Văn mẫu lớp 10: Cảm nhận bài thơ Mùa hoa mận của Chu Thùy Liên gồm các bài văn mẫu kèm theo gợi ý cách viết chi tiết, hay nhất. Qua đó đem đến cho các bạn nhiều nguồn tư liệu học tập, rèn kỹ năng viết văn cảm nhận bài thơ hay.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý cảm nhận của em về bài Mùa hoa mận của Chu Thùy Liên:
1.1. Phân tích, đánh giá chủ đề và nguồn cảm hứng chính:
a. Chủ đề và cảm hứng chủ đạo:
– Chủ đề: Tình yêu con người, quê hương, đất nước.
– Cảm hứng chính: Nỗi nhớ sâu sắc về thiên nhiên, cảnh quan và con người Tây Bắc.
b. Bức tranh thiên nhiên: Điểm nhấn là bức tranh hoa mận trắng bung nở đầu cành.
c. Cuộc sống đời thường của người dân vùng Tây Bắc:
*Hình ảnh trẻ em vui chơi trong mùa mận:
– Không khí tươi vui, náo nức:
Con trai háo hức chơi cù.
Con gái rộn ràng khăn áo.
– Hình ảnh “Bóng bay”: Gửi gắm và thể hiện ước mơ của trẻ em vùng cao.
*Hình ảnh người lớn trong mùa mận:
– Mẹ chuẩn bị lá gạo.
– Cha căng nỏ.
– Người già nhanh chóng làm đu.
=> Không khí sôi động, hối hả.
d. Hình ảnh ngôi nhà và tâm trạng của nhân vật trữ tình:
– Ngôi nhà trông chân thực và mang nét đặc trưng của một ngôi nhà vùng cao.
+ Các bức tường được làm bằng đất nện.
+ Ngọn lửa bập bùng giữa nhà, tỏa ra thứ ánh sáng hồng rực rỡ.
– Nhân vật trữ tình:luôn hướng tới người thân, quê hương yêu dấu.
1.2. Phân tích, đánh giá nghệ thuật:
– Biện pháp điệp Cấu trúc: “Cành mận bung trắng muốt.”
– Hình ảnh gần gũi chẽ, nên thơ mang đậm màu sắc Tây Bắc.
– Ngôn ngữ trong sáng, đơn giản, dễ hiểu.
2. Cảm nhận của em về bài Mùa hoa mận của Chu Thùy Liên đặc sắc:
Chu Thùy Liên là một hồn thơ xinh đẹp, ông có những tác phẩm được đánh giá cao và thậm chí còn giữ nhiều chức vụ quan trọng trong Bộ Văn hóa. “Mùa hoa mận” là một trong những tác phẩm tiêu biểu miêu tả vẻ đẹp của thiên nhiên được in trong tập “Thuyền đuôi én”. Bài thơ thể hiện tấm lòng của một người xa quê hương, nhớ nhung da diết vô cùng. Trong thơ của mình, Chu Thùy Liên thể hiện những tình cảm nồng nàn nhất của người con xa xứ khi viết về quê hương.
Cành mận bung cánh muốt
Lũ con trai háo hức chơi cù
Lũ con gái rộn ràng khăn áo
Bóng bay nâng ước mơ con trẻ
Cành mận là điểm nhấn quan trọng ngay trong khổ thơ đầu tiên. Những bông hoa mận trắng nở rộ ở giữa bức tranh thiên nhiên báo hiệu mùa xuân đang đến. Vào mùa xuân, khung cảnh đặc trưng của bản làng dân tộc chín là rừng hoa mận trắng muốt. Hình ảnh này cũng được tác giả đưa vào nhằm báo trước mùa xuân đang đến. Dưới gốc cây mận rợp trời là hoa, những chàng trai, cô gái trẻ, nam thanh nữ tú được miêu tả sửa soạn đi chơi vô cùng rộn ràng. Đây đều là những phong cảnh rất quen thuộc với tác giả và những đứa trẻ vùng cao. Nó theo giấc mơ chứng kiến những đứa trẻ trưởng thành và theo đuổi ước mơ của mình cho đến khi trở thành những con người thành tài.
