Bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu không chỉ là một tác phẩm thi ca về thiên nhiên đơn thuần mà còn là một tác phẩm thi ca về tình yêu và đam mê. Dưới đây là những mẫu phân tích bức tranh thiên nhiên trong bài thơ Vội vàng hay nhất, mời bạn đọc cùng đón xem.
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Phân tích bức tranh thiên nhiên trong bài thơ Vội vàng:
1.1. Mở bài:
– Giới thiệu tác giả, tác phẩm.
– Dẫn dắt vấn đề cần phân tích: bức tranh thiên nhiên trong bài thơ Vội vàng.
1.2. Thân bài:
a. Thiên nhiên đất trời ban tặng cho con người một cuộc tiệc xuân tuyệt vời, đầy màu sắc và âm thanh tuyệt diệu:
– Cỏ xanh tươi mơn mởn, những đóa hoa đầy thơm ngát nở rộ trên đồng cỏ, cùng với những chiếc lá non xanh mơn mởn nhẹ nhàng lay động theo nhịp gió.
– Từng đàn ong và bướm không ngại ngần khám phá và hòa mình vào khung cảnh thiên nhiên đầy sức sống, tinh tế và đẹp tuyệt vời, cắn nhấm mật từng nhụy hoa.
– Những giai điệu vui tươi tràn đầy năng lượng, cùng tiếng chim hót vang lên khắp nơi, tạo nên một không gian âm nhạc đầy sáng tạo.
=> Mỗi sinh vật đều có sự sống và tinh thần riêng, bùng nổ và chiếu sáng theo cách của nó.
b. Nhân vật trong câu chuyện cảm nhận được niềm hạnh phúc lạ kỳ đến từ thiên nhiên tuyệt diệu:
– Tháng Giêng như một cặp môi quyến rũ, gợi cảm, khiến con người say đắm trước vẻ đẹp tự nhiên đầy thơ mộng.
– Tưởng tượng được mùa xuân sẽ mang lại niềm đam mê và tình yêu dành cho thiên nhiên, mong muốn được sống trong sự say đắm tuyệt vời đó.
– Cảm nhận sự vui tươi, hạnh phúc và sự sống đang bùng nổ khắp nơi, khiến nhân vật càng yêu mến và trân trọng thiên nhiên hơn bao giờ hết.
1.3. Kết bài:
– Đánh giá khái quát lại vấn đề phân tích.
– Liên hệ bản thân.
2. Phân tích bức tranh thiên nhiên trong bài thơ Vội vàng hay nhất:
Xuân Diệu là một nhà thơ tuyệt vời, người đã góp phần làm nên sự phát triển của văn học Việt Nam. Những tác phẩm của ông đều mang trong mình tinh thần yêu đời, yêu cuộc sống và tình yêu. Thông qua việc miêu tả về thiên nhiên, ông thể hiện sự trìu mến, tôn trọng và cảm nhận sâu sắc về thế giới xung quanh. Có thể thấy rằng, thiên nhiên đã và luôn là một đề tài vô cùng quan trọng và phổ biến trong văn học thế giới. Đó là nơi để con người có thể trút bỏ những suy tư, trải lòng và tìm lại sự cân bằng trong tâm hồn. Với Xuân Diệu, việc miêu tả về thiên nhiên cũng như là cách để ông thể hiện tình yêu, sự trân trọng và lòng biết ơn đối với cuộc sống.
Những câu thơ của Xuân Diệu về thiên nhiên đều rất tuyệt vời và đẹp đẽ. Từng vần thơ đều chứa đựng những cảm xúc và tình cảm sâu sắc. Bằng cách này, ông đã truyền tải được thông điệp về sự đẹp đẽ và giá trị của thiên nhiên đến với người đọc. Chúng ta có thể cảm nhận được rằng, sự hiện diện của thiên nhiên không chỉ giúp chúng ta tìm lại sự bình an trong lòng mà còn giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản chất của cuộc sống:
Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh
Những luồng run rẩy rung rinh lá
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng mảnh
(Đây mùa thu tới)
Của ong bướm này đây tuần tháng mật
Này đây hoa của đồng nội xanh rì
Này đây lá của cành tơ phơ phất
Của yến anh này đây khúc tình si
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửa
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần.
Nhà thơ Xuân Diệu đã sử dụng các kỹ thuật cấu trúc “Của … này đây” “này đây … của …” và liệt kê một cách sinh động để miêu tả bữa tiệc xuân, một bữa tiệc đầy đủ hương vị và màu sắc. Có lẽ Xuân Diệu đã mở rộng tất cả các giác quan của mình để cảm nhận đầy đủ và hoàn toàn sự đẹp của tự nhiên trong tất cả các hình thái của nó. Tự nhiên có màu xanh tươi non của cỏ (đồng nội xanh rì), đầy đặn của các con ong đang nghỉ ngơi trong những tháng ngọt ngào. Nhưng đó không phải tất cả – tự nhiên còn tràn đầy ánh sáng, với một bài hát tình yêu vang lên khắp nơi. Tất cả các hiện tượng đều ở đỉnh cao sức sống nhất, với hàng trăm hoa nở và khoe sắc dưới bầu trời, không chỉ màu sắc mà còn âm thanh của một bản tình ca. Tình yêu là gì? Nó không chỉ là tình yêu giữa hai người, mà còn là tình yêu cuộc sống, muốn hòa nhập và tận hưởng cuộc sống đầy đủ. Xuân Diệu đã tạo ra một bức tranh xuân hài hòa.
