Phân tích giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Tây Tiến

Bài thơ Tây Tiến là tác phẩm thành công của nhà thơ Quang Dũng cả về mặt nội dung lẫn nghệ thuật. Dưới đây là bài viết về Phân tích giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Tây Tiến, mời bạn đọc theo dõi.

1. Dàn ý Phân tích giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Tây Tiến: 

1.1 Mở bài:

Giới thiệu về tác phẩm Tây Tiến và tác giả Quang Dũng

Dẫn dắt vào vấn đề: Phân tích giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Tây Tiến

1.2 Thân bài: 

* Về nội dung

Cả bài thơ Tây Tiến là nỗi nhớ sâu lắng của nhà thơ Quang Dũng đối với đoàn quân Tây Tiến: Nhớ những chặng đường với bao thiếu thốn, gian khổ, hi sinh mất mát mà vẫn có nhiều hồi ức đẹp, ấm áp, thú vị; nhớ những lính Tây Tiến anh hùng…

Qua đó, tác giả đã xây dựng thành công hình tượng đoàn quân Tây Tiến hào hùng, thơ mộng của thiên nhiên và con người miền Tây tổ quốc

=> Chất lãng mạn kết hợp với sự bi tráng là vẻ đẹp riêng biệt của hình tượng người lính cách mạng trong bài thơ 

* Nghệ thuật

– Bút pháp nghệ thuật hiện thực kết hợp cùng nét vẽ lãng mạn nhưng đậm chất bi tráng

–  Nhiều sự sáng tạo, mới mẻ về ngôn ngữ, hình ảnh, giọng điệu:

+ Hình ảnh thơ mang sắc thái thẩm mĩ độc đáo, phong phú

+ Ngôn ngữ thơ đa sắc thái ; ( trang trọng, cổ kính nhưng cũng rất sinh động gợi tả gợi cảm…), có những từ ngữ độc đáo ( nhớ chơi vơi hay Mai Châu mùa em…), tên địa danh cụ thể xác thực nhưng lại gợi cảm giác mới mẻ, lạ lẫm..

+ Giọng điệu: Lúc bồi hồi tha thiết, khi vui tươi hồn nhiên, khi man mác bâng khuâng, khi trang trọng, khi sâu lắng…

=> Được xem là một tác phẩm xuất sắc, đạt đến sự toàn bích về nghệ thuật.

1.3 Kết bài:

Nêu cảm nhận cá nhân về vấn đề.

2. Phân tích giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Tây Tiến hay nhất:

Chiến tranh, người lính luôn là đề tài quen thuộc đối với các nghệ sĩ tài hoa. Ta thấy hình ảnh người lính trong tuyệt thơ “Đồng chí” của Chính Hữu hay “Bài thơ về tiểu đội xe không kính” của Phạm Tiến Duật. Nhưng ấn tượng và chân thực là hình ảnh người lính trong “Tây Tiến” của Quang Dũng đã khắc họa hình tượng người lính bộ đội cụ Hồ độc đáo thời kháng chiến chống Pháp. Đặc biệt bài thơ có sức hấp dẫn bởi sự kết hợp tài tình của giá trị nghệ thuật và nội dung.

Bài thơ cũng là nỗi niềm riêng của nhà thơ về những năm tháng chiến tranh nơi chiến trường xưa. Bài thơ mở đầu với lời gọi tha thiết:

Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơi.

Quang Dũng cùng những chàng trai Hà Thành xếp bút nghiên lên đường ra chiến trường gian khổ theo tiếng gọi của Tổ quốc. Câu thơ là tiếng gọi tha thiết về quá khứ năm xưa đã cùng nhau trải qua. Sông Mã là nơi in dấu bao cuộc chiến tranh đầy máu lửa cũng như để lại bao hoài niệm xa vắng của tác giả về quá khứ.

Nỗi nhớ được khắc họa là nỗi nhớ “chơi vơi”, nghe rất nhẹ nhưng lại làm cho nỗi nhớ không thể vơi bớt. Quang Dũng đã cụ thể hóa nỗi nhớ da diết ấy bằng những hình ảnh trong ký ức về nơi đã xảy ra cuộc chiến tranh ác liệt này:

Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi,
Mường Lát hoa về trong đêm hơi.
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm,
Heo hút cồn mây, súng ngửi trời.
Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống,
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi.

Với những địa danh cụ thể như “Sài Khao”, “Mường Lát” gợi nhắc về ngày tháng chiến tranh với giọng điệu rất mượt mà cùng hình ảnh rất thơ mộng nhẹ nhàng khiến đọc giả cảm nhận được tất cả sự sâu lắng. Đoàn quân từng bước đi trong sương mù dày đặc với cái lạnh như xuyên sâu vào tim. Đó quả là một khung cảnh thơ mộng giữa sự khốc liệt của chiến tranh khiến nhiều người ngưỡng mộ. Nó bắt nguồn từ sự cảm nhận sâu sắc, tinh tế về thiên nhiên và núi rừng thăm thẳm Tây Tiến.

