“Mây” và “sóng” là biểu tượng cho thế giới cổ tích kì diệu mà trẻ thơ tưởng tượng, nhưng “mây” và “sóng” cũng là những thú vui, cám dỗ trong cuộc sống đời thường mà con người rất yêu thích dễ dàng bị thu hút. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu bài viết dưới đây để tìm hiểu kĩ hơn nội dung đó nhé!
Mục lục bài viết
1. Dàn ý ý nghĩa nhan đề và ý nghĩa triết lý sâu sắc của bài Mây và sóng:
1.1. Mở bài:
Giới thiệu bài thơ Mây và sóng
Nói về tình mẹ, một tình cảm thiêng liêng luôn được mọi thế hệ con người và nhân loại trân trọng và thể hiện trong cuộc sống. Đối với các nhà thơ, nhà văn, mối quan hệ mẹ con được thể hiện một cách rất sâu sắc và rõ nét, được thể hiện một cách rất tình cảm. Một trong những cách thể hiện rõ nét nhất đó là sáng tác và viết nên những tác phẩm hay về tình mẹ, mà nổi tiếng nhất là tác phẩm Mây và Sóng của tác giả R.Ta-go. Tác phẩm nói về tình mẹ qua những hình ảnh, tưởng tượng của người con trai kể về mẹ của mình.
1.2. Thân bài:
Lời người trên mây, người trong sóng trong truyện thiếu nhi
– Những tiếng gọi, lời mời thân thương, dịu dàng và đầy ước mơ
– Lời ca du dương, miên man
– Lời mời rất hấp dẫn và thu hút
Con từ chối:
– Rất nhẹ nhàng và rất dễ thương
+ Vì xa mẹ nên bé không đồng ý đi chơi với bố.
– Qua đó thể hiện tình mẹ thắm thiết, trìu mến.
– Chính vì thế nó tượng trưng cho tình mẫu tử thiêng liêng
1.3. Kết bài:
Nêu cảm nhận chung của em
Qua bài thơ Mây và sóng ta có thể nhận ra tình mẫu tử thiêng liêng của mẹ cậu bé khi cậu bé không nhận lời mà từ chối ở bên mẹ một cách dễ thương.
2. Bài mẫu phân tích ý nghĩa nhan đề và ý nghĩa triết lý sâu sắc của bài Mây và sóng hay nhất:
Tình mẹ là đề tài thiêng liêng đã được nhắc đi nhắc lại trong văn chương, trong lời ca, trong tranh vẽ… Tình mẹ con mãi mãi là động lực để ngòi bút bay cao, bay xa. Trong đó, nhà thơ Tago cũng dành cho mình những vần thơ rất hay qua bài thơ “Mây và sóng”.
Bài thơ là tình cảm của đứa trẻ, anh đã mượn lời tự sự, khéo léo thể hiện tình cảm của mình qua hai bài thơ rất giống nhau về nhịp điệu. Tuy nhiên, ngôn từ, hình ảnh ở mỗi phần đều rất mới, được nâng cao dần bởi tình yêu thương mãnh liệt đối với mẹ đã tạo nên sức hấp dẫn của bài thơ. Phần đầu của bài thơ là chuyện em bé được rủ đi chơi nhưng lại từ chối, phần hai kể về những sáng tạo của em bé trong cuộc chơi. Tình yêu của cha mẹ dành cho cha mẹ từ lâu đã không còn là điều gì mới mẻ, nhưng mượn lời người con, từ chối mọi cuộc vui, tình yêu đó được nâng lên một tầm cao mới. Người con trai vì thương mẹ mà từ bỏ mọi thú vui, cám dỗ của cuộc đời để được ở bên mẹ. Những trò chơi được đề cập đều là những trò chơi trên mây, dưới sóng vô cùng thú vị và hấp dẫn mà mẹ và bé không bao giờ chơi được, gợi lên trong lòng chúng ta những mời gọi đặc biệt.
“Bọn tớ chơi từ khi thức dậy cho đến lúc chiều tà
Bọn tớ chơi với bình minh vàng, bọn tớ chơi với vầng trăng bạc.”
Đó là những trò chơi của thế giới thần tiên kỳ diệu mà bất kỳ đứa trẻ nào cũng muốn khám phá. Càng về sau, trò chơi kéo co càng trở nên thú vị, hết ván này đến ván khác, ván nào cũng vui.
Tuy nhiên, cuối cùng cô ấy đã từ chối vì một lý do khó tin nào đó
“Mẹ mình đang đợi ở nhà”, “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”
“Buổi chiều mẹ luôn muốn mình ở nhà, làm sao có thể rời mẹ mà đi được?”
Sự từ chối rất hồn nhiên, rất trẻ con nhưng chính sự hồn nhiên đó đã tạo nên một tình cảm rất chân thật, ăn sâu vào trái tim cậu bé. Những niềm vui đó dù hào hứng đến đâu cũng không thể thay thế được. Nhận mong muốn của bạn Mẹ của bạn đang đợi bạn ở nhà. Chỉ cần được ở bên mẹ là trò chơi thú vị nhất. Cùng mẹ, bé tưởng tượng ra nhiều trò chơi thú vị giữa mẹ và con.
