Câu chuyện lịch sử "An Dương Vương và Mỵ Châu – Trọng Thủy” để lại cho người đọc nhiều suy nghĩ sâu sa. Dưới đây là bài viết về Phân tích nhân vật An Dương Vương chọn lọc được điểm cao,
Mục lục bài viết
1. Dàn ý Phân tích nhân vật An Dương Vương chọn lọc được điểm cao:
I. Mở bài
Giới thiệu nhân vật cần được phân tích.
II. Thân bài
- An Dương Vương có công dựng nước và giữ nước
a. Dời đô
An Dương Vương là người tiếp nối công cuộc dựng nước của các vua Hùng.
Ông đã quyết định dời đô về vùng đồng bằng để ổn định đời sống cho nhân dân.
Điều này thể hiện tầm nhìn chiến lược và sự thông minh của vị vua anh minh.
b. Xây thành Cổ Loa
Ban đầu: gặp nhiều khó khăn, xây thành đến đâu lại bị sụp đổ đến đó.
Nhà vua đã lập đàn trai giới, nhờ sự trợ giúp của thần Kim Quy mà xây dựng thành công một tòa thành kiên cố trong nửa tháng.
Thành cao hào sâu giúp bảo vệ đất nước khỏi nguy cơ bị ngoại xâm.
Quá trình xây dựng thành tuy gian nan, nhưng nhà vua không hề từ bỏ, điều này thể hiện sự kiên trì và cho thấy An Dương Vương là một vị vua tài năng, biết quý trọng hiền tài.
Việc thành được xây dựng với sự giúp đỡ của thần thánh cho thấy công cuộc này không chỉ hợp lòng dân mà còn thuận lòng trời.
c. Chế nỏ thần
Nỏ thần được chế tạo với sự trợ giúp của thần Kim Quy trước khi từ biệt.
Khi thần Kim Quy từ biệt, nhà vua đã lo lắng: “Nếu có giặc ngoại xâm thì lấy gì mà chống?”, thần Kim Quy đã rút móng vuốt giúp vua làm nỏ.
Câu hỏi này cho thấy An Dương Vương là người biết lo xa, luôn cảnh giác cao độ trước nguy cơ ngoại xâm.
d. Đánh giặc
Nhờ có thành ốc vững chắc, nỏ thần, và tinh thần cảnh giác, nhà vua đã đánh bại quân Triệu Đà.
An Dương Vương trở thành tấm gương trong công cuộc dựng nước và giữ nước.
- An Dương Vương và những sai lầm
a. Những sai lầm của An Dương Vương
Bằng lòng gả con gái cho giặc, để kẻ thù ở rể và không nhận ra âm mưu ẩn sau việc cầu hòa của giặc.
Dựa vào sức mạnh của nỏ thần, mặc cho quân Triệu Đà tiến vào.
Chủ quan, khinh địch, ngủ quên trong chiến thắng và quên mất thực tại.
b. An Dương Vương sửa sai
Tự tay chém con gái Mị Châu.
Đồng thời, đây cũng là sự thức tỉnh muộn màng của An Dương Vương.
- Cái chết của An Dương Vương
Thần Kim Quy đưa An Dương Vương đi xuống biển, thể hiện sự bất tử của An Dương Vương.
III. Kết bài
Nêu cảm nhận về nhân vật.
2. Phân tích nhân vật An Dương Vương chọn lọc được điểm cao:
Dưới góc nhìn của văn học dân gian, câu chuyện về An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy đã trở thành một biểu tượng quen thuộc đối với người Việt. Mỗi nhân vật trong câu chuyện đều mang một nét đặc sắc riêng, được tô vẽ một cách tỉ mỉ, tạo nên sự hấp dẫn cho câu chuyện. Trong đó, nhân vật An Dương Vương nổi bật với hình ảnh và hành động được khắc họa rất rõ nét.
An Dương Vương được miêu tả là một vị vua có tầm nhìn chiến lược, biết nhìn xa trông rộng. Quyết định của ông về việc dời đô từ vùng núi Nghĩa Lĩnh đến đồng bằng Cổ Loa nhằm mục đích tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển và ổn định của đất nước là một minh chứng cho điều này. Ngay sau khi đặt chân đến vùng đất mới, việc đầu tiên mà An Dương Vương làm là xây dựng một thành trì kiên cố. Đây không chỉ là hành động nhằm bảo vệ đất nước trước sự xâm lược của kẻ thù, mà còn là biện pháp bảo vệ cho chính bản thân ông.
Tuy nhiên, công việc xây thành lại không hề suôn sẻ như An Dương Vương dự tính. Mặc dù đã huy động rất nhiều nhân lực, nhưng công trình cứ xây dựng ban ngày thì ban đêm lại bị đổ sụp. Trước tình thế khó khăn này, An Dương Vương không hề nản lòng mà tiếp tục kiên trì với quyết định của mình. Để tìm cách giải quyết, ông đã phải tiến hành “lập đàn làm chay mấy tháng liền”. Khi nhận được sự báo tin về sự xuất hiện của sứ giả từ Thanh Giang đến giúp đỡ, An Dương Vương hiểu rằng đây là một cơ hội để vượt qua khó khăn.
Nhờ sự hỗ trợ và chỉ dẫn của thần Kim Quy, An Dương Vương đã khắc phục được khó khăn và hoàn thành công việc xây dựng thành trì. Thành Cổ Loa với hình dáng “hình trôn ốc” tượng trưng cho sự bảo vệ nghiêm ngặt và sự bất khả xâm phạm của đất nước Âu Lạc.
Khi thần Kim Quy hoàn thành sứ mệnh của mình và rời đi, An Dương Vương không chỉ bày tỏ lòng biết ơn mà còn bộc lộ nỗi lo lắng về việc làm sao để bảo vệ đất nước trước sự đe dọa của quân xâm lược. Điều này cho thấy, dù đã xây dựng được một thành trì vững chắc, An Dương Vương vẫn luôn cảnh giác và lo lắng trước những mối đe dọa từ bên ngoài.
Đáp lại sự lo lắng của An Dương Vương, thần Kim Quy đã tặng cho ông một chiếc móng làm vật liệu để chế tạo nỏ thần. Ngay khi nhận được sự hướng dẫn, An Dương Vương đã nhanh chóng tìm người chế tạo nỏ. Chiếc nỏ thần này có khả năng bắn trăm phát trúng cả trăm và chỉ một phát có thể tiêu diệt hàng ngàn quân địch. Chính nhờ sự chuẩn bị kỹ lưỡng và tầm nhìn xa, An Dương Vương và quân dân Âu Lạc đã đạt được nhiều chiến thắng lớn trước sự xâm lược của quân Triệu Đà, khiến kẻ thù phải xin hòa.
Tuy nhiên, dù là một vị vua thông minh và sáng suốt, An Dương Vương vẫn rơi vào bẫy của kẻ thù. Quân Triệu Đà, không thể đối đầu trực tiếp với thành trì và vũ khí của An Dương Vương, đã chọn con đường cầu hòa và xin cưới Mị Châu, con gái yêu của An Dương Vương, cho Trọng Thủy.
Việc đồng ý gả Mị Châu cho Trọng Thủy là một sai lầm nghiêm trọng của An Dương Vương. Hành động này không chỉ là một bước lùi trong chiến lược bảo vệ đất nước, mà còn là khởi nguồn cho những bi kịch về sau. Có lẽ, trong lúc quyết định gả con gái, An Dương Vương đã không nhìn nhận sự việc từ góc độ của một vị vua, mà chỉ đơn thuần là một người cha, muốn con gái mình được hạnh phúc.
Sự ngây thơ của Mị Châu đã vô tình giúp Trọng Thủy tìm ra bí mật quốc gia và tráo đổi nỏ thần. Sự cảnh giác trước đó của An Dương Vương dần bị lãng quên bởi ông đã quá tự tin vào sức mạnh của nỏ thần và không hề phòng bị trước những mưu đồ của kẻ thù. Đến khi quân Triệu Đà tấn công, An Dương Vương vẫn chủ quan và cho rằng nỏ thần sẽ bảo vệ được mình. Nhưng khi nhận ra sự thật, mọi thứ đã quá muộn, đất nước đã rơi vào tay kẻ thù.
An Dương Vương cùng con gái Mị Châu phải bỏ chạy trong tình thế nguy cấp với quân địch đuổi sát phía sau. Khi đến bước đường cùng, An Dương Vương đã kêu gọi sự giúp đỡ từ thần Kim Quy. Thần xuất hiện và chỉ ra rằng kẻ thù chính là Mị Châu, người con gái mà ông hết mực yêu thương. Dù đau khổ, An Dương Vương vẫn quyết định trừng phạt con gái mình để bảo vệ danh dự và quyền lợi của đất nước.
An Dương Vương phải chịu đựng nỗi đau mất nước và mất con, đồng thời gánh chịu trách nhiệm về sự sụp đổ của đất nước. Câu chuyện về An Dương Vương không chỉ là một bi kịch về cá nhân, mà còn là bài học về sự cảnh giác và tinh thần trách nhiệm trong việc bảo vệ đất nước. Cuối cùng, An Dương Vương đã biến mất xuống biển, chi tiết này thể hiện sự khoan dung của dân gian đối với vị vua dù mắc sai lầm dẫn đến mất nước.
Qua việc phân tích hình tượng An Dương Vương, chúng ta nhận thấy những công lao và sai lầm mà ông đã gây ra. Hình tượng này gửi gắm thông điệp quý giá về sự cảnh giác và tinh thần đấu tranh bảo vệ đất nước, là bài học quý giá mà ông cha ta muốn truyền lại cho thế hệ sau.
3. Phân tích nhân vật An Dương Vương ngắn gọn nhất:
Nhà thơ Tố Hữu đã viết:
“Tôi kể người nghe chuyện Mị Châu
Trái tim lầm chỗ để trên đầu
Nỏ thần vô ý trao tay giặc
Nên nỗi cơ đồ đắm biển sâu”
gợi nhắc lại câu chuyện truyền thuyết nổi tiếng “An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy.” Câu chuyện này đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc về nhân vật An Dương Vương – một vị anh hùng với nhiều công lao nhưng cũng phải trách nhiệm cho những sai lầm nghiêm trọng.
An Dương Vương được khắc họa như một vị vua hết lòng vì đất nước. Ngài là người có công dựng nước và giữ nước trong những ngày đầu tiên của nhà nước Âu Lạc, khi đất nước còn đối mặt với nhiều khó khăn và thách thức. Việc tác giả dân gian giới thiệu rõ ràng về lai lịch và chiến công của An Dương Vương không chỉ làm tăng tính chân thực cho câu chuyện mà còn giúp nhấn mạnh sự gắn bó của nhà vua với sự nghiệp xây dựng và bảo vệ đất nước.
An Dương Vương đã phải đối mặt với nhiều khó khăn khi xây dựng thành Cổ Loa, thể hiện qua việc “xây thành tới đâu lở tới đấy”. Nhà vua với lòng thành tâm của mình, đã lập đàn cầu đảo bách thần để tìm kiếm sự giúp đỡ. Sự xuất hiện của Rùa Vàng giúp nhà vua xây dựng thành công một thành lũy kiên cố, thể hiện lòng kính trọng và niềm tin của người dân đối với vị vua này. Nhà vua không chỉ lo lắng về việc dựng nước mà còn quan tâm sâu sắc đến việc giữ nước, bảo vệ cuộc sống yên bình của muôn dân. Chính tấm lòng này đã khiến Rùa Vàng cảm động và trao cho vua chiếc vuốt để chế tạo nỏ thần, một vũ khí quan trọng để bảo vệ đất nước.
Trong tác phẩm dân gian, An Dương Vương được xây dựng dưới hai góc nhìn: vừa là một anh hùng với công lao lớn lao, vừa là một người có lỗi khi để đất nước rơi vào tay kẻ thù. Tuy nhiên, xuyên suốt câu chuyện “An Dương Vương và Mị Châu – Trọng Thủy”, tác giả dân gian vẫn giữ vững quan điểm sáng suốt và khôn ngoan khi sử dụng các chi tiết kỳ ảo nhưng không làm mất đi tính chân thực của câu chuyện.
Nhà vua đã gặp nhiều khó khăn khi xây dựng thành Cổ Loa, nhưng nhờ sự giúp đỡ của thần linh, ngài đã hoàn thành công trình này. Qua chi tiết thần kỳ này, tác giả dân gian muốn khẳng định lòng yêu nước và sự quyết tâm bảo vệ đất nước của An Dương Vương. Tuy nhiên, sự mất cảnh giác của nhà vua cũng là một trong những yếu tố dẫn đến thảm họa sau này.
Sự mất cảnh giác của An Dương Vương xuất phát từ việc không phát hiện được âm mưu thâm độc của Triệu Đà. Triệu Đà không chỉ muốn chiếm đóng Âu Lạc mà còn muốn biến người Âu Lạc thành người phương Bắc thông qua việc kết hôn giữa Trọng Thủy và Mị Châu. Trọng Thủy đã lừa dối Mị Châu, lén xem trộm nỏ thần và tráo đổi lẫy nỏ, từ đó làm suy yếu khả năng phòng thủ của Âu Lạc. Mị Châu vì quá tin tưởng vào chồng, đã vô tình tiết lộ bí mật quốc gia dẫn đến việc Triệu Đà dễ dàng xâm lược. Khi quân Triệu Đà tiến công, An Dương Vương, tin rằng nỏ thần vẫn còn hiệu quả, chủ quan và không đề phòng, dẫn đến sự sụp đổ nhanh chóng của đất nước.
Câu chuyện này mang tính thời sự trong việc nhắc nhở chúng ta về tầm quan trọng của sự cảnh giác trong việc bảo vệ đất nước. Những chi tiết như Rùa Vàng, Mị Châu và việc An Dương Vương tự tay chém chết con gái mình thể hiện thái độ của nhân dân ta trước lịch sử. Rùa Vàng – biểu tượng của trí tuệ và sự sáng tạo của dân tộc – đã giúp nhà vua xây dựng thành trì và chế tạo nỏ thần, là minh chứng cho sự kiên trì và nỗ lực của tổ tiên trong việc bảo vệ đất nước. Khi Rùa Vàng gọi Mị Châu là “giặc”, điều đó phản ánh sự không khoan nhượng của nhân dân đối với bất kỳ hành động nào gây tổn hại đến lợi ích quốc gia.
Cuối cùng, trách nhiệm chính trong việc mất nước Âu Lạc thuộc về An Dương Vương. Mặc dù ông đã có công xây dựng và bảo vệ đất nước, nhưng sự chủ quan và mất cảnh giác của ông đã dẫn đến bi kịch quốc gia, gia đình và cá nhân. Khi thảm họa xảy ra, An Dương Vương đã đặt lợi ích quốc gia lên trên tất cả, thể hiện qua hành động chém chết con gái để bảo vệ danh dự và quyền lợi của đất nước. Chi tiết Rùa Vàng dẫn đường cho nhà vua xuống biển, không để quân thù lấy được xác vua, cho thấy lòng tự tôn dân tộc và sự cảm thông của nhân dân đối với An Dương Vương, dù ông có phạm sai lầm lớn để mất nước. Đây cũng là sự phán xét công bằng của ông cha ta đối với những người đứng đầu quốc gia trong lịch sử.