Người lái đò sông Đà là một trong những tác phẩm trọng tâm của chương trình Ngữ văn lớp 12. Để có thể có được một bài thi xuất sắc, không chỉ phân tích hay mà phần kết luận cũng cần được viết đầy đủ ý và đốn tim người đọc. Dưới đây là bài tổng hợp những kết bài hay nhất của bài Người lái đò sông Đà.
Mục lục bài viết
1. Kết bài phân tích tác phẩm Người lái đò sông Đà:
Mẫu số 1:
Người lái đò sông Đà là một tác phẩm văn học hay, thể hiện những nét đặc sắc nhất trong phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân, một cây bút tài hoa, uyên bác, luôn sát cánh, khám phá và miêu tả thế giới dưới góc độ văn hóa, thẩm mỹ, miêu tả con người về mặt tài năng nghệ thuật. Tác phẩm không chỉ ca ngợi vẻ đẹp hùng vĩ, thơ mộng của thiên nhiên Tây Bắc mà còn ca ngợi vẻ đẹp bình dị, anh hùng và tài hoa của người dân lao động nơi đây. Qua đó, nhà văn Nguyễn Tuân thể hiện tình yêu đất nước, niềm tự hào phấn khởi, sự gắn bó thiết tha với làng quê Việt Nam.
Tham khảo thêm: Phân tích hình tượng con sông Đà trong Người lái đò sông Đà.
Mẫu số 2:
Xin cảm ơn nhà văn Nguyễn Tuân đã cho chúng tôi được thưởng thức một tác phẩm nghệ thuật đầy sáng tạo. Ngoài việc cung cấp cho ta những tri thức, hiểu biết về đời sống, văn hóa và lịch sử, địa lý, ngôn ngữ…, tác phẩm còn là một khối kiến trúc thẩm mỹ độc đáo, giúp ta cảm thụ sâu sắc vẻ đẹp, vẻ đẹp của con người bê tông, con người lao động Sông Đà người lái đò. Nguyễn Tuân đúng là một nghệ sĩ tài hoa bậc thầy trong việc ngợi ca những con người lao động gian khổ nhưng đầy vinh quang.
Mẫu số 3:
Hình tượng của người lái đò sông Đà được đã được nhà văn Nguyễn Tuân xây dựng rất thành công qua ngòi bút độc đáo, sáng tạo của mình. Trong hơi thở văn chương ấy, nhà văn Nguyễn Tuân đã khẳng định được tài năng và sức mạnh to lớn của con người trước thiên viên hùng vĩ. Đây là cuộc chiến không cân sức giữa con người lao động với thiên nhiên kỳ bí, muôn vàn khó khăn, gian khổ. Nhưng bằng trí thông minh, sức sáng tạo, sự kiên cường, tỉ mỉ đã ăn sâu vào máu người công nhân, họ đã giành được chiến thắng vẻ vang và vẻ vang nhất, trở thành người nghệ sĩ tài hoa nơi tiền tuyến.
Mẫu số 4:
Khi xây dựng nhân vật người lái đò trên sông Đà, nhà văn Nguyễn Tuân đã thành công khắc họa nét tài hoa của một người nghệ sĩ “nhân vật phải là nghệ sĩ trong nghề của mình”. Nhà văn chú ý tạo ra những tình huống thử thách để nhân vật bộc lộ bản chất. Sông Đà càng dữ dội bao nhiêu thì người lái đò càng tài hoa, dũng cảm bấy nhiêu. Nhà văn am hiểu nhiều nghệ thuật quân sự, thao lược kết hợp với nghệ thuật miêu tả, so sánh, liên tưởng độc đáo qua ngôn ngữ phong phú để làm nổi bật con người sông Đà và người lái đò Sông Đà. Tóm lại, sự thành công trong việc xây dựng nhân vật người lái đò Lai Châu đã trở thành sức hấp dẫn riêng của tác phẩm trong nền văn học nước nhà.