Cành mận bung cánh muốt
Giục mẹ xôn xang lá, gạo
Giục cha vui lòng căng cánh nỏ
Giục người già bản hối hả làm đu
Vẫn bắt đầu bằng hình ảnh những cánh hoa mận trắng muốt rợp trời, bên dưới là hình ảnh sinh hoạt làng quê dưới tán cây. Địa điểm diễn ra hoạt động rất sôi động, hòa cùng không khí mùa xuân chuẩn bị đón Tết mới. Phong tục ngày Tết của những người dân bản làng. Mẹ bận rộn bên lá, gạo và nướng bánh. Cha giương nỏ chuẩn bị đi săn. Các cụ già nhanh chóng làm xích đu cho trẻ em và mọi người cùng vui chơi. Tất cả đều là những hình ảnh mùa xuân quen thuộc, quen thuộc với chúng ta, đồng thời cũng là những phong cảnh cũng quen thuộc với tác giả. Tết luôn là thời điểm bận rộn và hạnh phúc nhất trong năm. Đây cũng là những hình ảnh mà tác giả nhớ lại nhiều năm sau khi rời xa quê hương.
Cành mận bung cánh muốt
Nhà trình tường ủ hương nếp
Giục lửa hồng nở hoa trong bếp
Cho người đi xa nhớ lối trở về
Ở khổ thơ cuối, tác giả lại nhắc đến những cánh hoa mận trắng muốt. Hình ảnh này được lặp lại ba lần trong bài thơ, mỗi lần đều là hình ảnh mở đầu cho bức tranh bên dưới. Đây cũng được xem là hình ảnh quan trọng nhất của bức tranh mùa xuân, hình ảnh gợi nhớ về quê hương của tác giả. Trong căn nhà nhỏ mùi hương nếp chính là mùi bánh của ngày tết. Nồi bánh bốc khói bên đống lửa cũng là hình ảnh quen thuộc trong dịp Tết. Nó không chỉ là hình ảnh ở một hai nơi mà ở khắp đất nước Việt Nam. Tất cả những hình ảnh này dường như đang thúc giục người con ra đi màu chóng trở về quê nhà. Có lẽ đó là màu của bông hoa trắng, có lẽ là mùi hương dịu nhẹ, mát lạnh, và tất cả chúng như lời nhắc nhở, chỉ dẫn cho những người xa quê hương trở về.
Chu Thùy Liên đã rất sáng tạo và khéo léo khi lồng ghép hình ảnh hoa mận trắng vào bài thơ của mình. Sự kết hợp tuyệt vời giữa thiên nhiên và những hoạt động tấp nập của con người mùa xuân đã khiến bài thơ này trở nên uyển chuyển và đẹp đẽ. Đó là hình ảnh mùa xuân Tây Bắc gợi lên nỗi nhớ nhung của những người xa quê hương và mang đến cho người đọc một cảm giác khó tả.
3. Cảm nhận của em về bài Mùa hoa mận của Chu Thùy Liên hay nhất:
Đối với người dân vùng núi Tây Bắc, màu trắng của hoa mai, hoa mận không chỉ là dấu hiệu của mùa xuân mà còn là biểu tượng của quê hương. Với những người ở phương xa, chỉ cần nhìn thấy màu trắng của hoa mận, hoa mai trên tivi hay trên bức ảnh, báo chí cũng mang lại cho họ một cảm giác khó tả. Bài thơ “Mùa hoa mận” của tác giả Thiều Thúy Liên viết vào tháng 12/2007 thể hiện nỗi khao khát sâu sắc của những người đi xa trở về quê hương, làng quê qua màu trắng quen thuộc này.