Giữa khung cảnh thiên nhiên trữ tình, thơ mộng những hình ảnh bao la, hùng vĩ của thiên nhiên, đất trời được phác họa qua ngòi bút tài hoa của tác giả khiến đọc giả cảm nhận được cuộc sống cũng như thời gian chiến đấu vô cùng gian khổ của bộ đội. Các từ ngữ như “quanh co”, “sâu” lột tả sự gập ghềnh, khó khăn và trùng điệp của núi rừng. Người đọc có cảm giác như đoàn quân phải vượt qua rất nhiều ngọn núi, đối mặt với biết bao hiểm nguy mới giành được chiến thắng.

Nổi bật trên nền đó là một hình ảnh vô cùng lãng mạn hiện lên “súng ngửi trời”. Hình ảnh “súng ngửi trời” có tính nghệ thuật cao, gợi một khung cảnh hoàn toàn trái ngược với cuộc chiến ngoài kia. Chiến trường khốc liệt cùng thiên nhiên hiểm trở là những thử thách buộc đoàn quân Tây Tiến phải vượt qua để giành chiến thắng trước kẻ thù. Dù trong bối cảnh mưa bom bão đạn, đoàn lính vẫn luôn lạc quan. Và khi đọc đến câu thơ cuối như lắng lại bởi hình ảnh: Nhà ai Pha Luông mưa bay xa.

Câu thơ gợi lên cơn mưa nhẹ rơi, giăng phủ giữa đất trời. Màn mưa ấy che lối những con đường đoàn quân đi qua càng tô đậm hơn sự tàn khốc khốc liệt của thiên nhiên :

Anh bạn dãi dầu không bước nữa,
Gục lên súng mũ bỏ quên đời!
Chiều chiều oai linh thác gầm thét,
Đêm đêm Mường Hịch cọp trêu người.

Thiên nhiên qua ngòi bút của Quang Dũng đầy sự khắc nghiệt, gian khổ, khó khăn, hiểm nguy. Có rất nhiều đồng đội phải bỏ mình ở đây, tuổi thanh xuân với những ước mơ trở nên dang dở. Sự trầm lắng của câu thơ tạo nên sự tôn kính đối với những người lính đã khuất.

Nối tiếp dòng cảm xúc ấy là kí ức về những năm tháng êm đềm, trìu mến nơi chiến trường. Đó là khoảng ký ức không thể quên:

Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói,
Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.

Hình ảnh những mái nhà lợp tranh trong buổi chiều đầy khói trắng tỏa ra hình thành một lớp trắng xóa trên đỉnh núi. Những thước phim ấy cuộn trào mãi trong tâm hồn những người lính Tây Tiến càng rõ nét, chân thực:

Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc,
Quân xanh màu lá dữ oai hùm.
Mắt trừng gửi mộng qua biên giới,
Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm.

Một nét vẽ táo bạo về người lính Tây Tiến trong hoàn cảnh gian khổ, khắc nghiệt của thời tiết đã khiến người chàng trai Hà thành trở nên gan dạ. Dù “không mọc tóc” và mang nét dữ tợn khiến kẻ thù phải nể sợ.

Chiến tranh tàn khốc ấy vẫn không làm người lính ngừng lãng mạn, mơ mộng, khiến họ luôn nhớ mong về bóng hình Dáng kiềm thơm. Đó cũng chính là động lực thúc đẩy họ tiếp tục chiến đấu, vượt qua mọi khắc nghiệt của chiến tranh, và cả những mất mát hi sinh phải đối diện:

Rải rác biên cương mồ viễn xứ,
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh.
Áo bào thay chiếu, anh về đất,
Sông Mã gầm lên khúc độc hành.

Đây có lẽ là đoạn thơ hào bi tráng nhất trong bài thơ về hình ảnh người lính đã anh dũng hi sinh để hóa thân bất tử cùng Tổ quốc. Tuổi trẻ của họ bây giờ sẽ là mãi mãi, nhưng hy sinh cho đất nước thì không bao giờ hối tiếc. Họ chỉ là những con người vô danh, nhưng lại có thể sống mãi trong lòng người ở lại. Họ mất đi nhưng lời hứa hòa bình sẽ vẫn ở lại, nó được gửi gắm vào những người lính để tiếp tục chiến đấu và cống hiến.

Bài thơ Tây Tiến của Quang Dũng với sự ấn tượng về nội dung sâu sắc cùng nghệ thuật độc đáo đã thực sự đã gieo vào lòng người bao cảm xúc, nó không chỉ là sự khâm phục, ngưỡng mộ mà còn là cảm giác ngậm ngùi, thương tiệc trước sự hi sinh của những người lính trong chiến tranh. Tây Tiến là một khúc ca hùng tráng, nhưng sâu lắng về vẻ đẹp hào hùng, hào hoa để lại những ấn tượng riêng.

3. Phân tích giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ Tây Tiến ngắn gọn nhất:

    5 / 5 ( 1 bình chọn )