Cùng tìm hiểu: Hoàn cảnh sáng tác và sơ đồ tư duy Người lái đò sông Đà.
2. Kết bài cảm nhận Người lái đò sông Đà siêu hay:
Mẫu số 1:
Tóm lại, với tình yêu tha thiết với thiên nhiên đất nước, với tài năng của một nghệ sĩ chữ nghĩa chân chính, với Nguyễn Tuân, có lẽ lần đầu tiên con sông Đà của Tổ quốc đã đi vào văn học với một cái nhìn dữ dội, hùng vĩ, hoang sơ nhưng cũng chứa đựng trong nó sự thơ mộng, trữ tình. Hóa ra, đối với tác giả Người lái đò sông Đà, thiên nhiên cũng là một sản phẩm nghệ thuật vô giá, thiên nhiên luôn làm con người mê mẩn.
Mẫu số 2:
Nếu “Sông Hương” của Hoàng Phủ Ngọc Tường mang vẻ đẹp trầm mặc của cố đô và con người xứ Huế thì sông Đà lại là biểu tượng và mang đậm nét văn hóa của người dân Tây Bắc. Như vậy, có thể khẳng định Đà giang qua ngòi bút của Nguyễn Tuân hiện lên dữ dội một cách bất thường, đến đỉnh điểm, thể hiện rất rõ phong cách rất riêng của Nguyễn Tuân – một phong cách rất “ngông”.
Mẫu số 3:
Dưới ngòi bút của người nghệ sĩ ngôn từ, vẻ đẹp hoang sơ và sức mạnh huyền bí của Sông Đà hiện lên dưới nhiều góc độ khác nhau. Đây là tiềm năng to lớn của Đà Giang cần được con người chinh phục. Đây là “chất vàng” quý giá của nước ta. Chính vì vậy, Nguyễn Tuân đã nói đến hình ảnh những chiếc tua-bin thủy điện. Điều đó cũng có nghĩa là người viết suy nghĩ về vai trò, vị trí của Sông Đà trong sự nghiệp công nghiệp hóa đất nước.
Mẫu số 4:
Hình như Sông Đà đọc nhiều nhưng vẫn rất hấp dẫn! Mới đọc còn thấy ngại nhưng đọc xong lại thấy hấp dẫn. Đọc để cảm nhận thế giới sông nước nhưng lần nào tôi cũng thấy vọng lại bao điều mới mẻ của thế giới con người. Tôi tự hỏi, phải chăng đó là điều tạo nên sức hấp dẫn đa chiều của hình ảnh dòng sông? Có thể khẳng định chắc chắn rằng Người lái đò Sông Đà là một bài thơ hay được làm nên từ tình yêu quê hương tha thiết, thiết tha của một người muốn dùng văn chương để ca ngợi vẻ đẹp hùng vĩ, kiêu hãnh của vùng đất hào hùng, trữ tình và thơ mộng của thiên nhiên.
3. Kết bài Người lái đò sông Đà xuất sắc nhất:
Mẫu số 1:
Trong tác phẩm của Nguyễn Tuân làm sao có bóng dáng con người? Thiên nhiên càng bao la, hùng vĩ, dữ dội lại càng làm nổi bật vẻ đẹp trí tuệ tài hoa của con người lao động. Trong bài, tác giả đã xây dựng hình ảnh “người lái đò” là biểu tượng của người lao động cần cù nhưng không kém phần mạnh mẽ, dũng cảm khi sẵn sàng đương đầu với thiên nhiên hào hiệp, quyết liệt trong cuộc chiến không cân sức. Con sông Đà bỗng trở thành kẻ thù số một, người lái đò thật nhỏ bé giữa thiên nhiên. Tuy nhiên, họ vẫn thể hiện sự thông minh và tài năng nghệ thuật của mình.