Ban đầu, có thể người đọc sẽ nghĩ rằng tự nhiên phải cư trú trong một thế giới thần tiên, nhưng khi nhìn kỹ hơn, ta sẽ thấy rằng chúng đều là những vật thể, hiện tượng quen thuộc và gần gũi trong cuộc sống của chúng ta, như con ong, bướm, cánh đồng, ánh sáng của tự nhiên. Bài thơ là một tuyên bố của Xuân Diệu, một góc nhìn mới về cuộc sống, một tương lai không xa, mà chính ở đây, trong cảnh sắc này, hương thơm hoa cỏ này. Chàng trai hai mươi hai tuổi với đôi mắt đầy tình yêu, xanh non và xanh da trời, nở nụ cười và mở rộng trái tim để nắm bắt từng khoảnh khắc của tự nhiên.
Không chỉ là một góc nhìn mới, một tuyên bố về sự đẹp trong đời thường, bằng ngôn từ khéo léo và tinh tế, Xuân Diệu còn truyền đạt cho người đọc một quan điểm triết học khác: “Và những ánh sáng chớp mắt ở đây” “Tháng giêng ngon như cặp môi gần”. Xuân Diệu đối nghịch với quan điểm mỹ học thời Trung cổ – sử dụng tự nhiên như tiêu chuẩn của sự đẹp, nhưng đối với Xuân Diệu, không phải tự nhiên, mà là con người mới là tiêu chuẩn của mọi sự đẹp trong cuộc sống. Ánh sáng buổi sáng như nháy mắt của một cô gái, khiến nhiều người say mê. So sánh độc đáo, tháng giêng “ngon” như cặp môi của một cô gái, đã giúp người đọc tưởng tượng được sự đẹp của tự nhiên một cách cụ thể. Đó là tự nhiên không chỉ đầy sức sống, mà còn đầy tình xuân, tình yêu (của ong, bướm, tháng mật).
Với một bộ từ vựng phong phú và đa dạng, và sử dụng ngôn ngữ rất Tây, Xuân Diệu đã tạo ra một bức tranh xuân lãng mạn đẹp đẽ. Qua bức tranh đó, chúng ta còn thấy được quan điểm mới về cuộc sống và con người của Xuân Diệu: con người là trung tâm, là tiêu chuẩn của sự đẹp; cuộc sống đẹp luôn tồn tại gần chúng ta. Đó là những quan điểm rất tiến bộ.
3. Phân tích bức tranh thiên nhiên trong bài thơ Vội vàng chọn lọc:
Thiên nhiên luôn là một trong những đề tài vô cùng thú vị và phong phú đối với các nhà văn và nghệ sĩ. Bởi vì sự đa dạng và vẻ đẹp không thể tả nổi của tự nhiên, nên việc viết về thiên nhiên luôn được trân trọng và yêu thích. Nó mang đến cho con người những cảm xúc và trải nghiệm tuyệt vời, giúp cho tâm hồn ta trở nên thanh thản và yêu đời hơn. Các nhà thơ và nhà văn đã dành tặng cho thiên nhiên những tác phẩm vô cùng đẹp đẽ, với những từ ngữ tinh tế và cảm xúc sâu sắc. Những tác phẩm như Cảnh ngày hè của Nguyễn Trãi, Sang thu của Hữu Thỉnh, Chiều Xuân của Anh Thơ, hay Vội vàng của Xuân Diệu, đều thể hiện được tình yêu và sự kính trọng của các nhà văn và nghệ sĩ dành cho thiên nhiên.
Từng giọt sáng tạo và cảm xúc của các nhà văn và nghệ sĩ đã làm tăng thêm giá trị và độ phong phú cho văn học và nghệ thuật Việt Nam, đồng thời cũng là nguồn cảm hứng và khởi nguồn cho các tác phẩm sau này. Chính vì thế, viết về thiên nhiên không chỉ là việc tôn vinh sự đa dạng và vẻ đẹp của tự nhiên, mà còn là việc góp phần vào sự phát triển và tăng trưởng của văn hóa và nghệ thuật nước nhà:
“Của ong bướm này đây tuần tháng mật
Này đây hoa của đồng nội xanh rì
Này đây lá của cành tơ phơ phất
Của yến anh này đây khúc tình si
Và này đây ánh sáng chớp hàng mi,
Mỗi buổi sớm thần vui hằng gõ cửa
Tháng giêng ngon như một cặp môi gần.”
