Dưới đây là hướng dẫn Soạn bài Treo biển của Trương Chính - Soạn văn 8 Cánh diều.
Mục lục bài viết
1. Soạn bài Treo biển của Trương Chính – Soạn văn 8 Cánh diều:
Câu hỏi 1 (Trang 106, SGK Ngữ Văn 8, Tập 1) Văn bản “Treo biển” nói về cái gì?
A. Miêu tả cửa hàng của người bán cá.
B. Kể chuyện về người mua cá.
C. Nêu cảm nghĩ về chiếc biển hiệu.
D. Kể chuyện về chiếc biển hiệu.
Phương pháp:
Đọc thật kĩ tác phẩm.
Lời giải chi tiết:
D
Câu hỏi 2 (Trang 106, SGK Ngữ Văn 8, Tập 1) Mục đích người bán hàng treo biển là gì?
A. Để quảng cáo hàng.
B. Để mọi người góp ý.
C. Để trang trí cửa hàng.
D. Để cửa hàng đỡ trống trải.
Phương pháp:
Đọc thật kĩ tác phẩm.
Lời giải chi tiết:
A
Câu hỏi 3 (Trang 106, SGK Ngữ Văn 8, Tập 1) Những thông tin nào được ghi trên tấm biển?
A. Địa điểm, thời gian, cách thức bán hàng.
B. Địa điểm, mặt hàng, chất lượng hàng.
C. Địa điểm, mặt hàng, thời gian bán hàng.
D. Địa điểm, mặt hàng, cách thức bán hàng.
Phương pháp:
Đọc thật kĩ tác phẩm.
Lời giải chi tiết:
B
Câu hỏi 4 (Trang 106, SGK Ngữ Văn 8, Tập 1) Nghĩa nào là nghĩa tường minh trong ‘Ở đây có bán cá tươi’?
A. Tại đây có bán cá tươi.
B. Tại đây không bán cá khô.
C, Tại đây không bán cá ươn.
D. Tại đây không mua cá.
Phương pháp:
Đọc thật kĩ tác phẩm.
Lời giải chi tiết:
A
Câu hỏi 5 (Trang 106, SGK Ngữ Văn 8, Tập 1) Nghĩa nào là nghĩa hàm ẩn trong ‘Ở đây có bán cá tươi’?
A. Ở đây không bán các loại cây.
B. Ở đây không mua các loại hoa quả.
C. Ở đây không bán loại cá chết, cá ươn.
D. Ở đây có bán các loại cá tươi.
Phương pháp:
Đọc thật kĩ tác phẩm.
Lời giải chi tiết:
C
Câu hỏi 6 (Trang 106, SGK Ngữ Văn 8, Tập 1) Liệt kê một số đặc điểm quan trọng của truyện cười được thể hiện trong văn bản Treo biển.
Phương pháp giải:
Trả lời câu hỏi dựa trên những gì bạn đã học
Lời giải chi tiết:
– Trong truyện có sự hài hước dành cho độc giả: Người bán không có quan điểm riêng của mình, mỗi khi có người bình luận là lập tức đổi tên biển, cuối cùng vẫn để nguyên.
– Truyện xây dựng và tạo ra yếu tố hài hước: Tên quán ngày càng ngắn gọn và mang nhiều ý nghĩa khác nhau khiến người đọc bật cười vì sự ngu ngốc, thiếu quan điểm của người bán cá.
– Truyện áp dụng linh hoạt các biện pháp giải trí, sử dụng nhiều yếu tố bất ngờ, cường điệu. Điều này càng khiến câu chuyện trở nên hài hước hơn.
Câu hỏi 7 (trang 107, SGK Ngữ Văn 8, Tập 1) Tại sao không thể bỏ bớt chữ như mọi người đã góp ý?