“Con là mây và mẹ sẽ là trăng
Con là sóng và mẹ là bến bờ kì lạ”
Trò chơi của tôi khi ở bên mẹ cũng có mây và trăng. Cô từ chối trăng mây bên ngoài để hóa thân vào mẹ trong trò chơi của riêng mình. Từ chối niềm vui riêng của mình để tận hưởng niềm vui chung khi ở bên mẹ, em bé hiểu sâu sắc nhất, niềm vui chỉ trọn vẹn khi có mẹ và ngược lại. Trò chơi ấy với tôi cứ kéo dài mãi “lăn mãi, lăn mãi rồi cười và sà vào lòng mẹ”. Đây là một trò chơi kéo dài mãi mãi, không bao giờ chán. Bởi trong đó hình ảnh người mẹ và đứa con tuyệt vời được bao bọc trong tình yêu lớn lao và vĩ đại:
“Con lăn, lăn, lăn mãi rồi sẽ cười vang vỡ tan vào lòng mẹ”
Tiếng cười đọng lại như sương trên lá sau đông. Niềm vui ấy cũng được cất giấu và trở thành báu vật của hai mẹ con:
“Và ko ai trên thế gian này biết mẹ con ta ở chốn nào”
Tình mẫu tử thiêng liêng, cao cả đã hóa thân cho muôn loài khắp vũ trụ, trở thành tình yêu thương, che chở cho con bất cứ lúc nào.
Truyện không chỉ là lời ca ngợi về tình mẹ con sâu nặng, thiêng liêng mà còn mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc, con người sống trên đời nhiều cám dỗ phải tìm cho mình một động lực làm điểm tựa, nó sẽ qua đi, và tình mẫu tử là một trong những cảm xúc đủ mạnh mẽ để làm điều đó.
3. Bài mẫu phân tích ý nghĩa nhan đề và ý nghĩa triết lý sâu sắc của bài Mây và sóng ấn tượng nhất:
Tagore là nhà thơ nổi tiếng của Ấn Độ. Tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẹ con là tình cảm thiêng liêng và là đề tài quen thuộc trong văn học nghệ thuật, nhưng mỗi nhà văn, nhà thơ lại có cách cảm nhận riêng. Đến với bài thơ “Mây và sóng”, Tago nói về tình mẹ qua hình ảnh và trí tưởng tượng của trẻ thơ. Bài thơ mộng mơ và có ý nghĩa sâu xa.
Bài thơ âm vang như một vần điệu, là câu chuyện em bé kể với mẹ, chia làm hai phần chính: lời người trong mây và lời người trong sóng.
Trước hết, vẻ đẹp mơ màng của bài thơ được thể hiện qua lời của người đi trên mây: “Tôi rong chơi từ sáng sớm cho đến chiều tà. Tôi chơi với rạng vàng, tôi chơi với trăng bạc.” Nhà thơ Ấn Độ tưởng tượng rằng một em bé đang nói chuyện với một người trên mây. Tưởng tượng này đầy lãng mạn. Mây được nhân hóa thành người sống. Lời mời gọi của mây thật hấp dẫn, đầy hình ảnh thơ mộng như vầng trăng để rồi rong ruổi “từ sáng sớm đến chiều tà”. Khi tôi đặt câu hỏi về đường lên mây, người đó đã cho tôi câu trả lời rằng đi đến tận cùng bầu trời “hãy giơ tay lên” và bạn sẽ được “nâng tầm”. Cứ như vậy, bé có thể tận hưởng cảm giác hòa mình với đất trời, du dương trong làn gió mát, và tận hưởng cảnh vật trên mặt đất. Đường lên mây nhuốm màu nhiệm mầu. Nhưng trong giây phút ấy, tôi lại nghĩ đến mẹ tôi “chiều nào mẹ cũng đợi tôi ở nhà”. Chính vì thế tôi thấy mình không thể rời xa mẹ. Ngay cả khi không ở trên mây, em bé vẫn nghĩ ra một trò chơi thú vị hơn nhiều. Đó là “Anh sẽ là mây và em sẽ là mặt trăng”. Chúng ta sẽ cùng nhau phiêu lưu trên bầu trời rộng lớn không thể tách rời. Lời bài hát trong sáng như tâm hồn trẻ thơ, thể hiện ước nguyện của bà tiên và cũng là tình cảm ngây thơ nhưng ấm áp của người con dành cho mẹ.
Lời mời gọi, mời gọi của con người trong sóng càng thêm hấp dẫn: “Tôi hát từ mờ sáng đến chiều Lang thang đây đó không biết khi nào dừng. Đoạn thơ khiến người đọc hình dung những con sóng nối đuôi nhau vào bờ và rồi từ biển cả trôi dạt về phía chân trời Khi em bé hỏi làm cách nào để đến được đại dương sâu thẳm, giọng ca đã trả lời “ra đến mép biển rồi sẽ được sóng nâng lên”, nâng cảm xúc con người với trời biển, nhưng rồi đứa bé sực nhớ ra rằng mẹ nó luôn muốn nó ở nhà với mẹ, một lần nữa, người mẹ lại bồng con theo tiếng sóng gọi.
Mây và sóng dù sao cũng là những cám dỗ của đời người mà chúng ta không thể tránh khỏi, thậm chí đã không ít lần rung động trước những hoa thơm bướm lượn ấy. Nhưng luôn có một điểm tựa vững chắc, một bến đỗ nhắc ta tỉnh thức. Đó chính là tình yêu nói chung và tình mẹ nói riêng. Đó là thứ tình cảm thiêng liêng và cao đẹp đã gắn kết chúng ta với nhau vượt mọi ranh giới. Qua bài thơ “Mây và sóng” của Tago, chắc hẳn mỗi người đọc cũng nhận ra rằng, hạnh phúc không ở những thứ xa vời, hào nhoáng mà ở ngay bên cạnh ta, ở những người thân yêu. Chỉ cần chúng ta biết yêu thương, biết trân trọng những gì mình đang có thì mọi thứ tưởng chừng như rất giản đơn sẽ trở thành niềm hạnh phúc đáng quý.
“Mây và sóng” không chỉ đượm màu mộng mơ, làm dịu lòng người mà còn cô đọng những tầng triết lí sâu xa, có ý nghĩa trường tồn với muôn đời.