“Mọc giữa dòng sông xanh
Một bông hoa tím biếc
Ơi con chim chiền chiền
Hót chi mà vang trời”
“Trên giàn thiên lý….” Trong bài thơ này, Xuân Diệu đã mô tả một mùa xuân đầy màu sắc và sức sống. Từ những cây cỏ xanh mơn mởn, hoa thơm nồng nàn, lá non xanh mơn trớn phất phơ trên nhành cây nhẹ nhàng đón gió, đến đàn ong bướm vui đùa và nhảy múa trên những nhành hoa đẹp nhất, tất cả đều được miêu tả rất chân thực và sinh động bởi ngòi bút tài hoa của Xuân Diệu.
Không chỉ có thiên nhiên, mùa xuân còn mang đến cho con người nhiều niềm vui và hạnh phúc, khi mọi người cùng nhau đón chào những ngày đẹp nhất trong năm. Người dân đổ về các công viên, vườn hoa để tận hưởng không khí tươi mới và tham gia các hoạt động hay. Mùa xuân cũng là thời gian để tất cả những lễ hội, tết truyền thống của dân tộc được tổ chức, tuyên truyền và giới thiệu với các du khách đến từ khắp nơi.
Với tất cả những điều đó, không có gì ngạc nhiên khi Xuân Diệu đã mô tả mùa xuân là một thiên đường trên đất liền. Với ngòi bút của mình, ông đã mang đến cho độc giả những hình ảnh rực rỡ và sống động về mùa xuân, thể hiện sự yêu mến và đam mê của mình đối với thiên nhiên và cuộc sống. Bài thơ này không chỉ là một tác phẩm văn học nổi tiếng, mà còn trở thành một biểu tượng của tình yêu và sự đam mê với mùa xuân.
Xuân Diệu là một nhà thơ tài năng và đầy sự nhiệt huyết. Dường như ông muốn trải nghiệm tất cả các khoảnh khắc của cuộc đời, để cảm nhận đầy đủ niềm vui và sự đẹp đẽ ở mọi nơi. Với ông, niềm vui có thể xuất hiện ở bất kỳ thời điểm nào trong cuộc sống, từ những phút giây bình dị nhất cho đến những khoảnh khắc đặc biệt và đầy cảm xúc. Bằng cách tận hưởng những khoảnh khắc này, ông đã tạo ra những bài thơ đầy cảm hứng và sáng tạo, để lại dấu ấn đặc biệt trong văn học Việt Nam.
“Và này đây mỗi sớm chớp hàng mi
Mỗi buổi sáng thần vui hằng gõ cửa”
Thần niềm vui là một điều quan trọng trong cuộc sống của chúng ta. Nó giúp chúng ta giữ được tinh thần lạc quan và yêu đời hơn. Để có thần niềm vui, chúng ta có thể bắt đầu bằng cách tận hưởng những điều đơn giản như ngắm nhìn bầu trời, ngắm nhìn thiên nhiên, và cảm nhận những điều nhỏ nhặt trong đời thường. Thơ ca trung đại thường tìm cảm hứng từ vẻ đẹp của thiên nhiên, nhưng Xuân Diệu lại có cảm quan đầy mới lạ. Theo ông, con người chính là chuẩn mực của mọi vẻ đẹp. Trong bài thơ “Tháng giêng ‘ngon’ tựa cặp môi gần”, Xuân Diệu sử dụng cách ví von đầy độc đáo để miêu tả vẻ đẹp của mùa xuân. Cặp môi gần kia là cặp môi của những đôi tình nhân trao nhau tình cảm, và tháng giêng cũng trao cho mọi người tình yêu thắm thiết – tình yêu xuân, tình yêu đôi lứa gặp gỡ nên duyên, và tình yêu của con người. Xuân đáng yêu và đáng thương như thế đã khiến cho tâm trạng của nhà thơ tràn đầy cảm xúc. Ông không thể kìm nén được lòng mình mà đã cất lên nỗi khát khao tràn đầy trong bài thơ của mình.
“Ta muốn ôm.
Cả sự sống mới bắt đầu mơn mởn;
Ta muốn riết mây đưa và gió lượn,
Ta muốn say cánh bướm với tình yêu,
Ta muốn thâu trong một cái hôn nhiều
Và non nước, và cây, và cỏ rạng,
Cho chuếnh choáng mùi hương, cho đã đầy ánh sáng,
Cho no nê thanh sắc của thời tươi;
Hỡi xuân hồng, ta muốn cắn vào ngươi”
Bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu không chỉ là một tác phẩm thi ca về thiên nhiên đơn thuần mà còn là một tác phẩm thi ca về tình yêu và đam mê. Mỗi câu thơ, mỗi từ đều được lựa chọn kỹ lưỡng để thể hiện sự đẹp đẽ của thiên nhiên. Những hình ảnh tươi đẹp trong bài thơ như hoa, cỏ, nắng và gió đã được miêu tả một cách tinh tế và sâu lắng. Bài thơ cũng thể hiện sự dịu dàng, tình cảm và nồng nàn của tình yêu. Mỗi dòng thơ, mỗi ý tưởng đều được viết ra bằng cả tình cảm và sự tưởng tượng sâu sắc của tác giả. Nói đúng hơn, Xuân Diệu chính là một nhà thơ tình vĩ đại của văn học Việt Nam và bài thơ Vội vàng chính là một tác phẩm đáng để được trân trọng và đọc lại nhiều lần.