Phương pháp giải:
Trả lời theo sự hiểu biết của bạn
Giải thích chi tiết:
Mục đích ban đầu của người bán là quảng cáo cho mọi người biết quán mình bán cá tươi. Mỗi lần anh bỏ đi một từ, ý nghĩa của cái tên đó lại thay đổi. Nếu loại bỏ từ tươi ngay lần đầu tiên, những người khác có thể nhận thấy rằng cửa hàng có thể đang bán cá bị hư hỏng và chết. Lần thứ hai để lại chữ ở đây, khiến người khác nghĩ có lẽ các cửa hàng bán cá xung quanh đều có biển hiệu. Lần thứ ba, chữ “bán” được bỏ đi, chỉ còn lại chữ cá. Người đến mua không biết chủ cửa hàng bán cá, cá cược hay thức ăn cho cá…
Câu hỏi 8 (trang 107, SGK Ngữ Văn 8, Tập 1) Truyện Treo biển phê bình hiện tượng gì?
Phương pháp giải:
Đọc văn bản cẩn thận
Giải thích chi tiết:
Chuyện Treo biển nhằm phê phán những người không có quan điểm riêng hay chính kiến trong cuộc sống và công việc.
Câu hỏi 9 (trang 107, SGK Ngữ Văn 8, Tập 1) Theo bạn, chi tiết buồn cười nhất trong truyện ‘Treo biển’ là gì? Tại sao?
Phương pháp giải:
Đưa ra những chi tiết thú vị và giải thích
Giải thích chi tiết:
Chi tiết nực cười nhất trong truyện là chi tiết người quản lý cửa hàng liên tục thay đổi nội dung trên tấm biển. Bởi vì người chủ muốn dùng biển hiệu để quảng cáo nhưng cuối cùng các ý kiến khác lung lay khiến biển hiệu mất đi tác dụng ban đầu.
2. Liên hệ cảm nhận sau khi đọc văn bản “Treo biển:
Kho tàng văn học dân gian Việt Nam có rất nhiều tác phẩm hay khiến người ta cười, giải trí, từ những câu chuyện mang tư tưởng sâu sắc đến những tác phẩm nhẹ nhàng, hài hước và thậm chí là đầy ý nghĩa, chỉ trích sâu sắc. Trong số những tác phẩm khiến người đọc bật cười, nổi bật là Truyện ‘Treo biển’.
Tác phẩm khiến người đọc bật cười vì truyện mang đậm chất ngụ ngôn. Câu chuyện treo biển kể về một chủ quán treo biển nói rằng ‘ở đây có bán cá tươi’. Người qua đường bình luận về nội dung dòng chữ trên tấm biển. Người chủ tiệm dần dần gỡ bỏ nó và cuối cùng cất nó đi. Tình huống độc đáo là ông chủ không hề suy nghĩ xem những bình luận đó đúng hay sai mà đã làm như họ góp ý, cho thấy ông là một người ngây thơ và dễ tin vào những lời đồn thổi, nhận xét của người khác. mặc dù chưa rõ người ta đang nói gì tức, ông này không kiên quyết, không giữ quan điểm chủ quan mà chỉ dựa vào yếu tố khách quan. Ban đầu, nội dung biển hiệu này rất rõ ràng, không đi chệch hướng kinh doanh: ‘Ở đây có bán cá tươi’. Tấm biển treo có đầy đủ chi tiết về những thứ được rao bán trong cửa hàng, nhưng chỉ có ý kiến khách quan khác là ông chủ đã dần loại bỏ dòng chữ ghi trên nội dung biển hiệu và cuối cùng cất luôn tấm biển..
Người đầu tiên nhận xét nhà này xưa bán cá hư nhưng bây giờ họ đề biển bán cá tươi hay sao? Chỉ với một nhận xét, chủ quán không suy nghĩ gì về nội dung, sự tương phản giữa tươi và hư đã được tạo nên, khiến anh ta thay đổi nội dung nhãn, bỏ đi chữ tươi, bây giờ ở giữa biển chỉ còn 3 chữ: ‘Ở đây có bán cá’. Một người khác lại cho rằng nguyên nhân là do người ta vào hang hoa mua cá hay gì đó mà phải để chữ ở đây. Ông chủ nhanh chóng bỏ chữ ở đây đi và tấm biển chỉ có chữ bán cá. Khi khách hàng thứ ba đến mua cá, thấy cá bày bán, anh ta nhận xét cá không có để bán hay sao, vậy đặt chữ bán để làm gì? Người bán cá lập tức xóa chữ để bán và bây giờ chỉ còn từ cá. Còn người qua đường thứ 4 bình luận rằng trước khi đến gần đã ngửi thấy mùi cá tanh, sao lại phải đặt biển cá làm gì? Chủ nhà đã lấy biển đi và không cần dùng đến biển nữa.
Qua nhận xét khách quan của 4 người mua cá, có thể thấy ai cũng có những nhận xét về tấm biển chủ hàng treo bán cá nhưng chưa thực sự hiểu rõ nội dung, mục đích của tấm biển. Mọi nhận xét đều được đưa ra thì ông chủ đều tiếp nhận hết, không cần suy nghĩ đúng hay sai, ông ta luôn làm theo những nhận xét đó. Lúc đầu, có vẻ như những nhận xét đó là đúng, nhưng sau đó độc giả nhận ra rằng những nhận xét đó là không đúng, nghĩ nó vô lý đến mức nào, người đọc phải bật cười trước hành động của người quản lý cửa hàng, khi ông ta làm theo những ý kiến khách quan từ bên ngoài mà không có sự lựa chọn kỹ lưỡng, không hề suy nghĩ đến những nhận xét này. Xuyên suốt câu chuyện, chúng ta phải phê bình lối sống và hành động của chủ quán, ông ta là một người thiếu chính kiến, không có suy nghĩ chín chắn về việc mình đang làm.
Câu chuyện Treo Biển khiến người ta bật cười và qua đó còn dạy cho chúng ta những bài học bổ ích cho cuộc sống – những yếu tố cần được tiếp thu từ bên ngoài nhưng phải có thái độ chọn lọc kỹ càng. Không phải mọi ý kiến khách quan từ bên ngoài đều nên được chấp nhận.
3. Khái quát văn bản Treo biển:
3.1. Người bán hàng treo biển bán cá:
– Biển hiệu của cửa hàng ‘Ở đây có bán cá tươi’ có đầy đủ các nội dung cần thiết cho một biển quảng cáo:
+ Địa điểm: ở đây
+ Lĩnh vực hoạt động: bán hàng
+ Loại sản phẩm bán: cá
+ Chất lượng sản phẩm: tươi
3.2. Nhận xét và phản hồi từ chủ cửa hàng:
– Khuyến nghị:
+ Ý kiến thứ nhất: Bỏ chữ “Tươi”
+ Ý kiến thứ hai: bỏ chữ “ở đây”
+ Ý kiến thứ ba: bỏ chữ “bán”
+ Ý kiến thứ tư: bỏ chữ “cá”
→ Các nhận xét tuy khác nhau về nội dung nhưng đều thể hiện tính chủ quan, phiến diện khi nhìn nhận và đánh giá.
– Phản hồi từ quản lý cửa hàng:
+ Thay đổi ký tự theo từng bình luận
+ Xóa biển.
→ Không lọc được thông tin, không có quan điểm riêng
3.3. Khái quát về nội dung văn bản và giá trị nghệ thuật:
– Nội dung: nhẹ nhàng phê bình những người không có chính kiến trong khi làm việc và không suy nghĩ kỹ khi lắng nghe ý kiến của người khác.
– Nghệ thuật: Cách tạo dựng tình huống câu chuyện hấp dẫn, kết thúc bất ngờ, sử dụng nhiều yếu tố hài hước…
– Một bài học cho chính mình: bạn phải có suy nghĩ, quan điểm riêng của mình…