Mẫu số 2:
Nguyễn Tuân đã mang đến cho nền văn học nước nhà một kiệt tác vô cùng độc đáo, một phong cách nghệ thuật riêng biệt, uyên bác và tài hoa. Khép lại những trang của bài văn Người lái đò sông Đà, tôi vẫn không ngăn được cảm giác lâng lâng trong tâm hồn, có lẽ đó là những gì đẹp đẽ nhất mà văn học đã mang lại và khơi gợi trong lòng tôi. Tôi có cảm xúc thẩm mỹ tuyệt vời. Xin cảm ơn Nguyễn Tuân, người nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp để nâng niu những giá trị bền vững của cuộc đời lao động và của dân tộc.
Mẫu số 3:
Bài tùy bút Người lái đò sông Đà cũng là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật uyên bác của nhà văn Nguyễn Tuân. Tác phẩm đặc sắc này không chỉ ca ngợi vẻ đẹp hùng vĩ, thơ mộng của thiên nhiên Tây Bắc mà dường như còn ca ngợi vẻ đẹp bình dị, anh hùng và tài hoa của những người dân lao động nơi đây. Qua đó, nhà văn Nguyễn Tuân đã thể hiện được tình yêu đất nước, niềm tự hào và thiết tha, sự gắn bó tha thiết của mình với làng quê Việt Nam.
Mẫu số 4:
Trên cái nền của dòng sông vừa “hung bạo” vừa “lãng mạn” hiện lên hình ảnh người lái đò trên sông Đà. Trên thực tế, người lái đò chủ yếu xuất hiện trong cuộc vật lộn với dòng thác hung dữ, tức là ở phía hung dữ của sông Đà. Nếu tác giả đặt ông vào một khung cảnh khác – một khung cảnh nên thơ, trữ tình – chắc chắn ông sẽ trở thành một thi sĩ si tình trong truyện cổ tích. Nhưng ở đây, đối mặt với dòng sông hung dữ, với loài thủy quái, người lái đò nhất thiết phải trở thành người anh hùng kiên cường – một nhân vật sử thi trong sử thi trèo ghềnh vượt thác.
Mẫu số 5:
Với Nguyễn Tuân, sông Đà mang một vẻ đẹp toàn bích, trở thành một sinh thể sống động và có hồn. Dòng sông vừa hùng vĩ, dữ dội lại vừa thơ mộng, trữ tình. Phải là một người yêu và tự hào về vẻ đẹp của thiên nhiên đất nước mới có thể miêu tả Sông Đà như thế. Có thể nói, qua những câu ca ngợi dòng sông Đà Giang, ta thấy được tình cảm gắn bó của Nguyễn Tuân với quê hương. Tác phẩm Người lái đò sông Đà tiêu biểu cho phong cách nghệ thuật của Nguyễn Tuân. Tác giả cho rằng cái đẹp phải là thứ gây ấn tượng mạnh với người đọc. Đẹp thì phải đẹp, dữ thì phải khủng. Sông Đà đúng là Vàng mười của thiên nhiên Tây Bắc mà các nhà văn luôn khao khát tìm kiếm và thể hiện trong tác phẩm của mình.
4. Kết bài Người lái đò sông Đà của Nguyễn Tuân:
Mẫu số 1:
Văn phong Nguyễn Tuân độc đáo, phong phú. Trong bài Người lái đò sông Đà, ta thấy phong cách đáng quý của ông được thể hiện rõ nhất qua sự nhạy bén của cảm quan nghệ sĩ đi đôi với kho ngôn từ phong phú, nhiều màu sắc, bút pháp rất mực có tài. Dòng sông Đà “hung bạo và trữ tình” chảy mãi trong nền văn học nước nhà như tình yêu, niềm tự hào về quê hương cây cỏ, sông núi của nhà văn Nguyễn Tuân.
