Văn mẫu: Phân tích bài thơ Bảo kính cảnh giới được tổng hợp và sưu tầm xin gửi tới bạn đọc cùng tham khảo. Mời các bạn cùng theo dõi bài viết dưới đây với chủ đề Cảm nhận về bài thơ Bảo kính cảnh giới ngắn gọn siêu hay.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý cảm nhận về bài thơ Bảo kính cảnh giới:
1.1. Bức tranh thiên nhiên ngày hè:
* Bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, rực rỡ:
– Hình ảnh: “hòe lục”, “thạch lựu hiên”, “hồng liên trì” => những hình ảnh gắn liền với cuộc sống đời thường, giản dị, mộc mạc.
– Các động từ “đùn”, “phun” diễn tả:
+ “đùn đùn”: mô tả sự phát triển mạnh mẽ của tán cây hòe => gợi lên hình ảnh tán cây xòe rộng, kéo dài không ngừng, xòe ra, bao trùm cả một không gian rộng lớn.
+ “phun”: sức sống mãnh liệt, tràn đầy sức sống của hoa lựu => hình ảnh hoa lựu đỏ tươi ngoài hiên, nở liên tục ở đầu cành, lá.
– “Hồng liên trì đã tịn mùi hương”: sen hồng trong ao có mùi thơm ngào ngạt => mùi hương ngọt ngào, thanh khiết.
* Bức tranh ngày hè sôi động và ồn ào: nhà thơ sử dụng đảo chữ và hệ thống từ tượng thanh để miêu tả những âm thanh của cuộc sống:
– Từ láy “lao xao”: tiếng ồn ào vọng ra từ chợ cá.
– “Dắng dỏi”: tiếng kêu liên tục và bất tận, “cầm ve”: tiếng ve sống động, vui tươi giống như âm thanh của một loại nhạc cụ.
1.2. Tâm trạng của nhân vật trữ tình:
– “Lẽ có” có nghĩa là phải có, hy vọng có được.
– “Ngu cầm”: điển cố về vua Ngu Thuấn.
→ Ước có cây đàn của vua Ngu Thuần để gây lên khúc “Nam phong”
→ Tượng trưng cho mong muốn đem lại cuộc sống bình yên, hạnh phúc cho nhân dân.
– “Dân giàu đủ khắp đòi phương”: mong người dân khắp nơi sẽ được sống trong hòa bình, hạnh phúc.
=> Nhân cách cao quý của người anh hùng Nguyễn Trãi.
1.3. Đặc điểm nghệ thuật:
– Ngôn ngữ mộc mạc, giản dị; những hình ảnh quen thuộc trong cuộc sống đời thường.
– Thể thơ lục ngôn xen lẫn thất ngôn.
– Phương pháp đảo ngữ với hệ thống từ láy “lao xao”, “dắng dỏi” và các động từ mạnh “đùn đùn”, “phun”.
2. Cảm nhận về bài thơ Bảo kính cảnh giới siêu hay:
Nguyễn Trãi không chỉ được biết đến với tác phẩm nổi tiếng là bài thơ anh hùng cổ điển Ngô Đại Cáo mà ông còn được biết đến với những bài thơ viết về thiên nhiên, con người như Côn Sơn Ca, Cây Chuối… một trong những tác phẩm tuyệt tác cũng phải được nhắc đến là bài thơ “Bảo kính cảnh giới 43” của ông. Đó là bài thơ cảnh ngày hè mang tính chất và tâm trạng con người của Nguyễn Trãi.
Trong những bài thơ viết về tình yêu thiên nhiên, Côn Sơn là nơi dừng chân của Nguyễn Trãi trong những ngày buồn bã, mệt mỏi ở nơi quan trường.
Sự thư giãn yên tĩnh này được thể hiện trong câu thơ đầu tiên:
Rồi hóng mát thuở ngày trường
Câu thơ dường như mở ra những ngày thảnh thơi, không khí trong lành, những hình ảnh dài về những ngày ấy dần được hé lộ ở những câu thơ sau. Những ngày ấy là những ngày bình yên khi những vấn đề chính trị được gác lại, khiến không chỉ tâm hồn mà cả thể xác cũng rất nhàn nhã. Đối với ông, cuộc sống là như vậy: khi mùa hè đến, ông không cảm nhận được cái nóng của trời mà chỉ cảm nhận được những làn gió mát. Thiên nhiên quê hương là nguồn cảm hứng vô tận cho tác giả, khiến cho ông phần nào hạnh phúc trong cuộc sống ở quê.
“Hòe lục đùn đùn tán rợp giương.
Thạch lựu hiên còn phun thức đỏ,
Hồng liên trì đã tiễn mùi hương”
Đó là những câu thơ miêu tả cảnh đẹp mùa hè của quê hương ông cùng hương vị tươi sáng, hấp dẫn của mùa hè. Hình ảnh mùa hè hiện lên với những gam màu ấm áp: màu đỏ của hoa hòe, màu lựu đỏ, cánh sen hồng và chúng được kết hợp với những động từ mạnh như “đùn đùn”, “phun”, “tiễn” thể hiện hình ảnh quê hương với những màu sắc, hương vị đặc trưng và sự sinh sôi nảy nở mạnh mẽ vào mùa hè. Bức tranh quê hiện lên với biết bao màu sắc tươi đẹp và thay đổi, bên cạnh đó còn có sự phát triển mạnh mẽ của hoa cỏ cây cối. Nó mang đến cho chúng ta cảm giác bình yên, và không chỉ vậy, chúng ta còn có thể cảm nhận được hương vị của mùa hè qua động từ “tiễn”.
Không chỉ vậy, mùa hè còn mang đến cho tác giả những phiên chợ, làng chài. Cuộc sống nông thôn hiện lên ở đây với sự xao động hiếm có của con người. Chính chợ phản ánh cuộc sống của người dân ở nơi đây có no đủ, giàu có hay không.
“Lao xao chợ cá làng ngư phủ,
Dắng dỏi cầm ve lầu tịch dương”
Cuộc sống thật tấp nập, những phiên chợ chài ven biển, hình ảnh những người lao động hiện lên thật tuyệt vời với phiên chợ vui vẻ với lưới đánh cá dồi dào.
Dân giàu đủ khắp đòi phương.
Cất lên một khúc đàn của cây đàn vua Ngu Thuấn mang lại cho người dân cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Mượn hình ảnh vua Ngu Thuấn cùng cây cầm ấy để làm cho nhân dân ta giàu mạnh ở mọi phương. Dù về quê sống nhưng ông vẫn luôn giữ tình yêu và khát vọng về một cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho người dân.
Bài thơ là những dòng cảm xúc về thiên nhiên, gắn kết niềm khao khát và lòng yêu nước nồng nàn của Nguyễn Trãi. Bài thơ bìa tuy ngắn nhưng để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng người đọc. Bài thơ kết thúc bằng tinh thần nhân đạo cao cả và tình yêu thương nhân dân vô bờ bến.
3. Cảm nhận về bài thơ Bảo kính cảnh giới ấn tượng:
Nguyễn Trãi không chỉ là anh hùng dân tộc, ông còn là nhà thơ, tác giả của nhiều tác phẩm bất hủ. Với những lập luận sắc bén và ngòi bút tài hoa, ông còn thể hiện phong cách thoải mái trong những bài thơ đời thường của mình. Sở thích này được thể hiện rõ nét trong “Bảo kính cảnh giới”, tác phẩm trữ tình tâm đặc hiếm hoi của ông.
Nội dung chính của bài thơ là tình yêu của con người đối với thiên nhiên hùng vĩ. Nhân vật trữ tình hiện lên trong không gian tráng lệ này, như một nét mực chấm trên trang tuyên thành. Nguyễn Trãi là người yêu thiên nhiên, hòa mình vào sự bao la của nó và cởi mở với vẻ đẹp ấy trong mọi hoàn cảnh. Khác với đặc điểm thiên về vịnh của thơ thời bấy giờ, Nguyễn Trãi sử dụng bút pháp tả thực vô cùng chân thật. Hình ảnh thiên nhiên hiện lên đầy đủ với vẻ đẹp của nó qua vài câu thơ:
“Rồi hóng mát thuở ngày trường
Hòe lục đùn đùn tán rợp giương
Thạch lựu hiên còn phun thức đỏ
Hồng liên trì đã tiễn mùi hương”
Ở hai câu thơ đầu, khung cảnh thiên nhiên thể hiện sự hài hòa về màu sắc và cảnh vật. Màu xanh của tán cây hòe và màu đỏ của hoa lựu hòa quyện vào nhau tạo nên những dải màu sặc sỡ nhất. Những từ ngữ giàu tính miêu tả như rợp, phun, rợp rợp gợi lên sự tràn trề nhựa sống của sức sống. Không tập trung vào việc khắc họa những cảnh tượng này, tác giả nhấn mạnh đến sức sống mãnh liệt của muôn loài trong một ngày mát mẻ. Góc nhìn tinh tế này đã làm cho những câu thơ trở nên sinh động, phù hợp với bối cảnh hơn, đồng thời cũng làm sáng tỏ tài năng văn chương của Nguyễn Trãi. Không chỉ vâyh, chỉ trong 4 câu thơ, tác giả đã sử dụng nhiều giác quan khác nhau để cảm nhận thiên nhiên. Đó là xúc giác ở câu thoe đầu tiên, thị giác ở câu thơ thứ 2 và 3, khưu giác ở câu thơ cuối cùng. Chỉ trong 4 câu thơ, người đọc có thể nhìn thấy toàn cảnh thiên nhiên qua con mắt của nhà thơ đa tài.
Trong khung cảnh trời đất này, một thiên nhiên tưởng chừng như yên tĩnh bỗng nhiên xuất hiện bóng dáng của một con người. Ông là một người anh hùng vĩ đại, hết lòng phục vụ vì dân vì nước. Ít khi có thời gian nghỉ ngơi nhưng cũng không hoàn toàn hòa mình vào thiên nhiên, tác giả vẫn luôn quan sát cuộc sống của người dân.
“Lao xao chợ cá làng ngư phủ
Dắng dỏi cầm ve lầu tịch dương”
Hình ảnh nhìn thấy được chính là hình ảnh cuộc sống bình dị nhưng tràn ngập âm thanh vui tươi. Chợ cá ở làng chài sôi động cùng tiếng ve sầu vang vọng khắp nơi. Đó là hình ảnh người dân có cuộc sống ấm no, thịnh vượng dưới sự che chở của những người đứng đầu như Nguyễn Trãi. Qua hình ảnh này, người đọc có thể thấy vị tướng từng chinh chiến không chỉ biết thưởng thức vẻ đẹp của trời đất mà còn đủ tinh tế để theo dõi những hoạt động bình thường của người dân.
“Dẽ có Ngu Cầm đàn một tiếng
Dân giàu đủ, khắp đòi phương”
Hình ảnh Nam Phong ca của vua Ngu Thuấn dùng Ngự cầm được đưa vào hai câu thơ cuối. Đây là câu chuyện kinh điển về thời thịnh vượng khi vua Thuấn mang đàn ra gảy. Hình ảnh này soi sáng ước mơ, nỗi lo cho đất nước của tác giả. Ông luôn mong muốn cuộc sống của người dân được bình yên và thịnh vượng. Ba câu thơ cuối có nhịp điệu dồn nén hơn và cũng là nỗi lòng khó nói. Với thiên nhiên và cảnh vật làm nền, nỗi lo nước nhà càng thêm đặc biệt.
Tình yêu quê hương, con người hòa quyện với vẻ đẹp của thiên nhiên đã tạo nên một hình ảnh đẹp và đầy ý nghĩa. Là một thi sĩ, Nguyễn Trãi cũng là một người của nhân dân. Trong mọi hoàn cảnh, lý tưởng và sự quan tâm của người anh hùng đối với người dân luôn được làm nổi bật. Vì vậy, cản vật nhiên nhiên đã làm cho tình yêu quê hương của Nguyễn Trãi càng trở nên sâu sắc hơn.