Xin giới thiệu bài văn mẫu Đoạn văn cảm nhận bài thơ Cửu Long Giang ta ơi hay nhất giúp các em có thêm tài liệu tham khảo trong quá trình ôn tập, củng cố kiến thức cho bài thi sắp tới. Mời các bạn đón xem:
Mục lục bài viết
- 1 1. Dàn ý phân tích bài thơ Cửu Long giang ta ơi:
- 2 2. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Cửu Long Giang ta ơi hay nhất:
- 3 3. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Cửu Long Giang ta ơi ý nghĩa:
- 4 4. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Cửu Long Giang ta ơi cảm động:
- 5 5. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Cửu Long Giang ta ơi cảm xúc:
- 6 6. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Cửu Long Giang ta ơi tình cảm
1. Dàn ý phân tích bài thơ Cửu Long giang ta ơi:
Mở bài
Giới thiệu khái quát về nhà văn Nguyên Hông, bài thơ Cửu Long giang ta ơi.
Thân bài
Hình ảnh lớp học ở đầu và cuối bài thơ
* Hình ảnh lớp học ở đầu bài thơ:
– Nhân vật “ta”:
Là một học sinh, 10 tuổi.
Hành động: “Mắt ngẩng lên trông bản đồ rực rỡ/Như đồng hoa bỗng gặp một đêm mơ” gợi một niềm hứng khởi, mong muốn được khám phá của học trò.
Tâm trạng: “Tim đập mạnh hồn ngây không sao hiểu” gợi cảm giác choáng ngợp trước sự rộng lớn của con sông Mê Kông.
– Nhân vật “thầy giáo”:
“Thầy giáo lớn sao, thước bảng cũng lớn sao/Gậy thần tiên và cánh tay đạo sĩ”: Hình ảnh người thầy trở nên vĩ đại, thể hiện sự ngưỡng mộ của học sinh với thầy giáo.
“Đưa ta đi sông núi tuyệt vời”: thầy đã giúp học sinh khám phá được những bài học bổ ích.
* Hình ảnh lớp học ở cuối bài thơ:
– Nhân vật “ta”: đã lớn.
Nhân vật thầy: đã khuất, “thước bảng to nay thành cán cờ sao” là sự hy sinh cho nền độc lập của dân tộc.
Hình ảnh sông Mê Kông qua bài giảng của thầy
– Dòng sông dữ dội:
Thời gian: trưa hè ngun ngút.
Cảnh vật quanh sông: cây lao đá đổ, bao bọc bởi các loại cây như lan hoang, dứa mật, thông nhựa.
Chảy qua dãy Trường Sơn, thác Khôn.
– Dòng sông êm đềm:
Thời gian: sáng mùa thu
Cảnh vật quanh sông: bướm với trời xanh, chim khuyên rỉa cành, sương đọng long lanh, rừng núi lùi xa, đất phẳng thở chan hòa, sóng tỏa chân trời buồm trắng.
Mê Kông: Mê Kông chảy, Mê Kông cũng hát/Chín nhánh Mê Kông phù sa nổi váng/Ruộng bãi Mê Kông trồng không hết lúa/Bến nước Mê Kông tôm cá ngợp thuyền/Mê Kông quặn đẻ/Chín nhánh sông vàng.
=> Con sông cung cấp phù sa màu mỡ cho đất đai, ruộng đồng.
Hình ảnh dòng sông gắn bó với con người
– Vai trò của Mê Kông với người dân Nam Bộ:
Cung cấp phù sa trồng lúa: Ruộng bãi trồng không hết lúa.
Cung cấp lượng thủy hải sản: Bến nước tôm cá ngợp thuyền.
Cung cấp đất trồng cây ăn quả: Sầu riêng thơm dậy và dừa trĩu quả.
– Hình ảnh con người Nam Bộ:
Chăm chỉ, sương gió: gối đất nằm sương, mồ hôi và bãi lầy thành đồng lúa.
Gắn bó với từng mảnh đất: Thành những tên đọc lên nước mắt đều muốn ứa… Cà Mau.
Ông cha hy sinh để giữ đất giữ nước cho con cháu: Những mặt đất… chia cắt.
=> Sông Mê Kông gắn bó, đóng góp to lớn cho cuộc sống của con người.
Kết bài
Khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Cửu Long giang ta ơi.
2. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Cửu Long Giang ta ơi hay nhất:
Đi khắp dải đất cong cong hình chữ S, có biết bao dòng sông hội tụ để cất lên câu hát yêu thương, để suy tưởng nguồn cội, để gợi nhớ tuổi thơ êm đềm. Những dòng sông đã chắp cánh cho các thi nhân bay lên cùng với cảm hứng yêu nước, thương nòi. Dòng sông Cửu Long là một ví dụ điển hình. Sông Mê Kông, với vẻ đẹp kỳ diệu, từ bản đồ kì diệu, đã mang đến cho cậu học trò mười tuổi một trải nghiệm mà tim cậu đập mạnh không rõ vì sao. Dòng sông xuất hiện trong vẻ đẹp kỳ vĩ, hoang sơ của thiên nhiên với “cây lao lá đổ”, “tan hoang dứa mật”. Dòng sông được nhân hóa với tiếng hát, với âm thanh ngợi ca trong tình yêu thương, niềm tự hào của thiên nhiên, xứ sở. Và dòng sông ấy mang hơi thở, linh hồn của một người mẹ, một người mẹ đã quặn đau và sinh ra “chín nhánh sông vàng”, chính là dòng Cửu Long giang của chúng ta. Tác giả đã viết về dòng sông bằng tất cả niềm tự hào của người con yêu nước. Cửu Long giang – đó không chỉ là dòng sông bồi đắp phù sa cho nhuận màu hoa trái, đó còn là dòng sông của niềm tự hào, của tình yêu nước mãnh liệt và thiết tha, nồng hậu.
3. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Cửu Long Giang ta ơi ý nghĩa:
Cửu Long Giang ta ơi, một tác phẩm vĩ đại của thi sĩ Nguyên Hồng, toả hương yêu nước khắp muôn ngàn góc cạnh. Trong bài thơ ấy, con sông Cửu Long hiện lên với vẻ đẹp kỳ diệu, một vẻ đẹp hoang sơ mà thiên nhiên tặng cho, nơi “cây lao lá đổ”, “tan hoang dứa mật”. Cái vẻ hoang dã của con sông được nhà thơ ghi điệu hòa bằng tiếng hát, với tiếng nhạc ca ngợi, niềm tự hào của vùng đất mẹ sinh. Và con sông ấy, nó mang theo một hơi thở, một linh hồn của một người mẹ, người mẹ đã quặn đau và sinh ra “chín nhánh sông vàng”, đó chính là dòng Cửu Long giang của chúng ta. Tác giả đã viết về con sông ấy với tất cả niềm tự hào của một người con yêu nước. Cửu Long giang – nó không chỉ là dòng sông bồi đắp phù sa cho nền nông nghiệp màu mỡ, nó còn là dòng sông của niềm tự hào, của tình yêu nước mãnh liệt và thiết tha, một tình yêu nồng hậu đọng mãi trong lòng người dân.
4. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Cửu Long Giang ta ơi cảm động:
Bài thơ “Cửu Long giang ta ơi” của Nguyên Hồng đã để lại trong lòng người đọc một ấn tượng sâu sắc về con sông Cửu Long. Đó không chỉ là một dòng sông bình thường mà nó còn là một phần của trái tim và tâm hồn của mỗi người dân Việt Nam. Khi cậu học trò mười tuổi nghe lời giảng của người thầy về dòng sông ấy, nó như một thế giới kỳ diệu được mở ra trước mắt, một cuộc hành trình tâm linh chưa từng trải qua. Dòng sông hiện ra với vẻ đẹp hoang sơ, mênh mông, từng “cây lao lá đổ”, từng “tan hoang dứa mật” trở thành một phần không thể thiếu của hành trình tìm về nguồn gốc. Dòng sông không chỉ là nơi tồn tại của nước mà còn là nơi tồn tại của tiếng hát, của âm thanh dịu dàng trong tình yêu thương và niềm tự hào của thiên nhiên đối với xứ sở hình chữ S. Và dòng sông đó đã gắn bó với cuộc sống của người dân, mang hơi thở của một người mẹ, một người mẹ đã quặn đau và sinh ra “chín nhánh sông vàng”, tượng trưng cho mười chín miền yêu thương và niềm tự hào của dân tộc. Những câu thơ bộc lộ một tình yêu tha thiết, một niềm tự hào dành cho con sông của quê hương, biến nó thành một biểu tượng vĩ đại, một phần không thể thiếu của văn hóa Việt Nam.
5. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Cửu Long Giang ta ơi cảm xúc:
Bài thơ “Cửu Long giang ta ơi” của Nguyên Hồng là một tuyệt phẩm thấm đượm tình yêu quê hương, đất nước. Nó khởi đầu từ một lớp học chật chội, nơi thầy giáo và những thước bảng lớn lao trở thành những biểu tượng của sự truyền thống và tri thức, tiến bước dọc theo dòng sông, mở ra một thế giới đa dạng, từng chấm phấn đến từng gạch ngang. Trong từng câu thơ, tiềm thức hòa quyện với hiện tại, từng nét chữ rồi lại trở về với suy tư sâu xa. Nhân vật người thầy không chỉ là một người dạy bảo, mà là một biểu tượng của tri thức và tinh thần vượt thời gian. Người thầy vĩ đại đã rời bỏ chúng ta, nhưng tên tuổi và đóng góp của ông vẫn sống mãi trong những bài học và những thước bảng. Bản đồ không còn được nhìn nhận như trước, nó đã trở thành một phần không thể thiếu của đất nước. Chỉ còn lại thước và bảng, nhưng thước đã trở thành cây cán và bảng biến thành cờ sao tung bay, tượng trưng cho sự phồn thịnh và tự hào của quốc gia. Mọi chi tiết được sắp xếp một cách kỹ lưỡng nhưng không kém phần tự nhiên, thể hiện tấm lòng yêu quê hương và đất nước từng bước đi. Tác giả không chỉ mô tả một dòng sông, mà còn truyền đạt niềm tự hào và tình yêu thương sâu lắng đối với quê hương và đất nước. Dòng sông Mê Kong không chỉ là một phần của bản đồ, mà là một phần không thể thiếu của tâm hồn và linh hồn của người viết. Đó là cảm xúc chân thành của một cậu bé mười tuổi, là khát khao sâu lắng trong lòng, là niềm tự hào và yêu thương không ngờ tới.