Mẫu số 2:
Bằng thái độ trân trọng, tinh thần nghệ sĩ, óc tò mò và ngòi bút độc đáo, uyên bác, tài hoa, Sông Đà trong tùy bút của Nguyễn Tuân đã hiện lên như một thực thể có hồn, có đời với những nét tính cách tương phản vừa dữ dội, vừa hùng tráng nhưng cũng có vẻ nên thơ và trữ tình. Từ đó, tình yêu quê hương đất nước, niềm tự hào về vẻ đẹp hoang sơ hùng vĩ của núi rừng Tây Bắc được tô đậm qua lối viết phóng khoáng, tỉ mỉ, chân thực và sáng tạo.
Mẫu số 3:
Không phải đến “Người lái đò sông Đà” dòng sông Đà mới được đi vào văn chương nghệ thuật. Mà từ lâu, sông Đà đã trở thành nguồn cảm hứng dạt dào cho cá văn nghệ sĩ. Thế nhưng, chỉ dưới ngòi bút tài hoa, uyên bác của Nguyễn Tuân, vẻ đẹp hoang dại mà thơ mộng, bí ẩn mà diễn lệ của con sông Tây Bắc mới thực sự hiện ra, nổi hình, nối sắc, mới trẻ nên có thần, có hồn và lay động người đọc. Khám phá vẻ đẹp sông Đà trong trang văn Nguyễn Tuân, ta mới thêm thấm thía chân lí nghệ thuật: “Thế giới không phải được tạo lập một lần mà mỗi một lần người nghệ sĩ độc đáo xuất hiện là một lần thế giới lại được tạo lập”.
Mẫu số 4:
Thành công xuất sắc của tùy bút “Người lái đò sông Đà” đó là bức tranh thiên nhiên rất thực hòa quyện với cảm hứng mãnh liệt và niềm đam mê của Nguyễn Tuân. Những đặc sắc nghệ thuật với rất nhiều biện pháp tu từ và kho ngôn ngữ phong phú ngùn ngụt chất liệu sức sống khiến dòng sông Đà của thiên nhiên vĩnh viễn trở thành dòng sông nghệ thuật.
Mẫu số 5:
Người lái đò sông Đà đã đạt tới trình độ nghệ thuật bậc thầy về thể loại tùy bút, ở đó, Nguyễn Tuân đã chứng tỏ một cái tôi độc đáo, tài hoa, uyên bác và phóng túng. Ông đã mang đến cho người đọc những trang văn thấm đẫm một vẻ đẹp tinh khôi mơn mởn, căng tràn nhựa sống của thiên nhiên. Vẻ đẹp ngôn ngữ trong trang văn như thôi miên người đọc vào mê cung của cảnh vật sông Đà đẹp đến mê hồn và những con người lao động bình dị trên sông nước.
5. Kết bài Người lái đò sông Đà theo các đề bài phổ biến:
Kết bài chất vàng mười trong Người lái đò sông Đà:
Chất vàng mười trong Người lái đò sông Đà không chỉ ở vẻ đẹp trữ tình của dòng sông mà còn ở vẻ đẹp rất đỗi hiền hòa. “Bờ sông hoang dại như bờ tiền sử, bờ sông rất đỗi hồn nhiên như một nỗi niềm cổ tích xa xưa…”. Hơn thế là cảnh sắc ấm áp tươi vui và đầy sức sống ở hai bên bờ sông.
Kết bài cảnh vượt thác trong Người lái đò sông Đà:
Tóm lại, cảnh vượt thác của ông lái đò chính là một cảnh tượng độc đáo, hấp dẫn người đọc đến từng câu từng chữ. Nguyễn Tuân đã thành công khi khắc họa cảnh tượng độc đáo này để làm nổi bật nên sự tài hoa của người lái đò sông Đà.
Kết bài phân tích vẻ đẹp trữ tình của con sông Đà:
Sông Đà không chỉ là một dòng sông, mà còn là một bức tranh nghệ thuật đa màu sắc. Qua ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân, chúng ta đã được chiêm ngưỡng một sông Đà vừa hùng vĩ, vừa trữ tình, lúc dịu dàng như người thiếu nữ, lúc dữ dội như chiến binh. Dòng sông ấy mãi mãi là một nguồn cảm hứng bất tận cho những tâm hồn yêu thiên nhiên và văn chương.