Bài thơ có ba khổ thơ, mỗi khổ thơ bắt đầu bằng hình ảnh hoa mận trắng nở rộ, “Cành mận bung cánh buốt”, như thể những bông hoa mận trắng tinh khiết nở rộ trên bầu trời Tây Bắc đang báo hiệu mùa xuân đã đến. Và từ đây nhà thơ có cái cớ để bày tỏ tình cảm của mình về quê hương. Dưới tán hoa mận và màu trắng tinh khôi của hoa mận, cuộc sống bình dị của người dân làng trông thật thân thương và thiêng liêng.
Cành mận bung cánh muốt
Lũ con trai háo hức chơi cù
Lũ con gái rộn ràng khăn áo
Bóng bay nâng ước mơ con trẻ
Trẻ nhỏ vui nhất, háo hức nhất là khi mùa xuân đến. Các em rất hào hứng, vui vẻ vì được mặc quần áo mới, chơi các trò chơi truyền thống mà không sợ bị bố mẹ trách mắng. Con trai thì “háo hức chơi cù”, “con gái thì rộn ràng khăn áo”….niềm vui ấy dường như lan tỏa ra cả xung quanh. Từ láy “háo hức ” và “rộn ràng” làm cho ý nghĩa của bài thơ trở nên vui tươi, rộn ràng, như nhìn thấy được nụ cười rạng rỡ của các em nhỏ. Có vẻ như cành mận rất thích dành thời gian cho bọn trẻ, chứng kiến bao ước mơ và theo các em nhỏ trên con đường trưởng thành của chúng.
Cành mận bung cánh muốt
Giục mẹ xôn xang lá, gạo
Giục cha vui lòng căng cánh nỏ
Giục người già bản hối hả làm đu
Không khí lúc đó rất sôi nổi, khẩn trương và nhộn nhịp. Dưới gốc mận, mẹ vội vàng rửa lá, ngâm gạo nếp chuẩn bị hấp rồi nướng bánh cúng tổ tiên với hy vọng mùa màng bội thu. Bố đi căng nỏ, người già vội vàng làm xích đu chuẩn bị cho trò chơi dân gian đầu năm mới. Trong ba dòng thơ, các động từ “giục” lần lượt xuất hiện: “giục mẹ”, “giục cha”, “giục người già”, v.v. Mọi thứ đều gợi lên một bầu không khí khẩn trương, sôi nổi và tưng bừng. Cả làng từ trẻ đến già đều háo hức chờ đón một mùa xuân mới đến.
Cành mận bung cánh muốt
Nhà trình tường ủ hương nếp
Giục lửa hồng nở hoa trong bếp
Cho người đi xa nhớ lối trở về
Mùi thơm của gạo nếp lan tỏa khắp các ngôi nhà truyền thống. Dân làng thổi xôi, làm xôi rượu, ủ men lá và thịt lợn, nướng bánh… Ngọn lửa không ngừng bập bùng trong bếp. Không khí thật ấm cúng và vui vẻ. Tác giả khéo léo khi viết Giục lửa hồng khi nở hoa trong bếp” khiến ta cảm nhận được hương xuân lan tỏa đến từng ngóc ngách làng quê.
Màu trắng của hoa mận, những cánh hoa trắng tinh khôi, những con đường, bờ sông, làng mạc trắng muốt khiến ngôi nhà trở nên xinh đẹp hơn. Cùng một gam màu gợi lên nỗi nhớ nhung, hoài niệm trong lòng những người xa quê hương. Người đi xa thật muốn trở về, mà nhất là khi năm mới đến gần, người ta lại càng nhớ quê hương hơn. Hoa mận như nỗi nhớ, là tín hiệu đưa người ta trở về quê hương, về nơi mình sinh ra và lớn lên, về những nơi mà mình gắn bó thuở còn thơ ấu.
Bài thơ có ba khổ, viết bằng thể thơ năm chữ, không gieo vần, không nặng nề về hình thức. Dòng cảm xúc của nhà thơ quyết định dòng chảy của toàn bộ bài thơ. Trong những bức tranh tinh tế của mình, nhà thơ gợi lên vẻ đẹp và không khí sôi động của một ngày xuân ở quê hương. Điều này đánh thức trong lòng mỗi người một tình yêu nồng nàn đối với nơi mình sinh ra.