Nhằm giúp các bạn học sinh có nhiều kiến thức và nắm vững nội dung bài học, bài viết dưới đây chúng minh gửi đến bạn đọc bài Rô-bin-xơn ngoài đảo hoang: Tác giả và tác phẩm?. Cùng tham khảo nhé.
Mục lục bài viết
1. Nội dung tác phẩm Robinson trên đảo hoang:
Robinson là một thanh niên cường tráng, dũng cảm và ưa mạo hiểm, khao khát được đi đến những miền đất lạ, thích vượt đại dương. Ông xuống tàu ở thương cảng Than, theo bạn bè đến Luân Đôn. Đắm tàu ở Yamao. Không nao núng trước thảm họa, mềm lòng trước tiếng khóc của cha mẹ, Robinson làm quen với thuyền trưởng một con tàu buôn đi Guinea. Chuyến đi đầu tiên tốt đẹp, chuyến hải tặc thứ hai, bị bắt làm nô lệ ở Sale. Hai năm sau, anh trốn thoát và lưu lạc đến Brazil để lập trang trại. Có vốn, 4 năm sau bạn xuống tàu buôn sang Guinea. Con tàu gặp bão và bị đắm. Hầu hết họ đã chết, chỉ có Robinson may mắn sống sót. Con tàu bị chìm đến một nơi gần một hòn đảo hoang vắng. Ngược đường, lập trại vận chuyển mọi thứ còn sót lại trên con tàu đắm, từ súng ống, đạn dược cho đến đảo ngược lương thực. Anh săn bắn, kiếm ăn, trồng trọt, chăn dê, làm đủ thứ nghề như đan lát, trang điểm,… để duy trì cuộc sống cô đơn trên hoang đảo
Robinson trên đảo hoang là đoạn trích được viết theo thể tự truyện, trong đó nhân vật “tôi” kể lại câu chuyện của chính mình. Năm 27 tuổi, Robinson bị đắm tàu trong một cơn bão, sống một mình trên hoang đảo không dấu chân người. Sau hơn 28 tuổi (lúc đó 55 tuổi), Robinson được phép trở lại Anh. Đoạn trích kể về việc Rô-bin-xơn sống một mình trên hoang đảo khoảng 15 năm. Qua đó ta thấy được cuộc sống gian khổ và tinh thần lạc quan của ông qua bức chân dung tự họa của ông.
2.Tác giả và tác phẩm:
2.1. Tác giả:
Daniel Diphorus (1660-1731) sinh ra ở London.
Ông là một nhà văn, nhà báo và học giả kinh tế người Anh.
Ông nổi tiếng là một trong những người đầu tiên có thể đưa thể loại truyện này trở thành xu hướng chủ đạo ở Anh.
Ông là một nhà văn có tư duy tiến bộ, thể hiện qua các tác phẩm nổi tiếng của ông
Tác phẩm tiêu biểu: Robinson Crusoe (1719), Singleton Chief (1720), Moll Flanders (1722), Colonel Jack (1722), Roxana: The Fortunate Mistress (1724)…
2.2. Tác phẩm:
a.Hoàn cảnh sang tác:
Robinson trên hoang đảo từ tiểu thuyết Robinson Crusoe (1719).
Robinson trên đảo hoang là đoạn trích được viết theo thể tự truyện, trong đó nhân vật “tôi” kể lại câu chuyện của chính mình. Đoạn trích kể về thời điểm Rô-bin-xơn sống một mình trên đảo hoang suốt 15 năm.
Robinson là một con người có lý tưởng rất cao đẹp, ưa mạo hiểm, nhiều hoài bão, có nghị lực phi thường, có tinh thần dũng cảm, có khả năng và sức lao động sáng tạo để làm chủ hoàn cảnh giải quyết vấn đề, chiến thắng thiên nhiên. Tình thương người lân cận là một nét rất đẹp trong tâm hồn người đàn ông bất hạnh này.
b. Ý nghĩa nhan đề tác phẩm Rô-Bin-Xơn ngoài đảo hoang:
Ngay từ tiêu đề, có thể cho thấy nội dung của câu chuyện về chàng thủy thủ Robinson bị lạc giữa hoang đảo hơn hai mươi tám năm.
Đoạn trích “Robinson trên đảo hoang” cũng như toàn bộ tiểu thuyết thấm đẫm vẻ đẹp nhân văn, vừa cảm thương trước sự rủi ro, bất hạnh của một tên lừa đảo, vừa ca ngợi sức sống mãnh liệt, đầy nghị lực và óc sáng tạo của một chàng trai nơi hoang dã. ngoài hoang đảo!
c. Giá trị nội dung:
“Robinson Crusson” là một tiểu thuyết ngoại truyện được viết dưới dạng tự truyện của nhân vật Robinson.Robinson là mẫu người có lý tưởng rất đẹp và ưa mạo hiểm, nhiều hoài bão, nghị lực phi thường, tinh thần dũng cảm, khả năng và sức lao động sáng tạo để làm chủ hoàn cảnh, giải quyết khó khăn, chinh phục thiên nhiên. người bất hạnh này.
Qua nhân vật Rôbinson, nhà văn Diphoon muốn khẳng định một ý: Bản lĩnh phi thường là quyết phát huy sức lực, trí tuệ để cải tạo hoàn cảnh, bắt thiên nhiên phải phục vụ cuộc sống của con người. Trước cảnh nghiệt ngã, phải biết sống và sống lạc quan. Cuốn tiểu thuyết này có một tấm gương sáng chói của Robinson, rất hấp dẫn giới trẻ chúng ta.
d. Giá trị nghệ thuật:
– Nghệ thuật miêu tả chân dung nhân vật.
– Chọn cách kể, tả từ ngôi thứ nhất – nhân vật tự vẽ chân dung của mình.
– Ngôn ngữ, giọng văn tự nhiên, hài hước.
3. Trả lời một số câu hỏi trong sách giáo khoa:
Câu 1 (trang 129 sgk ngữ văn 9 tập 2):
Bố cục
– Phần 1 (đoạn 1): giới thiệu
– Phần 2 (tập 2 và 3): Trang phục của Robinson
– Phần 3 (tiếp… bên khẩu súng của tôi): vũ khí bảo vệ Robinson
– Phần 4 (còn lại): Sự xuất hiện của Robinson
Câu 2 (trang 137 sgk ngữ văn 9 tập 2):
Phần miêu tả chân dung chỉ chiếm một dung lượng nhỏ. Bởi vì Robinson nói với chính mình, nói với chính mình
Đây là tường thuật, nhân vật chính tự miêu tả nên chỉ có thể miêu tả những gì mình nhìn thấy.
– Khi viết về chi tiết trang bị, trang phục được miêu tả khá kỹ
– Từ điểm nhìn độc đáo của tác giả, tác giả miêu tả một nhân vật lạ, thu hút sự chú ý của người đọc
Câu 3 (trang 129 sgk ngữ văn 9 tập 2):
Robinson là người Anh, ông bị đắm tàu nên trôi dạt vào một hoang đảo trong chuyến hành trình trên biển từ Brazil
– Robinson sống một mình trên đảo hoang suốt 15 năm với mũ da dê, quần áo và ủng
– Thời gian và thời tiết khắc nghiệt khiến giày dép, mũ nón, quần áo sờn rách không sử dụng được
– Quần áo của Robinson đều làm bằng da dê, trên đảo hoang có rất nhiều dê rừng. May mắn thay, Robinson đã giữ khẩu súng, thuốc súng và đạn
+ Robinson duy trì sự sống bằng cách đi săn, lấy da làm trang phục
– Robinson tận dụng những thức ăn thừa, lặt vặt từ vụ đắm tàu: vài hạt lúa mì còn sót lại, vớt lên bờ đê để nuôi chúng.
– Robinson không có kẻ thù để chiến đấu nhưng vẫn cần những công cụ lao động như đạo cụ và tro cần thiết để anh ta vào rừng chặt cây.
→ Qua trang phục, trang bị, Rô-bin-xơn cho ta thấy một nghị lực phi thường, một ý chí sắt đá, một bản lĩnh bất khuất để sống.
Câu 4 (trang 130 sgk ngữ văn 9 tập 2):
– Cuộc sống khó khăn, khốn khổ của Robinson trên đảo được kể lại với giọng văn hài hước, hóm hỉn
– Robinson thể hiện sự lạc quan (khi nói về bộ ria mép)
→ Ngay cả trong hoàn cảnh cực kỳ khó khăn. Một người khác cũng trong hoàn cảnh đó chán nản, tuyệt vọng, buông xuôi và chết nhưng Robinson luôn cố gắng vươn lên để có cuộc sống tốt đẹp hơn, anh không khuất phục số phận.
4. Đọc Hiểu Tác Phẩm Rô-Bin-Xơn Ngoài Đảo Hoang:
4.1. Bức chân dung tự họa của Robinson và cuộc sống cơ cực trên đảo hoang:
Robinson cảm thấy bức chân dung tự họa của anh du ngoạn trên quê hương nước Anh có một vẻ lạ lùng, quái gở và buồn cười:
– Trang phục kỳ lạ của Rô-bin-xơn: từ mũ, áo, quần cho đến “đôi ủng” đều làm bằng da đê, tất cả đều có hình thù khác thường, mục đích là để bảo vệ mình khỏi tác động của khí hậu. , rõ nét đến từng chi tiết trên một hòn đảo hoang gần xích đạo. Qua vẻ ngoài cục mịch của Robinson, người ta thấy rõ sự nghèo khó và khí hậu khắc nghiệt của đảo hoang.
– Trang bị của Robinson: Quanh người là chiếc thắt lưng da dê tự tạo, có dây đeo, dựng ngược; trên vai đeo hai túi đựng thuốc súng và đạn; Trên lưng anh ta là một khẩu súng, và trên đầu anh ta là một chiếc ô da. Tất cả những vật dụng linh tinh đó cho thấy cuộc sống của Robinson trên đảo hết sức kỳ lạ và nguy hiểm (luôn phải mang theo những dụng cụ như vó, lê, súng đạn vừa để đi săn, vừa để tự vệ; một chiếc ô để che mưa, nắng). mặt trời)
– Ngoại hình của Robinson chỉ được miêu tả rất ít, với hai chi tiết không đến nỗi là nước da ngăm đen và bộ ria mép, “chiếc khăn quàng cổ và hình dáng quái vật của họ cũng khiến ai nấy khiếp sợ”. Điều này cho thấy Robinson là một người lạc quan, vẫn giữ nguyên hình hài con người dù chỉ có một mình ở đảo hoang.
4.2. Những phẩm chất của Rô-bin-xơn:
– Việc tự may trang phục bằng da dê để khắc phục tình trạng thiếu quần thể hiện ý chí và óc sáng tạo của Rô-bin-xơn. Điều đó cũng chứng tỏ anh có ý thức tạo dựng cho mình một cuộc sống con người đích thực, dù chỉ có một mình trên hoang đảo.
Mặt khác, bộ trang phục có vẻ kỳ dị, trang bị lạc lối mang đến cho Robinson dáng vẻ của một “chúa đảo” trên lãnh thổ của mình. Con người ấy tuy nhỏ bé, đơn độc trước thiên nhiên rộng lớn, phát huy sức mạnh hoang dã, nhưng không để thiên nhiên khuất phục mà vẫn thể hiện vai trò làm chủ của mình.
Tinh thần lạc quan của Robinson được thể hiện qua vai diễn của anh ấy, với nụ cười hóm hỉnh về những bộ trang phục kỳ diệu mà anh ấy hình dung “nếu có ai ở Anh gặp một người giống tôi sau nửa giờ nữa, tôi chắc chắn rằng họ sẽ phát hoảng hoặc phá lên cười.”
– Ý chí sống và tinh thần lạc quan của nhân vật còn được thể hiện qua chi tiết bộ ria mép. Robinson cẩn thận tỉa bộ ria mép của mình và tạo cho nó một vẻ ngoài độc đáo. Giọng điệu bông đùa của ông khi miêu tả bộ ria mép cũng phản ánh tinh thần lạc quan của Robinson.
– Ở trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn, cô độc nhưng Rô-bin-xơn không hề chán nản, tuyệt vọng mà kiên quyết theo đuổi lẽ sống. Không những thế anh còn cố gắng làm cho cuộc sống ngày một tốt đẹp hơn, biết tận dụng mọi thứ của thiên nhiên để phục vụ cho mình, vẫn sống kiếp người ngay trên hoang đảo và không mong chết. trở lại xã hội loài người.
Chính ý chí và nghị lực lớn lao đó đã giúp nhân vật vượt qua mọi khó khăn, sống trên đảo hoang cho đến năm hơn 28 tuổi, cuối cùng trở về nước.
=> Qua hình tượng Rô-bin-xơn, nhà văn muốn gửi đến người đọc một thông điệp: Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta sẽ rơi vào những tình huống hết sức khó xử, tù túng và khó khăn. Để vượt qua nó, chúng ta cần có một ý chí, nghị lực và trí tuệ phi thường để cải tạo, thay đổi hoàn cảnh, sống lạc quan trước những khó khăn, thử thách. Điều quan trọng là không bao giờ nhượng bộ cuộc sống.