Hoặc nâng cao hơn:
Sông Đà trong “Người lái đò sông Đà” không chỉ là một dòng sông, mà còn là một bức tranh nghệ thuật đa màu sắc. Qua ngòi bút tài hoa của Nguyễn Tuân, chúng ta đã được chiêm ngưỡng một sông Đà vừa hùng vĩ, vừa trữ tình, lúc dịu dàng như người thiếu nữ, lúc dữ dội như chiến binh. Dòng sông ấy mãi mãi là một nguồn cảm hứng bất tận cho những tâm hồn yêu thiên nhiên và văn chương. Vẻ đẹp trữ tình của sông Đà không chỉ đơn thuần là một bức tranh phong cảnh. Nó còn là biểu tượng cho tâm hồn con người Việt Nam, vừa mạnh mẽ, kiên cường, vừa giàu cảm xúc. Qua sông Đà, Nguyễn Tuân đã gửi gắm những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống, về con người và về đất nước.
Kết bài phân tích vẻ đẹp hung tợn của con sông Đà:
Sông Đà không chỉ là một đối tượng miêu tả mà còn là biểu tượng cho những thử thách, khó khăn mà con người phải đối mặt trong cuộc sống. Qua việc khắc họa vẻ đẹp hung tợn của sông Đà, Nguyễn Tuân đã khơi gợi trong lòng người đọc những suy ngẫm sâu sắc về ý chí, nghị lực và sự kiên cường của con người.
Hoặc nâng cao hơn:
Sông Đà hiện lên như một chiến binh dũng mãnh, luôn sẵn sàng thử thách và chinh phục những ai dám đối đầu. Với những thác ghềnh dữ dội, những xoáy nước hung bạo, sông Đà đã khắc họa một bức tranh hùng vĩ, đầy sức mạnh về thiên nhiên hoang dã. Sông Đà không chỉ là một đối tượng miêu tả mà còn là biểu tượng cho những thử thách, khó khăn mà con người phải đối mặt trong cuộc sống. Qua việc khắc họa vẻ đẹp hung tợn của sông Đà, Nguyễn Tuân đã khơi gợi trong lòng người đọc những suy ngẫm sâu sắc về ý chí, nghị lực và sự kiên cường của con người. Sông Đà trong “Người lái đò sông Đà” không chỉ là một dòng sông riêng biệt mà còn là biểu tượng cho sức mạnh của thiên nhiên. Tác phẩm của Nguyễn Tuân đã giúp chúng ta hiểu rõ hơn về vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ của đất nước Việt Nam.
Kết bài phân tích hình tượng người lái đò sông Đà:
Hình tượng người lái đò sông Đà không chỉ là một nhân vật đơn thuần mà còn là biểu tượng cho sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên. Với đôi bàn tay chai sạn và kinh nghiệm dày dặn, người lái đò đã chinh phục được sông Đà, chứng tỏ sức mạnh phi thường của con người trước thiên nhiên hùng vĩ.
Hoặc nâng cao hơn:
Hình tượng người lái đò sông Đà không chỉ là một nhân vật đơn thuần mà còn là biểu tượng cho sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên. Với đôi bàn tay chai sạn và kinh nghiệm dày dặn, người lái đò đã chinh phục được sông Đà, chứng tỏ sức mạnh phi thường của con người trước thiên nhiên hùng vĩ. Người lái đò sông Đà không chỉ là một người điều khiển con thuyền mà còn là biểu tượng cho ý chí, nghị lực của con người Việt Nam. Ông là hình ảnh thu nhỏ của dân tộc ta, luôn kiên cường, bất khuất trước mọi khó khăn, thử thách. Qua nhân vật này, Nguyễn Tuân đã khẳng định giá trị của con người lao động, những người hùng thầm lặng, luôn cống hiến hết mình cho cuộc sống.
THAM KHẢO THÊM: